Ủy ban cải cách mở hội nghị các cán bộ, đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân tham gia hội nghị, trước kia hắn chưa từng tiếp xúc với chủ nhiệm ủy ban cải cách Hùng Tiên Vân, hôm nay cuối cùng cũng gặp mặt, cũng vì vậy mà quen mặt nhau.
Chủ nhiệm Hùng cũng không phải người quá cao, người cũng gầy, tướng mạo xấu xí nhưng trong đám lãnh đạo thì lão là người có khí chất bất phàm, làm người ta phải xem hắn là trung tâm. Ngay cả một cục trưởng quan trọng như Trương Thanh Vân thì Hùng Tiên Vân làm chủ nhiệm cũng phải đích thân nói chuyện, nhưng cuối năm trước lão phải đi ra thị sát một khoảng thời gian ngắn, hơn nữa còn đúng lúc Trương Thanh Vân đến nhận chức, vì vậy mà bỏ lỡ, mãi đến ngày hôm nay mới chính thức gặp mặt.
Hùng Tiên Vân bắt tay Trương Thanh Vân, lão híp mắt, một lúc lâu sau mới nói:
- Ừ, trong ủy ban cải cách có một cục trưởng mới, hơn nữa tuổi còn khá trẻ. Đúng là những người già lão chúng tôi không am hiểu kỹ thuật cao và công nghệ cao, vì vậy bây giờ mới cấn đến những cán bộ trẻ tuổi đến cầm lái.
- Chủ nhiệm quá khen, chúng tôi cũng cần phải liên hệ với các lãnh đạo cục khác để triển khai công tác.
Trương Thanh Vân nói.
- Phải không?
Cặp lông mày của Hùng Tiên Vân dựng lên, lão di chuyển chủ đề:
- Vậy sao tôi lại nghe nói lúc xử lý vấn đề liên quan đến hạng mục ở Tấn Đông thì cậu không chịu nghe ý kiến của lãnh đạo khác?
Bàn tay Trương Thanh Vân chợt cứng đờ, hắn không ngờ chủ nhiệm Hùng lại dùng lời nói sắc bén và không lưu tình như vậy, bên trong có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm mà lại hỏi làm hắn bất ngờ không biết trả lời thế nào cho phải. Người chung quanh cũng rất ngạc nhiên, bọn họ bắt đầu nhìn về phía Trương Thanh Vân, đều đổ mồ hôi lạnh thay cho đối phương.
- Chủ nhiệm, tình huống lúc đó quá phức tạp, tôi quả thật không kịp thời liên hệ với lãnh đạo, nhưng dưới tình huống đặc thù mà xử lý tình huống linh hoạt cũng là phạm vi quyền lợi của tôi, sau này tôi sẽ liên hệ toàn diện với chủ nhiệm Tạp.
Trương Thanh Vân nói, tuy gương mặt đỏ bừng nhưng những gì nói ra vẫn rất trôi chảy, không quá cứng nhắc.
Hùng Tiên Vân dùng cặp mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân cũng chỉ biết bảo trì vẻ mặt bình thường, nhưng ánh mắt lại hướng về phía khác, chỉ nhìn vị trí dưới ngực đối phương, chờ đối phương mở lời.
- Cậu đã nói như vậy thì chứng minh những gì mình nghĩ là đúng, có phải không?
Hùng Tiên Vân nói, giọng điệu dần chậm lại.
- Vâng!
Trương Thanh Vân trực tiếp nói, hắn không trầm ngâm mà tiếp tục:
- Lúc đó nếu từ bỏ hạng mục thì sẽ tổn hại đến tính công tác tích cực của mọi người, quan trọng hơn là hạng mục chuyển gien quá mẫn cảm, nếu hủy bỏ nơi thí điểm là Tấn Đông thì các tỉnh khác sẽ rục rịch. Dù bây giờ không hủy bỏ thì những đơn vị trong các tỉnh tương quan khác cũng nhiều lần liên hệ để mở hạng mục, vì vậy tổng hợp lại các nguyên nhân tôi cho rằng sửa hai từ hủy bỏ thành tạm dừng là hoàn toàn phù hợp.
