Villard nói làm cho ai cũng không khỏi túa mồ hôi lạnh, đều nghĩ Thạch Thiên vì một người phụ nữ mà tới phá hủy Nhà Trắng cùng Lầu Năm Góc, còn bình yên rời Mỹ đi Thái Bình Dương, lực lượng quân sự khổng lồ của Mỹ đối với hắn lại không hề có biện pháp. Nếu lại đi sử dụng vũ lực đối với Quần đảo Colo Shrike, phỏng chừng Thạch Thiên vẫn khó có thể bị tiêu diệt, nhưng lại khó tránh khỏi sẽ giết chết người thân, bằng hữu bên cạnh hắn. Khi đó hắn tức giận lên còn không đem cả nước Mỹ thiêu hủy đi? Vì vậy đều cho rằng hẳn là phải thận trọng, tỏ vẻ trước tiên để cho người của mình ra mặt cho vương tộc Colo Shrike, dùng phương thức đàm phán để lấy lại quần đảo Colo Shrike.
Otis lúc này trong lòng thật cũng không chắc lắm, Alex hứa hẹn sẽ xuất ra biện pháp đối phó Thạch Thiên, hắn mới đồng ý dùng võ lực đối với Thạch Thiên, nhưng Alex sau khi dẫn đám bộ đội đặc chủng kia đi thì không còn tin tức, đến nay cũng không có đem phương pháp đối phó Thạch Thiên lấy ra. Nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng vẫn đồng ý với đề nghị của đám người Villard, bất quá yêu cầu quân đội sớm làm tốt bố trí quân sự xung quanh quần đảo Colo Shrike, để ngừa vạn nhất.
Bộ quốc phòng Trung Quốc thông qua quan hệ với Thạch Lệ, thật ra sớm đã biết trên Thái Bình Dương có một quốc gia tên là đế quốc Thiên Thạch, cũng bởi vậy mà sinh ra tranh luận kịch liệt.
Nhất bộ phận cho rằng đây là cơ hội tốt để gia tăng lợi thế quân sự của Trung Quốc tại Thái Bình Dương, tuyệt đối không thể bỏ qua, hẳn là nên nhanh chóng cùng đảo quốc mới này thành lập quan hệ hữu hảo.
Một bộ phận khác thì cho rằng mặc dù Trung Mỹ tại quân sự có quan hệ cạnh tranh, nhưng có trao đổi cùng hợp tác, ít nhất biểu hiện thoạt nhìn coi như lạc quan, không nên vào lúc này mà làm ra hành động ảnh hưởng tới quan hệ hai nước. Hơn nữa Thạch Thiên sau khi lập nước xưng "đế quốc", cùng với tư tưởng chính trị của Trung Quốc luôn luôn phản đối chủ nghĩa đế quốc không hợp, từ tình huống trước mắt xem ra, đế quốc Thiên Thạch rất khó được Liên Hợp Quốc thừa nhận. Nếu như tạo quan hệ sẽ có rất nhiều chỗ xấu hổ.
Quốc vụ viện sau khi tổng hợp ý kiến hai bên, chỉ ra thực lực trên phương diện quân sự mới là mấu chốt để Trung Mỹ có thể hợp tác trao đổi công bằng, quần đảo Colo Shrike quả thật là lợi thế quan trọng để Trung Quốc trong tương lai tại Thái Bình Dương cùng Mĩ Quốc đối kháng, cơ hội ngàn năm khó gặp này không thể bỏ qua.
Đế quốc Thiên Thạch đột nhiên xuất hiện ở giữa Thái Bình Dương, hiển nhiên có thể đem lực chú ý của Mĩ Quốc cùng các nước Đông Nam Á hấp dẫn qua, vì thế sẽ hoà hoãn cục diện tại Nam Hải, đối với Trung Quốc cũng rất có ích .
Cuối cùng Quốc vụ viện cho ra quyết định, hiện tại thời cơ cùng đế quốc Thiên Thạch lập quan hệ hiển nhiên còn chưa thành thục, nhưng có thể âm thầm ủng hộ, giúp đỡ đế quốc Thiên Thạch đứng vững gót chân. Dù sao Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan cũng không xin ý kiến Trung Quốc, cho dù sau này bị nhận ra, cũng không sợ bọn họ đem việc này ra làm gì được.
