Tuyết Hàn Y ở nơi này ngoài 20 năm bị giam trong ngục thì hiện giờ là 2 tuần ở Diêm La Điện rồi. Bọn Hắc Bạch Vô Thường nói bởi vì tỉ lệ người ở Vọng Phẫn Địa Ngục thoát khỏi Huyết Xích rất thấp, có thể nói là một phần vạn. Mà khi thoát khỏi thì chính là như biến thành một người mới, nội tâm lạnh nhạt, không quan tâm thế nhân, cũng chính vì thế nên sẽ có thêm một cơ hội để đầu thai tái sinh! Mà lý do cô hiện giờ còn đang ở đây là vì chưa có cơ hội đầu thai nói cách khác là chưa có người lâm bồn cho cô " chui " vào bởi những vong hồn nơi này đã được sắp xếp để cho đi đầu thai mà cô do thoát khỏi ngục đột ngột nên chưa đi được!
Thở dài một cái, nơi này quả thật không tệ lắm, tuy hơi âm u lạnh lẽo nhưng đối với cô cũng không tính là gì. Thế gian nói khi thoát khỏi Vọng Phẫn Địa Ngục thì sẽ biến thành một người mới, nhưng cô sẽ sao? Tuy không còn oán niệm nhưng những hình ảnh đó, những kí ức đó nó vẫn cứ theo mãi sâu trong tâm cô không mất được.
Tròng mắt xoay chuyển, bỗng nhớ tới một việc. Nghe nói hôm cô thoát khỏi ngục cũng có một người thoát khỏi, hình như là một cô gái. Đều giống mình sao? Ùm, không sai biệt lắm, phải gặp một lần. Nhưng gặp một lần đơn giản thôi sao? Chỉ có cô mới biết được. Khoé miệng hơi nhếch lênh, đôi ngân mâu thâm thuý loé sáng. Tâm trạng không tồi.
Nhìn xung quanh nơi cô đang ở một lát, tuỳ tiện cầm vài vật ở đây lên nhân gian không quý cũng hiếm nha! Diêm La Điện nói xa xỉ cũng không phải, những thứ này ở đây căn bản là nhiều không đếm xuể a! Mà cô được nhàn nhã như thế bởi vì mấy ngày trước cô có giúp ở đây giải quyết một việc " hệ trọng " đó là hai vị quỷ câu hồn đại nhân Hắc Bạch Vô Thường này đi câu lộn hồn người. Nói tới hai vị này Tuyết Hàn Y thấy thật thú vị. Tính tình quái gở bát quai bát quái*, không phải chỉ riêng mình bọn họ thôi đâu. Có lẽ là toàn bộ nơi này không chừng: Vị " lão đầu " Diêm La Vương tính tình lạnh lùng ít nói, chỉ cần ngươi phụng mệnh hành sự xong rồi muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm chỉ cần không phá hư chuyện là được, là Đại ca trong này. Hai vị quỷ câu hồn là lão Tam cùng lão Tứ, như nói ở trên tính tình quái gở ba hoa thích nói nhiều. Còn vị lão Nhị là Chung Quỳ khỏi bàn cải, ai nói " Nhan sắc tựa Chung Quỳ " là dành cho các " Sửu nhân " thì phải coi lại mắt mình, vị nam tử phong nhã hoa gặp hoa nở, người gặp người cười là " xấu xí " đó sao? Cuối là Mạnh Bà trong truyền thuyết đây rồi! Cháo lú của bà thì khỏi cãi, nơi đây có câu " Uống cháo Mạnh Bà một khắc như đi vạn dặm " ( Ý nói cháo khó uống). Tuyết Hàn Y thăm quan nơi này không sai biệc lắm, hôm nào rãnh sẽ tiếp tục nghiên cứu sao vậy, nghe nói phía Tây có một rừng hoa Bỉ ngạn đấy, cô thích nhất là Bỉ Ngạn hoa cùng Liên hoa a! Bỉ ngạn sắc thắm, yêu diễm mị hoặc như có độc: Mạn Đà La Hoa là trắng sáng không nhiễm bụi trần, Mạn Châu Sa Hoa đỏ rực huyết sắc yêu mị nhân thế. Liên hoa trong trẻo, lạnh lùng toàn thân cao quý!
Người như hoa, hoa như người!
