Bên tai âm lãnh gió lạnh so với vừa rồi, hợp trong thân thể Trầm Bối Dực, trên người cục cưng tản mát ra vài lần, đồng thời nghe thấy vài thanh âm tàn khốc nói,“Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi đem ma tộc nhiều người như vậy giết chết, chẳng lẽ kêu thiện lương! Hừ hừ! Dám nguyền rủa mẹ chúng ta! Ngươi liền hồn phi phách tán cho chúng ta đi…..!”
“A –” Dư Thư hét thảm một tiếng, ngã xuống! Chính là trong nháy mắt, có người bưng kín ánh mắt cùng lỗ tai Trầm Bối Dực!
Chờ Trầm Bối Dực phục hồi tinh thần, Dư Thư đã bị Tề Lam ôm đi! Trong phòng học xôn xao lớn hơn nữa!
“Sao lại thế này?“Mọi người xem Trầm Bối Dực ngồi chỗ kia không biết di chuyển nổi.
Trương Phong thừa lúc giáo viên cũng sững sờ, nhanh chóng đến bên người Trầm Bối Dực, thôi thôi hắn,“ Này?“
“A?“Trầm Bối Dực tỉnh lại, nhìn trong phòng học nhìn người của hắn, lại nhìn Trương Phong,“Tan học?”
A? Trương Phong ngẩn người? Người kia còn chưa ngủ tỉnh à? Phong bất đắc dĩ,“Không có việc gì, đúng rồi! Không phải tan học, là tan học!”
Trầm Bối Dực đờ đẫn đứng lên, hắn đem ánh mắt mọi người nhìn hắn như không thấy. Vừa mới nãy ông bác sỹ sắc lang ở cửa nói cái gì với giáo viên nhỉ?
Trầm Bối Dực để ý, cái vụ tên học sinh mới chuyển, có gì mà nói hắn a? Chẳng lẽ là Ngao Mục? Xú nam nhân kia–!
Đánh cái ngáp thật to, quay đầu tác quái chống lại ánh mắt tò mò, ngồi xuống tiếp tục ngủ! Nhưng lỗ tai cũng không thể thanh tịnh ……
Cho dù có nhỏ cỡ nào, nhưng cũng là vài chục deciben a……
“…… Tên học sinh mới đó vì cái gì nói thiên sứ vậy?”
“Chẳng lẽ thiên sứ thật sự giống bọn họ lần trước nói vậy, thích nam nhân?
“A! Tôi đây không phải không có một chút hy vọng?“
“ Cậu vốn hy vọng cũng sẽ không động đại!”“Oa! Không biết thiên sứ thích nam nhân như thế nào nhỉ? Ha ha!”
“Thật quỷ dị nha! Ha ha! Mấy ngày hôm trước hắn đến, cảm giác liền kỳ diệu không diễn tả được.”“Đúng vậy đúng vậy! Thiên sứ rõ ràng đang ngủ, tỉnh lại chỉ thấy người như vậy, tôi xem hắn sửng sốt, đáng yêu ghê!”
“Coi như hết,…… Cậu nằm mơ đã nghĩ thiên sứ đồng tính luyến ái. Không có hảo tâm!”“Chúng tôi còn ôm khát khao tốt đẹp a!”
“Tôi cũng có a! Tôi hy vọng thiên sứ là công! Hắn lợi hại như vậy!” Ách! Này bình thường thoạt nhìn con gái tối dịu ngoan, không nghĩ tới thật đáng sợ!( =)) bó tay…)
……
Hoàn hảo không có người thật sự nghĩ hắn có lão công a! Trầm Bối Dực may mắn! Nhắm mắt lại tiếp tục chợp mắt! Ngay tại lúc hắn cảm thấy mình muốn ngủ, giáo viên thanh âm giảng:“…… Dư Thư vốn thân thể không tốt……, không có việc gì, mọi người yên tâm!…… Không cần nói lung tung, cho dù thiên sứ ngủ cũng là không đạo đức [ như thế nào lại xả đến hắn, rõ ràng châm chọc sao?]……, a a, cái kia, không phải là ông bác sỹ xử lý hết sao? Không có việc gì ……, tốt lắm……”
Chạng vạng nâng quyền đạo xã.
