Bầu khống khí trong phòng họp rất yên tĩnh, vẻ mặt Cao Khiêm rất khó coi, Trương Thanh Vân căn bản không cho hắn cò kè mặc cả. Hắn nói hai người chạm trán cho ý kiến, thực tế bắt buộc Cao Khiêm phải giúp đỡ.
Trương Thanh Vân lập lời với chuyện Hành Nam, hắn nói một chút rồi ngừng, rõ ràng đang tạo ra áp lực. Cao Khiêm cũng là người tung hoành nhiều năm ở Giang Nam, gần đây hắn chỉ gây áp lực cho người khác, những vấn đề uy hiếp và ép người ta đi vào khuôn khổ thường là sở trường của hắn.
Nhưng hôm nay Cao Khiêm lại không may, hắn trở thành đối tượng bị người ta chọc khoáy. Hắn tung hoành nhiều năm ở Giang Nam, thật ra cũng chưa từng gặp phải nhiều tình huống thế này.
Vì vậy dù Cao Khiêm lòng dạ rất sâu, gặp chuyện thế này cũng không lộ ra vui buồn trên vẻ mặt nhưng có xúc động muốn vỗ bàn ngã bài với Trương Thanh Vân. Hắn muốn xem Trương Thanh Vân có thể làm thế nào? Chẳng lẽ người này cho rằng chỉ cầm một chuyện nhỏ bằng hạt đậu xanh như vậy là có thể ép Cao Khiêm hắn vào thế bị động sao?
- Chủ tịch Cao, anh nhìn qua những tương quan tài liệu điều tra của cục công an Hành Nam.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói, hắn vừa nói vừa lấy một xấp tài liệu trong cặp đưa cho Cao Khiêm.
Cao Khiêm mở tài liệu ra xem không chút do dự, hắn xem rất nhanh, nghiêm khắc mà nói phải là cực nhanh, hơn nữa vẻ mặt hắn càng ngày càng lạnh. Cuối cùng hắn không nhịn được phải nói:
- Chủ tịch, điều này...Điều này sao có thể? Chỉ là một hành vi chặn xe mà có liên lụy lớn như vậy sao? Có phải phía Hành Nam vì muốn trốn tránh trách nhiệm mà cố ý làm thế này? Điều này...Điều này...
Cao Khiêm sờ lên trán rất mất tự nhiên, động tác vô thức này cho thấy hắn đang khiếp sợ và cực kỳ kinh hoàng.
Cao Khiêm không ngờ Trương Thanh Vân có thể điều tra tất cả sự việc rõ ràng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Không những Trương Thanh Vân điều tra xong, hơn nữa còn biết rõ ràng và cực kỳ chi tiết về tập đoàn nhiệt điện Giang Nam, trong chuyện lần này có liên quan trầm trọng đến vấn đề vi phạm kỷ luật. Tuy bên trong báo cáo này không nói ra, nhưng với kinh nghiệm của Cao Khiêm, hắn chỉ cần quét mắt là biết văn này chỉ là phần giản lược, trong tay Trương Thanh Vân sẽ có tài liệu kỹ càng hơn nhiều.
Trương Thanh Vân lấy tay vỗ lên tay vịn ghế sa lông, bộ dạng vẫn rất ung dung, hắn nói:
- Anh Cao, có một số việc chúng ta thà tin chứ không thể không tin, người tuyến dưới thường là tốt khoe xấu che, bọn họ đã đưa tài liệu nói rõ vấn đề, như vậy đã chứng tỏ chúng ta không nên coi thường. Anh nói một chút đi, với ý kiến của anh, anh thấy nên xử lý vấn đề này thế nào?
Trong lúc vô tình thì cách xưng hô của Trương Thanh Vân với Cao Khiêm đã biến đổi, đã thoát khỏi những quan hệ trong quá khứ với Cao Khiêm. Phải biết rằng trước kia có lẽ Cao Khiêm vẫn là lãnh đạo cũ của Trương Thanh Vân, trước đó Trương Thanh Vân vẫn rất cung kính, nhưng hôm nay một câu "Anh Cao" đã đảo ngược tất cả, bây giờ Trương Thanh Vân mới là lãnh đạo.
Tâm tình Cao Khiêm dần trầm xuống, hắn nâng ly trà muốn nhấp một ngụm lấy bình tĩnh nhưng không ngờ bàn tay run rẩy, trà đổ xuống bàn. Hắn vội vàng lấy khăn giấy lau vết nước, động tác có chút chật vật.
- Nếu đã như vậy thì tôi thấy nên xử lý nghiêm túc, phải điều tra rõ ràng và triệt để. Tôi thấy giang nam nên coi đây là cửa đột phá, tôi muốn xem, rốt cuộc vấn đề trị an xã hội có trị tận gốc được hay không.
Cao Khiêm nói, bâ giờ hắn đâm lao phải theo lao, hơn nữa còn phải thử Trương Thanh Vân. Hắn không tin Trương Thanh Vân thật sự có gan tuyệt tình như vậy.
