Đến lúc này thì Tạp Báng Đài bắt buộc phải lựa chọn, một là giúp đỡ Trương Thanh Vân, đưa biện pháp can đảm của đối phương phổ biến rộng rãi trong cục kỹ thuật cao. Nhưng những ngày qua hắn liên tục nhận được điện thoại quấy rầy, phần lớn đều liên quan đến cục kỹ thuật cao.
Biện pháp của Trương Thanh Vân được đưa ra thì rất nhiều hạng mục đang được cục kỹ thuật cao xét duyệt bị ảnh hưởng, đặc biệt là những quy phạm liên quan đến trách nhiệm của đảng ủy chính quyền địa phương, điều này chính thức làm cho người tuyến dưới điên cuồng, tất nhiên sẽ gọi điện đến trách móc Tạp Báng Đài. Vì vậy Tạp Báng Đài muốn giúp Trương Thanh Vân thì phải có sự kiêu ngạo và quyết đoán.
Nhưng lời phản đối của Tạp Báng Đài lại rất khó thể nói ra, trước khi Trương Thanh Vân đưa ra quyết nghị đã thảo luận ý kiến của đảng bộ, hơn nữa đối phương còn nắm chặt vấn đề, dùng mánh khóe bị sỉ nhục mới dũng mãnh để làm cho tình hình trở nên bi tráng. Tạp Báng Đài bây giờ nếu phản đối công khai thì sẽ mất sạch cảm tình cả trên lẫn dưới. Nếu phản đối thì mâu thuẫn giữa Tạp Báng Đài và Trương Thanh Vân sẽ ngày càng gay gắt, đến lúc đó anh đúng ai không sẽ thấy rất rõ.
Trong ván cờ chính trị thì thường phải biết nắm lá bài tẩy của đối thủ, lần này Trương Thanh Vân đã rõ ràng là dùng phương pháp bá đạo, thực chất hắn muốn dò xét túi của Tạp Báng Đài. Hắn muốn xem trong ý nghĩ của Tạp Báng Đài thì đoàn kết hay khống chế là quan trọng hơn. Rõ ràng Trương Thanh Vân cũng tin vào phán đoán của mình, cho rằng Tạp Báng Đài sẽ không để ý đại cục mà náo loạn với mình, vì như vậy thì Tạp Báng Đài sẽ tổn thất rất lớn, mà kết quả sẽ bắt buộc là thỏa hiệp.
Trước khi Trương Thanh Vân phổ biến biện pháp thì đã nghĩ đến vấn đề sẽ gặp lực cản, rõ ràng nơi nào mà chẳng có các quan hệ rối rắm phức tạp. Người trong nước thường làm việc rất thích dùng quan hệ, không thích đi theo nhữn con đường tầm thường, giống như chỉ như vậy thì mới chứng minh bọn họ không phải người tầm thường.
Bây giờ Trương Thanh Vân bắt buộc tất cả mọi người làm việc theo quy củ, hơn nữa quy của này lại có một quy tắc chuẩn, tất nhiên đến lúc đó sẽ không có khe hở cho quan hệ, sẽ bắt buộc quan hệ trở nên chướng mắt, vì vậy lực cản phải đến là lẽ đương nhiên.
Thái độ của Trương Thanh Vân rất kiên định, khoảng thời gian này người khác yêu cầu gặp mặt là rất nhiều, mời hắn dùng cơm cũng rất nhiều. Tất nhiên hắn căn bản không từ chối người nào, nhưng lập trường lại kiên định, kiên nhẫn giải thích nguyên nhân cải cách trước mắt ở cục kỹ thuật cao, yêu cầu mọi người làm việc theo quy củ.
Trương Thanh Vân biết rất rõ những người tìm mình phần lớn đến từ các đơn vị có liên quan. Nghĩ lại cũng dễ hiểu, trước kia đám người này nào nhiệt tình như vậy, tất nhiên cũng vì sau lưng có hậu thuẫn, bây giờ sửa đổi quy củ thì bọn họ lập tức kéo đến, tất nhiên là muốn cùng mình kéo gần quan hệ. Nếu bọn họ không đạt được mục đích thì tất nhiên sẽ tố cáo này nọ.
