Trương Thanh Vân được điều động khá nhanh, một tuần sau khi nói chuyện với Chiêm Giang Huy thì thông báo chính thức đã đưa xuống. Trước đó động tĩnh lớn nhất chính là Đào Khiêm tìm hắn nói chuyện lần thứ nhất, đi qua hỏi thăm ý nguyện của hắn, ngay sau đó là văn bản điều động.
Lúc gần đi Đào Khiêm còn đặc biệt tổ chức bữa tiệc tiễn chân, Trương Thanh Vân cũng vui vẻ tham gia. Những đồng chí cán bộ ở cục cán bộ lão thành phần lớn đều đơn giản, tuy Trương Thanh Vân ở đơn vị này rất thanh nhàn, cả ngày không phải làm gì nhưng mọi người ở với nhau rất hòa hợp. Cục cán bộ lão thành dù sao cũng thuộc văn phòng chính phủ, mọi người đều rất giác ngộ, tố chất tương đối cao. Tất cả đều rất nhiệt tình và vui mừng đối với đợt điều động công tác của Trương Thanh Vân lần này, rất nhiều người cũng nhiệt tình thay cho Trương Thanh Vân, vì vậy bữa tiệc tiễn chân cũng coi như là chủ khách cùng vui vẻ.
Trương Thanh Vân từ cục cán bộ lão thành xuống ủy ban cải cách báo danh, sau khi làm xong thủ tục ở văn phòng ủy ban cải cách thì người đưa hắn đi làm quen tình huống chính là phó thư ký trưởng văn phòng Lỗ Quyền. Đây là một người ít nói ít cười, nhìn qua có vẻ rất cỗ lỗ, nhưng làm việc lại đâu vào đấy, cũng rất kiên nhẫn, giới thiệu các phương diện tình huống rất tinh tế.
Đến chiều, phó chủ nhiệm Tạp Báng Đài tìm Trương Thanh Vân nói chuyện. Trước kia Trương Thanh Vân tuy có vài phần hiểu về cơ cấu bố trí của ủy ban cải cách, cũng biết rõ ủy ban cải cách có một địa vị cực kỳ quan trọng, bình thường thì lãnh đạo có vị trí rất cao, đồng thời biên chế cũng khá nhiều, nhưng khi được giới thiệu biết rõ bố trí và cơ cấu thì cũng lắp bắp kinh hãi.
Lúc này ủy ban cải cách ngoài chủ nhiệm thì có khá nhiều phó chủ nhiệm, trong đó có ba phó chủ nhiệm là cấp bộ, hơn nữa còn có tổ trưởng tổ kiểm tra kỷ luật, thư ký trưởng, phó thư ký trưởng. Nếu xét về toàn bộ thì ủy ban cải cách có thể nói là một ban ngành xa hoa.
Ngoài lãnh đạo các ban, bên dưới còn có các vụ, cục, phòng, cũng khá kinh người. Tổng cộng có hơn chục vụ, vì vậy mà Trương Thanh Vân cũng không thể nào nhớ cho rõ, mà cục kỹ thuật cao của hắn cũng chỉ là một cơ cấu bên trong mà thôi.
Không đến thủ đô không biết mình là quan của một ủy ban cải cách mà vụ hay cục cũng có số cán bộ bằng với toàn bộ tỉnh ủy và chính quyền Giang Nam, những cán bộ có cấp bậc trưởng phòng là gần trăm, cơ bản đều có mỗi vụ phù hợp, đây đúng là một điều khá hiếm thấy.
Phó chủ nhiệm Tạp Báng Đài có cấp bậc hành chính cấp bộ, trước kia làm phó bí thư tỉnh ủy ở một tỉnh phương bắc, mới được điều đến công tác ở ủy ban cải cách được hơn một năm, dựa theo lời của hắn thì cũng là người mới.
