Hơn trăm năm trước đúng là thời kỳ Châu Âu rung chuyển, mới khiến cho ba đại gia tộc không chút kiểng nể gì ai, có thể làm lớn. Sau khi Thạch Thiên dẫn theo người hầu tiêu diệt ba đại hắc bang này, gia tộc hắc bang các nơi khác đều thừa thế đem dư đảng của ba đại hắc bang triển khai đuổi giết, trong mắt người khác xem ra, chỉ tưởng các hắc bang va chạm nhau, chính phủ các nước đã sớm đối với ba gia tộc hắc bang này hết sức đau đầu, ước gì ai có thể đem bọn họ tiêu diệt đi, cho nên căn bản là không ai đi qảun đến chuyện lần đó.
Bất quá chuyện này gây náo nhiệt thật sự quá lớn, cho dù thật là hắc bang đấu đá nhau, thì cũng là trận đấu đá lớn nhất trong lịch sử hắc bang, cơ hồ đem tất cả hắc bang của cả Châu Âu cũng cuốn vào. Trên đời không có tường nào mà chắn được gió, thời gian lâu dài, một số tin tức cuối cùng cũng truyền lưu ra, chỉ là trừ các gia tộc hắc bang tham dự qua chuyện này, thì đại đa số mọi người không thể nào tin được.
Lầu Năm Góc Mỹ trong kho tư liệu có ghi lại về sự kiện này của tòa thành Thiên Thạch, là do các nhân viên đặc công tình báo khi lẫn vào một số gia tộc hắc bang tra án mà nghe được, bất quá lúc ấy cho dù là bản thân các đặc công cũng không tin tưởng truyền thuyết này là thật .
Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch quan hệ mặc dù không có công khai, nhưng cũng không tính là bí mật gì, chỉ là người khác không rõ ràng lắm địa vị của hắn ở trong tòa thành Thiên Thạch. Lúc này Chris đột nhiên nhắc tới vụ án năm đó, xem qua tư liệu liên quan trong lòng mọi người cũng không khỏi chấn động, thầm nghĩ buổi sáng mấy ngàn bộ đội đặc chủng trang bị hoàn mỹ cũng không làm gì được Thạch Thiên, chỉ cần năm đó ông lão Trung Quốc kia có một nửa lợi hại của Thạch Thiên, như vậy truyền thuyết ở trong hắc đạo giống như là thần thoại tuyệt đối có khả năng là thật.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhất thời nói không ra lời, sau một lúc lâu Villard phá sự trầm mặc nói: "Như vậy xem ra, Thạch Thiên rất có thể chính là hậu nhân của ông lão Trung Quốc ở tòa thành Thiên Thạch năm đó".
Paul gật đầu nói: "Chúng ta cũng hiểu được Thạch Thiên hậu nhân của ông lão Trung Quốc năm đó. Như vậy địa vị của hắn ở tại tòa thành Thiên Thạch cũng có thể thấy được. Từ tình huống chúng ta có thể tra được cho thấy, trước mắt tòa thành Thiên Thạch ước chừng có hơn ba trăm người, trong đó có thể tra ra tên chỉ có một bộ phận nhỏ, nổi danh nhất chính là vị Laurent hơn một trăm ba mươi tuổi kia, kế tiếp là một ít nhân viên giữ chức vụ quan trọng trong Quỹ TS hoặc ngân hàng TS. Những người này ngày thường hết sức chừng mực, cuộc sống cũng có thể dùng từ đơn giản để hình dung, bất quá từ sau khi Thạch Thiên xuất hiện, tác phong của bọn họ có sự thay đổi, chẳng những xuất tiền ra chế tạo du thuyền lớn nhất thế giới, còn ở tại Hongkong mua một vùng đất lớn kiến tạo khu nhà cao cấp, tựa hồ có ý toàn thể chuyển nhà đi Hongkong vậy. Mà toàn bộ tốn hao này rõ ràng là vòng quanh Thạch Thiên mà tiến hành, Thạch Thiên lần này đi Pháp ở cũng là phòng sang nhất ở Paris, chúng ta sau khi phân tích, cảm thấy hắn rất có thể là chủ nhân mới của tòa thành Thiên Thạch". Nguồn truyện:
Chris nói tiếp: "Thạch Thiên ở tại Hongkong còn có hai thân thích đến từ Bắc Kinh, là một đôi chị em, chị Thạch Lệ là cảnh sát, em Thạch Hiểu Mẫn mới vừa tốt nghiệp đại học, trước mắt đang là trợ lý của Samantha tiểu thư tại tạp chí Thiên Tư. Trải qua điều tra, các nàng cùng Thạch Thiên có quan hệ thân thích cũng không giống như là giả, Thạch Thiên vừa đến Hongkong, từng tới một trường học học được mấy tháng, sau này đối với hai chị em từ Bắc Kinh đi tới Hongkong, Thạch Thiên cũng đã tới làm ở tại tạp chí mà Thạch Hiểu Mẫn làm, trong đó từng cùng hơn mười người mẫu ở trong tạp chí phát sinh quan hệ. Đây là chuyện mà mỗi một nhân viên trong tạp chí đều biết".
Helen cau mày nói: "Hắn thật ra rất phong lưu. Nhưng… Chẳng lẽ Samantha không biết sao?"
