Laurent vội vàng bẩm báo: "Chủ nhân xác thực là có chuyện quan trọng cần rời đi, nhưng mà không nói là chuyện gì phát sinh" Samantha xấu hổ cười cười nói: "Chúng ta chơi đi, không cần đi quản hắn".
Ba người Hạng Kiều lúc này mới thở hổn hển chạy đến, lại phát hiện Thạch Thiên đã không thấy bóng dáng, gấp đến độ cùng một chỗ dậm chân mắng: "Khốn kiếp, lại chạy mất…" Mấy nàng Samantha đối với ba nàng vừa buồn cười vừa đáng thương, gọi các nàng ngồi xuống ăn chút hải sản. Ba nàng phàn nàn một hồi, Lý Hiểu Lệ đột nhiên nghi ngờ nói: "Vừa rồi cùng Thạch Thiên một chỗ, hình như là giáo sư Beila?"
Kim Hinh khẽ giật mình nói: "Em nói là cô gái bên cạnh Thạch Thiên sao? Em nhận ra sao?"
Mặc dù là ban đêm, nhưng vừa rồi Thạch Thiên cùng Beila đứng bên cạnh đống lửa, ánh lửa sáng ngời, Lý Hiểu Lệ rất rõ, sở dĩ lộ ra thần sắc nghi hoặc, là vì kỳ quái Beila vì sao xuất hiện ở ở đây, nghe vậy gật đầu nói: "Cô ta là giáo sư của tâm lý học em tại đại học bên Pháp".
Kim Hinh thở dài nói: "Còn trẻ xinh đẹp như vậy, lại có thể là giáo sư nổi tiếng trong đại học, thật nhìn không ra!" Nàng cũng không biết Beila tại đại học ở Pháp đảm nhiệm dạy cái gì, nhưng hiểu rõ Lý Vạn Cơ đối với cháu gái này hết sức yêu thương, quyết sẽ không đưa nàng đi học đại học bình thường. Cảm khái một hồi, nhớ tới Thạch Thiên từng cùng Samantha cùng đi qua Paris, cùng Maicy cũng chính là từ lần đó, Beila quá nửa cũng là quen từ lần này, nhìn qua bên cạnh Samantha, thấy vẻ mặt nàng cũng kinh ngạc, nhịn không được kéo Lý Hiểu Lệ, hiếu kỳ hỏi: "Có biết nàng ta tại sao quen biết với Thạch Thiên không?"
Samantha, Maicy, Tiêu Vi, Hạng Hồng cũng đều không tự chủ được mà nhìn về phía đó mà nhìn Lý Hiểu Lệ, hiển nhiên cũng giống như Kim Hinh, thậm chí còn muốn hiểu rõ hơn chuyện giữa Thạch Thiên cùng Beila. Nói đến các nàng cùng Thạch Thiên quan hệ phi thường đặc biệt, đều là thân thể trước bị Thạch Thiên chinh phục, sau đó mới bất tri bất giác trầm mê, càng về sau càng ngày càng không thể tự kềm chế. Mới vừa cùng Thạch Thiên tiếp xúc, các nàng đối với Thạch Thiên ấn tượng đều không giống nhau, có người bị vẻ bề ngoài của hắn hấp dẫn, cũng có người đối với dã man háo sắc của hắn cực kỳ chán ghét. Nhưng bất kể là động tâm hay chán ghét, đều đem Thạch Thiên xem là thiếu niênmười sáu mười bảy tuổi, tuổi tác chênh lệch khiến cho các nàng trong lòng rất khó đối đãi hắn trở thành người yêu bình thường, tăng thêm vẻ phóng đãng háo sắc của Thạch Thiên, bởi vậy mặc kệ có thương yêu hắn hay không, cũng đều không rời hắn, những đã mất đi hy vọng xa vời từ đầu là hoàn toàn có hắn. Có lẽ là đồng bệnh tương liên, cái loại quan hệ phức tạp dị dạng này làm cho các nàng vốn nên là tình địch lại phi thường hòa thuận bảo trì quan hệ bạn bè, thậm chí so với bạn bè còn muốn thân mật hơn, mặc kệ trong lòng hi vọng được Thạch Thiên yêu hơn, nhưng trên tư tưởng lại tận lực gắng giữ cho lòng mình ở trạng thái bình thường, không cần quan tâm Thạch Thiên giờ đây bên người có bao nhiêu cô gái, tương lai sẽ có nhiều ít cô gái. Nhưng mà Thạch Thiên đối với các nàng mà nói lại là duy nhất, tuy sẽ không đi can thiệp việc của hắn, nhưng đối với bất cứ chuyện gì có quan hệ với hắn đều muốn biết rõ ràng.
Lý Hiểu Lệ còn muốn dựa vào các nàng để tiến cận Thạch Thiên, tự nhiên là sẽ nhanh chóng trả lời: "Lần trước Thạch Thiên đi Paris, chính là cùng chị Samantha đi tới trường học của chúng em nghe giáo sư Beila giảng. Đúng rồi, giáo sư Beila bình thường cũng không để ý tới những người ngưỡng mộ bên người, đối với Thạch Thiên lại có chút đặc biệt, sau khi hết giờ lại mời chúng em đến nhà ăn cơm".
Maicy ánh mắt lóe lên, cảm khái nói: "Hoàn toàn có thể lý giải, cho dù nàng là đồng tính luyến ái, cũng không ngăn cản được mị lực của Thạch Thiên" Theo nàng thấy, nếu có nữ nhân nào đối với Thạch Thiên không động tâm mới là việc lạ.
