Tới nửa đêm, Tiêu Vi và Hạng Hồng ngay cả khí lực xin tha cùng bị mất. Thạch Thiên đành phải dời trận địa. Cửa phòng Samantha quả nhiên cũng chưa đóng, sau khi vào lại nghe thấy âm thanh quái dị từ bèn trong phòng ngủ truyền đến, liền đẩy cửa xem xét, trong lòng không khỏi mừng rỡ
Chỉ thấy trên giường hai người đã thoát sạch đồ, Samantha nhắm mắt nằm ngửa ở trên giường, hai cánh tay mở ra, hai tay cẩm lấy ga giường, trong lỗ mũi phát ra từng trân rên rỉ. Maicy ghé vào người Samantha, một tay vuốt ve bầu ngực lớn của Samantha, tay kia xoa xoa bầu vú to của mình, phía dưới hai người bốn đùi ngọc cũng chăm chú dây dưa cùng một chỗ, khó phân lẫn nhau.
Thạch Thiên đi đến bên giường, mà hai người ngọc trên giường vẫn đang hãm sâu trong sự kích tình, căn bản là không phát giác trong phòng nhiều hơn một người. Thấy các nàng đầu nhập như thế, Thạch Thiên có chút ngượng ngùng quấy rầy, có điều trước mắt hẳn là một màn thật sự hương diễm, thấy vậy trong cơ thể hắn vốn ngọn lửa chưa từng dập tắt lần này lại hừng hực bốc cháv lên. Nhịn không được hắn vội ho một tiếng hỏi: "Này... cần hồ trợ không?"
Đột nhiên nghe tiếng Thạch Thiên vang lên bên tai, hai thân thể gợi cảm đang dây dưa với nhau lập tức cứng lại trong giây lát. Samantha mở to mắt, thấy Thạch Thiên đứng bên giường đang dùng ánh mắt quái dị nhìn xem các nàng, làm cho nàng không khỏi phát ra ra một tiếng thét kinh hãi và rung giọng nói: "Anh... anh tới từ lúc nào?"
Maicỵ ngược lại không giật mình như Samantha, ngồi dậy sửa sang đầu tóc đang rối bời của mình, và nhìn Thạch Thiên cười không ngừng
Hai người bọn họ đích thực là đang đợi Thạch Thiên, đợi một hồi lâu không thấy hắn tới nên khẳng định chắc chắn là hắn đi tới Tiêu Vi trước. Trong gian phòng trống, họ chẳng biết làm gì hơn là trò chuvện nhưng trong thâm tâm vẫn hy vọng là hắn có thể tới trễ. Nhưng đợi mãi cho đến khuya mà vẫn không thấy bóng dáng Thạch Thiên đâu nên họ cho rằng đêm nay hắn sẽ không tới
Trong lòng hai ngươi đang nghĩ tới Thạch Thiên, tuy nói chuyện mà lòng cùng chẳng yên nên chẳng biết là đang nói chuyện gì nữa. Trước kia, Thạch Thiên cách xa, dù khó khăn đến mấy Maicy vẫn chịu được. Lúc này, dù Thạch Thiên ngay gang tấc bên ngoài, như là một người đang đói chóng mặt sắp ngất mà vớ được miếng thịt bò thơm ngào ngạt bèn miệng mà nhắt thời không nuốt được.
Lúc này, nàng dày vò, nhịn không được nên lấy Samantha làm vật thay thể cho Thạch Thiên
Mà Samantha cũng đang dày vò giống Maicy, tuy nhiên không đến nổi nghiêm trọng như nàng, nhưng để nhịn được cùng hết sức vất vả, tại Maicy trêu chọc trước nên cứ ỡm ờ mặc cho nàng dính vào. Không ngỡ, Thạch Thiên ở đâu xuất hiện vào ngay lúc đó và bắt gặp trò hề của hai người
Thạch Thiên thấy bộ mặt hoảng sợ của Samantha, hắn gãi đẩu rồi cười hỏi: "Hình như anh đến không đúng lúc thì phải. anh sẽ chờ sau lại tới..."
Lời còn chưa dứt, Maicy đã nhào lên kéo hắn lên giường, cưỡi trên người hắn một hồi mãnh liệt, bên thì hôn bên thì thở gấp hô: "Anh tới rắt đúng lúc. Chúng em là tại vì anh mà chơi đùa... Bảo bối, em muốn chết..." Samantha nhất thời khó có thể thích ứng với sự thay đổi này thừa cơ nhảy xuống giường, ôm lấy ngực chạy vào phòng tắm
Thạch Thiên cám giác toàn thân nóng lên, đã bị chỗ trơn ướt của Maicy bao vây đi vào. Nghĩ thầm các nàng chơi đùa quá nhiên làm rất đủ. Chỉ nghe trong cổ Maicy phát ra một tiếng giống như dã thú, hai mắt mê ly như là hai luồng ngọn lửa thiêu đốt, thân thể uốn éo càng ngày càng kịch liệt. Thạch Thiên thấy nàng điên cuồng như thế, lặp tức cùng hào hứng lao tới. động thân nghênh chiến, chỉ chốc lát liền đem Maicy chiến xuống ngựa, nữ kỵ sĩ lặp tức biến thành cưỡi nữ sĩ.