Trương Thanh Vân cười ha hả nói:
- Anh Cao, tôi và anh đều có sự tương đồng.
Trương Thanh Vân nói đến đây thì ngừng lại, Cao Khiêm chỉ cảm thấy trái tim như nhảy lên đến miệng, vẻ mặt trắng bệch, đầu óc cũng rối loạn.
Khoảng thời gian này Cao Khiêm cố gắng cưỡng ép đầu óc suy nghĩ vấn đề, lại không tìm ra được bất kỳ đối sách nào. Trương Thanh Vân muốn ra tay sao? Nếu hắn thật sự muốn đột phá ở bước ngoặt này thì Cao phái sẽ đứng mũi chịu sào, quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Cao Khiêm sẽ rơi vào cục diện anh sống tôi chết.
Thật ra Cao Khiêm không muốn va chạm chính diện với Trương Thanh Vân, hơn nữa hắn càng không thể nắm chắc. Trương Thanh Vân nhiều năm cay nghiệt há chỉ là nói chơi? Trương Thanh Vân muốn thay đổi cục diện Giang Nam thì rất khó, nhưng nếu động thủ với Cao phái thì tình huống sẽ khác.
Trương Thanh Vân cười không kiêng nể gì, hắn nói:
- Tôi đã căn dặn An Danh Tuyền, phải điều tra thật nghiêm, phải xem đây là một vụ án ổn định tình hình thành phố Hành Nam...Ha ha...
Cao Khiêm có chút sững sốt, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc. Đến lúc này hắn mới hiểu, Trương Thanh Vân bày ra tất cả để dọa mình, việc này phải điều tra nghiêm và dặn dò An Danh Tuyền là khác nhau rõ ràng, sự kiện xí nghiệp sắt thép Hành Nam và Sâm Dương không phải đến ngày hôm nay mới xuất hiện, mà luôn tồn tại.
Nếu An Danh Tuyền thật sự muốn giải quyết chuyện này thì đã sớm đưa ra quyết định, sao phải chờ đến hôm nay? Nếu An Danh Tuyền đã nhẫn nại nhiều năm, thời cơ này hắn càng phải nhẫn nại, Trương Thanh Vân rất hiểu điều này.
Trương Thanh Vân đổi một cách nói khác, nghe qua có vẻ quyết tâm không bỏ nhưng thực tế lại có ý muốn buông. Tất nhiên điều này còn phụ thuộc vào thái độ của Cao Khiêm. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Cao Khiêm nhìn Trương Thanh Vân, đây là lần thứ ba hắn phải nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân. Lần này hắn nhìn rất lâu, tâm tình cũng rất phức tạp. Những năm nay danh tiếng của Trương Thanh Vân là rất lớn, cũng nghe nhiều lời đồn về sự tàn nhẫn của Trương Thanh Vân, tất cả đều rõ ràng, nhưng hắn chưa từng trải nghiệm.
Bây giờ cũng là lần đầu tiên Cao Khiêm được thấy sự bá đạo và cường hoành của Trương Thanh Vân, chiêu thức và thế cờ của Trương Thanh Vân có thể nói là một mũi tên bắn trúng vài chim. Hắn chỉ nói một câu "Cho An Danh Tuyền đi xử lý nghiêm túc" rất nhẹ nhàng, không những nắm Cao Khiêm để không cho ra hành động thiếu suy nghĩ, bắt buộc phải bày ra đúng vị trí.
Quan trọng là sau này An Danh Tuyền cũng không dám lỗ mãng với Trương Thanh Vân. An Danh Tuyền đã lên đến chức vụ bí thư thị ủy, sao hắn không hiểu rõ cục diện ở Giang Nam bây giờ? Dưới cục diện thế này mà đắc tội với phái con nhà quan, đúng là hắn không có gan.
Vì vậy An Danh Tuyền nhất định phải dùng phương pháp "xử lý nghiêm khắc" để xem xét sự kiện, nhưng tình huống thật sự là thế nào, hắn và Trương Thanh Vân đều biết rất rõ. Trương Thanh Vân bất cứ lúc nào cũng có thể trở mặt tạo sóng, như vậy An Danh Tuyền sẽ không còn đường sống.
Vì vậy An Danh Tuyền đang khiêu vũ giữa vài quả trứng, hắn bị Trương Thanh Vân đưa lên đầu súng, kết quả chắc chắn sẽ không tốt. Nhưng hôm nay hắn không bị Trương Thanh Vân đưa lên đầu súng, để lại chính là tai họa ngầm.
Tai họa ngầm này chính là một bước cờ ngầm của Trương Thanh Vân, bây giờ thế lực của Trương Thanh Vân còn chưa mạnh, nếu hắn đứng vững bàn chân ở Giang Nam, chỉ cần sử dụng nước cờ này sẽ làm cho An Danh Tuyền không thể không bỏ đàn nhập bọn. Thủ đoạn như vậy quá tuyệt diệu, đúng là khó thể dùng ngôn từ để miêu tả.
