Sau khi Trương Đức Hải rời đi, Triệu Gia Minh ở lại hiện trường kiểm tra một lần nữa, hắn không phải không tin năng lực trinh sát của Trương Đức Hải, nhưng thực sự rất khó tin kết quả đó. Thế nhưng sau khi tự mình kiểm tra mới biết được, tất cả các địa phương mà hắn nghĩ tới đều được Trương Đức Hải nghĩ tới rồi, cũng đã điều tra cẩn thận, chỉ còn việc gọi người đến tiếp tục phong tỏa cao ốc, đem thi thể về lấy đạn ra kiểm tra toàn thân, sau đó thu lại đội hình quay về cảnh cục.
Mọi người trở lại trong phòng làm việc của tổ hành động số 5 Điểm O, sau đó đều bắt tay vào việc chỉnh lý lại tư liệu, đem một vài vật chứng thu thập được ở hiện trường đưa đến phòng giám định, Triệu Gia Minh cầm tư liệu trở lại phòng làm việc của mình, tỉ mỉ kiểm tra, cũng không bỏ sót một chỗ nào. Không biết qua bao lâu bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Triệu Gia Minh hô: "Vào đi."
Cửa được mở ra, Triệu Gia Minh cũng không ngẩng đầu lên, hắn vẫn tiếp tục xem tài liệu, người mới vào cũng không mở miệng, Triệu Gia Minh cảm giác có điều không đúng, hắn vừa ngẩng đầu nhìn lên, đứng ở bên cửa chính là thủ trưởng Lưu Ngọc San ở cảnh ti mới vừa lúc sáng chia tay Trương Đức Hải, đang mỉm cười nhìn hắn. Triệu Gia Minh đứng dậy nói: "Xin lỗi, thì ra là Lưu thủ trưởng cùng Trương huấn luyện tới, tôi còn tưởng rằng người cấp dưới tới tìm..."
Lưu Ngọc San phẩy tay cười nói: "Tôi biết cậu là người làm việc rất liều mạng, nghe nói vụ án ngày hôm nay rất quái dị, rất khó khăn, cấp trên cũng rất coi trọng vụ án này, sợ một mình cậu làm việc mệt nhọc, cho nên bọn họ điều Trương huấn luyện tới giám sát giúp cậu, Trương huấn luyện đúng là đến hiện trường đầu tiên, mà địa điểm cũng là nơi trực thuộc do hắn quản lý, tin tưởng hắn có thể giúp đỡ chúng ta bắt giữ kẻ gây án phá giải được vụ án này, cậu có ý kiến gì không?"
Triệu Gia Minh mừng rỡ nói: "Đương nhiên là không có ý kiến rồi, tôi rất sẵn lòng phối hợp với Trương huấn luyện làm vụ này."
Trương Đức Hải ha ha cười nói: "Cậu cũng chớ nên đem cả vụ án này đẩy lên người tôi nhé, vụ án này vẫn do cậu làm chủ, tôi chỉ đến trợ giúp thôi."
Lưu Ngọc San nói: "Tốt lắm, hai người cứ bàn tiếp đi, cần gì cứ trực tiếp đến tìm tôi, tôi nhất định sẽ toàn lực trợ giúp các cậu phá vụ án này, mấy tổ cảnh lực khác có thể tùy ý các cậu điều động, bao gồm cả đội đột kích. Yakuza của Cương Điền Thái Lang thuộc Nhật Bản chủ yếu là sát thủ, động cơ của bọn chúng tới Hongkong chỉ sợ không đơn giản là ám sát mà là giải quyết mâu thuẫn giữa bang phái, hiện tại Cương Điền Thái Lang chết ở Hongkong, rất có khả năng sẽ phát sinh một loạt vụ án, cho nên trọng trách của các cậu rất lớn, không riêng chỉ điều tra ra ai giết Cương Điền Thái Lang, mà còn phải điều tra rõ Cương Điền Thái Lang tới Hongkong là muốn giết ai nữa."
Triệu Gia Minh nói: "Hiểu rồi, cảm ơn đội trưởng."
Lưu Ngọc San gật đầu bắt tay tạm biệt Trương Đức Hải, sau đó đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Trương Đức Hải đi tới trước bàn làm việc, hắn ngồi đối diện với Triệu Gia Minh, cười nói: "Việc này là tự tôi yêu cầu cấp trên tới giúp cậu, vụ án này thực sự khiến tôi thấy hứng thú, cậu có phát hiện gì mới không?"
Triệu Gia Minh hơi nản trở lại ngồi trên ghế, lắc đầu nói: "Không có..."
Trương Đức Hải nói: "Chúng ta nên phân tích lại từ đầu, đầu tiên... Cương Điền Thái Lang mai phục tại mái nhà xưởng, mang theo súng bắn tỉa, nhất định là muốn ám sát một mục tiêu nào đó, phía bên phải mái xưởng có vết tích do Cương Điền Thái Lang để lại, chọn địa điểm này để xạ kích, từ chỗ này chúng ta thử dò xét xem phạm vi xạ kích đến chỗ nào, có khả năng nhất chính là con đường trước cổng trường Long Loan Khoa Kỹ.
