Bí thư thị ủy thay mặt chủ tịch thành phố Hoài Dương tự mình dẫn theo ban ngành chính quyền xâm nhập cơ sở và cố gắng giải quyết những vấn đề tồn tại lập tức bị bàn tán nhiệt tình ở Hoa Đông, có người trầm trồ khen ngợi, cũng có người làm ngược lại.
Hành động của Trương Thanh Vân lần này cũng không mời theo truyền thông, nhưng hành vi tự dẫn đội ngũ xuống nông thôn gây ra tiếng vang khá lớn, vì vậy truyền thông nghe tin thì lập tức hành động. Sự kiện này dược truyền thông tuyên truyền và vượt xa kết quả dự kiến, cuối cùng tạo ra đủ chủ đề trên truyenfull.vn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Trương Thanh Vân xâm nhập khảo sát cơ sở hơn hai tuần, dù hắn không chính thức đến từng hộ gia đình như ngày đầu tiên nhưng dù sao cũng đi đến từng thôn xóm, thăm viếng gần một trăm gia đình, mời dự họp hơn mười lần, những hội nghị quy mô nhỏ là rất nhiều.
Mục đích của những hội nghị này là khá đơn giản, chẳng qua chỉ có một, đó chính là làm sao để giải quyết những vấn đề xuất hiện do xây dựng thành phố mới mù quáng, đồng thời cũng giải quyết những vấn đề như thiếu tiền đền bù.
Những vấn đề này đã dồn lại hơn một năm, rất nhiều quần chúng bị ảnh hưởng đến cuộc sống sản xuất. Hành động lần này của Trương Thanh Vân là rất kịp thời, cũng chính xác, đắc nhân tâm, dân chúng rất ủng hộ.
Vấn đề tài chính của chính quyền có đủ năng lực để giải quyết thích đáng hay không, điều này không quan trọng, mà quan trọng chính là thái độ chân thành khi giải quyết vấn đề. Trương Thanh Vân đã công khai bày tỏ những vấn đề lãng phí tài nguyên và tiền bạc trong hạng mục xây dựng thành phố mới, hơn nữa cũng nói rõ ra những khó khăn của đảng ủy chính quyền vào lúc này.
Trương Thanh Vân nói giải quyết những vấn đề còn sót lại trong hạng mục xây dựng thành phố mới đã là nhận thức chung của toàn thể Hoài Dương, mọi người cần phải lợi dụng điều kiện trước mắt để giải quyết thỏa đáng, toàn bộ xã hội phải cùng nhau nghĩ biện pháp, hợp mưu hợp sức.
Cuối cùng sau khi trải qua rất nhiều nghiên cứu, khảo sát, tổng hợp ý kiến quần chúng, các giới xã hội, đảng viên, nhân sĩ nổi tiếng, chuyên gia. Hơn nữa khối chính quyền thành phố đã mở hội nghị thảo luận, cuối cùng có một "biện pháp giải quyết những vấn đề còn sót lại trong công tác xây dựng ở hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã."
Ba phương diện của biện pháp này đã cẩn thận trình bày những đề nghị giải quyết các vấn đề của khối chính quyền. Trước tiên là hóa bất lợi thành có lợi, những hạng mục xây dựng đã khởi công hoàn thành hoặc những bộ phận sắp hoàn thành đều có thể căn cứ vào tình huống thực tế để dùng vào các mục đích khác. Ví dụ như những công trình xây chợ ở các thôn xã, công trình phần lớn đã xong, bây giờ sử dụng điều kiện cơ sở hiện có để cải tạo thành nơi trồng nấm, thành lập hợp tác xã trồng nấm, tạo ra một con đường phát triển.
Sau khi khối chính quyền khảo sát hiện trường, lại trải qua nghiên cứu vì vậy mới đặc biệt đề ra những biện pháp hóa bất lợi thành có lợi. Trong vấn đề này thì chính quyền đóng vai trò chủ đạo, các ngân hàng đưa ra chương trình ưu đãi, có khá nhiều ưu đãi cho đầu tư.
Những kế hoạch này được thể hiện khá rõ ràng trong biện pháp, hơn nữa còn do ba cấp chính quyền thành phố, chính quyền quận huyện và chính quyền xã thị trấn phụ trách quản chế, cũng chính thức đưa những vấn đề này vào trong hệ thống khảo hạch thành tích của cán bộ đảng viên.