A! Thời tiết hôm nay! Thời tiết hôm nay dường như không thế nào tốt, ân ân! Cho nên, đến nâng quyền đạo xã không bao lâu, bên ngoài đã nổi lên mưa to! To ghê a! To đến mức không có người nào dám xông pha lên trước, anh dũng đi về……
Trời mưa to quá! Có phải muốn cuốn bay cái thế giới này hay không, cũng cuốn bay trí nhớ của tôi a? Thật sự tò mò quá! Tôi thế nhưng lại nhớ hắn! Cái tên cường bạo của tôi! Trầm Bối Dực buồn cười nghĩ, nhìn ngoài cửa phiêu bạc mưa to, xúc động muốn khóc! Thì ra, thì ra hắn vẫn khát vọng được yêu a! Vốn nghĩ đến mình không muốn người kia, hắn đem mình trở về. Nhưng hiện tại, hắn thật sự rất muốn hắn a!
Trong lòng có thanh âm nói cho hắn, nam nhân kia nhất định trở về, chính là vì cái gì hắn chưa xuất hiện? Hắn thật sự……
Gần đây thân thể cũng không tốt lắm! Đã ba tháng hơn rồi! Bụng đã nho nhỏ to lên, con gái khi mang thai xuất hiện nôn nghén hắn cũng bắt đầu có! Thực là đáng ghét quá đi a! Dường như là thời khắc nhắc nhở hắn!
Vì cái gì còn chưa tới vậy? Tôi biết anh nhất định sẽ đến, nhưng vì cái gì còn chưa đến? Đều một tháng rồi! Theo cái tên học sinh mới mà mình không có từ diễn tả nổi rời đi! Chung quanh cũng càng ngày càng im lặng!
Cái ông bác sỹ biến thái nói anh có việc, anh có chuyện gì a? Cùng con gái kết hôn? Anh nếu thật sự yêu thương tôi, lấy người khác, tôi cũng không thể giết anh, quản anh là ai. Không giết anh cũng muốn đem thanh danh anh làm thối! Nhớ đó!
Anh làm cái quái gì mà còn chưa về a? A –! Cho dù không đến, cũng phải mang tình địch đến chỗ tôi đánh tan không khí tịch mịch a!
Ô ô! Trầm Bối Dực ta khi nào yếu đuối như vậy a? Thế nhưng bởi vì muốn xú nam nhân kia, muốn đến toàn thân vô lực! Mau trở lại a –!
Trầm Bối Dực tiếp tục nhìn mưa ngoài cửa, hôm nay luyện tập đã xong! Nhưng bởi vì bên ngoài mưa mọi người đều chỉ có thể ngồi ở đàn tràng nói chuyện phiếm!
Không ai theo tôi tán gẫu sao?[ tác giả: Ông trời! Ai dám a? Vừa có nhiều người bị cậu đông lạnh mắt, xoát, xoát, xoát! Đều đóng băng, nói, ai còn dám đến? Trầm: Hả! Không cảm giác! Tác giả: Hảo đáng thương......]
“Tiểu Dực?” Phó xã trưởng Chu Mông không biết khi nào đi đến phía sau Trầm Bối Dực, dùng một đôi ánh mắt đau thương nhìn chăm chú vào bóng dáng hắn! Tuy rằng Trầm Bối Dực không hữu lý hắn, lại vẫn là tự cố lại nói tiếp,“Trời mưa to nhỉ! Có điểm giống tâm tình lâu dài tới nay của tôi! Ha ha!”
“Cậu cho tới nay đều đau thương như vậy sao?” Trầm Bối Dực lạnh lùng thản nhiên nói, như là lầm bầm lầu bầu!“Tôi không biết. Vì cái gì?” Không có chút âm điệu cảm tình phập phồng!
Phó xã trưởng Chu Mông tự giễu cười cười:“Cậu không phát giác sao?”
“Phát giác cái gì?” Này khẩu khí cái gì? Nói như thế nào người ta cũng là bằng hữu của cậu a? Lạnh lùng quá đi! Không biết tên Mục kia thấy cậu thế nào.
“Tôi thích cậu.”
“Ân! Tôi cũng không chán ghét cậu!”!!!
“Cậu có biết tôi nói thích là cái ý gì không?”
“Không biết!”
“Vốn tôi đã muốn buông tha, khi tôi nhìn thấy người đó! Hắn cường như vậy, tôi không có khả năng bằng được hắn.”
“Ai?À! Không tất yếu.”À là người đó sao, đại ca?
“Vì cái gì thời gian dài như vậy người kia không tới tìm cậu, hắn, có phải không cần…… cậu hay không!”
“Có lẽ.”
“Tôi đây……”
“Tôi không phải gay! Cậu thật sự tò mò quá?” Thì ra cậu hiểu được.
