Trong gian phòng cực kỳ yên tĩnh, Dù là Kim Diệu, Đoạn Xuân Hoa hay Chu Bang Minh đều đang tiêu hóa những lời nói của Trương Thanh Vân. Hơn nữa bốn người này đều là thường ủy thị ủy, tất nhiên tư tưởng chính trị là rất cao, đều là người thông minh.
Bình thường bọn họ trao đổi thường là anh đến tôi đi, không có gì chướng ngại, nhưng hôm nay thì khác, ba người bọn họ đều cảm thấy khó thể đuổi theo ý nghĩ của Trương Thanh Vân.
Làm quan đến cấp bậc của Trương Thanh Vân thì từng quyết định và quyết sách chắc chắn sẽ không thể tùy tiện, tuyệt đối là phải châm chước thật sâu. Từng động tác nhỏ của hắn nhất định phải ẩn giấu những hàm nghĩa cực kỳ sâu sắc.
Trương Thanh Vân hôm nay đề nghị lật tay với cán bộ phái Kinh Tân, chẳng lẽ chỉ vì thuận tiện công tác, tiến hành qua loa sao?
Đáp án tất nhiền là không, Kim Diệu nhanh chóng có phản ứng, Trương Thanh Vân không phải chỉ nhằm vào thủ đô, hắn còn nhằm vào quan viên phái Kinh Tân.
Trước nay vị trí bí thư thị ủy thủ đô đều là một trăm phần trăm dành cho quan viên phái Kinh Tân, mà phái Kinh Tân sở dĩ mạnh mẽ cũng vì có căn cơ quá sâu, toàn bộ hệ thống cắm rể một đường, dựa vào điều kiện chính trị tốt đẹp này để tiến hành bồi dưỡng và rèn luyện cán bộ.
Căn cơ của phái Kinh Tân ở gần bên trung ương, rất nhiều lãnh đạo trung ương đều có xuất thân từ phái Kinh Tân, điều này cũng tạo nên điều kiện tốt đẹp, tạo thành một tuần hoàn tốt.
Trương Thanh Vân lần này mới về thủ đô, vì sao tạo nên tranh luận lớn? Vì rất nhiều người cho rằng uy vọng và lý lịch của hắn là không đủ. Thật ra nói nhiều cũng chỉvif cho rằng trước nay Trương Thanh Vân chủ yếu phát triển ở những tỉnh thành nằm ngoài thủ đô, chưa đủ uy tín trong thủ đô và quan viên phái Kinh Tân.
Trong phái Kinh Tân nếu như phân biệt đối xử thì dù sao cũng không đến lượt Trương Thanh Vân leo lên chức vụ quan trọng là bí thư thị ủy thủ đô. Xét tình huống trước mắt thì hắn đã là bí thư thị ủy thủ đô, địa vị có thể nói tiếp cận đến những quan viên quyền cao của phái Kinh Tân như Chiêm Giang Huy và Hùng Tiên Vân.
Nhưng dù là như thế thì uy vọng thực tế của Trương Thanh Vân thật sự không cao, tất nhiên không nhận được đầy đủ sự thừa nhận từ trong phái Kinh Tân.
Chưa nói đến người khác, ngay cả Kim Diệu cũng có cái nhìn không nhỏ với vấn đề Trương Thanh Vân nhận chức bí thư thủ đô, tất nhiên trực tiếp làm cho Trương Thanh Vân không có căn cơ ổn định, không chặt chẽ.
Kim Diệu chậm rãi nâng ly trà lên nhấp một ngụm mà thầm thở dài, thế cờ của Trương Thanh Vân bày ra là quá lớn, hắn không những muốn thẩm thấu lực ảnh hưởng đến tất cả các mặt ở thủ đô, đồng thời còn muốn lật bài với phái Kinh Tân.
Điều chỉnh vài cán bộ sẽ không gây thương tổn cho nguyên khí của phái Kinh Tân, nhưng tín hiệu này lại là phương án giúp Trương Thanh Vân dựng nên uy tín. Hơn nữa chủ trương bây giờ của hắn là "bao dugn", hắn muốn chính thức dùng hai chữ bao dung thì phải cải tổ lực lượng của phái Kinh Tân, sửa đổi phải đặc sắc, phải làm sao phù hợp với phong cách của hắn.
Chiêu thức này của Trương Thanh Vân rõ ràng là mượn lực từ hai phía, hắn động thủ điều chỉnh cán bộ phái Kinh Tân, chiêu thức này sẽ được tất cả thế lực ở thủ đô giúp đỡ. Những năm nay phái Kinh Tân trở thành nhà độc tài ở thủ đô, tất cả thế lực khác đều nằm ở bên dưới.
