Nhà Trắng nằm ở trung tâm nội thành Washington, phía bắc có công viên Lafayatte cùng với bia tưởng niệm liệt sĩ của Washington. Lúc đầu nó không phải là màu trắng, đương nhiên không gọi là nhà trắng rồi, gọi là nhà tổng thống. Nhưng trong chiến tranh của Anh Mỹ, quân đội Anh xâm chiếm Washington, thiêu hủy tất cả kiến trúc, chỉ để lại một cái xác. Sau đó, vì muốn che đi dấu vết của vụ hỏa hoạn, cho nên đã sơn màu trắng lên cho nó, và từ đó về sau nó được gọi là nhà trắng. Bởi vì tất cả các tổng thống của Mỹ đều làm việc tại đây, cho nên Nhà Trắng trở thành một danh từ của chính phủ Mỹ.
Diện tích chung quanh Nhà Trắng hơn bảy mươi ngàn mét vuông, từ tòa nhà đến hai cánh đông tay là một bãi đất rộng, mang đậm phong cách kiến trúc Anh quốc, sau đó trong quá trình sửa chữa được sáp nhập thêm phong cách Mỹ. Trong một trăm năm gần đây, nơi này đã có ảnh hưởng rất lớn đến lịch sử quốc tế, khiến cho lịch sử Nhà Trắng gắn liền với lịch sử thế giới.
Trong suy nghĩ của người thường thì ngôi nhà của tổng thống đương nhiên là tràn đầy thần bí, không thể tìm hiểu được, nhưng mà Nhà Trắng lại hoàn toàn không như vậy,trong thời gian theo quy định nó có thể mở ra với toàn thế giới, để cho du khách vào ngắm cảnh. Mỗi khi xảy ra một sự kiện trọng đại nào đó, thì liền trở thành nơi tụ tập của các phóng viên.
Khi đoàn xe của tổng thống đến Nhà Trắng thì trời đã sáng, Helen vẫn không nghỉ ngơi, cho xe trực tiếp chạy vào torng. Lúc này nhân viên của Nhà Trắng đã chuẩn bị một hội trường lớn để mở buổi chiêu đãi ký giả rồi, triệu tập những phóng viên có thân phận trong này. Những phóng viên kia cứ tưởng rằng sẽ là người phát ngôn nào đó của Nhà Trắng đứng ra trả lời phỏng vấn của mình, nhưng không ngờ bản thân tổng thống lại xuất hiện, hơn nữa hôm nay nàng ta vừa mới xuống máy bay, cho nên trong lòng không khỏi bất ngờ và kích động, trong hội trường cũng không tự chủ vang lên những tràng vỗ tay nhiệt liệt.
Helen mỉm cười phất tay với những phóng viên đang ngồi, chờ sau khi tiếng vỗ tay dừng lại, mới nói: "Thưa quý ông, quý bà, vô cùng xin lỗi vì đã để cho mọi người chờ lâu. Tôi biết mọi người hôm nay tập trung tại đây là vì cái gì, đó cũng là nguyên nhân làm cho tôi về nước. Chẳng qua, mọi người cũng biết tôi vừa về nước, cho nên vẫn không hiểu biết cụ thể tình huống tại đây, thậm chí là còn không bằng các vị đang ngồi, bản thân tôi gấp rút trở về chính là muốn giải quyết chuyện này. Cho nên, có thể là không có nhiều thời gian để các vị đặt câu hỏi, những câu hỏi có thể trả lời cũng không nhiều, hy vọng mọi người hiểu cho, cảm ơn! Bây giờ xin mời mọi người bắt đầu hỏi!"
Một người đàn ông đeo kiếng ngồi ở hàng ghế đầu đứng dậy nói: "Xin chào tổng thổng, tôi là phóng viên của Thời Báo Washington, xin hỏi chính phủ có nhận định sự kiện Los Angeles là khủng bố tập kích không? Sẽ áp dụng hành động gì với Thạch Thiên?"
Helen nói: "Sự kiện lần này tạo thành ảnh hưởng và tổn thất rất kinh người, người thực thi có thủ đoạn vô cùng dã man thô bạo, cần phải ngăn cản. Đáng mừng chính là trước mắt vẫn chưa có dân chúng nào bị thương hay tử vong trong sự kiện này, cho nên để nhận định đây có phải là khủng bố tập kích hay không, thì phải đợi điều tra rõ nguyên nhân phát sinh mới có thể đưa ra phán đoán, trước mắt tôi vẫn không thể khẳng định trả lời mọi người được. Về phần sẽ áp dụng hành động gì, bây giờ vẫn chưa thể công khai được, xin thứ lỗi"
Một phóng viên khác đứng dậy nói: "Xin chào tổng thống, tôi là phóng viên cũng truyền thanh Mỹ, xin hỏi ngài có ý kiến gì về một người Trung Quốc làm xằng làm bậy trên lãnh thổ Mỹ, mà những sự kiện không tưởng ấy có thể có liên quan đến chính phủ không?"
