Bạch gia ----
Tại một toà viện chiếm diện tích có thể là lớn nhất ở nơi này, bên ngoài viện trồng một giàn Huyết Tường Vi, từng đoá từng đó đỏ tươi như màu máu nổi bậc trên nền lá xanh biếc, chúng leo khắp cả cửa rào xen kẽ nhau tạo nên một khung cảnh yêu dị mà xinh đẹp lại có chút thê lương.
Thế nhưng khi bước vào thì lại khác. Một vườn, phải nói là rừng Anh Đào mới đúng. Các cây Anh Đào to lớn cao chót vót xum xuê triễu cành, từng nhánh từng nhánh đan xen nhau tựa như muốn che kín cả vùng trời vô tận! Một luồng gió nhẹ lướt qua, các cánh hoa hồng phấn như dạo chơi mà nhẹ nhàng rơi xuống, thanh thoát như vậy, tươi đẹp như vậy mà không vướn bụi trần. Phía xa xa là một toà viện sừng sững ở đó, tuy không to lớn nhất nhưng lại giống một cung điện trang hoàng đầy khí thế. Hai khung cảnh đối lập nhau lại tạo cho người ta cảm giác như thế chính là chuyện đương nhiên!
Tiến vào nơi đây quả thật như một bước lên Tiên giới.
Ngay lúc này một đạo âm thanh non nớt ngọt ngào có phần không vui của một tiểu cô nương vang lên:
" Ngươi nói xem khi nào chúng ta mới được gặp lại? "
" Chủ tử người đừng lo lắng, sẽ chẳng bao lâu nữa đâu! " Một âm thanh lạnh lùng lại mang theo ý cười tiếp lời.
Vừa nghe xong, tiếng nói non nớt lại nhanh chóng cãi lại, dù có nóng giận nhưng lại bị sự ngọt ngào trong giọng nói lấn đi mất:
" Ai nói ta lo lắng, hừ, ta mới không có nhé. Ta đây là đang sợ thiếu nhân lực, lúc đó người bị thiệt không phải là mình sao? "
" Cái này thì người lại càng không cần suy nghĩ nhiều, dù sao mấy năm nay trên giang hồ thế lực ta vừa thành lập không bao lâu nhưng vẫn có chỗ đứng đấy? "
Nói tới nói lui đều bị cứng họng, tiểu cô nương bực bội rồi nha!
" Hừ! ta mới không nói với ngươi nữa! "
Tiểu cô nương một khi cáu giận, hậu quả rất khó lường! Ngay lập tức một đoá hoa tươi thắm trong tay đã bị ngắt mất một cánh!
Băng có chút bất đắc dĩ vừa buồn cười nhìn chủ tử nhà mình, chẳng lẽ " đầu thai " vào thân thể tiểu oa nhi thì tính cách cũng sẽ đại biến theo sau? Chủ tử lãnh đạm mà uy nghiêm của nàng đâu? Lúc này chẳng khác nào một tiểu oa nhi mới lớn cả! Nhưng dù nghĩ thế thì Băng cũng đã biết vài phần rồi, có lẽ là do lần đó...
Hai người một đối một đáp không ai khác chính là Tuyết Hàn Y cùng Băng. Ước hẹn với Diêm Vương đã tới nên họ cũng đã "đầu thai" tới nơi này, nói "đầu thai" thì không đúng lắm, chính xác hơn là " tá thi hoàn hồn"! Còn nguyên nhân tại sao thì cả hai đều không biết nhưng chắc chắn là do tên Diêm Vương giở trò rồi! Tá thi cũng không lựa "cái thi" nào lớn lớn một chút, thế nào lại tá ngay thân thể đứa nhỏ mấy tháng tuổi? Cái này cùng với "đầu thai" cũng chẳng khác nhau là mấy nha?
Mà nói sao thì cũng phải "cảm ơn" Diêm Vương đại nhân rồi, đích thứ nữ của gia chủ Bạch gia, Bạch gia đứng đầu trong Tam Đại Thế Gia lại không can thiệp đến triều đình, quả thật là gia thế vô cùng tốt nha!
