Đang rất vui vẻ với chiến thắng, chợt nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ đứng cách đó hai mét, gương mặt xám xịt, cô nhất thời đông cứng, nụ cười đóng băng trên khuôn mặt…
Quả nhiên là Tử Tình! Ánh mắt Lôi Tuấn Vũ hình viên đạn như muốn xuyên thủng cô. Sao cô lại đến đây? Cô nàng chết tiệt! Nếu không phải là được phân vào cùng một tổ với anh, chẳng lẽ cô sẽ ở trong nhóm khác hôn đàn ông sao?! Hừ.
Lãnh Tử Tình sợ đến mức gần như quên cả hô hấp. Cô trượt tay, thân mình không cẩn thận bị chìm xuống nước, kinh hoảng uống phải mấy ngụm nước. Cố gắng ngoi lên khỏi mặt nước, lại phát hiện Lôi Tuấn Vũ đã bơi tới trước mặt mình.
Ho khan kịch liệt khiến cô lập tức hơi có chút khó thở, khuôn mặt nhỏ nhắn vừa xong vẫn còn đang đắc ý vậy mà giờ đây đã đỏ bừng.
Cô muốn nói chuyện, nhưng lại không thể nói, tiếp tục ho khan. Hơn nữa, sắc mặt của người đàn ông này cũng thật khó coi! Trái tim cô lúc này giống như muốn nhảy hẳn ra ngoài cơ thể, nếu Lôi Tuấn Vũ không phải đang rất tức giận, hẳn là sẽ có thể cảm nhận được nước ở
xung quanh cô cũng đang rung rung.
Phía trên, các anh chàng đã bắt đầu hành động! Các đội chiến thắng không thể bỏ qua cơ hội này để được hôn các cô gái, xung quanh lại nổi lên tiếng hò hét, tiếng cười đùa liên tục. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Có những nụ hôn của quý ông, có những nụ hôn hoang dã, có giãy dụa, có tranh cãi, có chạy trốn, có đuổi theo… Rất sôi động! Chỉ duy độc có mỗi tổ thứ hai mươi là yên lặng!
Tát Bối Nhi phấn khích hò reo chiến thắng của các cô, sợ anh chàng đẹp trai đang ở dưới nước bị Lãnh Tử Tình giành mất!
Lãnh Tử Tình rốt cuộc cũng có thể ngừng ho, nhìn Lôi Tuấn Vũ. Nhưng hô hấp của cô cũng vẫn phải thở dốc. Cô cố gắng thử phát ra tiếng: "Hey, Tuấn Vũ, thật trùng hợp quá!" Xoạch.
Lôi Tuấn Vũ đột nhiên cảm thấy buồn cười! Anh trai cô còn vì cô mà lên mặt bênh vực kẻ
yếu, mà cô vợ nhỏ dịu dàng ít nói của anh lúc này cơ hồ đang vui chơi còn dữ hơn so với anh nữa!
"Đi lên thôi!" Lôi Tuấn Vũ lạnh lùng nói. Ánh mắt sắc sảo của anh phát hiện khắp bể bơi các đôi đều đã đang hôn nhau, nhìn bọn họ thật chướng mắt.
Lôi Tuấn Vũ đi trước, trèo lên bờ. Vóc dáng cường tráng trong nháy mắt hiện ra trước mặt Lãnh Tử Tình. Cơ thể tráng kiện mà cân đối, khiến cô nhìn không khỏi có chút ngây ngốc.
Khó trách Tát Bối Nhi lại mê đắm thân thể đàn ông như thế. Cơ thể anh ta thật sự rất đẹp!
Đột nhiên phát hiện mình bỗng nổi cơn háo sắc, Lãnh Tử Tình vội vàng cúi đầu. Lôi Tuấn Vũ
lúc này đã đi được một đoạn. Tâm trạng căng thẳng của Lãnh Tử Tình mới bắt đầu dịu xuống. Cô nhanh chóng vươn cánh tay chống người, định trèo lên bờ. Đột nhiên, một cơn đau nhói ở đầu vai, tay không kịp chống đỡ, cả người bị trượt xuống, rơi vào trong nước.
Cô nghĩ đến vừa rồi ở thời điểm cuối cùng của trận thi đấu mình đã có một hành động nguy hiểm như vậy! Ôi trời! Chắc chắn là đầu vai đã bị va đập đến tê liệt rồi! Vừa kinh hoảng vừa hoang mang, căn bản là không thấy có cảm giác gì. Thậm chí lúc này kéo mạnh vai cũng không có cảm giác! Cắn chặt môi, Lãnh Tử Tình không kìm được chà xát vào một bên vai.
Bất ngờ có một người đàn ông xuống nước ngay bên cạnh người, khi thân hình cao lớn của anh ta tới sát gần mình, Lãnh Tử Tình mới phát hiện, Lôi Tuấn Vũ không biết lúc nào đã lại quay lộn trở xuống đây!
Lại kinh hoảng quên cả hô hấp!
Lôi Tuấn Vũ tức giận nói: "Em có phải là đồ ngốc không vậy?! Có người nào bơi như thế sao?! Em vội vã muốn giành chiến thắng như vậy là để muốn đi hôn ai?!"
Lãnh Tử Tình còn chưa kịp tiêu hóa hết lời nói châm chọc đã thấy Lôi Tuấn Vũ sáp lại gần mình. Hai cánh tay lớn của anh ôm ngang hông cô, nhẹ nhàng nhấc lên, cô đã liền được đưa lên bờ.
Tuy rằng cách một lớp áo tắm, nhưng Lãnh Tử Tình vẫn cảm nhận được nơi tiếp xúc với những cơ bắp rắn chắc của anh dường như đang phát ra một nguồn nhiệt nóng rực. Khuôn mặt cô lập tức đỏ bừng.
Lời nói vừa xong của Lôi Tuấn Vũ lúc này rốt cuộc mới chạm đến dây thần kinh của cô. Cô không hề mong muốn được hôn ai, chỉ là vừa xuống nước liền lập tức có chút kìm lòng không đậu thôi! Thế nhưng, bản thân là phụ nữ đã có chồng còn tham gia cái loại tiệc gặp gỡ này thì có viện lý do gì đi nữa cũng là đạo đức giả! Haizzz! Không nghĩ đến chỉ một hành động vô tâm của mình lại gây ra tai tiếng như vậy.
Bất thình lình, trong đầu cô lóe lên một vấn đề: Anh ta không phải cũng đến đây sao? Anh ta không phải là cũng giống cô thôi? Bọn họ tuy rằng là ký hợp đồng hôn nhân, nhưng cũng đã có điều khoản thỏa thuận, những trường hợp ở nơi công cộng sẽ giữ gìn, bảo vệ hình ảnh gia đình cho người kia. Như vậy, anh lại đến đây làm gì?
Đi theo Lôi Tuấn Vũ hướng về chỗ của tổ thứ hai mươi, vừa ngẩng đầu Lãnh Tử Tình chợt phát hiện một người đàn ông đang ngồi trên ghế, sợ tới mức vội vàng đeo lại kính bơi lên!
Ôi trời! Anh trai cô?! Sao anh ấy lại cũng tới đây?! Cô quả thực chỉ muốn đem cả thân mình dìm lại xuống nước để trốn!
Lôi Tuấn Vũ quay đầu nhìn Lãnh Tử Tình, suýt chút nữa trượt chân! Chết tiệt! Đều đã lên bờ cả rồi, cô còn đeo cái kính bơi kia làm gì nữa?! Cô không sợ nhìn không rõ đường sẽ ngã sấp xuống hay sao?!