Ngoài biến bất lợi thành có lợi còn có những hạng mục được đầu tư mới và vấn đề giải quyết nghề, dạy nghề, tạo công ăn việc làm cho nhân dân hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã, tất cả đều được thể hiện và quan tâm.
Trương Thanh Vân tự mình chỉ thị phòng lao động thương binh xã hội thành phố phải đặt nặng vấn đề giải quyết công việc cho nhân dân hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã, dưới điều kiện ngang nhau thì phải ưu tiên hơn cho lao động hai quận này, đưa ra chính sách nghề cho dân chúng ảnh hưởng.
Trương Thanh Vân tự mình tham gia chế định "biện pháp" này, hắn nhanh chóng trao quyền cho các cấp đảng ủy chính quyền quận, huyện, xã, thị trấn. Hắn lợi dụng cơ hội mở hội nghị cố gắng giải quyết các vấn đề trong xây dựng thành phố mới để làm đại hội động viên các ban ngành chính quyền tương quan, nhân viên tham dự lên đến vài trăm người.
Hội nghị được cử hành trong hội trường quận Ngũ Sơn, đến tìm hiểu tình hình có các giới xã hội, tin tức truyền thông, quần chúng nhân dân...Có hơn mười ngàn người, tình thế khủng bố chưa từng có. Trương Thanh Vân lần đầu tiên tổ chức một hội nghị có quy mô như vậy, nhân viên tham dự đại hội hầu như là tất cả cán bộ lãnh đạo ở thôn, xóm, xã, thị trấn, huyện, quận...
Trên hội nghị Trương Thanh Vân đã nói ra lời hiệu triệu với tất cả cán bộ quần chúng, hiệu triệu tất cả đồng chí, yêu cầu mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất định phải làm cho nhân dân hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã vượt qua khó khăn, phải đi trên con đường phát triển rộng lớn.
Hội nghị lần này được đài truyền hình Hoa Đông truyền hình trực tiếp, sau khi hội nghị kết thúc thì còn tiến hành một hội diễn văn nghệ lớn ở quảng trường quận Ngũ Sơn, đồng thời phòng tài chính thị ủy cũng nhanh chóng đưa xuống hơn ba mươi triệu. Dưới nhiều nỗ lực của đảng ủy chính quyền thì những vấn đề và lo lắng ở quận Ngũ Sơn và quận Bạch Mã dần tiêu tán, Trương Thanh Vân tự mình dẫn đội cố gắng trong gần một tháng, đến bây giờ cơ bản đã ổn định được tình hình ở hai quận.
Tuy con đường trước mặt vẫn còn rất dài nhưng mở đầu đã rất thành công, sau khi Trương Thanh Vân đến Hoài Dương thì gặp phải đủ loại khó khăn, vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Mà công tác lần này rõ ràng là quyết đoán, có thể nói là một phát súng và thành công.
Không chỉ những khó khăn và vấn đề ở hai quận Ngũ Sơn và Bạch Mã được giải quyết bừng lên ánh rạng đông, quan trọng là chính Trương Thanh Vân còn tạo ra uy tín, tạo ra ấn tượng với quần chúng, hơn nữa hắn còn hiểu sâu thêm một tầng về những vấn đề ở Hoài Dương.
Đây chính là cơ sở rất quan trọng, rõ ràng là bước đệm cho những kế hoạch sau này, tiến một bước trong kế hạch khống chế toàn bộ Hoài Dương.
Trong phòng làm việc của Trương Thanh Vân ở thị ủy Hoài Dương, hai người phó bí thư Tiêu Hàn, thường ủy phó chủ tịch Chung Gia Hoa đều có mặt, Trương Thanh Vân tự mình pha trà chiêu đãi bọn họ. Thủ đoạn pha trà của Trương Thanh Vân là rất cao, quá trình rườm rà, cũng vì động tác của hắn rất linh động mà sinh ra ý cảnh, tâm tình cũng buông lỏng hẳn xuống.
Mà vẻ mặt Trương Thanh Vân cũng cực kỳ bình tĩnh, hắn rất thích uống trà, mà quan trọng nhất trong vấn đề này là mức hỏa hầu, khi đó trong lòng thường tĩnh lặng. Thế gian quá ồn ào phồn hoa làm tâm thần con người mỏi mệt, khoảnh khắc thanh tỉnh trong nháy mắt cũng quá đủ trân quý.