- Chủ tịch đúng là cao kiến, biện pháp xử lý này rất thỏa đáng, đồng chí tuyến dưới cũng cho chúng ta nhiều sự tín nhiệm. Tôi tin Hành Nam nhất định có năng lực xử lý vấn đề này.
Cao Khiêm nói, cục diện đến bây giờ hầu như khó thể xem xét lợi hại, hắn cần phải giúp đỡ Trương Thanh Vân mới là kết quả tốt.
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Cao Khiêm, trên mặt là nụ cười nhạt, vẻ mặt khó thể nắm bắt. Rõ ràng biểu hiện của Cao Khiêm cũng cơ bản đạt đến yêu cầu của hắn.
Nếu đã đạt được mục đích thì Trương Thanh Vân lại tiếp tục khôi phục lại bộ dạng hiếu khách nhiệt tình, cũng không còn gọi là anh Cao, bắt đầu khách khí gọi đối phương là chủ tịch Cao. Ngay sau đó hai người sẽ lập tức tổ chức hội nghị đảng ủy khối chính quyền để trao đổi ý kiến.
Tất nhiên ý kiến này đều lấy ý kiến của Trương Thanh Vân làm chủ đạo, phương diện này Trương Thanh Vân cũng không che giấu, hắn chuyên chú giảng giải ý nghĩ công tác cho Cao Khiêm. Vì dùng thì không nghi ngờ, đã nghi ngờ sẽ không dùng, Trương Thanh Vân dùng hết tất cả tâm tư để lôi kéo Cao Khiêm, mục đích tất nhiên là muốn triển khai công tác.
Nhưng dưới điều kiện bây giờ, cục diện Giang Nam quá phức tạp, nếu chỉ dựa vào một mình Trương Thanh Vân cố gắng ở khối chính quyền tỉnh là không được. Hắn nhất định phải có quyền lên tiếng, muốn làm được điều này thì nhiều khi cần nhiều công phu.
Nhưng Trương Thanh Vân không đợi được lâu như vậy, hắn nhất định phải tìm được phương pháp khống chế cục diện trong thời gian ngắn nhất. Muốn làm được điều này thì hôm nay chỉ là bắt đầu, hắn nhất định phải nắm được Cao Khiêm, coi như làm ra một bước kiên cố.
Ít nhất thì Trương Thanh Vân sẽ không có quá nhiều chướng ngại trong khối chính quyền, hắn sẽ liên hệ chặt với phó chủ tịch thường vụ. Dù sao thì những phó chủ tịch còn lại cũng không đủ nặng, không thể che trời.
Tất nhiên đâ chỉ là hành vi ngắn hạn, Cao Khiêm thỏa hiệp chỉ là hành động bất đắc dĩ. Nếu Trương Thanh Vân có thể thuận lợi áp dụng kế hoạch, chưa nói đến vấn đề mọi việc đều tốt lên, hơn nữa Cao Khiêm cũng không dám làm bậy. Nhưng nếu Trương Thanh Vân bị nhục, như vậy phương pháp cưỡng ép khống chế sự việc sẽ xuất hiện hậu quả bắn ngược, nếu nói một cách thông tục thì cục diện bỏ đá xuống giếng sẽ xuất hiện.
Trương Thanh Vân nói rất nhiều với Cao Khiêm, cũng nói rất tinh tế. Có câu cho một tát phải tặng một trái táo, Trương Thanh Vân tất nhiên hiểu rõ điều này. Hắn tạo ra cho Cao Khiêm một hoàn cảnh trước mắt, đầu tiên làm cho Cao Khiêm thấy vấn đề Giang Nam không quá phức tạp như vậy, cũng không phải đắc tội quá nhiều người như tưởng tượng.
Phương diện khác, Trương Thanh Vân để cho Cao Khiêm thấy độ nặng của mình ở đảng ủy tăng lên, như vậy sẽ làm cho công tác ở khối chính quyền sẽ càng linh hoạt. Đặc biệt là Cao Khiêm được phân công quản lý nhân sự, thường thì Cao Khiêm sẽ luôn bị tỉnh ủy quấy nhiễu, Trương Thanh Vân để Cao Khiêm hiểu rõ, chỉ cần hai người đồng tâm hiệp lực thì tình huống khó khăn như trên sẽ ngày càng ít. Sau này vấn đề chọn người cho khối chính quyền sẽ phải hỏi ý khối chính quyền, đây cũng chính là chỗ tốt cho vị trí của Cao Khiêm.
Trong lúc vội vàng Trương Thanh Vân cũng không nói quá nhiều, nhưng có một vài việc nói sơ qua là quá đủ, nói nhiều sẽ làm cho sức tưởng tượng của Cao Khiêm phát triển quá mức cực hạn.
Đã bắn cung thì khó thể thu hồi tên, hôm nay Trương Thanh Vân và Cao Khiêm bắt đầu va chạm, điều này đã nói rõ Trương Thanh Vân đã kéo xuống tất cả mặt nạ, hắn sẽ dung đao thương cướp lấy tài nguyên chính trị