Trương Thanh Vân chỉ biết gần đây trong hay ngoài ủy ban cải cách cũng có rất nhiều người muốn tìm mình chọc phiền phức. Những chuyện được ném sang chủ nhiệm và phó chủ nhiệm ngày càng nhiều, chẳng qua thời điểm bây giờ các lãnh đạo không dám công khai phản đối mà thôi. Hơn nữa còn có rất nhiều người đang ngóng trông Trương Thanh Vân phạm phải sai lầm, sau đó sẽ giẫm mình xuống địa ngục.
Nếu so sánh với những đơn vị khác thì bây giờ bầu không khí trong cục kỹ thuật cao là rất tốt, mọi người đều thích biện pháp mới của Trương Thanh Vân, vì vậy cũng không sinh ra quá nhiều phiền phức. Trước kia không có quy phạm thì lãnh đạo gọi điện đến tỏ ý làm người ta trở nên mơ hồ, cũng không biết phải xem xét thế nào cho phải, đôi khi nếu làm trái thì đắc tội với người.
Bây giờ tất cả những phiền phức đều được cục trưởng gánh trên vai, mọi người đều biết cục kỹ thuật cao đã định ra quy củ mới, tất nhiên đám trưởng ban bên dưới hành động cũng đơn giản hơn. Lúc này hệ số bảo hiểm đã rất cao, trước kia phê duyệt và nghiệm thu đều sợ xảy ra vấn đề, bây giờ lợi ích khắp nơi đều buộc chặt, có người còn sợ hơn cả bọn họ, vì vậy tâm tư mất tự nhiên đã trở nên cân đối, cảm giác áp lực được chia sẻ và trở nên nhẹ nhàng hơn.
Trong phòng làm việc, Trương Thanh Vân đang nhìn về những tư liệu về triển lãm trao đổi kỹ thuật ở Lâm Cảng. Hội nghị Cao Giao chính là một hoạt động nổi danh trao đổi kỹ thuật, những đơn vị tham gia triển lãm đều là các xí nghiệp đỉnh cấp trong và ngoài nước, được tổ chức một năm một lần.
Vấn đều trù bị cho hội nghị Cao Giao có một phần trách nhiệm của ủy ban cải cách trung ương, mỗi một lần mở ra hội nghị Cao Giao đều có tác động đến thần kinh của cục kỹ thuật cao. Vì quốc gia có một quy tắc thống nhất về các ngành nghề kỹ thuật cao, mà triển lãm kỹ thuật cao thế này sẽ liên quan đến rất nhiều kỹ thuật mới, sẽ vượt qua hợp tác giữa địa phương mà chuyển đến hợp tác quốc tế. Cục kỹ thuật cao là một tổ chức đặc biệt được nắm khối công tác kỹ thuật cao của ủy ban cải cách, tất nhiên sẽ rất quan tâm đến những kỹ thuật mới, đồng thời vào lúc cần thiết cũng phải ra sức giúp đỡ. Điều này có tác dụng cực kỳ quan trọng đối với sự cầu tiến và phát triển của các ngành kỹ thuật cao.
Mà Trương Thanh Vân quyết định tự mình tham gia hội nghị Cao Giao lần này, hắn phải đến thực tế để hiểu rõ tình huống của các đơn vị tham gia triển lãm, trợ giúp các kỹ thuật mới và kiếm cơ hội hợp tác, đặt nền mống cho mục tiêu hoàn thành chỉ tiêu phát triển kỹ thuật cao của quốc hội.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Trương Thanh Vân lên tiếng, hắn tưởng rằng đó là thư ký Tiểu Diệp nên không ngẩng đầu, vẫn vùi đầu xem xét tài liệu.
- Thế nào? Cục trưởng Thanh Vân đang xem gì vậy? Sao chăm chú thế?
Một âm thanh lạ lẫm chợt vang lên, Trương Thanh Vân ngẩng đầu rồi vội vàng đứng dậy, người đến chính là phó chủ nhiệm ủy ban cải cách Tả Quân Dân.
- Chủ nhiệm Tả, ôi, đây là anh giết tôi, anh muốn tìm thì chỉ cần gọi điện, tôi sẽ qua ngay, đây cần anh phải mệt nhọc đến tận phòng làm việc của tôi?