Ngoài việc đi dạo xung quanh cô còn xem những quyển sách Y Dược, ở kiếp trước cô có học qua y thuật cơ bản nhưng không có thời gian nhiều để nghiên cứu, giờ thì có thể rồi! Nói là mấy quyển chứ thật ra quyển nào quyển nấy ở đây đều là sách quý ngàn năm khó gặp trong nhân gian nha!
*Bát quai bát quái: Ý nói nhiều chuyện
Thở dài một cái, nơi này quả thật không tệ lắm, tuy hơi âm u lạnh lẽo nhưng đối với cô cũng không tính là gì. Thế gian nói khi thoát khỏi Vọng Phẫn Địa Ngục thì sẽ biến thành một người mới, nhưng cô sẽ sao? Tuy không còn oán niệm nhưng những hình ảnh đó, những kí ức đó nó vẫn cứ theo mãi sâu trong tâm cô không mất được.
Tròng mắt xoay chuyển, bỗng nhớ tới một việc. Nghe nói hôm cô thoát khỏi ngục cũng có một người thoát khỏi, hình như là một cô gái. Đều giống mình sao? Ùm, không sai biệt lắm, phải gặp một lần. Nhưng gặp một lần đơn giản thôi sao? Chỉ có cô mới biết được. Khoé miệng hơi nhếch lênh, đôi ngân mâu thâm thuý loé sáng. Tâm trạng không tồi.
Nhìn xung quanh nơi cô đang ở một lát, tuỳ tiện cầm vài vật ở đây lên nhân gian không quý cũng hiếm nha! Diêm La Điện nói xa xỉ cũng không phải, những thứ này ở đây căn bản là nhiều không đếm xuể a! Mà cô được nhàn nhã như thế bởi vì mấy ngày trước cô có giúp ở đây giải quyết một việc " hệ trọng " đó là hai vị quỷ câu hồn đại nhân Hắc Bạch Vô Thường này đi câu lộn hồn người. Nói tới hai vị này Tuyết Hàn Y thấy thật thú vị. Tính tình quái gở bát quai bát quái*, không phải chỉ riêng mình bọn họ thôi đâu. Có lẽ là toàn bộ nơi này không chừng: Vị " lão đầu " Diêm La Vương tính tình lạnh lùng ít nói, chỉ cần ngươi phụng mệnh hành sự xong rồi muốn đi đâu thì đi, làm gì thì làm chỉ cần không phá hư chuyện là được, là Đại ca trong này. Hai vị quỷ câu hồn là lão Tam cùng lão Tứ, như nói ở trên tính tình quái gở ba hoa thích nói nhiều. Còn vị lão Nhị là Chung Quỳ khỏi bàn cải, ai nói " Nhan sắc tựa Chung Quỳ " là dành cho các " Sửu nhân " thì phải coi lại mắt mình, vị nam tử phong nhã hoa gặp hoa nở, người gặp người cười là " xấu xí " đó sao? Cuối là Mạnh Bà trong truyền thuyết đây rồi! Cháo lú của bà thì khỏi cãi, nơi đây có câu " Uống cháo Mạnh Bà một khắc như đi vạn dặm " ( Ý nói cháo khó uống). Tuyết Hàn Y thăm quan nơi này không sai biệc lắm, hôm nào rãnh sẽ tiếp tục nghiên cứu sao vậy, nghe nói phía Tây có một rừng hoa Bỉ ngạn đấy, cô thích nhất là Bỉ Ngạn hoa cùng Liên hoa a! Bỉ ngạn sắc thắm, yêu diễm mị hoặc như có độc: Mạn Đà La Hoa là trắng sáng không nhiễm bụi trần, Mạn Châu Sa Hoa đỏ rực huyết sắc yêu mị nhân thế. Liên hoa trong trẻo, lạnh lùng toàn thân cao quý!
Người như hoa, hoa như người!
Ngoài việc đi dạo xung quanh cô còn xem những quyển sách Y Dược, ở kiếp trước cô có học qua y thuật cơ bản nhưng không có thời gian nhiều để nghiên cứu, giờ thì có thể rồi! Nói là mấy quyển chứ thật ra quyển nào quyển nấy ở đây đều là sách quý ngàn năm khó gặp trong nhân gian nha!
*Bát quai bát quái: Ý nói nhiều chuyện