Dưới tình cảnh đen đủi như vậy, Trương Thanh Vân chủ động buổng lỏng, đưa ra hai chữ "bao dung", rõ ràng sẽ được hoan nghênh. Nếu nói một cách không khoa trương thì Trương Thanh Vân nắm rất chắc, hắn hoàn toàn có thể dựa vào chiêu thức đó để hòa hoãn những ảnh hưởng tiêu cực tứ sự kiện Mã Hóa Long.
Chính trị thường nói về ích lợi, bất kỳ vật gì cũng phải trao đổi qua con đường lợi ích, Trương Thanh Vân ra tay với quận Bắc Hải, làm suy giảm lợi ích của một thế lực. Bây giờ hắn dùng một phương án khác để đền bù quan hệ trên, rõ ràng có ý chữa thương chính trị.
Trương Thanh Vân rõ ràng đã bày ra trăm phương ngàn kế ở phương diện này.
Mặt khác Trương Thanh Vân cũng không đủ uy vọng trong phái Kinh Tân, hắn thật sự phải dùng danh nghĩa của hai chữ "bao dung" này để một lần nữa lật bài tẩy đối với phái Kinh Tân ở thủ đô.
Giữ lại một phần thế lực, chính hắn làm phong phú thêm một phần, lại chém rơi một phần, cải tổ một phần, một thời gian sau phái Kinh Tân ở thủ đô sẽ nằm dưới sự khống chế của Trương Thanh Vân, như vậy bản lĩnh mượn lực đẩy lực này của hắn là không tầm thường.
- Thế nào? Phó bí thư Kim? Anh có ý kiến gì?
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Kim Diệu và Đoạn Xuân Hoa dùng ánh mắt trao đổi với nhau khá lâu, sau cùng Kim Diệu nói:
- Tôi không có ý kiến, tôi hoàn toàn giúp đỡ lời đề nghị của anh. Chúng ta có thể bắt tay vào điều chỉnh từ các ban ngành quận huyện tuyến dưới, tất nhiên vì những điều chỉnh này có tính chất trọng đại, vì vậy còn cần phải xin chỉ thị từ trung ương...
- Điều này là đương nhiên, hôm nay bốn lãnh đạo chúng ta chạm trán bàn bạc, sau đó sẽ được quyết định thông qua hội nghị thường ủy, thủ đô chúng ta sẽ cải cách, đầu tiên là cải cách cơ chế.
- Về phương diện đảng ủy, quyền uy của thường ủy phải được tăng cường thêm một bước. Mặt khác đại biểu quốc hội và hội nghị hiệp thương chính trị cần phải phát huy nhiều tính tích cực hơn, những chuyện đại sự của thủ đô cần phải có quyết sách.
- Trên phương diện chính trị, chúng ta không thể nói suống, cần phải thông qua hành động thực tế để tiến hành cải cách chính trị, đi từng bước một.
Trương Thanh Vân chậm rãi nói, hắn nói ra những ý nghĩ cải cách chính trị của mình, nói về hướng đi chính trị tương lai, phát triển theo hướng gì, phải làm thế nào? Nghe xong những lời này của Trương Thanh Vân thì đám người Chu Bang Minh đều có vẻ cực kỳ cẩn trọng, Chu Bang Minh trầm ngâm không nói nhưng trong lòng lại khiếp sợ năng lực và sự cao tay của Trương Thanh Vân. Khoảng thời gian trước Trương Thanh Vân cũng không lập uy trên hội nghị thường ủy, thực tế đến tận ngày hôm nay Chu Bang Minh mới thật sự hiểu rõ, Trương Thanh Vân có suy tính rất sâu.
Trương Thanh Vân đưa ra những định vị với chính mình, định vị ban ngành thủ đô, định vị hiện trạng hiện tại và tương lai của phái Kinh Tân, đồng thời còn có định vị toàn bộ thủ đô...Tất cả đều cực kỳ rõ ràng. Hắn đi từng bước cũng vì làm rõ ràng những định vị ngày hôm nay, càng ngày càng làm cho người ta phải thừa nhận, do đó mọi người coi đây là mục tiêu cùng chung cố gắng.
Trương Thanh Vân làm việc quá bất ngờ nhưng suy tính cực kỳ sâu sắc, tư duy cực kỳ kín đáo. Nói thật, Chu Bang Minh trước kia chưa từng suy xét nhiều nội dung như vậy, bây giờ nghe Trương Thanh Vân nói cẩn thận như thế, lão đột nhiên cảm thấy lòng rộng mở trong sáng, thật sự giống như xé tan màn đêm nhìn thấy ánh sáng.
Chu Bang Minh là một nhân vật chính trị nổi tiếng, tất nhiên lão phải có rèn luyện cực cao, năng lực cũng cực mạnh, tất cả những loại người này đều có khí chất kiêu ngạo, lão cũng không ngoại lệ.