Bạch lão thái thái có tổng cộng bốn người con, ba nam một nữ được sinh ra từ một thê tử duy nhất của mình. Đường đường là gia chủ của một thế gia to lớn mà chỉ độc nhất một thê tử là chuyện vô cùng hiếm thấy, có thể nói là chưa từng xuất hiện trên Thiên Diệu quốc từ mấy trăm năm nay. Chuyện này khi trước đã tạo ra oanh động không nhỏ cho toàn đại lục khi ấy. Trong trận chiến tranh giành đại lục trăm năm trước Bạch lão thái thái bị thương nặng, hai nhà Tương gia cùng Tần gia cũng bị thương không kém. Nhiều năm không đột phá, cả tu vi dù cao thâm đến đâu cũng chống đỡ không nổi. Bạch lão thái thái mất, thê tử đau thương cũng đi theo!
Sau khi phu thê Bạch lão thái thái mất, để đại trưởng tử là Bạch Thái Hiên lên làm gia chủ, nhị nhi tử là Bạch Thái Tông thích ngao du mua bán khắp nơi nên ít về gia tôc, tam nhi tử Bạch Thái Thư nho nhã thư sinh thích đọc sách, lại mưu trí hơn người, trở thành cánh tay đắt lực cho Bạch gia chủ. Về phần nữ nhi duy nhất trong nhà Bạch Thái Nhã từ nhỏ lại thích làm nữ hiệp giang hồ, rồi từ đấy thường xuyên trốn nhà đi chơi đến nổi đánh mất luôn trái tim mình cho một vị "đại hiệp" nào đó, thế là theo luôn! Chuyện này từng khiến Bạch lão thái thái lâm bệnh một thời gian dài, dù vậy Bạch Thái Nhã vẫn một lòng đi theo chàng kia bất chấp gia đình phản đối. Mà nói sao đi nữa Bạch lão thái thái chỉ duy có một mình Bạch Thái Nhã là nữ nhi nên đành nuông chiều nàng. Nghe đâu chàng kia tên là Quân Triệt, không rõ gia thế nên cả Bạch gia chỉ coi hắn là một người giang hồ không tên tuổi thôi, sau này cũng không tìm hiểu tiếp.
Tại một toà viện chiếm diện tích có thể là lớn nhất ở nơi này, bên ngoài viện trồng một giàn Huyết Tường Vi, từng đoá từng đó đỏ tươi như màu máu nổi bậc trên nền lá xanh biếc, chúng leo khắp cả cửa rào xen kẽ nhau tạo nên một khung cảnh yêu dị mà xinh đẹp lại có chút thê lương.
Thế nhưng khi bước vào thì lại khác. Một vườn, phải nói là rừng Anh Đào mới đúng. Các cây Anh Đào to lớn cao chót vót xum xuê triễu cành, từng nhánh từng nhánh đan xen nhau tựa như muốn che kín cả vùng trời vô tận! Một luồng gió nhẹ lướt qua, các cánh hoa hồng phấn như dạo chơi mà nhẹ nhàng rơi xuống, thanh thoát như vậy, tươi đẹp như vậy mà không vướn bụi trần. Phía xa xa là một toà viện sừng sững ở đó, tuy không to lớn nhất nhưng lại giống một cung điện trang hoàng đầy khí thế. Hai khung cảnh đối lập nhau lại tạo cho người ta cảm giác như thế chính là chuyện đương nhiên!
Tiến vào nơi đây quả thật như một bước lên Tiên giới.
Ngay lúc này một đạo âm thanh non nớt ngọt ngào có phần không vui của một tiểu cô nương vang lên:
" Ngươi nói xem khi nào chúng ta mới được gặp lại? "
" Chủ tử người đừng lo lắng, sẽ chẳng bao lâu nữa đâu! " Một âm thanh lạnh lùng lại mang theo ý cười tiếp lời.
Vừa nghe xong, tiếng nói non nớt lại nhanh chóng cãi lại, dù có nóng giận nhưng lại bị sự ngọt ngào trong giọng nói lấn đi mất:
" Ai nói ta lo lắng, hừ, ta mới không có nhé. Ta đây là đang sợ thiếu nhân lực, lúc đó người bị thiệt không phải là mình sao? "
" Cái này thì người lại càng không cần suy nghĩ nhiều, dù sao mấy năm nay trên giang hồ thế lực ta vừa thành lập không bao lâu nhưng vẫn có chỗ đứng đấy? "
Nói tới nói lui đều bị cứng họng, tiểu cô nương bực bội rồi nha!
