Laurent vừa đi, Beila liền vào hoàng cung tìm Thạch Thiên. Nàng rời quần đảo Thiên Thạch, đi liên lạc với các khoa học giả thuộc cơ cấu bên ngoài tổ chức ở các nơi trên thế giới, giờ phút này lại trở lại quần đảo Thiên Thạch. Thạch Thiên nhìn thấy Beila, cảm thấy kinh ngạc hỏi: "Cô không phải nói ba bốn tháng mới có thể trở về sao?" Beila nói:"Đã xảy ra một chuyện, tôi phải trở về nói cho anh biết".
Thạch Thiên thấy Beila thần sắc ngưng trọng, hẳn là đã xảy ra đại sự, gật đầu bảo nàng nói.
Beila nói: "Tôi mới từ Mỹ trở về, rõ ràng một chuyện lạ, một chiếc phi thuyền du hành vũ trụ của Mỹ đã mất tích một cách thần bí" Thạch Thiên ngạc nhiên nói: "Nước Mỹ bị mất cái đó, cô khẩn trương làm gì?" Beila nói: "Rất nhiều quốc gia đều cùng tổ chức tôi có hợp tác, trên thực tế từ năm 1957 trước Liên Bang Xô Viết phóng ra vệ tinh nhân tạo đầu tiên, sau nước Mỹ lên mặt trăng, cùng với trạm không gian quốc tế các hạng mục này, nếu như không được các khoa học gia trong tổ chức tôi dùng kỹ thuật của người ngoài hành tinh ủng hộ, thì đều khó có khả năng thực hiện".
Thạch Thiên hỏi: "Chẳng lẽ phi thuyền mất tích là của tổ chức cô?"
Beila lắc đầu nói: "Bản thân phi thuyền cũng không quan trọng, quan trọng là ai có thể tiến vào căn cứ du hành vũ trụ đề phòng nghiêm ngặt của nước Mỹ? Trộm đi phi thuyền du hành vũ trụ mục đích là vì cái gì?"
Thạch Thiên mắt sáng lên nói: "Cô hoài nghi là người ngoài hành tinh?"
Beila gật nhẹ đầu.
Thạch Thiên kỳ quái nói: "Bọn họ sau khi sống lại có thể đoạt lại đĩa bay của chính mình, vì sao còn phải đi trộm phi thuyền của Mỹ?"
Beila nói: "Bởi vì đĩa bay cũng không hoàn chỉnh, năm đó tổ chức chúng tôi cùng Mỹ, Nhật, Anh mười sáu nước cùng kiến tạo trạm không gian quốc tế, đem hệ thống du hành vũ trụ của đĩa bay người ngoài hành tinh lắp đặt tại trạm không gian".
Thạch Thiên chợt nói: "Khó trách bọn hắn chỉ chừa lại một người ngoài hành tinh trông coi đĩa bay, thì ra những người ngoài hành tinh khác phải đi tìm bộ phận du hành vũ trụ này, quá nửa là muốn hoàn thiện đĩa bay mà về nhà".
Betsy nói: "Nếu như bọn họ chỉ là muốn hoàn thiện đĩa bay để trở về tinh cầu của mình thì không có gì lo lắng. Đĩa bay hiện tại ở trong tay chúng ta. Cho dù bọn họ tìm được bộ phận này, tôi tin tưởng bọn họ cũng không thể từ trong tay anh đoạt lại đĩa bay".
Thạch Thiên cười nói: "Vậy lo lắng cái gì?"
Beila nói: "Bộ phận của đĩa bay trong trạm không gian, có thể liên lạc với cả vũ trụ. Tôi lo lắng bọn họ không phải muốn về nhà, mà là muốn thông qua thiết bị để đưa người đến địa cầu. Các khoa học gia trong tổ chức đã từng thảo luận qua một vấn đề. Người ngoài hành tinh mấy ngàn năm trước đã đi tới địa cầu, vì sao mấy ngàn năm nay không xuất hiện tại địa cầu nữa? Có một người trong đó đưa ra quan điểm tôi rất nhận đồng. Hắn cho rằng đĩa bay này chỉ là một phi thuyền dò xét của người ngoài hành tinh, khi đi vào địa cầu địa bị rơi,Hhn nữa chưa kịp phát tín hiệu cầu cứu về phía tinh cầu hoặc căn cứ vũ trụ của bọn họ. Cho nên ngoại trừ năm người ngoài hành tinh trên đĩa bay ra, những người khác trên tinh cầu bọn họ căn bản không biết sự tồn tại của địa cầu, nếu không nhất định sẽ lại phái người đến chỗ này. Ít nhất cũng phải đem đĩa bay bị rơi cùng năm người ngoài hành tinh trở về".