Khi Trương Thanh Vân vừa đến thủ đô nhận chức thì Chu Bang Minh đã thấy không đúng, lão không cho rằng Trương Thanh Vân có năng lực và tài hoa gì hơn người. Nhìn qua con đường làm quan của Trương Thanh Vân thì dù là ở Hoa Đông hay Giang Nam, hai địa phương này không thể so sánh với thủ đô. Đặc biệt là ở Giang Nam, Trương Thanh Vân là người Giang Nam, hắn dễ khống chế Giang Nam, căn cứ vào những tin đồn đãi thì Trương Thanh Vân có quyền uy tuyệt đối, được người ta sùng bái.
Trương Thanh Vân làm như vậy sao có thể thích ứng với bầu không khí chính trị ở thủ đô? Trương Thanh Vân có trí tuệ chính trị như vậy nào có thể đưa ban ngành thủ đô rời khỏi hoàn cảnh khốn khổ?
Cũng chính vì những tâm tư như vậy mà Chu Bang Minh đều không giúp đỡ Trương Thanh Vân trên phương diện công tác, đặc biệt là ở sự kiện Mã Hóa Long. Dựa theo tình huống bình thường, khi sự việc vừa bắt đầu, khi Mã Hóa Long đứng lên ồn ào, Chu Bang Minh làm một lãnh đạo quyền uy ở thủ đô, lão đáng lý ra phải đứng ra làm cho việc lớn hóa nhỏ, giữ gìn quyền uy của bí thư.
Nhưng Chu Bang Minh lại không làm như vậy, lão đứng trên tường thành quan chiến, nhìn Mã Hóa Long làm ầm ĩ. Cuối cùng cục diện đến mức không thể vãn hồi, Trương Thanh Vân không thể không áp dụng thủ đoạn kịch liệt, trực tiếp đẩy Mã Hóa Long xuống ngựa.
Đồng thời Chu Bang Minh cũng tạo nên không ít ảnh hưởng tiêu cực trong sự kiện này, vì vậy thậm chí cả lãnh đạo trung ương cũng có cái nhìn với lão.
Chu Bang Minh đều hiểu rõ những thứ này, bây giờ xem ra lão thấy mình thật sự có lỗi. Trương Thanh Vân ở thủ đô không cần sự trợ giúp của lão, hắn chỉ dựa vào năng lực và trí tuệ của mình để hoàn toàn khống chế thế cục thủ đô, hơn nữa còn giải quyết rất tốt.
Dù Chu Bang Minh có thừa nhận hay không thì năng lực biểu hiện của Trương Thanh Vân là điều hoàn toàn bất ngờ, đây là sự thật, điều này nói rõ tổ chức đưa Trương Thanh Vân về đảm nhiệm chức vụ bí thư thị ủy thủ đô là có suy xét rất sâu, Trương Thanh Vân sẽ lãnh đạo ban ngành thủ đô có bộ dạng.
Trên trang web phòng tổ chức thị ủy thủ đô chợt có thông báo thay đổi nhân sự quan trọng, nhiều bí thư quận huyện như Nhạc Sơn, Thông Cát bị miễn chức.
Trong đám học viên lớp tu nghiệp cấp thành phố của trường đảng trung ương có hai người được giữ lại ở thủ đô, trong đó một người là Ngũ Cương đến từ thành phố Hoàng Hải được giữ lại làm bí thư quận Đông Sơn, một người là Triệu Hằng đến từ Đông Bắc được bổ nhiệm làm bí thư quận ủy Nhạc Sơn.
Nguyên bí thư huyện ủy Thông Cát Ngưu Quốc Viễn đã được điều đến làm bí thư quận ủy Bắc Hải, cũng là nhân tuyển thường ủy thủ đô. Chức vụ bí thư huyện ủy Thông Cát do nguyên phó bí thư quận ủy Bắc Hải đảm nhiệm.
Những thay đổi nhân sự lần này tuy chỉ liên quan đến quận huyện nhưng cũng làm cho người ta cảm thấy nửa giang sơn thủ đô bị giũ sạch. Nhiều năm qua đây là lần thay đổi nhân sự đầu tiên ở thủ đô, mà lần thay đổi này cũng chú định những ảnh hưởng sâu xa đến tương lai thủ đô.
Đây rõ ràng là biến động lớn sau khi Trương Thanh Vân đến thủ đô, hắn chỉnh đốn quận ủy Bắc Hải, lúc này lại can đảm đưa ra quyết sách. Hắn giống như làm cho cả thủ đô phải nghênh đón một thời đại mới, thời đại của Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân đã chú định không phải là người tầm thường, vì hắn là lãnh đạo ban ngành thủ đô, là một địa vị không tầm thường