" Hừ! ta mới không nói với ngươi nữa! "
Tiểu cô nương một khi cáu giận, hậu quả rất khó lường! Ngay lập tức một đoá hoa tươi thắm trong tay đã bị ngắt mất một cánh!
Băng có chút bất đắc dĩ vừa buồn cười nhìn chủ tử nhà mình, chẳng lẽ " đầu thai " vào thân thể tiểu oa nhi thì tính cách cũng sẽ đại biến theo sau? Chủ tử lãnh đạm mà uy nghiêm của nàng đâu? Lúc này chẳng khác nào một tiểu oa nhi mới lớn cả! Nhưng dù nghĩ thế thì Băng cũng đã biết vài phần rồi, có lẽ là do lần đó...
Hai người một đối một đáp không ai khác chính là Tuyết Hàn Y cùng Băng. Ước hẹn với Diêm Vương đã tới nên họ cũng đã "đầu thai" tới nơi này, nói "đầu thai" thì không đúng lắm, chính xác hơn là " tá thi hoàn hồn"! Còn nguyên nhân tại sao thì cả hai đều không biết nhưng chắc chắn là do tên Diêm Vương giở trò rồi! Tá thi cũng không lựa "cái thi" nào lớn lớn một chút, thế nào lại tá ngay thân thể đứa nhỏ mấy tháng tuổi? Cái này cùng với "đầu thai" cũng chẳng khác nhau là mấy nha?
Mà nói sao thì cũng phải "cảm ơn" Diêm Vương đại nhân rồi, đích thứ nữ của gia chủ Bạch gia, Bạch gia đứng đầu trong Tam Đại Thế Gia lại không can thiệp đến triều đình, quả thật là gia thế vô cùng tốt nha!
Bạch lão thái thái có tổng cộng bốn người con, ba nam một nữ được sinh ra từ một thê tử duy nhất của mình. Đường đường là gia chủ của một thế gia to lớn mà chỉ độc nhất một thê tử là chuyện vô cùng hiếm thấy, có thể nói là chưa từng xuất hiện trên Thiên Diệu quốc từ mấy trăm năm nay. Chuyện này khi trước đã tạo ra oanh động không nhỏ cho toàn đại lục khi ấy. Trong trận chiến tranh giành đại lục trăm năm trước Bạch lão thái thái bị thương nặng, hai nhà Tương gia cùng Tần gia cũng bị thương không kém. Nhiều năm không đột phá, cả tu vi dù cao thâm đến đâu cũng chống đỡ không nổi. Bạch lão thái thái mất, thê tử đau thương cũng đi theo!
Sau khi phu thê Bạch lão thái thái mất, để đại trưởng tử là Bạch Thái Hiên lên làm gia chủ, nhị nhi tử là Bạch Thái Tông thích ngao du mua bán khắp nơi nên ít về gia tôc, tam nhi tử Bạch Thái Thư nho nhã thư sinh thích đọc sách, lại mưu trí hơn người, trở thành cánh tay đắt lực cho Bạch gia chủ. Về phần nữ nhi duy nhất trong nhà Bạch Thái Nhã từ nhỏ lại thích làm nữ hiệp giang hồ, rồi từ đấy thường xuyên trốn nhà đi chơi đến nổi đánh mất luôn trái tim mình cho một vị "đại hiệp" nào đó, thế là theo luôn! Chuyện này từng khiến Bạch lão thái thái lâm bệnh một thời gian dài, dù vậy Bạch Thái Nhã vẫn một lòng đi theo chàng kia bất chấp gia đình phản đối. Mà nói sao đi nữa Bạch lão thái thái chỉ duy có một mình Bạch Thái Nhã là nữ nhi nên đành nuông chiều nàng. Nghe đâu chàng kia tên là Quân Triệt, không rõ gia thế nên cả Bạch gia chỉ coi hắn là một người giang hồ không tên tuổi thôi, sau này cũng không tìm hiểu tiếp.