“Tôi kỳ quái sao?” Phó xã trưởng Chu Mông rốt cục vẫn không chịu được Trầm Bối Dực tính tình quái, nâng thanh âm,“Yêu thượng của cậu tôi rất kỳ quái sao? Cậu cùng người kia không phải cùng một thế giới. Vì cái gì hắn hiện tại không cần cậu, cậu còn lạnh lùng như thế đối đãi theo đuổi người? Mời cậu nhìn chăm chú một chút người bên cạnh cậu được không?”
Im lặng! Im lặng! Im lặng! Toàn trường nói chuyện phiếm, tất cả đều không hẹn mà cùng ‘Yên lặng’!
Trầm Bối Dực nhìn chăm chú vào phó xã trưởng Chu Mông đứng ở bên người, trên mặt không có biểu tình gì, trong lòng cũng không khởi gợn sóng!
Bỗng nhiên, Trầm Bối Dực nói:“Cậu có nhìn chăm chú quá người bên cạnh cậu không? Cậu thích tôi là bởi vì tôi có dung mạo thiên sứ? Thật sự là buồn cười! Muốn tôi nhìn chăm chú cậu là không phải, cậu phiền toái so với tôi cường đại hơn, tôi chỉ thần phục người hoặc vật so với tôi cường đại hơn!”
“Cậu……”
“Hội trưởng, tôi cũng là nam sinh!” Trầm Bối Dực mỉm cười nói,“Cậu hiểu không? Cậu nói tôi không nhìn chăm chú người mình bên. Không! Tôi có! Hơn nữa, căn cứ quan sát của tôi, không nhìn chăm chú bên người mình kỳ thật là cậu!”
“Cậu nói cái gì? Tôi……”
“Cậu không cần phản bác, không tất yếu, nếu cậu nhìn chăm chú người bên mình, hạnh phúc của cậu sớm đã có! Cậu biết rõ tôi không thích con trai, cho dù thích, cậu cũng không phải người có thể chinh phục tôi!”
Chu Mông bỗng nhiên sửng sốt, tựa hồ nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên muốn cười, thất bại gật gật đầu,“Cậu quả nhiên là thiên sứ!”
Thiên sứ? Chê cười!
Chu Mông nói tiếp:“Cậu biết không? Cậu vẫn cho tôi cảm giác là thần thánh không thể xâm phạm. Từng có người đề nghị tôi dùng chút thủ đoạn ‘Khác loại’ với cậu, nhưng tôi không làm. Tôi biết thiên sứ ở trên trời rất đẹp, một khi đến thế gian, hắn ngay cả cơ bản nhất cũng không bằng, cho nên, tôi tình nguyện cho cậu cao cao tại thượng, lựa chọn yên lặng bảo hộ cậu……, đến khi nam nhân kia xuất hiện! Hắn cường đại như vậy, hành động trong lúc đó hơi thở đều làm cho người ta cảm thấy vô cùng áp lực……! Hừ hừ! Hắn đem cậu mang đi! Tôi nghĩ cậu vĩnh viễn sẽ không trở về, nhưng cậu đã trở lại. Tôi vốn muốn rằng hiện tại có lẽ có thể, có thể đạt tới bên người thiên sứ, không nghĩ tới cậu vẫn như cũ là thiên sứ, cho dù cùng ác ma một chỗ, cậu cũng vẫn đang là thiên sứ tôi không thể thân cận! Cách tôi còn là xa xôi như vậy!”
“Ha ha! Ha ha! Thiên sứ nếu thật sự cùng ác ma một chỗ, thiên sứ cũng đã không hề là thiên sứ, hắn đã là ác ma! Cậu không biết sao? Tôi tuy rằng rất ít xem điện thị, nhưng tranh châm biếm viết như vậy!” Trầm Bối Dực cười, hồi đầu nhìn xem ngoài cửa mưa to,“Mưa to quá a! Bất quá, nó không giống trong lòng mỗi người, mua thực đáng yêu! Thỉnh không đủ tháo vác thêm bất khoái cho hắn! Mỗi người đều có thuộc loại hạnh phúc mình!” Nói lời này, ánh mắt hắn, nhìn về phía trong đám người cô đơn Trương Phong.
Xã đoàn không khí sau khi Trầm Bối Dực nói kết thúc, một chút ngưng kết! Không ai mở miệng, mọi người nhìn xung quanh!
Trầm Bối Dực hướng những người khác cười cười nói:“Ngày mai tôi sẽ không đến, mọi người nhất định cố lên nha! Hai mươi ngày sau nâng quyền đại tái không được bại thảm a!”
Tôn Nghi khoát tay,“Cậu nói ai? Chúng tôi cam đoan làm cho trường tham gia đều dựng thẳng đi vào, hoành đi ra!”
