"Không phải là tôi cố ý đâu! Em cũng biết, mười năm trước, tôi vẫn còn chưa có kinh doanh Hoa Bá mà! Là văn phong xuất sắc của em làm tôi nảy ra ý tưởng này trong đầu. Mà hôm nay, tôi sẵn sàng mạo hiểm mất đi một người bạn… một người bạn tri kỷ thế này, là một tổn thất rất lớn, tôi nói thật đấy! Tôi chỉ muốn chân thành đối diện với em! Tử Dạ, có thể cho Hoa Bá một cơ hội hay không? Cũng là cho em một cơ hội! Tôi tin tưởng, có sự gia nhập của em, Hoa Bá nhất định sẽ càng phát triển hơn, trở thành công ty đứng đầu trong ngành!"
Lãnh Tử Tình cảm động. Đúng vậy! Nếu Hoa Bá muốn lừa gạt cô, anh hoàn toàn có thể không nói cho cô thân phận thật của mình. Vả lại, chính mình cũng có cái gì tốt lắm đâu?! Vừa định nói chuyện, đột nhiên cô nghe thấy một tiếng gọi: Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
"Chị dâu! Trùng hợp quá!"
Lãnh Tử Tình ngạc nhiên, đột ngột quay người, bất ngờ phát hiện khuôn mặt tươi cười rạng rỡ của Cổ Dương đã đi đến bên cạnh mình, không nhìn thấy Hoa Bá hơi nhíu mày. Cô vội vàng đứng dậy chào hỏi: "Anh Cổ, xin chào! Thật đúng là trùng hợp!"
Cổ Dương cố ý đi lên trước, cẩn thận quan sát Hoa Bá kỹ hơn, sau đó quay lại nhìn Lãnh Tử Tình, dường như có ý hỏi.
"A", Lãnh Tử Tình nhanh chóng giới thiệu, "Anh Cổ, đây là bạn của tôi, Hoa… tiên sinh!" Lãnh Tử Tình dừng một chút, lựa chọn cách xưng hô này, cô nghĩ không muốn để cho người khác biết mình đang làm gì. Xấu hổ cười cười, Lãnh Tử Tình lại chỉ vào Cổ Dương, hướng về phía Hoa Bá giới thiệu: "Anh Hoa, đây là bạn của… chồng tôi, Cổ tiên sinh!"
Trong mắt Hoa Bá ánh lên một tia nhìn tinh tế, không dễ phát hiện, anh chủ động vươn tay đến bắt tay với Cổ Dương. Hai người đàn ông mỉm cười hàm xúc, khuôn mặt bí hiểm.
"Cổ tiên sinh, anh đã ăn chưa? Có muốn ngồi cùng ăn với chúng tôi không?" Hoa Bá thành ý mời nói.
"Không được rồi, tôi vừa ăn xong. Chính là nhìn thấy chị dâu ở đây, theo lễ nên qua chào hỏi một chút thôi. Được rồi, chị dâu, hai người nói chuyện đi! Buổi tối gặp lại!" Nói xong, Cổ Dương khoát tay, xoay người đi lên lầu.
Lãnh Tử Tình đưa mắt nhìn theo Cổ Dương đi lên mấy bậc cầu thang, sau đó liếc nhìn trên lầu, số lượng bàn có khách không nhiều, đột nhiên, một thân ảnh quen thuộc lọt vào tầm mắt. Trời ạ! Tuấn Vũ?! Anh ta ở đây?!
Hoa Bá kéo tay Lãnh Tử Tình đang đứng sững sờ tại chỗ, ra hiệu cô ngồi xuống. Lãnh Tử Tình có chút không yên lòng. Tuy rằng vừa rồi Lôi Tuấn Vũ cũng không có nhìn cô, nhưng mà thật giống như cô bị bắt được nhược điểm gì, có chút hơi căng thẳng. Sao lại có việc tình cờ thế này?! Không phải là anh ta đi họp sao?!
Hoa Bá đột nhiên hỏi: "Tử Dạ, em kết hôn? Khi nào vậy?"
"A?" Lãnh Tử Tình khôi phục tinh thần, "À, ngày hôm qua."
Tay Hoa Bá khuấy cà phê dừng lại, sau đó lại tiếp tục, tiếng nói trầm ấm lại vang lên: "Không nghe em nhắc gì đến chuyện đó."
"À." Lãnh Tử Tình nhàn nhạt cười, trả lời qua loa, "Chúng tôi là bạn từ nhỏ."
Như vậy nha, Hoa Bá vừa xong lấy hai thân phận tiếp xúc với mình, một là Hoa Bá, hai là Elaine! Kết hôn chuyện lớn như vậy, cô như thế nào lại không nói với Elaine được? Thực sự là trong cảm nhận của cô, đây căn bản không thể xem như hôn nhân đúng nghĩa. Nếu không phải vừa rồi nhắc đến Cổ Dương, cô căn bản cũng quên chính mình đã kết hôn! Quên mất trên danh nghĩa mình đã có một người chồng.
Hoa Bá còn muốn nói gì đó, nhưng lại không nói nữa, hai người rơi vào trầm mặc mấy phút đồng hồ. Mà ánh mắt Lãnh Tử Tình lại quay hướng lên lầu. Nếu về nhà anh ta hỏi, cô sẽ phải giải thích thế nào đây? Được rồi, đã nói là gặp gỡ một người bạn, sau đó nói chuyện phiếm, cùng ăn một bữa cơm. Cũng đã nói là Hoa tiên sinh, qua loa có lệ như vậy chắc cũng không sao đi. Kỳ thực cũng chẳng có gì phải lo lắng, bọn họ đã có thỏa thuận, hai người không can thiệp vào chuyện riêng của nhau. Cô chẳng qua cũng chỉ ăn một bữa cơm cùng với Hoa Bá thôi nha!
Hoa Bá tò mò nhìn cô đang nhíu chặt mày, làm sao mà vị Cổ tiên sinh kia vừa xuất hiện, cô liền có vẻ suy nghĩ gì đó rất mông lung…