Chuyện Vũ Lăng được Trương Thanh Vân tự mình bố trí, hậu quả được giải quyết đâu ra đấy. Tất cả công tác giải quyết hậu quả được Trương Thanh Vân phân ra hai tuyến, tuyến thứ nhất chính là những đầu mối quan trọng, những thứ này có nhiệm vụ trấn an cảm xúc của xã hội, tích cực hứa hẹn sẽ giải quyết ổn thỏa vấn đề đền bù đất giải tỏa theo giá thị trường.
Vì vậy mà Trương Thanh Vân để cho thị ủy chính quyền thành phố Vũ Lăng cử một tổ công tác hơn mười người xuống tranh luận về vấn đề đền bù giải tỏa. Tất cả công tác bao hàm hai phương diện, một mặt nhấn mạnh sự kiện vây ráp chính quyền lần này đã bắt được một đám lưu manh du côn, đây rõ ràng là một sự kiện phi pháp. Trương Thanh Vân nhấn mạnh khối chính quyền sẽ sắp xếp tìm biện pháp giải quyết vấn đề đền bù tổn thất, đồng thời những tin đồn về tập đoàn Vân Sơn phát sinh gần đây chỉ là lời bịa đặt.
Vì muốn giảng giải cho tốt và rõ ràng mà Trương Thanh Vân ra lệnh cho trưởng phòng tuyên truyền Lâm Tắc Diêu tự mình vận dụng tất cả tài nguyên để giải thích cho rõ ràng. Ngoài đẩy mạnh tuyên truyền, Trương Thanh Vân còn đưa ra lời hứa hẹn với các giới xã hội ở Vũ Lăng về vấn đề đền bù. Khi hắn tiếp kiến đại biểu quần chúng thì nói rằng sẽ vận dụng tất cả tinh lực trong tỉnh để giải quyết ổn thỏa vấn đề đền bù của nhân dân, hắn bố trí hai mặt như vậy đã đưa đến những tác dụng tích cực.
Ngoài những đầu mối chính của sự việc lần này, Trương Thanh Vân còn tự mình nắm nguyên nhân sự kiện, hắn điều tra từ tỉnh đến thành phố, từ thành phố đến quận huyện, không tha cho người khả nghi, không tha cho một quan viên nào không làm tròn trách nhiệm.
Trong lúc điều tra, Trương Thanh Vân phân biệt cho bí thư tư pháp và bí thư ủy ban kỷ luật phụ trách, nhưng lén sắp xếp Chu Quốc Lập lại có tác dụng rất lớn. Chu Quốc Lập là người đảm nhiệm chức vụ cục trưởng cục công an tỉnh nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, đồng thời cũng có uy vọng cao, môn sinh nhiều.
Bây giờ Chu Quốc Lập lại có cây đại thụ là Trương Thanh Vân, có thể nói là xuôi gió lọt nước, tất nhiên sẽ có thêm nhiều kịch hay. Những ngày nay hắn luôn mất ăn mất ngủ, công tác liều mạng, có thể thấy cơ hội của hắn là thế nào.
Chu Quốc Lập không ngốc, hắn biết rõ lần này mình nên biểu hiện cho tốt, sau này khi Trương Thanh Vân chính thức nắm đại cục Giang Nam thì hắn có biểu hiện cũng chẳng còn tác dụng. Giúp nhau lúc khốn khó thì khó, dệt hoa trên gấm thì rất dễ, đây là một đạo lý cần phải hiểu rõ.
Chu Quốc Lập đặt nặng những gì Trương Thanh Vân đã căn dặn, hắn đã làm xong công tác của mình, có thể nói là xuất tất cả vốn liếng và liều mạng vì sự kiện Vũ Lăng.
...
Phòng họp thị ủy thành phố Vũ Lăng, Trương Thanh Vân chủ trì cuộc họp, hội nghị hôm nay chủ yếu là thông báo các tình huống công tác về sự kiện Vũ Lăng.
