Sắc mặt Samantha đỏ lên, nàng không muốn giải thích, sau đó kéo tay cô gái, nói: "Mình đưa cậu đến giới thiệu với anh ấy một chút, một lúc nữa còn có việc phải nhờ cậu, nhưng cậu không được nói đến chuyện bóng bánh đâu đấy, anh ấy sẽ nổi điên lên."
Cô gái ngạc nhiên nói: "Vì sao."
Samantha nói: "Anh ta ghét đá bóng." Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Macy kinh ngạc nói: "À". Nàng nóng lòng muốn biết về Thạch Thiên, cũng sẽ không quá để ý thần đồng bóng đá Thạch Thiên vì sao chán ghét đá bóng, vẻ mặt hưng phấn theo sau Samantha tiến tới trước mặt Thạch Thiên. Đến trước bàn ăn không đợi Samantha mở miệng giới thiệu, liền chủ động nhìn Thạch Thiên vươn tay nói: "Xin chào, em là Macy bạn của Samantha, thật vinh dự được biết anh, rất hoan nghênh anh tới Pháp." Nàng biết Thạch Thiên ở HongKong, cho nên nàng sử dụng tiếng Anh.
Thạch Thiên nhìn hai người tiến về, hắn cầm lấy khăn ăn lau tay, rồi nhẹ nhàng bắt tay Macy, nói: "Cám ơn, ngồi đi." Thạch Thiên đáp lại bằng tiếng Pháp nguyên bản.
Macy cũng quay về sử dụng tiếng Pháp, ngạc nhiên nói: "Không thể tưởng được anh Thạch Thiên nói tiếng Pháp lưu loát đến như vậy, anh từng sống ở Pháp sao?"
Thạch Thiên gật đầu nói: "Ở đây một ít ngày." Sau đó, Thạch Thiên lại tiếp tục ăn.
Samantha tươi cười mời Macy ngồi xuống cùng dùng bữa, tuy rằng bây giờ chưa phải bữa tối, Macy nhìn một bàn lớn toàn sơn hào hải vị cũng có chút động tâm, nàng không khách khí, ngồi xuống, cùng ăn và tán gẫu với Samantha.
Một lát sau, Thạch Thiên ăn xong, đứng dậy muốn đi vào phòng ngủ xem tài liệu về Alex, Samantha vội vàng kéo tay Thạch Thiên nói: "Anh chờ một chút, em còn có việc muốn thương lượng với anh."
Thạch Thiên giật mình, lại ngồi xuống hỏi: "Chuyện gì?"
Samantha nói: "Macy là nhà thiết kế trang điểm nổi tiếng quốc tế, tay nghề hoá trang của bạn ấy rất cao siêu, em mời cô ấy đến thật ra là để giúp anh thay đổi một chút bề ngoài"
Thạch Thiên lắc đầu nói: "Không cần, anh cần gì phải thay đổi."
Samantha nói: "Anh không sợ hồi sau này trở về bị đám phóng viên hoặc người hâm mộ vây quanh tuỳ tiện làm phiền anh sao."
Thạch Thiên ngẫm nghĩ trong tích tắc, trừng mắt nói: "Họ dám như vậy sao?"
Samantha cười nói: "Macy hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy anh, em trước đó cũng không cùng cô ấy nói qua anh sẽ đến Paris, nàng chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra anh đấy thôi! Người nước Pháp cực kỳ yêu thích bóng đá cũng không sánh bằng HongKong nhưng em tin hiện tại tất cả người Pháp đều có thể nhận ra anh chính là thiên tài bóng đá Hongkong đã ghi 49 bàn thắng." Quay đầu hỏi Macy nói: "Macy, mình nói đúng không?"
Macy ha hả cười nói: "Không tin anh hãy xem đây này." Nàng đứng dậy đi đến TV tiền mở ra TV, điều chỉnh đến kênh thể thao, nói: "Hai người xem đi."
Trong TV truyền phát tin đúng là một đoạn ngắn trong hiệp 2 trận đấu giữa đội Hongkong cùng đội Chealsea của Anh, đó là thời điểm Thạch Thiên phấn khích ghi bàn, sau khi ghi bàn vẻ mặt Thạch Thiên lại không biểu hiện ăn mừng gì cả.