Trương Thanh Vân nói xong những lời này thì cũng trực tiếp ngậm miệng, hắn cảm thấy chung quanh rất yên tĩnh. Trước khi họp thì mọi người tụm năm tụm ba để chào hỏi, nhưng Hùng Tiên Vân đột nhiên tức giận đã kéo lực chú ý của tất cả mọi người lên Trương Thanh Vân
Một hội trường rộng nhưng lại rất yên tĩnh, Trương Thanh Vân và Hùng Tiên Vân giống như đang giằng co. Khi tất cả mọi người đều đang đợi xem kịch hay thì Hùng Tiên Vân lại cười, vẻ mặt hồi xuân, lão tiến lên vỗ vai Trương Thanh Vân rồi nói:
- Coi như cậu có đạo lý, cậu đến ủy ban cải cách chúng tôi thuộc về phương diện cán bộ đến từ bên ngoài, tôi nghĩ rằng tổ chức sẽ phái đến một cán bộ không thể đảm đương trọng trách, cậu thì lại rất tốt, tôi an tâm.
Hùng Tiên Vân xoay chuyển một trăm tám mươi độ lập tức xoay chuyển cả cục diện căng thẳng, Trương Thanh Vân thở phào một hơi nhẹ nhõm. Nhiều năm qua hắn đã gặp không ít lãnh đạo, nhưng lần đầu tiên gặp mặt một Hùng Tiên Vân đột nhiên tập kích ngay từ đầu thế này. Vừa rồi Trương Thanh Vân quả thật rất căng thẳng, nếu không ứng phó tốt và bị Hùng Tiên Vân chụp mũ thì rất phiền phức.
Chỉ cần nhìn tác phong thì thấy Hùng Tiên Vân giống như cán bộ từ trong quân ngũ đi ra, vì người bình thường sẽ rất khó không nể mặt như vậy, đặc biệt là lãnh đạo cấp cao. Ủy ban cải cách quả nhiên có điều đặc biệt, đối với một cục trưởng như Trương Thanh Vân hắn còn bị như thế, có thể nghĩ ra kết quả của các cục trưởng khác là thế nào, xem ra danh tiếng chủ nhiệm mặt đen quả nhiên danh bất hư truyền.
Trên hội nghị cán bộ cấp cục trưởng cường điệu đến vấn đề học tập tinh thần văn kiện mới nhất của quốc hội, hướng đi của ủy ban cải cách trong vấn đề kinh tế phải là chong chóng đo chiều gió, tất cả chính sách về kinh tế của quốc hội đều được đưa qua ủy ban cải cách đầu tiên, sau đó mới đến các tỉnh, quận, huyện, xã. Vì vậy nếu xét ở phương diện trách nhiệm thì ủy ban cải cách là rất nặng nề, tầm quan trọng không nói cũng biết.
Đây là lần đầu tiên Trương Thanh Vân tham gia một hội nghị học tập văn kiện như thế này, lúc bắt đầu còn có chút không yên lòng. Vì trước kia hắn cũng đã từng tham gia các hoạt động học tập văn kiện nhưng không phải là hội nghị, phần lớn đều là sơ sài, công tác mới được chú trọng, vì vậy cũng không mất nhiều công sức.
Nhưng chỉ sau chốc lát thì Trương Thanh Vân biết được bầu không khí học tập ở hội nghị ủy ban cải cách không giống như các hoạt động học tập trước đây, không khí rất nhiệt liệt, mọi người thảo luận cũng rất dữ dội. Mỗi ủy, mỗi cục đều châm chước những vấn đề mà đơn vị mình có thể vấp phải mà trình bày quan điểm, mọi người cứ tiếp bước nhau, điều này làm cho Trương Thanh Vân phải choáng váng.
Văn Phượng Sơn rõ ràng không cảm thấy xa lạ với tình cảnh này, hắn cũng tham dự rất nhiệt liệt, những vấn đề về kỹ thuật cao thường được hắn giải thích, Trương Thanh Vân là cục trưởng mà rất khó tiến vào trạng thái.
Sau khi tan họp thì Trương Thanh Vân lập tức xem xét lại dư vị ngày hôm nay, cảm thấy hối tiếc vì chính mình không nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác, thư ký của Tạp Báng Đài lại nói:
- Cục trưởng Trương, chủ nhiệm Tạp muốn anh đi qua.
Trương Thanh Vân vội vàng thu lại tâm tư, hắn đi theo thư ký của Tạp Báng Đài đến một phòng nghỉ ngơi bên cạnh hàng lang phòng hội nghị, khi đến cửa thì thấy Hùng Tiên Vân, Tạp Báng Đài lại ngồi ở bên cạnh.
