hạch Lệ biết lời nói của Becker hơn phân nửa có quan hệ tới vụ án, vội giục: "Nói đi." Becker vẫn còn đang nhìn Thạch Thiên, chờ hắn đồng ý, Thạch Thiên chỉ nhẹ gật đầu.
Becker mới lên tiếng: "Lee Goff đội trưởng có hỏi tôi về vấn đề này, bất quá tôi không có nói cho hắn biết."
Thạch Lệ cau mày nói: "Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân được không?"
Becker nói: "Sau khi vụ nổ phát sinh, tôi cùng Braid đều nhìn rõ hướng mà trực thăng bay đi, là một chiếc trực thăng quân dụng, tôi hoài nghi tổ chức này có bối cảnh chính trị." Thạch Lệ sắc mặt khẽ biến, nàng cũng không thể phủ nhận Becker này hoài nghi là có đạo lý, dễ dàng có thể chuyển đại lượng vũ khi tiên tiến cùng vói trực thăng quân dụng, không có được sự đồng ý mà nói, sẽ không thể nào tùy tiện bay ở một nơi thành thị lớn, tập trung nhiều cơ quan chính trị như Paris, hơn nữa cơ bản cũng chỉ có trực thăng quân đội của chính quốc gia này mới được phép. Chỉ nghe Becker nói tiếp: "Tôi tin Lee Goff đội trưởng là một cảnh sát chính trực, không đem tình huống này nói cho hắn biết thực sự là có điểm không phải, thế nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một vị đội trưởng ..."
Thạch Lệ gật đầu nói: "Ngươi làm rất đúng, kế tiếp các ngươi chuẩn bị làm gì?" Bạn đang đọc truyện được copy tại
Becker nói: "Bọn họ đã làm vậy, tin tưởng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu, còn có thể sẽ tiếp tục đối phó với chúng ta, chúng ta đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho bọn chúng, nhưng mà chủ yếu vẫn nghe theo sự an bài của chủ nhân cùng đại tiểu thư."
Thạch Lệ nhìn về phía Thạch Thiên, Thạch Thiên vẫn làm ra vẻ mặt điềm nhiên như không.
Trở lại phòng hoàng gia tại Ritz hotel, mọi người thấy Thạch Lệ cũng ngạc nhiên. Chỉ có Maicy khi thấy Thạch Thiên mang theo một đại mỹ nhân lãnh diễm khiến bất luận là nam nhân nào cũng phải động lòng về, trong ánh mắt tỏ ra có chút ít mất tự nhiên, thế nhưng sau khi Samantha nói cho nàng biết, Thạch Lệ là thân nhân của Thạch Thiên, thái độ của nàng lập tức trở nên nhiệt tình hơn gấp trăm lần so với Samantha. Lập tức đoạt lấy hành lý của Thạch Lệ rồi giúp nàng an bài phòng ở. Braid cũng bởi vì lo lắng cho Thạch Thiên, cho nên sau khi chia tay cùng Becker liền thay đổi quần áo chạy tới chờ ở Ritz hotel, cũng không đem chuyện vụ nổ nói cho Samantha cùng Maicy.
Đêm đó mọi người ở trong phòng ăn mừng chuyện Thạch Lệ tới, qua mấy hồi náo nhiệt. Becker cùng Braid đều được Thạch Thiên cho phép ở lại. Nhưng Thạch Thiên sợ hai người này lắm miệng, cho nên tiệc tối vừa kết thúc liền đuổi bọn người này đi, Thạch Lệ cũng trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Thạch Thiên từ trong vòng tay, đại thối mềm mại trắng muốt thoát ra, sau khi rửa mặt, mặc xong quần áo liền đi vào phòng khách. Thấy Thạch Lệ đã mặc một bộ áo choàng đang ăn điểm tâm, hắn tới phía trước ngồi đối diện với nàng, sau đó cầm lấy một miếng bánh ngọt nhét vào trong miệng.
Thạch Lệ ngửi thấy trên người Thạch Thiên còn lưu lại mùi nước hoa của Samantha cùng Maicy, cau mày nói: "Cậu mới mười mấy tuổi, sinh hoạt đừng có vô độ, có thể điều độ một chút hay không."
Thạch Thiên không cho là đúng nói: "So với trước kia. Lão tử đã rất điều độ rồi."
Thạch Lệ trách nói: "Cho dù cậu không nghĩ vì mình, cũng nên nghĩ cho các nàng chứ."
Thạch Thiên liên tục gật đầu nói: "Không sai không sai, cho nên ta tuyệt không va chạm với các tiểu cô nương. Điểm ấy ngươi cũng đã biết mà."
Thạch Lệ nhớ tới bộ dạng của Thạch Thiên đụng phải Hạng Kiều các cô nương, nhịn không được nở nụ cười, gương mặt rốt cuộc không giữ được vẻ lạnh lùng nữa, một lát sau mới thở dài nói: "Cái đó cùng với tiểu cô nương không có quan hệ, tôi xem ra Samantha các nàng đối với cậu đều rất quan tâm. Cậu có từng nghĩ tới tương lai đối xử với các nàng như thế nào chưa? Với tốc độ lưu tình khắp nơi của ngươi như bây giờ, chỉ sợ không được bao lâu nữa so với Hoàng Đế thời cổ đại còn muốn nhiều nữ nhân hơn, chẳng lẽ toàn bộ đều trở thành người của Thạch gia sao?"