Macy nói thêm: "Các bạn đừng cho là tôi là trước đó xem qua báo trước, mới biết được đài truyền hình này hiện tại truyền phát tin tiết mục này, căn bản đây là việc là tất yếu. Bởi vì hiện tại mỗi đài đều lấy tin thể thao là tin chính, dường như hơn phân nửa thời gian chuyên mục đều phát tin về trận này trận đấu này, muốn tìm một đài không phát tin về Thạch Thiên lại càng khó hơn." Tiếp theo Macy bắt đầu chuyển sang các đài truyền hình khác, thay đổi khoảng ba bốn kênh, quả nhiên tìm được một đài truyền hình có tiết mục phát tin tức về Thạch Thiên, nhưng lại là chương trình bình luận về kỹ thuật của Thạch Thiên, đồng thời đã ra đoán lai lịch Thạch Thiên, thế nhưng còn nhắc tới Samantha.
Thạch Thiên thấy thế hai mắt nóng như lửa đốt, thiếu chút nữa nghĩ tới đi đập bể TV, Samantha thấy thế vậy vội vàng nói: "Macy, cậu tắt TV đi."
Macy tắt TV, trở lại ngồi xuống, nói: "Cũng không thể trách đài truyền hình, hiện tại nếu các đài không truyền phát tin hot nào đó thì không hấp dẫn, trang web muốn lợi hại, thì cũng cần có các tin hot, tin gây sốc, cho nên có người nói Thạch Thiên là người Trung Quốc thần bí, kỹ thuật cường hóa, thậm chí còn có người đoán Thạch Thiên là người ngoài hành tinh." Tiếp theo nàng lại tò mò nhìn Thạch Thiên, cười hỏi: "Anh thật sự không phải là người ngoài hành tinh đấy chứ?"
Thạch Thiên tức giận, cầm lấy một hộp kem vải, dừa nhét vào mồm Macy, trách mắng: "Lắm mồm, tôi đem cô ra hành tinh khác bây giờ."
Samantha nghe Macy hỏi Thạch Thiên có phải là người ngoài hành tinh hay không, Samantha biết rằng kiểu gì cũng có chuyện, thấy thế chỉ có thể an ủi Macy nói: "Cậu đừng nóng giận, Thạch Thiên… anh… anh ấy…"
Nào biết rằng Macy không hề tức giận, mà ăn hộp kem một cách ngon lành trong miệng sau đó cười tủm tỉm nhìn Thạch Thiên nói: "Hương vị kem này thật ngon… Hiện tại lên vũ trụ mất hơn một ngàn vạn đô la, nếu anh có thể đưa tôi rời khỏi hành tinh này, tôi thật không ngại."
Samantha sợ Thạch Thiên điên tiết sẽ đem Macy đá văng ra, vội nói tránh đi: "Anh cũng thấy đấy, hiện tại nếu anh ra ngoài với bộ dạng này, mọi người chỉ liếc mắt một cái có thể nhận ra, chỉ sợ sự bao vây của phóng viên cùng người hâm mộ sẽ không ít hơn so với ở Hongkong. Đương nhiên, nếu anh vẫn ở khách sạn thì không sao bởi khách sạn Ritz có nguyên tắc không tiết lộ thông tin của khách."
Nếu Thạch Thiên thay đổi hình dạng khác thì mọi người nhìn thấy hắn cũng chẳng nhận ra mà bao vây hắn, bất quá lần này là tới tìm Macy, hơn nữa không muốn đem sự việc làm huyên náo quá lớn, người của tòa thành khu đuổi phóng viên người hâm mộ, chỉ có thể nói: "Vậy cô làm thế nào để thay đổi bộ dạng của tôi? Nếu phải tô son điểm phấn thì không thể được".
Macy chỉ vào đầu tóc bay rối của Thạch Thiên, cười lên ha hả nói: "Yên tâm đi, hình ảnh của anh lúc đá bóng vốn không rõ ràng, muốn cho người ta không nhận ra anh rất đơn giản, chỉ cần thay đổi kiểu đầu, phong cách ăn mặc là được, ta nhận ra anh là chính bởi kiểu tóc độc đáo này của anh."
Kiểu tóc của Thạch Thiên quả thật có điểm độc nhất vô nhị phỏng chừng trên thế giới này cũng chỉ có mình hắn mới có này kiểu tóc này, bởi vì sau khi hắn sống lại căn bản không tìm thợ cắt tóc để cắt, mà tự mình dùng kéo nhỏ cắt đi một ít, hơn nữa hắn trải qua chín lần chết đi sống lại khiến cho khí chất của hắn mị lực khác hẳn với người thường, tư chất lại sáng suốt.Nghe Macy nói như vậy, Thạch Thiên cũng sẽ không do dự, gật đầu nói: "Được rồi, vậy cô sẽ thay đổi đi."