- Chào chủ nhiệm, chào phó chủ nhiệm Tạp!
Trương Thanh Vân cất cao giọng nói, hắn đi về phía trước, thư ký Tiểu Lượng ở phía sau đóng cửa lại.
Tạp Báng Đài nhìn lướt qua Trương Thanh Vân rồi nói:
- Thanh Vân, à, hạng mục Tấn Đông cậu tính xử lý thế nào? Bây giờ thừa lúc chủ nhiệm có thời gian, chúng tôi sẽ cùng nhau nghe ý kiến của cậu.
Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Tạp Báng Đài mà không thấy ám hiệu gì, sau đó lại nhìn Hùng Tiên Vân, đối phương giống như cũng rất mệt mỏi sau hội nghị. Lúc này cặp kiếng lão rơi xuống khá thấp, cặp mắt lười liếc lên, rất giống như đang ngủ.
- Cái kia...Tôi... Truyện được copy tại
Trương Thanh Vân không biết ngẩng đầu lên như thế nào, hắn nói nhảm một câu rồi điều chỉnh lại giọng điệu:
- Ý kiến của tôi là tự mình đến Tấn Đông để nghiên cứu tình hình, để biết rõ các điều kiện bên phía bọn họ, nếu thật sự cần thiết thì tôi đề nghị hạng mục được tiếp tục vận hành.
Trương Thanh Vân nói đến đây thì khựng lại, gian phòng trở nên yên tĩnh, Tạp Báng Đài không nói lời nào, mà Hùng Tiên Vân cũng không mở miệng. Trương Thanh Vân cảm thấy như ngồi trên đống lửa, không biết hai vị lãnh đạo có ý gì. Chỉ cần xem xét phương diện cá nhân thì Tạp Báng Đài là người muốn giúp đỡ hạng mục, chẳng lẽ hắn và chủ nhiệm Hùng có gì đó cùng chung ý nghĩ?
Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì lập tức nhớ đến tình cảnh Hùng Tiên Vân nổi giận trước hội nghị, hắn càng cảm thấy rất có thể, vì vậy mà trong lòng trở nên xiết chặt. Hắn bắt đầu cảm thấy bồn chồn lo lắng, thầm hối hận vì mình không biết xem xét quan hệ bên trong, đúng là ngu ngốc quá mức.
Tạp Báng Đài thừa cơ hôi này mà ép Trương Thanh Vân hắn sao? Ý đồ không phải cùng với Hùng Tiên Vân ra tay cưỡng ép đấy chứ? Nhưng sao hai bên lại không bày tỏ ám hiệu gì?
Lời đã nói như giội nước ra ngoài, rất khó thu trở về, chỉ có thể kiên nhẫn đồng ý mà thôi.
Không biết đã trải qua bao lâu, Hùng Tiên Vân là người ngước mắt lên nhìn Trương Thanh Vân sau đó nói:
- Cậu có thể đến Tấn Đông, nhưng hạng mục chuyển gien có thể dừng lại ở đây. Đây không phải là ý của tôi, nhưng nước Anh vừa cho ra nghiên cứu chứng minh hạng mục này có lỗ hổng rất lớn, ảnh hưởng đến an toàn thực phẩm, vì vậy tuyệt đối không làm, đây là điểm quan trọng.
Trương Thanh Vân há miệng, hắn còn chưa kịp nói thì Tạp Báng Đài đã nói trước:
- Cậu đã nghe rõ ràng chưa? Tôi đã nói mà cậu không nghe, chủ nhiệm đã nói rồi, chúng tôi quyết định ngừng hạng mục cũng đã có suy xét rất sâu, cũng không đơn giản như những gì cậu tưởng tượng, cậu còn kiên trì quan điểm làm gì?
Trong lòng Trương Thanh Vân chợt sững sờ, lửa giận cũng chợt bùng lên. Tạp Báng Đài nói gì vậy? Lần trước hai người nhắc đến vấn đề này, cũng có tranh luận, nhưng đối phương có nhắc đến vấn đề an toàn thực phẩm sao? Không những chẳng đã động gì đến vấn đề an toàn thực phẩm, hơn nữa còn cố ý dung túng cho mình.
Bây giờ thì tốt, Hùng Tiên Vân tức giận, hắn muốn ép Trương Thanh Vân xuống và rửa sạch mông, tất cả vấn đề đều đổ lên đầu mình.