Trương Thanh Vân nói, hắn cũng cảm thấy có chút lo lắng, không có chuyện sẽ chẳng leo lên điện tam bảo. Tả Quân Dân này trước kia chưa từng liên hệ với Trương Thanh Vân hắn, bây giờ lại trực tiếp đến thăm hỏi, đây không phải là con đường bình thường, khảo nghiệm của hắn đã đến rồi. Tả Quân Dân có vóc dáng hơi lùn, hơi mập, mặt mũi hồng hào. Người này khoát tay nói:
- Tôi chỉ đi ngang qua, đi ngang qua mà thôi. Gần đây cục trưởng Trương là danh nhân của ủy ban cải cách chúng ta, tôi cũng muốn đến đây xem qua bầu không khí ở cục kỹ thuật cao.
Trương Thanh Vân vội vàng mời Tả Quân Dân ngồi, sau đó hắn tự tay pha trà rồi ngồi xuống.
Tả Quân Dân híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, trước kia hai người rất ít khi kéo quan hệ, vì vậy bây giờ giống như hắn đang muốn nhìn thật kỹ người trẻ tuổi trước mặt. Tả Quân Dân bình thường cũng có danh tiếng rất cao ở ủy ban cải cách, dù sao phó chủ nhiệm cũng thường là lãnh đạo có tiếng, nhưng sợ rằng bây giờ danh tiếng còn không theo kịp Trương Thanh Vân.
Nhưng Tả Quân Dân dù sao cũng là lãnh đạo được phân công quản lý, trên tay cũng có thực quyền nhất định, tất nhiên "liều lĩnh" đến tìm Trương Thanh Vân thì chứng tỏ có liên quan đến hạng mục. Trương Thanh Vân lúc này cũng không thể hiểu rõ hai người có gì mà xen vào công tác của nhau, khi thấy lãnh đạo muốn nói lại thôi thì hắn không nhịn được phải hỏi:
- Chủ nhiệm Tả, anh tìm tôi có chuyện gì sao? Anh cứ nói đừng ngại. Bạn đang xem tại - www.Truyện FULL
Tả Quân Dân cười ha hả một tiếng, hắn nói:
- Đúng, đúng, tôi tìm cậu đúng là có chút chuyện, gần đây có vài hạng mục lớn đã đến giai đoạn phê duyệt cuối cùng, hơn nữa hội nghị cuối cùng cũng đã chuẩn bị được mở. Trong đó cũng có vài hạng mục liên quan đến kỹ thuật cao, tôi đến đây chính là muốn nói qua với cậu, để xem cậu có ý kiến gì không?
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, hắn lập tức hiểu rõ ý nghĩ của Tả Quân Dân. Trước tiên đối phương muốn nổi gió, sau đó mới thống nhất ý kiến của mọi người trên hội nghị. Nhưng Tả Quân Dân lại được phân công quản lý một khối công tác lớn, Trương Thanh Vân nghĩ không ra đối phương chỉ vào hạng mục nào.
Dưới tình huống này tất nhiên sẽ không tốt để hỏi trực tiếp, vì vây đành phải chờ Tả Quân Dân nhắc đến, nói cụ thể về hạng mục. Tả Quân Dân nói:
- Là thế này, chúng tôi có vài hạng mục liên quan đến kỹ thuật cao, trong đó quan trọng nhất chính là hạng mục phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây, cậu xem có thể phê duyệt hạng mục này một cách nhanh chóng được không?
Tả Quân Dân nói được một nửa thì khựng lại, hắn lẳng lặng nhìn Trương Thanh Vân. Ý nghĩ của Trương Thanh Vân cũng thay đổi rất nhanh, Tả Quân Dân nói một lúc lâu thì cuối cùng đã lộ màn, rõ ràng mục đích chính liên quan đến tiến độ phê duyệt hạng mục.
Trương Thanh Vân cầm lấy điện thoại gọi cho Hoàng Diêu, Hoàng Diêu đến rất nhanh, Trương Thanh Vân nói:
- Cô đi xem xét tình hình về hạng mục phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây bây giờ thế nào rồi? Cần phải biết rõ tình huống.
