Hành trình của hai chị em kéo dài ba ngày và đến sáng ngày thứ tư cả hai đã đến được ngôi trường phù thủy Hoàng Gia Witcher.
Từ trên cao nhìn xuống ngôi trường phủ lên mình một màu tím đen huyền bí. Ngự trị trên mảnh đồi cao, đằng sau là thác nước cao vút chảy xuống tạo thành một dòng sông uống lượn dưới chân ngôi trường và kéo dài tới tận chân trời. Khi ánh mặt trời chiếu rọi xuống với làn hơi nước mờ ảo, ngôi trường trở thành một bức tranh hùng vĩ và tuyệt hảo hơn bao giờ hết.
Erza phát hiện ra ngôi trường có giăng một kết giới rất mạnh mẽ. Cả hai liền đáp xuống cổng trường Witcher thì một giọng nói rùng rợn vang lên:
- Các ngươi là ai?
- À … chúng tôi là học viên vừa mới được nhận giấy báo nhập học của trường! _ Erza mỉm cười đáp lời, Alisa im lặng đứng phía sau.
- Đưa giấy mời đây!
Một khe hẹp ngang xuất hiện giữa cánh cửa đen to lớn, hai bức thư vừa bỏ vào thì vài giây sau cánh cửa liền mở ra.
Alisa và Erza bước vào thì giống như lạc vào một khu vườn cổ tích với những bông hoa đủ màu sắc rực rỡ đua nhau khoe sắc dưới ánh mặt trời nổi bật trên bãi cỏ xanh mướt một màu trải dài cùng với những hàng cây cao rợp bong mát.
Cây cối và hoa cỏ được bố trí một cách hài hòa và đẹp đẽ như một bức tranh thiên nhiên đầy sống động. Erza và Alisa còn nghe thấy tiếng nước suối chảy róc rách đâu đây hòa với tiếng chim hót cùng làn gió thổi rì rào làm nên một khung cảnh tuyệt vời.
Alisa nhìn thoáng qua liền đoán nơi này rất là rộng, suy nghĩ một hồi cô kéo Erza đang ngẩn ngơ đi về phía trước. Cả hai bước trên con đường lát bằng đá vừa quanh co uốn lượn vừa ngắm những khóm hoa quý hiếm được gieo trồng một cách cẩn thận. Alisa nhận ra vài loài hoa vô cùng lạ đã tuyệt chủng cũng xuất hiện ở đây. Cô thắc mắc vì sao chủ nhân ở đây lại trồng được nó. Nén lòng hiếu kì lại, cô bước tiếp cho tới khi cả hai đến trước một căn nhà bằng kính khá là lớn. Gần đấy có một ông cụ tóc bạc phơ, râu dài trắng tới ngực, mặc áo choàng cũ kĩ màu tím đen đang tỉa một cái cây “ Litsisa ”.
Erza trông thấy ông cụ liền chạy lại tươi cười hỏi:
- Cháu chào ông! Ông ơi, vì sao khu vườn này lại đẹp thế ạ?
Ông lão tóc bạc phơ ngước lên nhìn Erza kinh ngạc, hỏi lại:
- Cháu là ai? Sao lại vào đây?
Erza lễ phép đáp lời:
- Dạ! Tụi cháu là học viên mới đến ạ. Khi đi qua cổng trường thì ở đây rồi ạ!
- Ồ! Hóa ra bị dịch chuyển tới đây. Hiếm có! Thật sự là hiếm có! Hà hà hà hà.
Ông lão tóc bạc phơ mỉm cười bí ẩn rồi chuyển ánh mắt lên người Alisa đang đứng ở đằng sau.
- Cháu chào ông! _ Alisa lễ phép cúi đầu chào. Ông lão nhìn chằm chằm Alisa rồi vuốt vuốt chòm râu dài của mình thì thào “ Có chút giống … “
- Dạ??? _ Alisa ngẩng đầu nghi hoặc.
- Ồ! Không có gì! Không có gì!
- Ông ơi! Ông ơi! _ Erza lên tiếng _ Đây là đâu vậy ạ? Ông là ai ạ?
Ông lão nghe thế thì bật cười:
- Hà hà hà hà! Ta xin lỗi! Ta quên chưa tự giới thiệu. Ta là giáo sư Daniel Clare, cứ gọi là thầy Daniel là được. Đây là khu vườn của ta cũng là lớp học sinh vật. Chào mừng các con tới trường Phù Thủy Hoàng Gia Witcher!!!!