Tất nhiên nếu so sánh thì hắn hoàn toàn có thể làm thầy Trương Thanh Vân, thực tế cũng là như vậy. Sau khi gặp mặt thì hắn căn bản không khách sao mà trực tiếp giảng giải những công tác trọng điểm và nhiệm vụ công tác, sau đó tự mình đưa Trương Thanh Vân đến gặp mặt các đồng sự ở cục kỹ thuật cao.
Thời gian gặp mặt rất ngắn, thậm chí cũng không giảng giải quá nhiều lời, ngay sau đó để mọi người tiếp tục đi công tác. Tạp Báng Đài nói kỹ về những điều đúng đắn trong công tác, điều này làm cho Trương Thanh Vân nhận thức được hiệu suất cao của ủy ban cải cách.
Căn cứ vào lời giới thiệu của Tạp Báng Đài thì Trương Thanh Vân đại khái rõ ràng, cục kỹ thuật cao là một ban ngành khá quan trọng, hơn nữa sau này sẽ ngày càng nặng. Đặc biệt là bây giờ trong nước đang ở vào giai đoạn điều chỉnh cơ cấu, đang cổ vũ công nghệ cao. Sự thật thì những nước muốn phát triển mạnh phải cổ vũ công nghệ cao, mà bây giờ mỗi năm quốc gia cũng bỏ ra hơn ngàn tỷ để đầu tư sản nghiệp này, những hạng mục này có quan hệ trực tiếp tới cục kỹ thuật cao của ủy ban cải cách, có thể nói là tâm huyết của cục kỹ thuật cao.
Tạp Báng Đài là người có nước da hơi đen, cặp mắt rất có thần, lúc nói chuyện thì ánh mắt không ngừng dò xét Trương Thanh Vân. Trong lòng hắn thì đối phương đúng là khá trẻ, có thể làm được gì hay không thì hắn không nắm chắc, không thể biết trước.
Mà Trương Thanh Vân thì rất ít nói chuyện, cơ bản đều chú ý lắng nghe lời giới thiệu của Tạp Báng Đài, đôi lúc hắn hỏi đến những vấn đề quan trọng, hơn nữa cũng không nhiều. Mỗi lần Tạp Báng Đài giải thích thoáng qua thì hắn luôn gật đầu, điều này làm cho trong lòng Tạp Báng Đài cảm thấy bồn chồn.
- Thanh Vân, tôi đã hiểu tình huống của cậu, trước kia cậu công tác ở địa phương, bây giờ công tác ở các vụ nằm chính giữa bộ và ủy ban trung ương thì có khác biệt rất lớn với địa phương, áp lực cũng không giống nhau.
- Tổ chức giao trọng trách cho cậu đến cục kỹ thuật cao, thời gian của cậu cũng không có quá nhiều, cậu phải lập tức tiến vào trạng thái công tác mới được.
Tạp Báng Đài nói.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn đột nhiên sững sờ rồi ngẩng đầu nhìn phó chủ nhiệm mà suy xét ý nghĩ của đối phương. Xem ra chủ nhiệm Tạp rất hoài nghi về năng lực của mình, xem ra mình mới đến, bước đầu tiên phải khơi thông quan hệ cho tốt.
- Chủ nhiệm Tạp cứ yên tâm, dù tôi chưa từng công các ở các bộ và ủy ban trung ương nhưng cũng sẽ nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác.
Trương Thanh Vân nói.
- Ừ!
Tạp Báng Đài nhíu mày nói:
- Cậu chuẩn bị bắt tay vào công tác ở phương diện nào?
- Bây giờ còn chưa biết.
Trương Thanh Vân nói:
- Hôm nay tôi sẽ làm quen với đoàn đội, không phải các đồng chí trong cục kỹ thuật cao đều là thầy sao?
Trương Thanh Vân từ biệt phó chủ nhiệm Tạp mà đi đến hàng lang hút một điếu thuốc, lần đầu tiên đến nhận chức mà tạo ra áp lực cho thủ trưởng trực tiếp như vậy, đây chính là tình huống mà trước nay hắn chưa từng gặp. Nói thật thì bây giờ hai mắt hắn đều đen, không biết rõ tình huống, xem ra phải nhanh chóng hòa nhập.