Maicy với Thạch Thiên cùng tư niệm tình cảm súc tích quá làu, lúc này rốt cục đạt được ước muốn, cao trào tới cực nhanh. Hơn nữa một tên tiếp theo một tên, đợi đến khi Samantha điều chinh tốt tâm tính trở lại trẽn giường. Maicy đà xụi lơ như bùn, không còn sức đánh tra mà tùy ý Thạch Thiên, dưới giường bị mồ hôi cùng dịch làm ướt một mảng lớn.
Thạch Thiên buông Maicv ra, tùy ý để nàng ờ một bên run rầy, lại đem Samantha áp xuống dưới thân. So với Maicy điên cuồng lớn mặt thì khí chất lành diễm của Samantha thì cùng nàng trên giường lại càng kích khởi dục vọng của Thạch Thiên, hơn nữa cơ thể Samantha được Thạch Thiên đưa vào chân nguvên, mặc cho thi triển như thế nào cũng đểu có thể chịu đựng được.
Samantha biểu hiện mặc dù không điên cuồng như Maicy nhưng vì áp lực ham muốn quá lâu cũng bị hoàn toàn thích phóng đi ra. so với dĩ vàng chủ động rất nhiều, ôm thật chặt Thạch Thiên, ra sức nghênh chiến.
Thạch Thiên động tác càng lúc càng mạnh, điên cuồng đâm chọc vào, hôm nay thân thể Samantha cho hắn một loại cảm giác rất đặc biệt, cái cảm giác chưa bao giờ hắn có thể trải nghiệm trước đó. Nhất thời không tìm được nguyên nhân. Ngay khi cao trào đến, toàn thân hắn năng lượng theo một ít trận rung động phảng phất đột nhiên bốc cháy lên, giống như thùng mờ bị đốt. trong người oanh một tiếng, phóng xuất ra làm cho Thạch Thiên cùng khó có thể thừa nhận nhiệt lượng, khiến cho hắn nhịn không được kêu lên một tiếng rồi từ thân thể Samantha ngã xuống.
Samantha đã sớm kiệt sức, nếu không phải có chân nguyên của Thạch Thiên trong người chống đỡ, giờ phút này tuvệt đối so với Maicy thì thảm hơn rất nhiều lẩn. Thờ hỗn hển một hồi khí sau khi thể lực hơi khôi phục, nàng nghiêng người ôm lấy thân thể của Thạch Thiên, phát hiện hắn nhắm mắt lại tựa hồ cũng mệt mỏi đang ngủ, không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Phải biết rằng trước kia Thạch Thiên mồi lẩn làm xong, thì tinh thẩn vẫn vô cùng tốt. Có điểu nghĩ tới đây một đêm Thạch Thiên ứng phó nhiều người, liền bình thường trờ lại, đắc ý nghĩ thẩm: "Thì ra anh cũng mệt mòi à…." rồi ghé sát bên cạnh Thạch Thiên hôn một cái rồi cũng ngủ.
Trước sáng sớm một khắc luôn là hắc ám nhất...
Thạch Thiên mở choàng mắt, hai mắt như điện đem gian phòng chiếu lên giống như ban ngày, nhưng ngay sau đó lập tức lại mắt đi, lại trở về một mánh đen kịt. Trông thấy Samantha cùng Maicỵ ngủ rất ngon. Thạch Thiên nhẹ nhàng đẩy cánh tay quấn ờ trên người ra, chỉ là tâm niệm hơi động một chút, thân thể liền chậm rãi nâng lên. lơ lửng trong không trung, sau đó lặng yên không một tiếng động từ cửa sổ nhẹ nhàng ra ngoài, như mùi tên bắn về phía bầu trời, càng lên càng cao.
Cho đến khi có thể thấy phía đông lộ ra một đường ánh rạng đông cong cong. Thạch Thiên mới ngừng lại. để cho ánh sáng mặt trời chiếu lên trên cơ thể trần trụi của hắn, hấp thu nâng lượng mặt trời.. Trước kia hắn chân khí cường đại đều là đến từ chân nguyên trong cơ thể. nhưng từ khi trên đương đến Washington bị một quả đạn đạo đánh bị thương, chân khí trong cơ thể cùng chân nguyên đều chuvền hóa thành một loại năng lượng quái dị, dung hợp vào hắn, mất đi chân nguyên làm cho hắn không biết năng lượng sau khi tiêu hao nên bổ sung như thế nào.
Trong mật thất ngầm ở Lầu Năm Góc. Alex lại dùng khỏa cự thể để đối phó hắn nhưng ngược lại làm cho Thạch Thiên tìm được dẫn dắt, đem nó giấu ở trong cơ thể, thông qua tác dụng của nó hấp thu năng lượng bên ngoài để biến thành năng lượng của mình. Có điều Thạch Thiên tinh tướng rằng mình phải tìm được giải pháp để giải quyết vấn đề, nếu như không có khóa cự thể thì hắn không thể dựa vào thân thể để khói phục năng lượng mà còn phí sức khống chế để cho nó ồn định.
Không thể tưởng tượng được khi vừa rồi cùng Samantha hoan hào, chân nguvên trong cơ thể Samantha giống như là một ngọn lửa, khi hắn khẩn trương nhất cũng là buông lỏng nhất, chỉ trong một khắc đem năng lượng trong cơ thể hắn triệt để kích hoạt. đồng thời cũng làm cho thân thể của hắn một lẳn nữa đà xây ra sự biến hóa kì diệu.