Cô gái người Mỹ đó Thật ra, nhà hàng Duy Mỹ cách nơi bọn họ ở không xa lắm, là một nhà hàng người Hoa, nếu bắt xe có lẽ không đến năm phút đồng hồ, nhưng nếu đi bộ thì cũng mất thời gian. Tử Tử rất hiểu chuyện, rất nghe lời, bé không khóc nháo, đôi mắt nhỏ tò mò nhìn bốn phía xung quanh.
Lãnh Tử Tình xách một cái ba lô khá to, bên trong là rất nhiều đồ dùng của Tử Tử. Bước vào cửa nhà hàng, nhân viên phục vụ rất nhiệt tình giúp cô nhấc xe đẩy.
Hoa Bá nhìn Lãnh Tử Tình đẩy xe bước vào, đầu tiên là sửng sốt, sau đó vỗ mạnh gáy, thầm mắng mình một câu. Anh gấp đến mức sao lại quên cả sự tồn tại của Tử Tử! Thật đúng là u mê đầu óc rồi!
Hoa Bá vội tiến lên trước, nói: "Tử Dạ, xin lỗi!"
Lãnh Tử Tình cười: "Sao vậy? Xảy ra chuyện gì, sao anh lại gấp gáp như vậy?"
"Tử Tử hẳn là còn đang ngủ, em xem trí nhớ của anh!" Hoa Bá một mực tự trách.
"Không sao! Tử Tử rất thích đi ra ngoài, anh xem bé rất thích nơi này nha!" Lãnh Tử Tình cười nhìn Hoa Bá bế Tử Tử từ xe đẩy lên, sau đó đi về hướng một cái bàn ăn ở gần cửa sổ.
Khách người Mỹ ở đây không ít, nhà hàng người Hoa ở Mỹ vẫn rất được ưa chuộng.
Lãnh Tử Tình theo sát Hoa Bá đi vào, phát hiện chỗ đó có một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi đang ngồi, là một phụ nữ Mỹ rất xinh đẹp! Cô ta đang mở to đôi mắt kinh ngạc nhìn đứa bé trong tay Hoa Bá, còn có chính mình đang ở phía sau anh!
Lãnh Tử Tình lịch sự gật gật đầu, sau đó liền nghe Hoa Bá giới thiệu: "Ada, giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Tử Dạ! Tử Dạ, đây là cấp trên của anh, tiểu thư Ada."
Lãnh Tử Tình mỉm cười gật đầu chào người phụ nữ Mỹ xinh đẹp này, đại khái đã đoán ra mục đích hôm nay Hoa Bá mời cô tham dự.
Ánh mắt dò xét của Ada chằm chằm nhìn Hoa Bá, lại nhìn Lãnh Tử Tình và Tử Tử lặng im một lúc lâu, dùng tiếng Anh nói: "Hoa, anh cảm thấy anh như vậy em sẽ từ bỏ sao?"
Lãnh Tử Tình đón lấy Tử Tử từ trong tay Hoa Bá, làm bộ như nghe không hiểu cô ta nói gì, ân cần nói: "Ông xã, hai người có chuyện công việc phải bàn, em và Tử Tử…"
Hoa Bá vội mỉm cười: "Không sao, em cứ ngồi đi. Bọn anh chẳng qua chỉ nói chuyện phiếm thôi! Tử Tử đã ăn chưa? Có cần gọi cho con chút gì không?"
Lãnh Tử Tình nhìn sắc mặt khó coi của Ada, đành ngoan ngoãn ngồi xuống, nghe theo sự sắp xếp của Hoa Bá.
Sắp xếp đâu đấy cho Lãnh Tử Tình và Tử Tử, Hoa Bá mới trịnh trọng nói với Ada: "Ada, chúng ta về công việc vẫn hợp tác rất vui vẻ! Cũng cảm ơn em vào lúc anh khó khăn nhất đã giúp đỡ anh, cho anh một chức vụ rất quan trọng! Nhưng như em thấy đấy, anh có một người vợ hiền thục, một đứa con đáng yêu, một gia đình ấm áp! Anh tôn trọng tình cảm của em! Nhưng từ góc độ bạn bè, anh càng hy vọng em có thể có một bến đỗ tốt hơn!"
Ada nhìn thẳng vào Hoa Bá, thâm tình trong ánh mắt khiến Lãnh Tử Tình cũng phải rung động. Hoa Bá là một người rất hấp dẫn, cô biết. Anh rất biết săn sóc, không chỉ đối với cô, lúc bình thường, anh rất tôn trọng phụ nữ. Ví như, nếu đi cùng nhau, anh tuyệt đối sẽ không để phụ nữ xách vật nặng, sẽ mở cửa xe cho phụ nữ, lấy áo khoác cho phụ nữ, là một người đàn ông rất lịch thiệp! Điều này không phải anh cố ý giả vờ, mà là một sự tu dưỡng bẩm sinh!
Cũng khó trách sẽ hấp dẫn nhiều phụ nữ như vậy! Lúc trước chính mình chẳng phải cũng bị
anh hấp dẫn sao?
Nhìn Ada, trong lòng đột nhiên có chút tự trách. Cô còn muốn ràng buộc Hoa Bá bao lâu nữa.