Helen nhíu mày đáp: "Tôi cũng không thể nhìn ra vấn đề lo lắng của ông, bây giờ quan hệ Trung Mỹ rất bình thường, cho nên yêu cầu mọi người khi đưa tin nên căn cứ theo sự thật, không nên đưa ra quá nhiều suy đoán, để tránh làm cho nhân dân và chính phủ hai nước xảy ra những mâu thuẫn và tranh luận không cần thiết, làm ảnh hưởng đến ổn định và hòa bình thế giới" Dưới tiếng vỗ tay của nhiều người, người phóng viên của đài Truyền Thanh Mỹ xấu hổ ngồi xuống.
Một phóng viên châu Á đứng dậy, cúi đầu chào Helen rồi nói: "Tôi là phóng viên của Truyền Thông Phượng Hoàng HongKong, tổng thống Helen hẳn là cũng biết, nguyên nhân khiến cho Thạch Thiên đại náo Los Angeles cũng chỉ vì muốn cứu người con gái Kim Hinh tiểu thư ra chứ?"
Helen gật đầu: "Đúng vậy, chuyện này khi còn ở châu Âu tôi cũng đã nghe tin tức rồi"
Người phóng viên kia hỏi tiếp: "Như vậy ngài nhất định cũng đã xem tin Kim Hinh tiểu thư bị cục an toàn quốc gia Mỹ lập bẫy hãm hại, đối với chuyện này ngài có ý kiến gì không?"
Helen nói: "Tôi sẽ tiến hành điều tra chuyện này. Chẳng qua trước khi điều tra rõ ràng, tôi không tiện phát biểu cái gì, xin lỗi"
Người phóng viên tiếp tục hỏi: "Vậy, nếu đúng như tin đồn, Kim Hinh tiểu thư bị hãm hại, ngài sẽ xử lý như thế nào?"
Helen khẳng định: "Tôi sẽ trả công bằng lại cho nàng, bồi thưởng tổng thất danh dự cho nàng và xử lý những người có trách nhiệm tương quang. Nhưng đối với thiếu niên tên Thạch Thiên kia, hắn ta đã làm ra những hành vi phạm tội không thể tha thứ tại Mỹ, làm cho rất nhiều người thương vong, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, đều phải bị pháp luật Mỹ chế tài"
Một nữ phóng viên ngồi phía sau không đợi được, đứng dậy nói: "Tổng thống Helen tôn kính, tôi là phóng viên của thời báo Around the world, tin rằng sau khi xem đài truyền hình Los Angeles trực tiếp, mọi người đều phát hiện ra, trên người thiếu niên này có lực lượng cường đại, xin hỏi chính phủ có tiến hành phân tích nghiên cứu hắn không? Người thiếu niên này rốt cục có phải là người không?"
Helen đáp: "Quả thật rất khó tin, chúng tôi sẽ lập tức tổ chức chuyên gia tiến hành phân tích nghiên cứu, bây giờ tôi không trả lời được vấn đề của cô"
Cô phóng viên kia tiếp tục hỏi: "Nếu như không thể khống chế hắn, vậy chính phủ sẽ đáp ứng yêu cầu của hắn, thỏa hiệp với hắn?"
Helen lắc đầu đáp: Sẽ không, mặc kệ là hắn cường đại cỡ nào, thì chúng tôi cũng sẽ dùng hết mọi lực lượng để bảo vệ quốc gia cùng tôn nghiệm của pháp luật..."
Lúc này, Parker đã bước nhanh lên đài, vẻ mặt ngưng trọng, nói nhỏ bên tai Helen mấy câu, Helen liền biến sắc, nói với các phóng viên: "Thật xin lỗi, bây giờ tôi còn có công chuyện cần xử lý, cuộc phỏng vấn hôm nay chấm dứt tại đây" Sau đó phất tay chào mọi người, rồi xoay người cùng Parker rời đi giữa một đám vệ sĩ.
Các phóng viên đều đứng dậy đưa tiễn bằng mắt, tuy rằng Helen trả lời rất ít, nhiều phóng viên còn không kịp hỏi, chẳng qua Helen vừa mới về Mỹ đã tiếp nhận phỏng vấn, hơn nữa còn biểu lộ thái độ của chính phủ Mỹ đối với sự kiện Los Angeles, cuối cùng cũng có cái để bọn họ mang về. Không ít phóng viên thấy Helen vội vàng rời đi, tựa hồ có chuyện khẩn cấp, thầm nghĩ chẳng lẽ thiếu niên Trung Quốc kia lại làm ra chuyện gì kinh thiên động địa? Vội vàng rời Nhà Trắng, trở về để thăm dò tin tức.