Triệu Gia Minh nói: "Tôi đồng ý với phân tích của cậu, chỉ có bắn chết một mục tiêu đang ở trên đường mới chọn địa điểm mai phục trên mái xưởng, thế nhưng đoạn đường trước cửa Long Loan Khoa Kỹ là chuyên dụng, cơ bản chỉ có học sinh của Long Loan Khoa Kỹ mới có thể đi trên đó, chẳng lẽ Cương Điền Thái Lang chỉ là vì giết một gã học sinh hoặc thầy giáo mới tới Hongkong sao? Cậu có biết người nào có bối cảnh phức tạp trong trường học không?"
Trương Đức Hải gật đầu nói: "Trong trường này có không ít con cái của bậc thế gia, còn có mấy người là con cái của lão đại xã đoàn Hongkong nữa, bao gồm ba đứa cháu gái của ba nhà như Hạng Hoa Cường nữa. Bất quá mục tiêu không phải là bọn họ, động cơ của Cương Điền Thái Lang rõ ràng cho thấy muốn giết người chứ không phải bắt cóc, coi như là một xã đoàn Hongkong nào đó cùng tam khẩu tổ có mâu thuẫn, cũng không đáng để phái vương bài sát thủ tới giết con cái của hắn, giết mấy người này chỉ làm tăng thêm cừu hận cũng không mang ảnh hưởng lớn đến xã đoàn. Hơn nữa lúc tôi đến hiện trường, vết máu của Cương Điền Thái Lang vẫn còn chưa khô, chứng tỏ vừa mới chết xong, khi đó học sinh cùng đám giáo viên cũng đang trong giờ học, tôi cũng đã phái người tới trường điều tra xem có cậu học sinh nào trở thành mục tiêu khả nghi không, nhưng một người cũng không đến trễ, sổ chấm công của giáo viên tôi cũng đã nhìn qua, đúng thật là không có học sinh nào đến muộn cả".
Triệu Gia Minh nói: "Xem ra chỉ có thể tra chuyện này từ tay kẻ đã giết Cương Điền Thái Lang thôi, thế nhưng điểm kỳ quái nhất của vụ án này chính là từ nguyên nhân cái chết của hắn, từ trên tư liệu và người canh gác trông coi xưởng mỗi ngày đều tuần tra cao ốc một lần, sau khi phát hiện ra thi thể liền nhấn chuông báo động ngay, mọi người điều tra qua thì đúng là như vậy, người canh gác này cũng không có gì khả nghi, nhưng toàn bộ cao ốc, bao gồm cả căn phòng bị niêm phong cũng chỉ có hai vết chân mới, chính là của Cương Điền Thái Lang và tay bảo vệ, vậy thì ai là người giết Cương Điền Thái Lang đây?"
Trương Đức Hải cười khổ nói: "Đúng vậy, từ độ lớn của góc khi Cương Điền Thái Lang ngã xuống, ngoại trừ mái xưởng, không có địa điểm nào khác có thể từ nơi đó bắn chết Cương Điền Thái Lang, thi thể cũng không có vết tích di chuyển, cho nên tôi mới nói tên này bị quỷ giết, trên mái nhà chỉ tìm được một vỏ đạn, đúng là vỏ đạn của khẩu súng trường trên tay Cương Điền Thái Lang, sau khi lấy viên đạn trong não hắn ra, có lẽ có thể tìm ra nơi phát ra khẩu súng này, đây có lẽ là manh mối để đột phá vụ án này."
Triệu Gia Minh trầm tư một hồi, rồi nói: "Tôi còn có một phát hiện, nhưng nghĩ mãi mà vẫn không ra..."
Trương Đức Hải hỏi: "Là cái gì vậy?"
Triệu Gia Minh châm một điếu thuốc, rít hai hơi sau đó mới nói: "Vị trí mà Cương Điền Thái Lang ngã xuống chính là ngay chỗ hành lan, sau khi ngã xuống cũng có vết trượt, ánh mắt hắn sau khi chết cũng rất kỳ quái, dường như có chứa một tia sợ hãi, giống phát hiện một chuyện rất đáng sợ vậy, dường như đang chuẩn bị chạy trốn thì bị người ta dùng súng bắn chết".
Trương Đức Hải lấy làm lạ hỏi: "Điều này đúng thật là kỳ quái, Cương Điền Thái Lang là cao thủ rất ranh ma tỉnh táo, vì cái gì mà lại khiến hắn sợ hãi bỏ trốn, với tinh thần võ sĩ đạo của Nhật Bản, rất ít chuyện khiến bọn họ sợ hãi, chẳng lẽ là có một đám người truy sát hắn sao? Thế nhưng trên mái nhà không có một vết chân nào, nói chi là một đám người, chẳng lẽ là từ một chiếc trực thăng sao... Thế nhưng lại không thấy có người nghe thấy thanh âm do trực thăng phát ra..." Bạn đang đọc truyện được copy tại
Lúc này một gã tổ viên của đệ ngũ hành động tổ gõ cửa, sau khi tiến vào liền nói: "Lão đại, đạn đã được lấy ra, giám định khoa đã làm xong giám định rồi."
Triệu Gia Minh vội nói: "Nói mau đi." Đây chính là manh mối lớn nhất để bọn họ đột phá.
Vẻ mặt của tổ viên này rất quái dị nói: "Viên đạn cùng với vỏ đạn của hiện trường rất ăn khớp, đúng là từ khẩu súng trong tay của Cương Điền Thái Lang bắn ra".
"Cái gì..." Triệu Gia Minh cùng Trương Đức Hải đồng thời kêu lên.