Thạch Thiên chạy tới đại học nghe giảng bài, mọi người đều cảm thấy mười phần kỳ quặc. Đặc biệt là Tiêu Vi, nàng từng là giáo viên của Thạch Thiên, đối với biểu hiện của hắn ở trường học chính là rõ ràng nhất, liền hỏi:"Giáo sư Beila dạy cái gì?" Lý Hiểu Lệ đáp: "Tâm lý học" Mọi người lại nhìn nhau, thậm chí nghĩ Thạch Thiên làm việc nói chuyện hoàn toàn dựa theo tâm tình của mình, không quan tâm cảm thụ của người khác, cũng không quan tâm người khác nhìn hắn như thế nào, tại sao hội đối với tâm lý học lại cảm thấy hứng thú? Chẳng lẽ chính hắn cũng thấy về phương diện này có chỗ thiếu hụt thật lớn, muốn đền bù sao?
Kim Hinh lại hỏi: "Em cùng Thạch Thiên đi tới nhà nàng sao? Hai người bọn họ trò chuyện những thứ gì?"
Lý Hiểu Lệ nói: "Ồ, hình như là Thạch Thiên muốn đến trường học của chúng em tìm giáo sư Beila để tìm hiểu một chút về chuyện du học, về sau… về sau em không biết làm sao lại ngủ mất, khi tỉnh lại thì đã ở trong khách sạn…" nói xong liếc nhìn Maicy.
Maicy nghĩ tới, vỗ mạnh tay một cái nói: "Đúng rồi, em chính là cô bé ngày đó Thạch Thiên mang về".
Lý Hiểu Lệ gật nhẹ đầu, thầm nói: "Tôi không phải là cô bé" Ngày đó khi nàng tỉnh lại, chứng kiến Thạch Thiên cùng Maicy đang điên cuồng triền miên trong phòng khác. Lúc ấy tức giận chạy ra khỏi khách sạn. Lúc này gặp Maicy cùng đám người Samantha quan hệ vô cùng tốt, cũngkhông cách nào tức giận được.
Tiêu Vi lắc đầu cười nói: "Tôi không tin hắn tìm Beila là vì chuyện đến trường".
Samantha phì một tiếng nói: "Phì… Đến trường? Tôi thấy là lên giường mới đúng! Ài… nữ giáo sư trẻ tuổi xinh đẹp như vậy cũng không thấy nhiều. Lại hủy ở trong tay tiểu tử này".
Kim Hinh, Tiêu Vi, Hạng Hồng, Maicy nghe Samantha nói, trong lòng cũng không tự chủ cảm thán giống nàng. Các nàng đều tinh tường mình đời này đã không thể rời khỏi Thạch Thiên. Mặc dù tương lai Thạch Thiên rời các nàng đi, các nàng cũng không thể đi tìm tình cảm khác. Nhưng mặc dù các nàng bản thân không oán không hối, khi nghĩ đến Beila quá nửa sẽ cùng vận mệnh như các nàng, cũng không tự kiềm chế bắt đầu vì nàng mà cảm thấy đáng tiếc.
Đan Nghệ Nhã không cách nào nhận thức tâm tư phức tạp của các nàng. Ở một bên nghe vậy thì cười khanh khách nói: "Tôi hiện tại ngược lại cảm thấy mọi người nói tình huống rất bình thường…" rồi đưa tay chỉ vào mấy người Samantha, Maicy, Kim Hinh, Tiêu Vi, Hạng Hồng nói: "Mọi người nào là tổng biên tập, nhà thiết kế, minh tinh, mỹ nữ giáo sư, còn có trùm trong giới giải trí Hongkong đều cam tâm tình nguyện rơi vào trong tay tiểu tử xấu xa kia. Nhiều hơn nữa một nữ giáo sư thì có gì quá kinh ngạc?"
Mọi người đỏ mặt lên, Kim Hinh lập tức phản đòn nói: "Cô là người mẫu có phải cũng muốn nếm thử tư vị tiểu tử xấu xa này?"
Đan Nghệ Nhã lập tức mắc cỡ nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt đo lên, sẵng giọng nói: "Nói bậy bạ gì đó, tôi… tôi đã không làm người mẫu nhiều năm…"
Mọi người tức giận Đan Nghệ Nhã vừa rồi giễu cợt các nàng, đâu đơn giản chịu tha cho nàng, liền cùng một chỗ chọc nàng, đều nói Thạch Thiên vất vả vi nàng trị liệu trên đùi, khiến nàng có thể rời xe lăn một lần nữa làm người, ân như cha mẹ tái sinh, hẳn là lấy thân báo đáp mới có thể báo đáp. Một đám phụ nữ vui đùa so với nam giới càng phóng khoáng hơn, Maicy thậm chí được mọi người khích lệ nói ra công phu kinh người của Thạch Thiên, làm cho người ta chết lên hết xuống, hiến thân mình tuyệt đối có lợi nhuận không bồi thường. Các nàng đều tỏ vẻ nguyện ý vì nàng tác hợp cùng Thạch Thiên, giúp nàng hoàn thành ước vọng, làm cho ba nàng Hạng Kiều hâm mộ tới mức hận không thể cũng té gãy chân, ngồi xe lăn vài năm.
Đan Nghệ Nhã không địch nổi nhiều người, bị mắc cỡ cuối đành phải chạy trốn, chạy đi tìm Thạch Hiểu Mẫn còn đang quấn quít lấy các siêu sao mà xin chữ ký để làm bạn.
Nhìn bóng lưng chật vật của Đan Nghệ Nhã, các nàng cười ha hả. Kim Hinh nói: "Chỉ đùa một chút sao, tại sao phản ứng lớn như vậy, mấy ngày nay chúng ta mỗi lần nói đến Thạch Thiên, nàng chẳng phải nghe say sưa sao. A… chẳng lẽ…"
Samantha ngẩn ra, lộ ra một nụ cười khổ.