Hoàng Diêu vừa vào cửa đã thấy Tả Quân Dân, sau đó lại bị Trương Thanh Vân hỏi trực tiếp về hạng mục, đầu óc nàng xoay chuyển, tất nhiên sẽ hiểu có chuyện gì. Nàng vội vàng nói:
- Hạng mục phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây có rất nhiều lỗ hổng, trong đó quan trọng nhất chính là vấn đề thuộc hợp tác kỹ thuật. Hạng mục này hợp tác với một công ty của Đức, nhưng trên hợp đồng còn chưa xác định rõ là nghiên cứu hay chuyển giao kỹ thuật, vì vậy vẫn còn chưa được thông qua.
- Đã được duyệt ở cục đầu tư!
Trương Thanh Vân nói, Hoàng Diêu đỏ mặt nháy mắt với Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân chợt ho khan:
- Có chuyện gì cứ nói thẳng, có chủ nhiệm Tả ở đây, chúng ta có thể nói cho rõ ràng.
Hoàng Diêu có chút do dự, nàng nói:
- Cục trưởng Trương, hạng mục này từ cục đầu tư chuyển đến tay chúng ta, chuẩn bị chờ chúng ta xem qua.
- Cái gì?
Trương Thanh Vân chợt kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Tả Quân Dân. Phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây chính là hạng mục trọng điểm đầu tư của quốc gia, cũng vì vậy mà ủy ban cải cách có trách nhiệm quan trọng, cục kỹ thuật cao có nhiệm vụ hỗ trợ, vì sao trước khi đến cục kỹ thuật cao thì đã được duyệt rồi?
- Cục trưởng Trương, phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây chính là hạng mục của quốc gia, cũng là trung tâm nghiên cứu xe hơi lớn nhất khu vực, cái này bản thân chính là công nghệ cao, dù là chuyển giao kỹ thuật hay nghiên cứu đề là như nhau. Đâylà công trình kỹ thuật lớn trong nước, nếu đã được duyệt thì rõ ràng sẽ thông qua, như vậy cục kỹ thuật cao cũng không giữ lại đấy chứ?
Tả Quân Dân nói.
Trương Thanh Vân cười cười, hôm nay Tả Quân Dân khá thận trọng, đã sớm tính đường, nhằm vào sân khấu cục kỹ thuật cao mà đưa ra biện pháp.
Con đê ngàn dặm cũng chỉ bị phá vì một tổ mối, sau khi biện pháp được áp dụng thì Trương Thanh Vân chịu rất nhiều áp lực, nhưng bây giờ bắt đầu có người phá hỏng biện pháp này, trong lòng Trương Thanh Vân có chút thất vọng.
Phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây được chuyển đến cục kỹ thuật cao rõ ràng đã có người dùng trăm phương nghìn kế để nghĩ cách, lúc đó người ta tranh thủ có quá nhiều cục tranh giành nhau, cuối cùng cũng bị cục đầu tư kéo đi.
Nhưng bây giờ một hạng mục lớn như vậy lại được cục đầu tư dùng hai tay dâng lên cho một cục trưởng không biết rõ tình huống như mình, hơn nữa người theo sát sau lưng chính là Tả Quân Dân, đây không phải trăm phương ngàn kế thì là gì?
Lúc trước cục đầu tư lấy hạng mục này đi và rõ ràng đã được duyệt, vì hạng mục đầu tư được duyệt đơn giản hơn những hạng mục khác rất nhiều. Mà hạng mục phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây lại rất gấp, vì vậy mà cục trưởng cục đầu tư mới chiếm được tiện nghi. Bây giờ vào đúng lúc quan trọng thì hạng mục được chuyển giao cho mình, đây không phải đang ép người sao?
- Cục trưởng Thanh Vân, dựa theo ý của hội nghị trước chủ nhiệm đó, hạng mục này sẽ được khởi động vào tháng sau, các anh có lòng tin hay không để hạng mục có thể được phê duyệt trước thời điểm để có thời gian làm công tác chuẩn bị.
Tả Quân Dân nói, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc.
Trương Thanh Vân nhìn Tả Quân Dân, hắn đột nhiên sinh ra xúc động muốn xông lên nắm cổ áo đấm đối phương một trận, vì sao thay đổi lớn như vậy mà không thông báo cho mình? Tại sao khi cục kỹ thuật cao phổ biến biện pháp mới bắt đầu thay đổi?
- Hừ!