* * *
Từ trên cao nhìn xuống ngôi trường phủ lên mình một màu tím đen huyền bí. Ngự trị trên mảnh đồi cao, đằng sau là thác nước cao vút chảy xuống tạo thành một dòng sông uống lượn dưới chân ngôi trường và kéo dài tới tận chân trời. Khi ánh mặt trời chiếu rọi xuống với làn hơi nước mờ ảo, ngôi trường trở thành một bức tranh hùng vĩ và tuyệt hảo hơn bao giờ hết.
Erza phát hiện ra ngôi trường có giăng một kết giới rất mạnh mẽ. Cả hai liền đáp xuống cổng trường Witcher thì một giọng nói rùng rợn vang lên:
- Các ngươi là ai?
- À … chúng tôi là học viên vừa mới được nhận giấy báo nhập học của trường! _ Erza mỉm cười đáp lời, Alisa im lặng đứng phía sau.
- Đưa giấy mời đây!
Một khe hẹp ngang xuất hiện giữa cánh cửa đen to lớn, hai bức thư vừa bỏ vào thì vài giây sau cánh cửa liền mở ra.
Alisa và Erza bước vào thì giống như lạc vào một khu vườn cổ tích với những bông hoa đủ màu sắc rực rỡ đua nhau khoe sắc dưới ánh mặt trời nổi bật trên bãi cỏ xanh mướt một màu trải dài cùng với những hàng cây cao rợp bong mát.
Cây cối và hoa cỏ được bố trí một cách hài hòa và đẹp đẽ như một bức tranh thiên nhiên đầy sống động. Erza và Alisa còn nghe thấy tiếng nước suối chảy róc rách đâu đây hòa với tiếng chim hót cùng làn gió thổi rì rào làm nên một khung cảnh tuyệt vời.
Alisa nhìn thoáng qua liền đoán nơi này rất là rộng, suy nghĩ một hồi cô kéo Erza đang ngẩn ngơ đi về phía trước. Cả hai bước trên con đường lát bằng đá vừa quanh co uốn lượn vừa ngắm những khóm hoa quý hiếm được gieo trồng một cách cẩn thận. Alisa nhận ra vài loài hoa vô cùng lạ đã tuyệt chủng cũng xuất hiện ở đây. Cô thắc mắc vì sao chủ nhân ở đây lại trồng được nó. Nén lòng hiếu kì lại, cô bước tiếp cho tới khi cả hai đến trước một căn nhà bằng kính khá là lớn. Gần đấy có một ông cụ tóc bạc phơ, râu dài trắng tới ngực, mặc áo choàng cũ kĩ màu tím đen đang tỉa một cái cây “ Litsisa ”.
Erza trông thấy ông cụ liền chạy lại tươi cười hỏi:
- Cháu chào ông! Ông ơi, vì sao khu vườn này lại đẹp thế ạ?
Ông lão tóc bạc phơ ngước lên nhìn Erza kinh ngạc, hỏi lại:
- Cháu là ai? Sao lại vào đây?
Erza lễ phép đáp lời:
- Dạ! Tụi cháu là học viên mới đến ạ. Khi đi qua cổng trường thì ở đây rồi ạ!
- Ồ! Hóa ra bị dịch chuyển tới đây. Hiếm có! Thật sự là hiếm có! Hà hà hà hà.
Ông lão tóc bạc phơ mỉm cười bí ẩn rồi chuyển ánh mắt lên người Alisa đang đứng ở đằng sau.
- Cháu chào ông! _ Alisa lễ phép cúi đầu chào. Ông lão nhìn chằm chằm Alisa rồi vuốt vuốt chòm râu dài của mình thì thào “ Có chút giống … “
- Dạ??? _ Alisa ngẩng đầu nghi hoặc.
- Ồ! Không có gì! Không có gì!
- Ông ơi! Ông ơi! _ Erza lên tiếng _ Đây là đâu vậy ạ? Ông là ai ạ?
Ông lão nghe thế thì bật cười:
- Hà hà hà hà! Ta xin lỗi! Ta quên chưa tự giới thiệu. Ta là giáo sư Daniel Clare, cứ gọi là thầy Daniel là được. Đây là khu vườn của ta cũng là lớp học sinh vật. Chào mừng các con tới trường Phù Thủy Hoàng Gia Witcher!!!!
* * *