Trương Phong dường như bị người bí mật dò xét, có điểm xấu hổ cười gượng nói:“Cậu, không phải nói giỡn, cậu chẳng lẽ không tham gia?”
“Đem cơ hội nhường cho các cậu a! Thắng là có thưởng.” Trầm Bối Dực cười cười, trên mặt bỗng nhiên lại lãnh, giơ lên quyền đầu,“Hắc hắc! Thua, tôi cũng có ‘Thưởng cho’! Bất quá là các cậu khẳng định không thích à?”
Ách! Những người khác lạnh run, này ác ma, cũng không nói thắng là cái gì thưởng cho, lại đem thua ‘Thưởng cho’ rõ ràng như vậy! Xem tên kia rõ ràng đối bọn họ cười sáng lạn như vậy, lại gọi bọn hắn trong khung tràn đầy hàn khí!
Tôn Nghi mặc kệ mặt sau, hắn quan tâm trước thưởng cho, dâm loạn cười:“Lão đại, thắng thưởng cho cái gì a?”
Trương Phong theo sát sau nói:“Đúng vậy đúng vậy! Không biết thắng là thưởng cho cái gì, mọi người đều muốn hưng phấn trước khi thi đấu có phải hay không?” Hồi đầu còn hướng những người khác chứng thực! Ánh mắt lại không biết vì cái gì không cẩn thận thấy phó xã trưởng bị vắng vẻ ở một bên! Hắn hảo…… Uể oải nha! Hảo….. Đáng thương nha! Hảo muốn an ủi hạ! Ám niệm quả nhiên là thống khổ như thế này!
“Chẳng lẽ là thiên sứ trong truyền thuyết chi hôn?” Có xã viên nói.
“Cậu muốn chết a?” Bên cạnh có người đỡ lời tên không biết chết sống kia!“Lần trước có người đề, đã bị xã trưởng đánh ba hôm không thể dậy nổi!
Ách! Trong đám có mấy người lập tức bất động! Nếu có thể, bọn họ thật muốn xác định một chút miệng mình có phải đã bị thiên sứ xã trưởng đánh chết hay không!
Trong phòng người nói cao hứng, ngoài cửa một nam nhân ngoại quốc lạnh lùng, đi lên hành lang xã nói! Chu Mông mới nhìn nam nhân kia, thân thể không tự giác giật mình, thật mạnh áp bách, sau đó không tự giác hướng lưng về phía Trầm Bối Dực nhìn lại!
Trầm Bối Dực hồi đầu, thấy người tới, Á Ni? Trong lòng mạnh mẽ bối rối! Vốn cảm thấy hẳn là cao hứng, bởi vì nhìn thấy quản gia, liền có thể nhìn thấy người kia! Chính là, nhìn người nọ không bung dù nhưng quần áo trên người không có dính mưa! Bên ngoài lại mưa to như vậy, một cỗ ác hàn theo lòng bàn chân thẳng lủi đi lên! Không rõ đây là vì cái gì! Cước bộ đã không tự giác lui ra sau! Phó xã trưởng Chu Mông mẫn cảm, lập tức phát hiện không thích hợp, chính là liếc mắt một cái, mọi người liền đem Trầm Bối Dực vây quanh! Hình thành thiên sứ đoàn quân cận vệ!
“Ông là ai?“Chu Mông đổ ở cửa!
Á Ni nhìn Chu Mông, dường như là xác định, nửa giây sau ánh mắt lại nhìn về phía những người khác, cuối cùng tập trung trên mặt Trầm Bối Dực.
“Vương phi, vương thỉnh ngài theo tôi trở về!” Nói xong liền cúi mình thật sâu vái chào.
Vương phi? Ai? Không phải đâu? Mọi người thấy hướng Trầm Bối Dực! Hắn, Vương phi, quốc gia nào?
“Tôi nhớ rõ ông vẫn gọi hắn chủ nhân?” Trầm Bối Dực cưỡng chế mình bình tĩnh, bụng phía sau lại mơ hồ bắt đầu đau!“Ông, là ai?”
Không phủ nhận! Ông trời? Trầm Bối Dực thật là Vương phi? Những người này vây quanh hắn đầu óc chú ý dường như chưa trở lại chính đề!
Á Ni mê nổi lên ánh mắt, nháy mắt biến ảo thành một nam nhân xa lạ anh tuấn khác! Này nam nhân Bỉ Á Ni cao lớn, khôi ngô, cực phẩm nam nhân a! Hơn nữa nam nhân làm cho người ta lực áp bách rất lớn, cường hãn áp bách ở Trầm Bối Dực xem ra, tuy rằng không thể so Ngao Mục, cũng cường thế làm cho người ta thấu không khí đến.