Trương Thanh Vân ngồi ở vị trí chủ vị, bên cạnh hắn là Chu Quốc Lập, sau đó mới là bí thư thị ủy Vũ Lăng là Lí Đạo Thành, chủ tịch Vương Tái Quá, đằng sau là rất đông cán bộ đến từ tỉnh thành và bản địa Vũ Lăng.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi, vì sự cố Vũ Lăng mà ngày nào Trương Thanh Vân cũng mở họp, hạ lệnh, đưa ra chỉ thị. Tuy chỉ là một thời gian ngắn nhưng uy tín của Trương Thanh Vân tăng vùn vụt trong lòng người.
Bây giờ tất cả cán bộ các cấp tham gia công tác giải quyết hậu quả ở Vũ Lăng đều biết chủ tịch Trương yêu cầu rất nghiêm, chú trọng chi tiết, phê bình không nể mặt. Rất nhiều cán bộ bị chủ tịch Trương tự mình tiếp kiến, bị phê bình, điều này làm cho đám cán bộ trở nên sợ hãi. Hội nghị hôm nay đám người ngồi đây không ai dám phát ra âm thanh nào, mỗi người đều ngồi thẳng tắp, luôn chuẩn bị kỹ lưỡng để báo cáo cho Trương Thanh Vân bất cứ lúc nào.
Trương Thanh Vân chậm rãi đảo mắt qua mặt đám người Chu Quốc Lập, hắn phát hiện hai mắt bí thư thị ủy Vũ Lăng Lí Đạo Thành đã gần như mắt gấu mèo, những ngày nay rõ ràng quá mệt mỏi. Sự việc phát triển quá đột nhiên, dù là quan viên Quách phái cũng không thể biết trước sự kiện.
Lần này nếu xử lý sự cố không tốt thì Lí Đạo Thành đừng hòng còn được làm bí thư thị ủy, vì vậy hắn rất căng thẳng, không khỏi chăm chú bố trí giải quyết hậu quả công tác.
Vương Tái Quá hợp tác với Lí Đạo Thành cũng không hơn bao nhiêu, chỉ cần nhìn vẻ mặt là biết rất mỏi mệt. Nhưng dù là như vậy thì lúc này hai người cũng chuẩn bị rất đầy đủ, ngồi thẳng đứng, chuẩn bị làm báo cáo.
- Bí thư Đạo Thành, chủ tịch Tái Quá, sức khỏe là tiền vốn của cách mạng, công tác phải làm nhưng cũng phải nghỉ ngơi. Tôi thấy khí sắc của hai vị thì biết ngay nghỉ ngơi có vấn đề, hay là công tác có gì khó khăn?
Trương Thanh Vân dùng giọng quan tâm hỏi Lí Đạo Thành và Vương Tái Quá.
Lí Đạo Thành vội vàng nói:
- Cảm ơn chủ tịch quan tâm, công tác đều...Triển khai đâu vào đấy, chúng tôi có thể hoàn thành nhiệm vụ ép tiêu cực xuống vị trí thấp nhất.
Lí Đạo Thành rõ ràng không nói được trôi chảy như ngày thường, có chút căng thẳng.
Là một bí thư thị ủy, kinh nghiệm sóng gió của Lí Đạo Thành không ít, nhưng cục diện làm hắn căng thẳng lại khá ít. Lần này Vũ Lăng sinh chuyện ngoài ý muốn, có lẽ đã động đến dây thần kinh mẫn cảm của hắn, vì vậy mà hắn rất sợ hãi.
Trương Thanh Vân cười nhàn nhạt nói:
- Các anh có lòng tin là tốt, như vậy tôi cũng cảm thấy rất vui.
Trương Thanh Vân dừng lại rồi tiếp tục:
- Hôm nay tôi sở dĩ phải triệu tập mọi người cũng vì tổ sự cố của trung ương đã xuống Thành Đô.
