Anh ta và Lôi Tuấn Vũ rất giống nhau, luôn thích dùng ánh mắt chăm chú nhìn người khác, ở trước mặt bọn họ, Lãnh Tử Tình đều cảm thấy có chút không được tự nhiên, cứ có cảm giác đứng ngồi không yên… Ánh mắt thâm thúy kia khiến cho cô thực sự không thoải mái. Cô không biết trong mắt bọn họ mình có điều gì đáng quan tâm đến thế, nhưng cái nhìn của bọn họ đều luôn dừng trên người cô rất lâu, giống như đang khám nghiệm tang vật một vụ án điều tra vậy. Cô thật không thích loại cảm giác bị nghiên cứu này.
Sở dĩ Cổ Dương phải ra ngoài là vì bản thân vừa mới về nước, cần phải xử lý một số công việc. Ban ngày đã nghỉ ngơi đủ, cả người thần khí sảng khoái, đang nhàn tản không có việc gì, cũng không thể ngồi một chỗ lãng phí thời gian được! Hơn nữa, Lôi Tuấn Vũ cái loại ngựa giống này thật sự khiến anh không thể nhìn tiếp được, anh phải ra ngoài hít thở không khí, tìm bạn gái giải buồn thôi.
Trong nước, anh vốn có bạn gái cố định. Là một cô người mẫu, rất có tiềm năng trở thành siêu mẫu! Bọn họ qua lại không phải là giao dịch, mà là thỏa mãn nhu cầu của cả hai bên. Không có hứa hẹn, cũng không có ràng buộc. Thời điểm cần thì chỉ cần một cú điện thoại. So với tác phong sống của Lôi Tuấn Vũ, Cổ Dương không khỏi lắc đầu, cậu ta như vậy mà cũng gọi là tìm phụ nữ?! Có mà là tìm heo nái thì đúng hơn! Không phẩm không vị, một người chỉ toàn sữa với thịt, ăn mãi không thấy ngán mới lạ!
Vừa mở cửa nhà, Cổ Dương trong nháy mắt lại giật trở vào. Lãnh Tử Tình ngây ngẩn nhìn hắn quay lại, khuôn mặt như đang diễn hí kịch, không phải là đi rồi sao? Làm gì lại quay lại thế này? Đang định đi vào bếp bước chân lại thu về, Lãnh Tử Tình tay cầm bát đũa, ngạc nhiên nhìn Cổ Dương, ánh mắt như muốn hỏi: "Anh đánh rơi cái gì sao?"
Chỉ thấy Cổ Dương khuôn mặt cười cười, hướng thẳng về phía cô nháy mắt.
"Huh? Sao anh lại quay lại? Mắt của anh làm sao thế?" Lãnh Tử Tình nhìn bộ dáng kỳ quái của hắn, có chút buồn bực.
Cổ Dương lập tức giống như đang chơi đùa, bắt đầu nhát mắt ra hiệu liên tục, Lãnh Tử Tình đột nhiên phát hiện có chuyện khác thường, thật cẩn thận nhìn về phía sau hắn… Trời ạ! Vợ chồng Lôi Đình đang đứng ở cửa! Ôi trời! Mau! Tuấn Vũ, tình huống khẩn cấp! Trong lòng Lãnh Tử Tình hò hét. Cô phút chốc buông bát đũa, lập tức đứng thẳng người, quả thực giống như đang đứng trước thủ trưởng tham gia duyệt binh.
Lôi Đình nhìn thấy Cổ Dương, vẻ mặt kinh ngạc: "Tiểu Dương? Sao cháu lại ở đây? Về nước lúc nào vậy?"
Cổ Dương thấy Lãnh Tử Tình rốt cuộc đã hiểu ý, liền cười hì hì xoay người nói: "Hôm nay cháu vừa mới về, nghe nói Vũ kết hôn nên cháu chạy tới đây xem! Bá phụ, bá mẫu, hai người mau vào đi! Ôi, hai bác xem, tự nhiên cháu lại đảo khách thành chủ thế này chứ!"
Lãnh Tử Tình vừa thấy ba mẹ chồng vào nhà, đột nhiên nghĩ đến hai người ở trên lầu, cô vội đứng dậy nói: "Cha mẹ, hai người ngồi trước đi ạ, con đi thay quần áo, lập tức sẽ xuống ngay!"
Hấp tấp chạy từ phòng ăn lên lầu, Lãnh Tử Tình chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng, trăm ngàn lần đừng để cho hai lão nhân gia biết Lôi Tuấn Vũ còn đang ôm một cô nàng khác. Nhưng sự tình cũng không phải thuận lợi giống như trong tưởng tượng, lúc Lãnh Tử Tình đang chạy lên cầu thang, còn chưa tới cửa, một người phụ nữ từ trong phòng Lôi Tuấn Vũ phóng vọt ra!
Nhìn thân hình Kiều Nhi nửa kín nửa hở chạy ra, Lãnh Tử Tình thiếu chút nữa phun máu mũi! Cô ta… lại dám chỉ mặc áo ngực và quần lót ra ngoài này? Ghê thật, bộ ngực gợi cảm như muốn nhảy ra ngoài! Đôi chân trắng nõn, thon dài trong mắt mọi người tỏa sáng long lanh!
Lôi Đình và Tiêu Duệ kinh ngạc, choáng váng ngay tại chỗ, Lãnh Tử Tình cũng ngây người. Len lén liếc nhìn Lôi Đình, phát hiện người đứng sau này nét mặt đã tối sầm, nổi giận đùng đùng, giống như muốn đốt nhà đến nơi!