Nam nhân cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng đơn giản lễ tiết, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:“Hắn ở nơi nào?”
“A –” Dư Thư hét thảm một tiếng, ngã xuống! Chính là trong nháy mắt, có người bưng kín ánh mắt cùng lỗ tai Trầm Bối Dực!
Chờ Trầm Bối Dực phục hồi tinh thần, Dư Thư đã bị Tề Lam ôm đi! Trong phòng học xôn xao lớn hơn nữa!
“Sao lại thế này?“Mọi người xem Trầm Bối Dực ngồi chỗ kia không biết di chuyển nổi.
Trương Phong thừa lúc giáo viên cũng sững sờ, nhanh chóng đến bên người Trầm Bối Dực, thôi thôi hắn,“ Này?“
“A?“Trầm Bối Dực tỉnh lại, nhìn trong phòng học nhìn người của hắn, lại nhìn Trương Phong,“Tan học?”
A? Trương Phong ngẩn người? Người kia còn chưa ngủ tỉnh à? Phong bất đắc dĩ,“Không có việc gì, đúng rồi! Không phải tan học, là tan học!”
Trầm Bối Dực đờ đẫn đứng lên, hắn đem ánh mắt mọi người nhìn hắn như không thấy. Vừa mới nãy ông bác sỹ sắc lang ở cửa nói cái gì với giáo viên nhỉ?
Trầm Bối Dực để ý, cái vụ tên học sinh mới chuyển, có gì mà nói hắn a? Chẳng lẽ là Ngao Mục? Xú nam nhân kia–!
Đánh cái ngáp thật to, quay đầu tác quái chống lại ánh mắt tò mò, ngồi xuống tiếp tục ngủ! Nhưng lỗ tai cũng không thể thanh tịnh ……
Cho dù có nhỏ cỡ nào, nhưng cũng là vài chục deciben a……
“…… Tên học sinh mới đó vì cái gì nói thiên sứ vậy?”
“Chẳng lẽ thiên sứ thật sự giống bọn họ lần trước nói vậy, thích nam nhân?
“A! Tôi đây không phải không có một chút hy vọng?“
“ Cậu vốn hy vọng cũng sẽ không động đại!”“Oa! Không biết thiên sứ thích nam nhân như thế nào nhỉ? Ha ha!”
“Thật quỷ dị nha! Ha ha! Mấy ngày hôm trước hắn đến, cảm giác liền kỳ diệu không diễn tả được.”“Đúng vậy đúng vậy! Thiên sứ rõ ràng đang ngủ, tỉnh lại chỉ thấy người như vậy, tôi xem hắn sửng sốt, đáng yêu ghê!”
“Coi như hết,…… Cậu nằm mơ đã nghĩ thiên sứ đồng tính luyến ái. Không có hảo tâm!”“Chúng tôi còn ôm khát khao tốt đẹp a!”
“Tôi cũng có a! Tôi hy vọng thiên sứ là công! Hắn lợi hại như vậy!” Ách! Này bình thường thoạt nhìn con gái tối dịu ngoan, không nghĩ tới thật đáng sợ!( =)) bó tay…)
……
Hoàn hảo không có người thật sự nghĩ hắn có lão công a! Trầm Bối Dực may mắn! Nhắm mắt lại tiếp tục chợp mắt! Ngay tại lúc hắn cảm thấy mình muốn ngủ, giáo viên thanh âm giảng:“…… Dư Thư vốn thân thể không tốt……, không có việc gì, mọi người yên tâm!…… Không cần nói lung tung, cho dù thiên sứ ngủ cũng là không đạo đức [ như thế nào lại xả đến hắn, rõ ràng châm chọc sao?]……, a a, cái kia, không phải là ông bác sỹ xử lý hết sao? Không có việc gì ……, tốt lắm……”
Chạng vạng nâng quyền đạo xã.
A! Thời tiết hôm nay! Thời tiết hôm nay dường như không thế nào tốt, ân ân! Cho nên, đến nâng quyền đạo xã không bao lâu, bên ngoài đã nổi lên mưa to! To ghê a! To đến mức không có người nào dám xông pha lên trước, anh dũng đi về……
Trời mưa to quá! Có phải muốn cuốn bay cái thế giới này hay không, cũng cuốn bay trí nhớ của tôi a? Thật sự tò mò quá! Tôi thế nhưng lại nhớ hắn! Cái tên cường bạo của tôi! Trầm Bối Dực buồn cười nghĩ, nhìn ngoài cửa phiêu bạc mưa to, xúc động muốn khóc! Thì ra, thì ra hắn vẫn khát vọng được yêu a! Vốn nghĩ đến mình không muốn người kia, hắn đem mình trở về. Nhưng hiện tại, hắn thật sự rất muốn hắn a!