Trương Thanh Vân trở lại phòng làm việc của mình mà lập tức tổ chức hội nghị toàn thể trong cục kỹ thuật cao. Cục kỹ thuật cao có sáu ban, ngoài ban tổng hợp thì có ban số một quản lý những sản nghiệp mới, ban số hai, ban sáng nghiệp, ban tin tức hóa, ban đổi mới năng lực.
Trương Thanh Vân triệu tập cuộc họp với tất cả mọi người, hắn quyết định dùng mình là việc chính, không thể chịu ảnh hưởng của những tin tức thất thiệt. Trước kia hắn luôn công tác ở địa phương, quả thật thiếu công tác kinh nghiệm trong các bộ và ủy ban trung ương, nhưng hắn đã đến đây đảm nhiệm cục kỹ thuật cao, như vậy thì quy củ cũng phải do hắn đặt ra, phương pháp xử lý trong cục kỹ thuật cao cũng phải theo thói quen của mình. Trước tiên phải để cho cấp dưới thích ứng với lãnh đạo mới, không thể tạo ra hình thức phản phương hướng.
Trong hội nghị toàn thể, Trương Thanh Vân từng bước phát triển dựa theo phương pháp của mình, trước tiên tất nhiên phải làm quen với ba phó cục trưởng. Người lớn tuổi nhất trong ba vị phó cục trưởng chính là Văn Phượng Sơn, có cấp bậc trưởng cục, cùng cấp với Trương Thanh Vân.
Trước khi đến đây thì Trương Thanh Vân nghe nói đáng lý ra phó cục trưởng Văn Phượng Sơn sẽ tiến lên làm cục trưởng, nhưng cuối cùng thì vị trí này lại rơi lên đầu mình. Hắn tưởng rằng khi gặp mặt thì Văn Phượng Sơn sẽ có chút tâm tình khác lạ, nhưng bây giờ xem ra tình cảnh không tồn tại. Văn Phượng Sơn tuy lớn tuổi hơn Trương Thanh Vân nhưng cũng tỏ ra rất hoan nghênh, hắn liên tục giải thích về các nhân vật lãnh đạo, rất phối hợp để Trương Thanh Vân quen thuộc tình huống.
Ngoài Văn Phượng Sơn thì hai phó cục trưởng còn lại cũng lớn tuổi hơn Trương Thanh Vân. Mạc Lực Tuệ là nữ, hơn bốn mươi, phó cục trưởng cục kỹ thuật cao. Triệu Thịnh Long, nam, hơn bốn mươi, cũng là phó cục trưởng.
Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ tương đối thỏa mãn với một ban ngành có đủ nam đủ nữ, tất nhiên nữ đồng chí sẽ am hiểu những phương pháp liên hệ, là một bước giảm xóc rất tốt trong công tác. Mà Triệu Thịnh Long phong độ nhẹ nhàng cũng làm Trương Thanh Vân có ấn tượng khá sâu, cho nên nếu xét từ ấn tượng đầu tiên thì Trương Thanh Vân tương đối thỏa mãn với ba vị phó cục trưởng.
Ngoài lãnh đạo thì các trưởng và phó ban ở tuyến dưới đều trẻ tuổi, có vài trưởng ban mới chỉ hơn ba mươi, trưởng ban thì tương đương với bí thư huyện ủy. Trương Thanh Vân nhìn về phía mình, sau đó rất khó liên hệ các trưởng ban với bí thư huyện ủy. Trong các bộ và ủy ban trung ương thì trưởng ban căn bản có thể tính là lãnh đạo cơ sở.
Giữa trưa trong căn tin có rất nhiều người xếp hàng lấy cơm đều là trưởng phó ban, nếu coi những người này là bí thư huyện ủy và phó bí thư thì Trương Thanh Vân không thể tưởng đó là cảnh tượng gì. Cũng là cán bộ cùng cấp, nhưng địa phương và trung ương quả nhiên là cách biệt một trời một vực.