Lãnh Tử Tình quan sát cô gái người Mỹ này, cô ta rất đẹp, khí chất chân thành tự nhiên, xem ra cũng rất ưu tú! Người này có lẽ là vị quý nhân mà Hoa Bá từng nhắc với cô! Anh đã từng nói, lúc anh đau khổ nhất, khó khăn nhất, đã gặp được một cô gái người Mỹ… Có lẽ chính là cô ta!
Lãnh Tử Tình không khỏi mỉm cười, cô đột nhiên muốn tác hợp đoạn nhân duyên này cho bọn họ, cho chính mình có được sự an tâm. Sau khi đã quyết định, Lãnh Tử Tình không có biểu hiện gì khác thường, chuyên tâm cho Tử Tử ăn hoa quả, giống như lời bọn họ nói không có chút quan hệ nào với cô vậy.
Nghe xong lời Hoa Bá nói, sắc mặt Ada vô cùng khó coi, cô có chút buồn bực nhìn về phía Lãnh Tử Tình, phát hiện cô hoàn toàn thờ ơ đối với cuộc nói chuyện của bọn họ, vì thế khẽ hắng giọng, đe dọa: "Anh yêu cô ấy hả?"
Hoa Bá trầm mặc một lúc lâu, lại liếc mắt nhìn Lãnh Tử Tình, cười: "Thực ra, anh không hiểu yêu! Tuy nhiên, anh biết trong mắt anh, trong lòng anh đều đầy ắp cô ấy! Anh đã từng hối tiếc không kịp vì đã bỏ lỡ cô ấy! Khi gặp em, là lúc anh thất vọng nhất trong cuộc đời mình, em cũng rõ, anh thậm chí ngay cả ý nghĩa cuộc sống cũng nảy sinh nghi ngờ! Anh rất cảm ơn sự quan tâm và chăm sóc của em đối với anh. Có lẽ ông trời thương hại anh, đưa cô ấy trở về bên cạnh anh, anh đột nhiên cảm thấy rất hạnh phúc! Mỗi ngày anh chỉ cần nhìn thấy bóng dáng cô ấy, hít thở được hơi thở của cô ấy, anh liền rất hạnh phúc. Anh nghĩ, anh yêu cô ấy! Anh đang dùng cả cuộc đời để yêu cô ấy!"
Tay Lãnh Tử Tình đang bóc cam chợt run rẩy, tim cô rất đau, vì tình yêu đó của Hoa Bá, cô cố ý không để Ada nhìn thấy sự thất thần của mình, trêu đùa Tử Tử, tận lực bỏ qua cơn xúc động kia.
Ada buồn chán uống một ngụm nước trái cây, khinh miệt liếc mắt nhìn Lãnh Tử Tình, lạnh lùng nói: "Vậy còn cô ấy? Cô ấy có yêu anh không?"
Hoa Bá sửng sốt, bật cười: "Ada, anh tôn trọng tình cảm của em, cũng hy vọng em tôn trọng tình cảm của anh, tôn trọng người yêu của anh! Anh không cho phép có người làm tổn thương vợ con của anh! Cho dù là bằng ánh mắt."
Ada cười tự giễu: "Hoa, em có thể biết em kém ở chỗ nào không?"
Hoa Bá lắc lắc đầu: "Không! Là anh không có phúc phận này!"
Ada đột nhiên nở nụ cười: "Hoa, em tôn trọng tình cảm của anh, nhưng em sẽ không từ bỏ!
Em không bận tâm anh đã có gia đình, không bận tâm anh đã có vợ! Em yêu anh, cho dù anh là ai, anh làm việc gì?!"
Hoa Bá lạnh lùng lắc đầu, chân thành nói: "Ada, tư tưởng của người Trung Quốc bọn anh rất bảo thủ, em đừng cười nhạo. Trong lòng anh không thể chứa hai người phụ nữ, tình yêu của em anh không thể nhận."
Ada lắng nghe, đột nhiên có chút kích động, đứng phắt dậy: "Tư tưởng của bọn anh bảo thủ? Vậy được, anh nói cho em biết, chúng ta đã xảy ra quan hệ nam nữ, người có tư tưởng bảo thủ như anh có phải là nên vì chuyện đó mà lấy em không? Người Mỹ bọn em rất cởi mở, nhưng không thể chứng tỏ, bọn em có thể tùy tiện lên giường với người mà mình không yêu!"
Hoa Bá nhất thời nghẹn lời, nhìn vẻ mặt kích động của Ada, lại cuống quýt nhìn về phía Lãnh Tử Tình. Người kia vẫn giả bộ thờ ơ như trước.
Cánh tay Ada vươn ra kéo Hoa Bá lại, tiếp đó là một nụ hôn. Hoa Bá chưa kịp ngăn lại, đã bị
Ada hôn riết lấy.
Nếu là phụ nữ bị đàn ông cưỡng hôn, e là sẽ thưởng cho hắn ta một bạt tai đi! Nhưng, đàn ông bị phụ nữ cưỡng hôn, phải đi đâu về đâu?!
Lãnh Tử Tình cũng bị sự nhiệt tình của Ada làm cho chấn động, cô nhìn ánh mắt đau khổ
của Ada, mặc dù là hôn nhưng cũng chỉ giống như cầu xin bố thí, còn Hoa Bá, anh rất lịch sự, không hề đáp lại, nhưng cũng không đẩy cô ta ra…