Trong lòng có thanh âm nói cho hắn, nam nhân kia nhất định trở về, chính là vì cái gì hắn chưa xuất hiện? Hắn thật sự……
Gần đây thân thể cũng không tốt lắm! Đã ba tháng hơn rồi! Bụng đã nho nhỏ to lên, con gái khi mang thai xuất hiện nôn nghén hắn cũng bắt đầu có! Thực là đáng ghét quá đi a! Dường như là thời khắc nhắc nhở hắn!
Vì cái gì còn chưa tới vậy? Tôi biết anh nhất định sẽ đến, nhưng vì cái gì còn chưa đến? Đều một tháng rồi! Theo cái tên học sinh mới mà mình không có từ diễn tả nổi rời đi! Chung quanh cũng càng ngày càng im lặng!
Cái ông bác sỹ biến thái nói anh có việc, anh có chuyện gì a? Cùng con gái kết hôn? Anh nếu thật sự yêu thương tôi, lấy người khác, tôi cũng không thể giết anh, quản anh là ai. Không giết anh cũng muốn đem thanh danh anh làm thối! Nhớ đó!
Anh làm cái quái gì mà còn chưa về a? A –! Cho dù không đến, cũng phải mang tình địch đến chỗ tôi đánh tan không khí tịch mịch a!
Ô ô! Trầm Bối Dực ta khi nào yếu đuối như vậy a? Thế nhưng bởi vì muốn xú nam nhân kia, muốn đến toàn thân vô lực! Mau trở lại a –!
Trầm Bối Dực tiếp tục nhìn mưa ngoài cửa, hôm nay luyện tập đã xong! Nhưng bởi vì bên ngoài mưa mọi người đều chỉ có thể ngồi ở đàn tràng nói chuyện phiếm!
Không ai theo tôi tán gẫu sao?[ tác giả: Ông trời! Ai dám a? Vừa có nhiều người bị cậu đông lạnh mắt, xoát, xoát, xoát! Đều đóng băng, nói, ai còn dám đến? Trầm: Hả! Không cảm giác! Tác giả: Hảo đáng thương......]
“Tiểu Dực?” Phó xã trưởng Chu Mông không biết khi nào đi đến phía sau Trầm Bối Dực, dùng một đôi ánh mắt đau thương nhìn chăm chú vào bóng dáng hắn! Tuy rằng Trầm Bối Dực không hữu lý hắn, lại vẫn là tự cố lại nói tiếp,“Trời mưa to nhỉ! Có điểm giống tâm tình lâu dài tới nay của tôi! Ha ha!”
“Cậu cho tới nay đều đau thương như vậy sao?” Trầm Bối Dực lạnh lùng thản nhiên nói, như là lầm bầm lầu bầu!“Tôi không biết. Vì cái gì?” Không có chút âm điệu cảm tình phập phồng!
Phó xã trưởng Chu Mông tự giễu cười cười:“Cậu không phát giác sao?”
“Phát giác cái gì?” Này khẩu khí cái gì? Nói như thế nào người ta cũng là bằng hữu của cậu a? Lạnh lùng quá đi! Không biết tên Mục kia thấy cậu thế nào.
“Tôi thích cậu.”
“Ân! Tôi cũng không chán ghét cậu!”!!!
“Cậu có biết tôi nói thích là cái ý gì không?”
“Không biết!”
“Vốn tôi đã muốn buông tha, khi tôi nhìn thấy người đó! Hắn cường như vậy, tôi không có khả năng bằng được hắn.”
“Ai?À! Không tất yếu.”À là người đó sao, đại ca?
“Vì cái gì thời gian dài như vậy người kia không tới tìm cậu, hắn, có phải không cần…… cậu hay không!”
“Có lẽ.”
“Tôi đây……”
“Tôi không phải gay! Cậu thật sự tò mò quá?” Thì ra cậu hiểu được.
“Tôi kỳ quái sao?” Phó xã trưởng Chu Mông rốt cục vẫn không chịu được Trầm Bối Dực tính tình quái, nâng thanh âm,“Yêu thượng của cậu tôi rất kỳ quái sao? Cậu cùng người kia không phải cùng một thế giới. Vì cái gì hắn hiện tại không cần cậu, cậu còn lạnh lùng như thế đối đãi theo đuổi người? Mời cậu nhìn chăm chú một chút người bên cạnh cậu được không?”