Thạch Thiên cau mày nói: "Nghe ra có điểm đạo lý" Hắn tuy nhẹ nhàng một cước đã đá chết một người ngoài hành tinh, nhưng trải qua những ngày này từ tư liệu người ngoài hành tinh trên đĩa bay phá giải ra thì rõ ràng. Cự năng thể thật ra là lọ chứa đựng tính mạng năng lượng của người ngoài hành tinh khi trên đường phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng hoặc là gặp tình huống khẩn cấp. Sau khi tốc độ phi hành vũ trụ đã bình thường hoặc giải trừ nguy cơ, thì lại từ cự năng thể thu hồi năng lượng tính mạng, khôi phục sinh cơ. Người ngoài hành tinh bị đá chết kia quá nửa là bởi vì thân thể cùng năng lượng tính mạng thoát ly thờì gian quá dài, cơ năng thân thể đã bị phá hủy đến một trình độ nhất định nên mới không đánh lại. Mà Thạch Thiên có thể rõ ràng cảm giác được năng lượng tính mạng trong cơ thể người ngoài hành tinh thật ra là phi thường cường đại, ít nhất so với Laurent tu luyện mấy trăm năm còn mạnh hơn nhiều.
Theo thủ đoạn năm người ngoài hành tinh sống lại tại đảo Chico đối với các khoa học gia trong căn cứ cho thấy bọn hắn đối với loài người là phi thường tàn nhẫn, nếu như rất nhiều người ngoài hành tinh ùa vào địa cầu, thì kết cục có thể nghĩ ra. Thạch Thiên còn chưa đến mức tự đại cho rằng bằng với lực bản thân có thể đối kháng cả tất cả người ngoài hành tinh. Phải biết rằng đó là một chủng tộc cường đại phát triển tối thiểu vượt qua người địa cầu cả mấy thời đại. Hắn tuy không đem chút năng lượng trong cơ thể người ngoài hành tinh để vào mắt. Nhưng đoán rằng đối phương quá nửa sẽ không cùng hắn dùng máu thịt mà đấu.
Beila thở dài nói: "Chuyện phi thuyền mất tích sau khi chúng ta rời đảo Chico không lâu thì xảy ra. Chính phủ Mỹ vẫn không có công khai việc này, tình huống cụ thể tôi cũng không quá rõ ràng. Hiện tại tôi chỉ hy vọng mình phán đoán là sai lầm. Nếu quả thật cùng người ngoài hành tinh có quan hệ, có muốn ngăn cản cũng đã không còn kịp rồi".
Thạch Thiên nói: "Ta thấy cô đoán quá nửa là không sai, mấy người ngoài hành tinh này nếu như không tránh ở trạm không gian, lão tử sao không thể cảm giác được bọn họ. Mặc kệ tương lai sẽ là gì, hiện tại lão tử lên đó diệt trừ bọn họ trước rồi nói sau".
Beila kinh ngạc nói: "Anh muốn tới trạm không gian tìm bọn họ?" Thạch Thiên gật đầu nói: "Cô nói cho ta biết vị trí trạm không gian là được".
Beila nhớ tới mình ngày đó được Thạch Thiên đưa đi căn cứ đảo Chico, Thạch Thiên chỉ dùng nháy mắt đã mang theo nàng bay vọt gần nửa địa cầu, khả năng thật không cần phi thuyền là có thể lên tới trạm không gian, gật đầu nói: "Vị trí trạm không gian quốc tế tôi cũng không quá rõ ràng, bất quá tôi lần này từ nước Mỹ dẫn theo một đám khoa học gia trở về, trong đó thì có người trực tiếp tham dự qua kiến tạo trạm không gian".
Thạch Thiên thấy Beila vẫn đang mang bộ mặt sầu thảm, an ủi: "Sợ hãi là vô dụng, lão tử xem người ngoài hành tinh cũng không có thể làm gì được" Beila cau mày nói: "Chẳng lẽ anh cảm thấy bằng khoa học kỹ thuật cùng vũ lực của loài người hiện tại, có thể đối với kháng với nền văn minh của người ngoài hành tinh sao? Có lẽ anh là ngoại lệ, nhưng người thường thì sao?" Thạch Thiên nói: "Đừng quên ta và cô đều là người địa cầu, chỉ có điều tiềm lực của các người không có khai phá ra" Beila cười khổ nói: "Nhưng tôi cảm thấy anh cùng chúng tôi không giống nhau…" Thạch Thiên buồn bực nhìn nàng nói tiếp: "Vậy còn cô? Chính cô cũng là một ví dụ rất tốt, chỉ có điều trong cơ thể cô khai phá ra năng lượng ám không gian quá ít, phương pháp cũng không đúng".
Beila nghe vậy khẽ giật mình hỏi: "Anh muốn nói, nếu như tìm được phương pháp chính xác khai phá tiềm lực loài người, mỗi người cũng có thể mạnh giống như anh? Mà anh biết phương pháp chính xác?"
Thạch Thiên lắc đầu nói: "Phương pháp của ta quá chậm, các người cho dù luyện một trăm năm, thì cùng Laurent cũng không khác gì" Nói xong lấy ra cự năng thể, giao cho Beila rồi nói tiếp:"Viện khoa học hiện tại bắt đầu trọng điểm nghiên cứu thứ này, nó hẳn là chìa khóa mở ra tiềm lực của loài người. Tôi đoán người ngoài hành tinh ở lại tinh cầu hẳn là cách địa cầu rất xa, bằng không qua mấy ngàn năm, bọn họ cũng không tìm thấy đĩa bay mất tích này. Có lẽ chúng ta còn có thời gian, dù sao cũng không thể chờ chết".
Beila gật nhẹ đầu, cái này chỉ sợ là cơ hội duy nhất của nhân loại.