Trương Thanh Vân hừ một tiếng, vẻ mặt hắn chợt trở nên lạnh lùng, hắn nói:
- Nếu lãnh đạo đã ủy nhiệm hạng mục cho chúng tôi, chúng tôi sẽ tiếp nhận. Dù có nhiều khó khăn thì cục kỹ thuật cao chúng tôi cũng đảm bảo không chệch hướng quy cũ, còn nữa...
Trương Thanh Vân dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Tả Quân Dân, hắn nói ra ba chữ:
- Không làm sai!
Tả Quân Dân bị Trương Thanh Vân nhìn như vậy mà cảm thấy mất tự nhiên, ánh mắt hắn cũng trở nên lơ lửng, trên mặt là nụ cười mỉa. Trước đó hắn vốn định nó ra vài lời đơn giản nhưng bây giờ đã không còn cơ hội, trước đó hắn còn tưởng rằng Trương Thanh Vân sẽ tức giận, thậm chí là vỗ bàn mắng lớn, nhưng không ngờ Trương Thanh Vân lại ép sự việc xuống.
Đến lúc này Tả Quân Dân mới thấy những gì mình đã chuẩn bị trước đó biến thành phế thải và không sử dụng được. Hạng mục nghiên cứu xe hơi vốn đã được duyệt, bây giờ trong khoảng thời gian ngắn muốn làm tất cả chuẩn bị và hoàn thành phê duyệt căn bản là không thể, đặc biệt là đi qua con đường của cục kỹ thuật cao là không dễ dàng.
Những hạng mục khác đều là tuyến dưới nhờ tuyến trên, chỉ có hạng mục nghiên cứu xe lần này là khác biệt. Hạng mục này là một khâu quan trọng thuộc quyền tự nghiên cứu và phê duyệt của ủy ban cải cách, hạng mục có tác dụng cực kỳ quan trọng đối với hệ thống tự chủ trong vấn đề sản xuất và phân phối xe hơi trong nước.
Vì vậy mà phòng nghiên cứu xe hơi Lỗ Tây có thể nói là rất gấp, tuyến trên còn gấp hơn tuyến dưới, ủy ban cải cách quốc gia còn gấp hơn cả chính quyền địa phương. Có ba thứ gấp này thì chẳng khác nào bắt buộc người ta phải hoạt động nhanh gọn, dù là hiệu suất làm việc hay hao tổn tinh lực vật lực đều khó thể dùng các hạng mục khác để so sánh.
Trương Thanh Vân biểu hiện như vậy không chỉ làm cho Tả Quân Dân không biết phải làm sao, mà vẻ mặt Hoàng Diêu cũng biến đổi. Hạng mục này quay tới quay lui đã làm cho các trưởng ban ồn ào ầm ĩ, tất cả đều dự đoán cục kỹ thuật cao sẽ tra thuốc nhỏ mắt, vì vậy mà mọi người đang định tập thể kéo đến báo cáo với Trương Thanh Vân, hy vọng Trương Thanh Vân sẽ tranh thủ chút thời gian từ lãnh đạo cấp trên.
Bây giờ thì tốt, Trương Thanh Vân không có bất kỳ dấu hiệu tranh thủ nào, cứ thản nhiên đáp ứng sẽ xử lý, như vậy có làm được sao? Hoàng Diêu muốn nhắc nhở Trương Thanh Vân, nhưng thấy Tả Quân Dân ở bên cạnh thì không tiện mở miệng, cũng vì thế mà bầu không khí rất khác thường.
- Chủ nhiệm Tả, anh yên tâm, tôi đã đồng ý thì sẽ làm tốt!
Trương Thanh Vân trầm giọng nói:
- Mặt khác chúng tôi cũng hy vọng biện pháp mới của chúng tôi được lãnh đạo giúp đỡ. Đây đều là những quy phạm có ích cho vấn đề trình báo, phê duyệt, giám thị và nghiệm thu hạng mục, anh thấy sao?
- Tất nhiên phải giúp đỡ, phải giúp đỡ!
Tả Quân Dân nói, vẻ mặt đỏ lên. Vốn hắn đến đây với động cơ không tinh khiết, bây giờ lại bị Trương Thanh Vân chơi trò cao tay làm vẻ mặt nóng đến phát phỏng, hắn cảm thấy mình giống như làm sai điều gì đó.