Im lặng! Im lặng! Im lặng! Toàn trường nói chuyện phiếm, tất cả đều không hẹn mà cùng ‘Yên lặng’!
Trầm Bối Dực nhìn chăm chú vào phó xã trưởng Chu Mông đứng ở bên người, trên mặt không có biểu tình gì, trong lòng cũng không khởi gợn sóng!
Bỗng nhiên, Trầm Bối Dực nói:“Cậu có nhìn chăm chú quá người bên cạnh cậu không? Cậu thích tôi là bởi vì tôi có dung mạo thiên sứ? Thật sự là buồn cười! Muốn tôi nhìn chăm chú cậu là không phải, cậu phiền toái so với tôi cường đại hơn, tôi chỉ thần phục người hoặc vật so với tôi cường đại hơn!”
“Cậu……”
“Hội trưởng, tôi cũng là nam sinh!” Trầm Bối Dực mỉm cười nói,“Cậu hiểu không? Cậu nói tôi không nhìn chăm chú người mình bên. Không! Tôi có! Hơn nữa, căn cứ quan sát của tôi, không nhìn chăm chú bên người mình kỳ thật là cậu!”
“Cậu nói cái gì? Tôi……”
“Cậu không cần phản bác, không tất yếu, nếu cậu nhìn chăm chú người bên mình, hạnh phúc của cậu sớm đã có! Cậu biết rõ tôi không thích con trai, cho dù thích, cậu cũng không phải người có thể chinh phục tôi!”
Chu Mông bỗng nhiên sửng sốt, tựa hồ nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên muốn cười, thất bại gật gật đầu,“Cậu quả nhiên là thiên sứ!”
Thiên sứ? Chê cười!
Chu Mông nói tiếp:“Cậu biết không? Cậu vẫn cho tôi cảm giác là thần thánh không thể xâm phạm. Từng có người đề nghị tôi dùng chút thủ đoạn ‘Khác loại’ với cậu, nhưng tôi không làm. Tôi biết thiên sứ ở trên trời rất đẹp, một khi đến thế gian, hắn ngay cả cơ bản nhất cũng không bằng, cho nên, tôi tình nguyện cho cậu cao cao tại thượng, lựa chọn yên lặng bảo hộ cậu……, đến khi nam nhân kia xuất hiện! Hắn cường đại như vậy, hành động trong lúc đó hơi thở đều làm cho người ta cảm thấy vô cùng áp lực……! Hừ hừ! Hắn đem cậu mang đi! Tôi nghĩ cậu vĩnh viễn sẽ không trở về, nhưng cậu đã trở lại. Tôi vốn muốn rằng hiện tại có lẽ có thể, có thể đạt tới bên người thiên sứ, không nghĩ tới cậu vẫn như cũ là thiên sứ, cho dù cùng ác ma một chỗ, cậu cũng vẫn đang là thiên sứ tôi không thể thân cận! Cách tôi còn là xa xôi như vậy!”
“Ha ha! Ha ha! Thiên sứ nếu thật sự cùng ác ma một chỗ, thiên sứ cũng đã không hề là thiên sứ, hắn đã là ác ma! Cậu không biết sao? Tôi tuy rằng rất ít xem điện thị, nhưng tranh châm biếm viết như vậy!” Trầm Bối Dực cười, hồi đầu nhìn xem ngoài cửa mưa to,“Mưa to quá a! Bất quá, nó không giống trong lòng mỗi người, mua thực đáng yêu! Thỉnh không đủ tháo vác thêm bất khoái cho hắn! Mỗi người đều có thuộc loại hạnh phúc mình!” Nói lời này, ánh mắt hắn, nhìn về phía trong đám người cô đơn Trương Phong.
Xã đoàn không khí sau khi Trầm Bối Dực nói kết thúc, một chút ngưng kết! Không ai mở miệng, mọi người nhìn xung quanh!
Trầm Bối Dực hướng những người khác cười cười nói:“Ngày mai tôi sẽ không đến, mọi người nhất định cố lên nha! Hai mươi ngày sau nâng quyền đại tái không được bại thảm a!”
Tôn Nghi khoát tay,“Cậu nói ai? Chúng tôi cam đoan làm cho trường tham gia đều dựng thẳng đi vào, hoành đi ra!”
Trương Phong dường như bị người bí mật dò xét, có điểm xấu hổ cười gượng nói:“Cậu, không phải nói giỡn, cậu chẳng lẽ không tham gia?”