- Không phải chúng ta giả tạo hoàn cảnh thái bình thì chuyện xấu trong nhà không lan ra ngoài, sự kiện ở Vũ Lăng được chúng ta xử lý kịp thời và giải quyết hậu quả hợp lý, điều này tôi tự mình cho các đồng chí một lời thừa nhận. Vì vậy hôm nay tôi triệu tập mọi người chính là muốn tổng kết thành tích sau công tác giải quyết hậu quả.
Trương Thanh Vân nói rất tùy tiện, nhưng hắn vừa nói như vậy thì mọi người càng thêm căng thẳng. Tổ điều tra của trung ương xuống có ý nghĩa gì, đám người đang ngồi đây đều biết.
Chưa nói đến đâu xa, nói đến sự kiện phát sinh ở Hành Thủy trước đó, tổ điều tra của trung ương cũng xuống, ngay sau đó quan trường đã sinh ra động đất. Sau này Triệu Văn Phong không tránh khỏi một kiếp, lần này sự cố Vũ Lăng ai cũng biết rõ không kém hơn sự cố Hành Thủy, như vậy tổ điều tra xuống có sinh ra chấn động hay không?
Vẻ mặt Trương Thanh Vân rất bình tĩnh, vào thời điểm này hắn bình tĩnh làm cho lòng người ổn định hơn, Chu Quốc Lập cũng cực kỳ bội phục Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân gặp chuyện không sợ hãi, không hoảng hốt, bình tĩnh tỉnh táo, mưu tính sâu xa. Những tốt chất này Trương Thanh Vân đều có đủ, càng làm cho Chu Quốc Lập cảm thấy khó tưởng chính là Trương Thanh Vân dám liều mạng, dám vật lộn đọ sức.
Trương Thanh Vân khi cấp công tác cho Chu Quốc Lập thì đã ý thức được cục diện Vũ Lăng sẽ rất nguy hiểm, nếu không sẽ chẳng tìm chính ủy Liễu Quân Chấn của phân khu Vũ Lăng, lúc đó những gì Trương Thanh Vân nói Chu Quốc Lập vẫn còn nhớ rõ.
Trương Thanh Vân đã nói Vũ Lăng sẽ có sự cố, hắn yêu cầu Chu Quốc Lập đề cao cảnh giác, đồng thời chuẩn bị sẵn sàng. Hơn nữa Trương Thanh Vân còn cho chính ủy Liễu tổ chức huấn luyện quân nhân, đồng thời yêu cầu các lực lượng chuẩn bị sẵn sàng.
Khi Trương Thanh Vân bố trí những thao tác kia, Chu Quốc Lập không tin Vũ Lăng sẽ phát sinh sự cố. Hắn cho rằng Trương Thanh Vân quá chú tâm mà thôi, thực tế bây giờ nhìn lại thì thấy Trương Thanh Vân đúng mười phần.
Nếu Trương Thanh Vân đã nắm chắc Vũ Lăng xảy ra vấn đề nhưng không lựa chọn hành động ngay lập tức mà buông ra chút thời gian, nuôi cá lớn. Lá gan này của Trương Thanh Vân hầu như là quá lớn, hầu như mạo hiểm chôn vùi tương lai để vật lộn đọ sức. Nếu hắn không đủ tự tin và dũng khí, không đủ tốt chất, sợ rằng đã không dám ra tay.
Chu Quốc Lập xem xét sách lược củae Trương Thanh Vân mà cũng nhìn ra chút mánh khóe, lần này Trương Thanh Vân chụp được đuôi của vài phe pháp con nhà quan, trong tay đã có đủ bài.
Đúng lúc này hắn có thể khéo léo lợi dụng mâu thuẫn giữa các phe phái con nhà quan để quán triệt ý chỉ của mình. Mặt khác hắn còn lợi dụng các thế lực Giang Nam đang tranh thủ lợi ích thực tế, bây giờ tình cảnh Trương Thanh Vân gặp phải chính là sự giáp công của Thang Vận Quốc và Trần Hiểu.