Tả Quân Dân cất bước, Hoàng Diêu muốn nói gì đó lại bị Trương Thanh Vân khoát tay bảo ra ngoài trước, hắn cần khoảng không để yên lặng một mình.
Nói thật ra trong lòng hắn lúc này rất thất vọng, biện pháp mới của mình đã được các ban tuyến dưới thừa nhận, nhưng cán bộ cùng ngành và thậm chí là thủ trưởng lại rút đao đâm sau lưng, cứ như vậy sao? Hơn nữa đám người còn dùng một chiêu khổ nhục kế ném đến để quấy rối, trong sự việc lần này phản ánh ý kiến đồng nhất của bao nhiêu người?
Trương Thanh Vân không biết rõ ràng về những người khác, nhưng hắn biết rõ Tạp Báng Đài là một thành viên bên trong. Mình đã sớm trình biện pháp lên cho đối phương nhưng sau một khoảng thời gian dài mà không thấy hồi đáp, cài lâu như vậy cũng chỉ vì muốn diễn tuồng mới.
Trương Thanh Vân nắm chặt bàn tay và đập mạnh xuống bàn làm việc, những vật đặt tên bàn bắn lên tung tóe. Hắn là người quật cường, cũng là người mạnh mẽ, chẳng qua vì nhiều năm lăn lộn trên quan trường nên những mũi nhọn đã bị mài phẳng mà thôi.
Nhưng lúc này Trương Thanh Vân quyết định buông tay buông chân để vật lộn với đối thủ, để xem kẻ nào có thể thành công. Hắn vì thành tích mà muốn cất bước, cầu phú quý trong nguy hiểm nên mới phổ biến biện pháp mới, nếu đã như vậy thì cần kiên trì nhẫn nại là hơn...
Trương Thanh Vân đưa theo Hoàng Diêu và Hầu Toản đến thị sát thành phố Tuyền Thành tỉnh Lỗ Tây, tổng bộ của công ty xe hơi ở thành phố Tuyền Thành. Tất nhiên lần này Trương Thanh Vân đến đây để thăm dò sự hợp tác cụ thể giữa công ty xe hơi La Thụy và các công ty khác, biết rõ phòng nghiên cứu và chuẩn bị tình huống.
Đi Lỗ Tây lần này quạnh quẽ hơn Tấn Đông lần trước rất nhiều, đến đón cũng chỉ là Cao Ninh phó giám đốc công ty xe hơi La Thụy, đám người cũng chỉ đến ngủ ở khách sạn Thương Vụ ở Tuyền Thành. Cao Ninh cũng tổ chức bữa tiệc tẩy trần cho đám người Trương Thanh Vân, từ đầu đến cuối không có sự ra mặt của chủ tịch Tiền Hiểu.
Lần này Trương Thanh Vân đến cũng không thông báo cho lãnh đạo Tuyền Thành và tỉnh Lỗ Tây biết, bây giờ thái độ phản ứng của xí nghiệp nhìn thì có vẻ nhiệt tình nhưng thật ra lại rất khó nắm bắt. Trương Thanh Vân dùng cơm xong thì gọi Cao Ninh, hai người tới phòng khách của khách sạn, Trương Thanh Vân cũng không vòng vo, hắn nói thẳng mục đích.
Cao Ninh nói:
- Phòng nghiên cứu này chính là hạng mục quan trọng của chúng tôi và chuẩn bị lên ngựa, nhưng hiện nay còn liên quan đến nhiều vấn đề khó khăn. Thứ nhất chính là vấn đề đàm phán giữa các công ty chưa đạt đến bước đột phá, thứ hai chính là cái kia...
Cao Ninh ấp úng, Trương Thanh Vân cũng hiểu được ý của đối phương, ngoài phương diện kỹ thuật thì tất nhiên sẽ là tài chính. Hạng mục này nếu dựa theo kế hoạch thì được quốc gia giúp đỡ, chính quyền địa phương cũng giúp đỡ xí nghiệp dự toán tài chính, ba phương diện phải hợp lực để hoàn thành công trình. Đánh giặc giỏi nhất là dùng mưu, Trương Thanh Vân phát hiện mình đã phán đoán sai vấn đề, người ta tự cho mình là cao quý, bây giờ đang có ý treo giá.