Văn Phượng Sơn giới thiệu các đồng sự với Trương Thanh Vân, tất nhiên hắn sẽ mỉm cười bắt tay từng người. Vị cuối cùng được giới thiệu chính là trưởng ban Hoàng của ban tổng hợp, Trương Thanh Vân bắt tay người này rất chặt. Trương Thanh Vân có chút sững sờ, hắn ngẩng đầu nhìn gương mặt đối phương, vẻ mặt cũng lập tức biến đổi.
- Chào cục trưởng Trương!
Trưởng phòng Hoàng nói, người này không phải ai khác mà chính là Hoàng Diêu. Có lẽ vì nguyên nhân đã kết hôn mà đầu tóc không còn được chăm chút như xưa, phòng họp nhiều người, hơn nữa Hoàng Diêu còn cố ý tránh né ánh mắt của Trương Thanh Vân, vì vậy nên Trương Thanh Vân không phát hiện ra nàng. Bây giờ muốn tránh cũng không được, vì vậy nàng phải tiến lên chào hỏi, tuy là như thế thì vẻ mặt nàng cũng rất mất tự nhiên.
- Tốt, tốt!
Trương Thanh Vân nói, hắn có chút choáng đầu, tâm tình cũng phức tạp hẳn lên. Trước đây hắn biết Hoàng Diêu về thủ đô, nhưng không ngờ nàng ở ủy ban cải cách, hơn nữa còn là người của cục kỹ thuật cao, đúng là oan gia ngõ hẹp.
Sau khi hội nghị kết thúc thì Trương Thanh Vân quay về văn phòng, Hoàng Diêu là trưởng ban của ban tổng hợp phải đến tìm hắn. Lãnh đạo mới đến nhận chức thì phải nhanh chóng sắp xếp một bữa tiệc liên hoan để mọi người quen thuộc lẫn nhau, sắp xếp thư ký cho lãnh đạo, chuẩn bị các loại tài liệu, đây là chức trách một trưởng ban như nàng.
Hoàng Diêu gõ cửa phòng Trương Thanh Vân, nàng không tìm được cảm giác như trước kia, sau khi quanh co nửa ngày mới nói:
- Trương...Cục trưởng Trương, ngày hôm nay anh mới đến nhận chức, theo ý các phó cục trưởng lãnh đạo thì tối nay sẽ tổ chức một bữa cơm, anh xem...
Trương Thanh Vân đang ngồi trên bàn làm việc xem tài liệu, hắn nhíu mày nhìn Hoàng Diêu rồi nói:
- Hoàng Diêu, có phải thấy tôi thì ấp úng như vậy không? Tôi không có ý kiến với tiệc liên hoan vào buổi tối, nhưng sau này cô cần phải chú ý quan tâm đến các phương diện công tác, không cần phải đặt tâm tình vào trong công tác, cô hiểu chưa?
- Đã hiểu rõ!
Hoàng Diêu nói, vẻ mặt chợt đỏ ửng. Nàng dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trương Thanh Vân, nàng cảm thấy rất mất mặt, cảm thấy có chút tức tối. Trước kia nàng là thủ hạ của Trương Thanh Vân, tất nhiên đối phương cũng dạy nàng rất nhiều.
Bây giờ sau vài năm thì Trương Thanh Vân lại là lãnh đạo của Hoàng Diêu, tất nhiên tâm tình của nàng sẽ phức tạp. Đặc biệt là lúc này quan hệ giữa mọi người không hòa hợp, có vết rách, tất nhiên tâm tình của nàng sẽ phức tạp hơn.
Hoàng Diêu cũng biết Trương Thanh Vân sẽ không tính toán với mình, nhưng điều này lại càng làm tâm tình nàng trở nên không xong, đây cũng là nguyên nhân mà nàng căm tức