Bây giờ trên tay Trương Thanh Vân nắm tài nguyên, hắn sẽ đánh vỡ thế giáp công kia, lợi dụng phái con nhà quan để áp đặc lực ảnh hưởng lên khối tỉnh ủy, tạo ra chỗ dựa phía tỉnh ủy. Hắn có thể thông qua quyền lên tiếng của mình ở tỉnh ủy để ép phái con nhà quan phải nhượng bộ, do đó dùng lực đẩy lực, cục diện Giang Nam sẽ có cơ hội chuyển dời.
Chu Quốc Lập là một lão quan trường, tất nhiên hắn có thể thấy được những nước cờ đẹp của Trương Thanh Vân, mà trí tuệ và khả năng quyết đoán khi xếp cờ của Trương Thanh Vân cũng làm hắn bị thuyết phục.
...
Thành Đô, Liêu Khải Hoa gặp Trần Hiểu với bộ mặt cau mày ủ dột, sắc mặt Trần Hiểu cũng không quá tốt, hắn ngậm miệng không nói một lời.
Tổ điều tra của trung ương ngủ lại trong khách sạn Hán Dũng, Trương Thanh Vân đang ở Vũ Lăng, Trần Hiểu và Liêu Khải Hoa được sắp xếp đi tiếp xúc với tổ điều tra, hai người bọn họ vừa tiếp kiến tổ trưởng tổ điều tra Vương Văn Sở.
Vương Văn Sở tiếp kiến Trần Hiểu và Liêu Khải Hoa với ngôn từ rất sắc bén, hỏi rất nhiều vấn đề. Trần Hiểu và Liêu Khải Hoa mệt mỏi đối phó, cuối cùng lại bị một ông lão như Vương Văn Sở phê bình một chặp, lại nói tổ điều tra sẽ đến Vũ Lăng.
Nhưng dựa theo lời dặn của Trương Thanh Vân, Trần Hiểu và Liêu Khải Hoa phải chặn tổ điều tra đến ngày mai. Bây giờ đối với hai người Trần Hiểu thì bắt buộc phải hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ một là phó bí thư tỉnh ủy, một là bí thư tư pháp, hai người làm một nhiệm vụ nhỏ như vậy còn không xong thì nào còn mặt mũi.
- Anh Liêu, anh là người đã đến Vũ Lăng, anh nói xem tình huống có phải rất nghiêm trọng không?
Trần Hiểu trầm giọng nói.
Liêu Khải Hoa trầm ngâm không biết trả lời thế nào, hắn đi Vũ Lăng chẳng qua chỉ theo mông Trương Thanh Vân cưỡi ngựa xem hoa, sau đó giúp Trương Thanh Vân điều binh khiển tướng, thực tế người thao tác là Chu Quốc Lập. Bây giờ cục diện ở Vũ Lăng đã được Chu Quốc Lập khống chế, hắn khó hiểu được tình huống.
Hơn nữa lúc đó ai cũng bận rộn đi xử lý sự việc, nào có thời gian xem báo cáo? Liêu Khải Hoa chỉ biết được những tin tức vụn vặt, hắn sao có thể trả lời Trần Hiểu.
Trên danh nghĩa thì Liêu Khải Hoa là một cánh tay giúp Trương Thanh Vân ổn định Vũ Lăng, thực tế cánh tay này đã tàn phế, Trương Thanh Vân không sử dụng hắn để làm việc.
Liêu Khải Hoa rất bất mãn, bây giờ tất cả đều vì vấn đề xử lý cục diện, hắn không dám nói ra, cục diện như vậy Trương Thanh Vân đặt hắn về Thành Đô làm khiên, bị hai phía khinh bỉ, đúng là quá khó chịu