“Đem cơ hội nhường cho các cậu a! Thắng là có thưởng.” Trầm Bối Dực cười cười, trên mặt bỗng nhiên lại lãnh, giơ lên quyền đầu,“Hắc hắc! Thua, tôi cũng có ‘Thưởng cho’! Bất quá là các cậu khẳng định không thích à?”
Ách! Những người khác lạnh run, này ác ma, cũng không nói thắng là cái gì thưởng cho, lại đem thua ‘Thưởng cho’ rõ ràng như vậy! Xem tên kia rõ ràng đối bọn họ cười sáng lạn như vậy, lại gọi bọn hắn trong khung tràn đầy hàn khí!
Tôn Nghi mặc kệ mặt sau, hắn quan tâm trước thưởng cho, dâm loạn cười:“Lão đại, thắng thưởng cho cái gì a?”
Trương Phong theo sát sau nói:“Đúng vậy đúng vậy! Không biết thắng là thưởng cho cái gì, mọi người đều muốn hưng phấn trước khi thi đấu có phải hay không?” Hồi đầu còn hướng những người khác chứng thực! Ánh mắt lại không biết vì cái gì không cẩn thận thấy phó xã trưởng bị vắng vẻ ở một bên! Hắn hảo…… Uể oải nha! Hảo….. Đáng thương nha! Hảo muốn an ủi hạ! Ám niệm quả nhiên là thống khổ như thế này!
“Chẳng lẽ là thiên sứ trong truyền thuyết chi hôn?” Có xã viên nói.
“Cậu muốn chết a?” Bên cạnh có người đỡ lời tên không biết chết sống kia!“Lần trước có người đề, đã bị xã trưởng đánh ba hôm không thể dậy nổi!
Ách! Trong đám có mấy người lập tức bất động! Nếu có thể, bọn họ thật muốn xác định một chút miệng mình có phải đã bị thiên sứ xã trưởng đánh chết hay không!
Trong phòng người nói cao hứng, ngoài cửa một nam nhân ngoại quốc lạnh lùng, đi lên hành lang xã nói! Chu Mông mới nhìn nam nhân kia, thân thể không tự giác giật mình, thật mạnh áp bách, sau đó không tự giác hướng lưng về phía Trầm Bối Dực nhìn lại!
Trầm Bối Dực hồi đầu, thấy người tới, Á Ni? Trong lòng mạnh mẽ bối rối! Vốn cảm thấy hẳn là cao hứng, bởi vì nhìn thấy quản gia, liền có thể nhìn thấy người kia! Chính là, nhìn người nọ không bung dù nhưng quần áo trên người không có dính mưa! Bên ngoài lại mưa to như vậy, một cỗ ác hàn theo lòng bàn chân thẳng lủi đi lên! Không rõ đây là vì cái gì! Cước bộ đã không tự giác lui ra sau! Phó xã trưởng Chu Mông mẫn cảm, lập tức phát hiện không thích hợp, chính là liếc mắt một cái, mọi người liền đem Trầm Bối Dực vây quanh! Hình thành thiên sứ đoàn quân cận vệ!
“Ông là ai?“Chu Mông đổ ở cửa!
Á Ni nhìn Chu Mông, dường như là xác định, nửa giây sau ánh mắt lại nhìn về phía những người khác, cuối cùng tập trung trên mặt Trầm Bối Dực.
“Vương phi, vương thỉnh ngài theo tôi trở về!” Nói xong liền cúi mình thật sâu vái chào.
Vương phi? Ai? Không phải đâu? Mọi người thấy hướng Trầm Bối Dực! Hắn, Vương phi, quốc gia nào?
“Tôi nhớ rõ ông vẫn gọi hắn chủ nhân?” Trầm Bối Dực cưỡng chế mình bình tĩnh, bụng phía sau lại mơ hồ bắt đầu đau!“Ông, là ai?”
Không phủ nhận! Ông trời? Trầm Bối Dực thật là Vương phi? Những người này vây quanh hắn đầu óc chú ý dường như chưa trở lại chính đề!
Á Ni mê nổi lên ánh mắt, nháy mắt biến ảo thành một nam nhân xa lạ anh tuấn khác! Này nam nhân Bỉ Á Ni cao lớn, khôi ngô, cực phẩm nam nhân a! Hơn nữa nam nhân làm cho người ta lực áp bách rất lớn, cường hãn áp bách ở Trầm Bối Dực xem ra, tuy rằng không thể so Ngao Mục, cũng cường thế làm cho người ta thấu không khí đến.
Nam nhân cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng đơn giản lễ tiết, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:“Hắn ở nơi nào?”