Thạch Thiên vò đầu nói: "Ngươi nói cũng đúng. Ta cũng không muốn lưu tình khắp nơi, càng không nghĩ tới muốn kết hôn với các nàng, chẳng qua là khống chế không được bản thân mà thôi. Ngươi thông minh như vậy, có thể nghĩ ra có biện pháp nào làm cho các nàng không quan tâm tới ta nữa không?"
Thạch Lệ không thể tưởng được lời nói của mình lại khiến Thạch Thiên công nhận, thế nhưng kết quả cơ hồ một điểm cũng không có, cùng hắn nói chuyện quả thực so với đàn gảy tai trâu còn khó khơi thông hơn. Chỉ cảm thấy dở khóc dở cười, tức giận đến nỗi nói không ra lời, trợn mắt nhìn sau đó chẳng muốn để ý tới hắn nữa.
Thạch Thiên cũng không muốn tiếp tục đàm luận về chủ đề làm hắn buồn rầu này nữa, hỏi: "Ngươi một đêm không ngủ. Ăn mặc chỉnh tề như vậy, chẳng lẽ muốn đi ra ngoài sao?"
Thạch Lệ kinh ngạc nói: "Làm sao cậu biết tôi cả đêm không ngủ?"
Thạch Thiên đắc ý nói: "Chỉ cần ta nguyện ý, ngươi cho dù ở bên đường đối diện ta cũng có thể biết ngươi đang làm gì."
Thạch Lệ nói: "Hôm nay tôi muốn đi cảnh thự nghe tình huống thẩm vấn thợ săn Địa Ngục, thuận tiện trả lại hồ so vụ án mất tích Alex trả lại cho Lee Goff đội trưởng, không có thời gian ngủ. Nhưng mà từ khi học tâm pháp mà cậu dạy, tinh thần cùng thể lực thay đổi rất nhiều, cho dù vài ngày không ngủ cũng không sao."
Thạch Thiên tán thưởng nói: "Hồ sơ vụ án dày như vậy ngươi chỉ mất một đêm đã xem xong rồi cơ à?"
Thạch Lệ gật đầu nói: "Xem xong rồi, nội dung đại khái cũng đều nhớ kỹ rồi, có giữ lại cũng vô dụng. Cậu ăn nhanh lên một chút, sau đó đến phòng tôi, tôi có chuyện muốn hỏi ngươi."
Thạch Thiên cầm lấy một ly sữa một ngụm uống cạn, vơ lấy một khối chân giò hun khói, vừa gặm vừa theo Thạch Lệ đi vào trong phòng của nàng.
Thạch Lệ đóng cửa lại, chờ khi Thạch Thiên ăn xong mới hỏi hắn tổ chức dùng đạn hỏa tiễn bắn người là là chuyện gì. Thạch Thiên lúc này đem chuyện mình gặp Bellay cùng với mấy chuyện sau này đều nói cho Thạch Lệ nghe, cũng nói rõ tất cả hiểu biết về tổ chức này đều do Bellay nói, khó phân biệt thiệt giả, thậm chí tổ chức này có thực sự tồn tại hay khong hắn cũng không khẳng định được.
Thạch Lệ ngạc nhiên nói: "Con gái của Alex tại sao phải giết cậu?"
Thạch Thiên nói: "Ta đây nào biết, nàng cũng không có nói cho ta biết, có lẽ là bởi vì ta đem một thân công lực của nàng phế đi. Nhưng mà trước đây nàng nói tổ chức này đang âm thầm chú ý tới người của Thiên Thạch Thành Bảo, khẳng định là không có hảo ý."
Thạch Lệ trầm tư nửa ngày, nói: "Có một số việc ngươi không nói tôi vốn cũng không hỏi, thế nhưng vụ án này so với tôi tưởng tượng còn phức tạp hơn nhiều, cậu đã muốn tôi giúp tìm ra Alex, mà cái tổ chức này đã sớm muốn đối phó với các cậu, vậy cậu phải cho tôi biết càng nhiều bí mật của Thiên Thạch Thành Bảo càng tốt."
Thạch Thiên nghĩ thầm, lão tử căn bản không muốn giấu diếm tỷ muội các ngươi, chẳng qua là không biết nói như thế nào mới có thể khiến cho các ngươi tin mà thôi, hắn cười khổ nói: "Ngươi muốn biết chuyện gì cứ việc hỏi đi."
Thạch Lệ nói: "Về thân thế của cậu, trước kia cậu nói cho chúng tôi biết có phải là thật không?"
Thạch Thiên vội nói: "Ta và tỷ muội các ngươi đúng thật là có cùng huyết thống, là quan hệ họ hàng mà."
Thạch Lệ gật đầu nói: "Điểm này tôi hoàn toàn tin tưởng, thế nhưng cậu nói cố sự khi ở Châu Phi, tôi rất hoài nghi. Còn nữa, tôi đối với Laurent lão tiên sinh của Thiên Thạch Thành Bảo rất tò mò, kể cả việc cậu có quan hệ với bọn họ nữa."