Thạch Lệ sau khi từ đại lục trở lại Hongkong, ngày đầu tiên mới vừa đi làm liền nhận được công văn từ Bộ công an truyền tới, thông báo nàng được lên chức Phó Giám đốc bộ phận kỹ thuạt hình sự, bảo nàng sớm chấm dứt công việc tại Hongkong, lập tức quay về Bắc Kinh nhận chức. Nàng biết lúc này điều nàng về Bắc Kinh, quá nửa có liên quan cùng Thạch Thiên, gọi điện thoại đặt vè máy bay xong, liền tới tổng bộ tại HongKong chào từ biệt.
Một năm làm chung, mọi người cũng đã tiếp nhận bề ngoài lạnh như băng của Thạch Lệ. Hơn nữa đối với năng lực làm việc của nàng hết sức kính nể, chúc mừng nàng lên chức đồng thời cũng biểu hiện ra một ít không nỡ, đề nghị sau khi tan sở sẽ đãi tiệc tiễn nàng. Thạch Lệ không thể bất kính, chỉ có thể cười đáp ứng, lộ ra nụ cười khó được nhất thời làm cho không ít nam đồng sự tim đập thình thịch.
Thạch Lệ khi về đến nhà thì đã khuya, thấy Thạch Hiểu Mẫn ôm gối ngồi ở trong phòng khách xem TV, liền ngồi xuống bên cạnh nói mình phải về Bắc Kinh làm việc.
Thạch Hiểu Mẫn mở to mắt nói: "A… em mới vừa thích ứng hoàn cảnh ở Hongkong, lại phải đi rồi sao?"
Thạch Lệ nói: "Cũng không cần em quay về Bắc Kinh, em cũng không phải là đứa nhỏ, hẳn là có thể tự mình lo lắng, chẳng lẽ đời này cứ đi theo chị sao? Thích Hongkong thì cứ lưu lại, chị lần này trở về Bắc Kinh cũng thường xuyên phải đi công tác, sẽ thường xuyên đến Hongkong thăm em".
Thạch Hiểu Mẫn không thuận theo nói: "Em không nỡ xa chị mà, lãnh đạo của chị thật là, không phải nói ở tại Hongkong làm ba năm sao, còn muốn chờ chị dẫn em đi gặp Thạch Thiên cùng chị Kim Hinh, ha ha ha ha… hắn thật là trâu mà, ngay cả Nhà Trắng cũng dám đi phóng hỏa, quá cool!".
Thạch Lệ liếc nhìn nàng nói: "Thời gian trước em còn nói hắn là người điên, không muốn sống, lại còn khóc nữa mà".
Thạch Hiểu Mẫn đỏ mặt lên, trách mắng: "Cũng không phải một mình em khóc, chị Samantha cũng khóc, đều do nước Mỹ thổi phồng, nói cái gì đem Thạch Thiên tiêu diệt, em nếu có bản lãnh như Thạch Thiên, không đi Mỹ đem đài truyền hình của bọn họ đốt thì không thể, xem bọn hắn còn dám thổi phồng không!"
Thạch Lệ không nhịn được cau mày thở dài, nghĩ thầm Thạch Hiểu Mẫn thật ra cùng tổ tông Thạch Thiên này tính cách cũng giống nhau, đều thích gây chuyện, liền nói: "Sau này đối với Thạch Thiên phải lễ phép, không thể giống như trước được".
Thạch Hiểu Mẫn vẻ mặt quái dị ừ một tiếng, ảo não nói: "Vậy xưng hô hắn là gì? Gọi là tổ gia gia giống như người trong tòa thành Thiên Thạch gọi lão gia gia Laurent sao? Ai dà… rất không được tự nhiên, em trước kia vẫn xem hắn là đệ đệ, hắn sao lại không mọc ra tóc bạc, vậy cũng làm cho người ta trong lòng dễ chịu một chút, như bây giờ làm cho không biết gặp mặt thế nào… Trời ạ! Sao lại có loại sự tình này, mà lại phát sinh trên đầu của em nữa…"
Thạch Lệ nghiêm mặt nói: "Khi có người ngoài đương nhiên không thể biểu hiện ra, việc này chỉ có thể chúng ta tự mình biết, nếu truyền ra, không biết lại sẽ gặp phải phong ba gì nữa".
Thạch Hiểu Mẫn thấy Thạch Lệ nói nghiêm túc, vội vàng gật đầu đáp ứng. Thạch Lệ lại dặn dò vài câu về sinh hoạt hàng ngày, liền trở về phòng mình, nàng bình thường vẫn thường xuyên đem việc chưa làm hết về nhà làm, trước khi rời Hongkong đương nhiên muốn đem văn kiện sửa sang lại rồi mới đem tới tổng bộ HongKong.