Chris bật cười nói: "Thạch Thiên sau khi đá trận bóng nọ một bước thành danh. Chuyện hắn và Kim Hinh cùng những chuyện xấu với các người mẫu cũng đã trở thành những tin tức hàng đầu của các tạp chí lá cải ở Hongkong, Samantha tiểu thư sao có thể không biết. Điều này đúng là làm cho các công tử vẫn theo đuổi Samantha tiểu thư mà không có kết quả nhất thời nghĩ không ra. Nghe nói rất nhiều người cũng hối hận bản thân trước kia ở trước mặt Samantha tiểu thư biểu hiện quá mức đứng đắn, không nghĩ tới Samantha tiểu thư căn bản không quan tâm nam nhân phong lưu".
Trong phòng hội nghị có không ít người cũng không tự kìm hãm được mà phát ra tiếng cười khẽ, nếu không phải có Helen ở đây, chỉ sợ lập tức sẽ châm chọc Samantha giả đứng đắn.
Chris lại nói: "Theo ta thấy bọn họ cũng hiểu lầm Samantha tiểu thư, thật không phải Samantha tiểu thư thay đổi, mà là Thạch Thiên này rất đặc biệt" Rồi đi tới trước bàn hội nghị cầm lấy một tấm ảnh chụp của Thạch Thiên, đưa lên trước ngực nói: "Tổng thống Helen, người cùng Samantha tiểu thư đều là những nữ cường nhân kiệt xuất, quan điểm đối với sự vật có lẽ sẽ có chỗ tương tự, xin mời nhìn kỹ vào tấm ảnh của thiếu niên này, hắn đem đến cho ngài loại cảm giác gì".
Peter Rick lớn tiếng trách mắng: "Chris, ngài nói lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ ngài cho rằng nữ cường nhân thấy quái vật này đều không tự kìm hãm được mà thích hắn sao? Quả thực là hoang đường đến cực điểm! Hơn nữa Samantha chỉ bất quá mà một người mẫu mà thôi, hiện tại lại đắm mình thích một kẻ bạo đồ, tính là nữ cường nhân gì, sao có thể so sánh được với Tổng thống Helen chứ".
Helen lắc đầu chận lại nói: "Tôi nghĩ giáo sư Chris không phải là ý này, tôi mặc dù không có cùng Samantha tiểu thư tiếp xúc qua, nhưng cô ta vẫn là người mà tôi thưởng thức cùng bội phục" Nói xong đem tấm ảnh chụp trong tay Chris mà nhận lấy, cẩn thận quan sát.
Đây là tấm ảnh mà đặc công Cục quốc an giả mạo phóng viên ở tại Paris chụp được, Thạch Thiên trong hình mặc tây phục tương đối chính thống, bất quá không mang cà vạt, tây phục mở rộng, ngực áo mở ra hai ba nút, lộ ra cả nửa ngực, trên mặt lộ vẻ như cười như không, bộ dáng kiêu ngạo bất tuân. Tấm ảnh này Helen mới vừa rồi cũng chứng kiến qua, chỉ là không có nhìn cẩn thận như bây giờ, mặc dù mặc kệ xem thế nào cũng đều là bộ dáng một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, nhưng lúc này nhìn kỹ lại, Helen ở giữa hai chân mày của Thạch Thiên lại có cảm giác một loại cảm giác tang thương khó có thể hình dung được, ánh mắt của hắn tựa hồ phi thường trống rỗng, rồi lại làm cho người ta cảm thấy sâu như biển rộng.
Chỉ chốc lát, Helen liền cảm thấy trống ngực của bản thân chợt đập nhanh lên một cách khó hiểu, vội đem ánh mắt dời đi, nhẹ giọng nói: "Quả thật… có chút quái dị, bất quá ta nói không ra là cảm giác gì".
Chris nói: "Từ vụ án một trăm năm trước có thể thấy được, người trong tòa thành Thiên Thạch rất sớm đã nắm giữ một bí mật của nhân loại, có được lực lượng mà người thường không có. Nhưng nếu như nói bọn chúng không phải nhân loại, mà là người ngoài hành tinh xâm lấn địa cầu, như vậy vào hơn một trăm năm trước địa cầu đã có thể không phải thuộc về nhân lại chúng ta rồi. Huống hồ theo chúng ta hiểu rõ, người trong tòa thành Thiên Thạch cũng không phải ai cũng mạnh mẽ tới tình trạng như của Thạch Thiên, nói rõ là người chính thức có thể nắm giữ bí mật này này cũng không nhiều lắm, có lẽ chỉ có một mình Thạch Thiê. Helen Tổng thống cảm giác sau khi nhìn ảnh chụp, rất hiển nhiên hẳn là một loại phản ứng theo bản năng của nữ đối với nam, cụ thể thì nhất thời rất khó giải thích rõ ràng, điều này là do một nhân viên nữ trong phòng nghiên cứu nói cho tôi biết. Đó có thể thấy được Thạch Thiên sau khi nắm giữ bí mật của tòa thành Thiên Thạch, thân thể đã xảy ra biến hóa rất lớn, cũng có thể lý giải vì hắn đã tiến hóa trở thành nhân loại càng thêm ưu tú, Samantha tiểu thư có thể chính là bị loại đặc thù này của hắn đánh động. Trên thực tế tôi đã từng thấy những khuôn mặt còn tinh xảo hơn của hắn. Bất quá tôi nghĩ không thông là lấy độ tuổi của hắn, tốc độ tiến hóa quả thực khó có thể tưởng tượng, nếu như là gia tộc di truyền, nhưng trên người hai chị em ở tại Hongkong nọ lại nhìn không ra loại biến hóa này" Hắn đương nhiên nghĩ không ra, Thạch Thiên sinh ở hơn hai ngàn năm trước.
Lúc này một nhân viên công tác đang chăm chú nhìn vào màn hình vệ tinh giám thị la lớn: "Hắn tới… hắn lại xuất hiện…"