- Hai vị, uống trà thôi, đây là trà Giang Nam quê tôi, có hương vị khác biệt với trà Ô Long ở Hoa Đông. Hôm nay hai anh đến đây, tôi mời hai anh dùng thử trà mới.
Trương Thanh Vân cười nói.
- Vâng, vâng! Không ngờ bí thư anh còn có tay nghề như thế, đã sớm biết anh là người thích trà, nhưng mãi đến hôm nay mới biết anh là chuyên gia.
Tiêu Hàn nói, vẻ mặt lộ ra nụ cười và một hàm răng trắng bóc.
Trương Thanh Vân khoát tay, hắn tự mình nâng ly trà lên nhấp một ngụm, hai mắt khép hờ giống như đang cảm nhận hương vị. Một lát sau hắn khẽ đặt chén trà lên bàn rồi nói:
- Thời gian như thế này đối với tôi mà nói là rất xa xỉ, hôm nay mời hai anh đến uống trà cũng chính là tạo thời gian nghỉ ngơi cho chính mình. Thử nghĩ xem khoảng thời gian trước Hoài Dương chúng ta quá bấp bênh, lúc đó có bao nhiêu người chờ chúng ta tự chôn mình, đáng tiếc là bọn họ đã thất vọng rồi...
Trương Thanh Vân lắc đầu ra vẻ như rất thổn thức và cảm thán, vẻ mặt Chung Gia Hoa và Tiêu Hàn đều biểu hiện khá mất tự nhiên. Chung Gia Hoa nói:
- Bí thư, tất cả đều đi về phía trước, bây giờ thế cục đã trong sáng, thời điểm khó khăn đã qua rồi.
- Thế cục trong sáng sao?
Trương Thanh Vân hỏi ngược lại, vẻ mặt lộ ra nụ cười, hắn nói:
- Tôi luôn cường điệu đoàn kết, hoàn cảnh bên ngoài không tốt thì chúng ta vẫn có thể cố gắng giải quyết. Nhưng nếu bên trong không đoàn kết thì có một vài việc không thể cố gắng, thậm chí càng cố gắng càng không xong.
- Hai anh đều là lãnh đạo ở vào vị trí quan trọng của đảng ủy chính quyền, tôi hy vọng hai anh có thể hiểu rõ điều này. Chúng ta có thể là cộng sự với nhau là duyên phận, có nhiều chuyện chúng ta nên mở rộng liên hệ, các anh thấy sao?
- À!
Chung Gia Hoa nói, nụ cười trên mặt Tiêu Hàn đã lập tức không còn mà biến thành âm trầm, hắn hiểu những ý nghĩ cảnh cáo trong lời nói của Trương Thanh Vân. Khoảng thời gian trước các phương diện công tác ở Hoài Dương đều căng thẳng, thực tế thì những lá đơn tố cáo gửi lên phòng văn thư vượt xa mức bình thường.
Trong sự việc này rõ ràng có người trợ giúp, Tiêu Hàn là bí thư phụ trách công tác đoàn thể, hơn nữa trước khi Trương Thanh Vân đến thì hắn làm người chủ trì công tác, sự việc tiến triển đến mức này rõ ràng là bụng làm dạ chịu.
Không những thế mà người có hiềm nghi trợ giúp lớn nhất chính là Tiêu Hàn, hôm nay Trương Thanh Vân gõ trực tiếp xuống đầu, vì vậy hắn trầm ngâm trong chốc lát rồi nói:
- Bí thư, có một số việc tôi cần làm kiểm điểm...
Tiêu Hàn vừa mở miệng thì Trương Thanh Vân đã vung tay chặn lại, hắn nói:
- Những chuyện cũ cũng không nên nói ra, tất cả chúng ta đều phải nhìn về phía trước. Trước đó mọi người tiếp xúc với nhau lần đầu tiên, những vấn đề sinh ra khi liên kết không thoải mái là hoàn toàn có thể tha thứ, nào có cái gì cần phải làm kiểm điểm?
Vẻ mặt Tiêu Hàn lập tức trở nên đỏ bừng, Trương Thanh Vân nói rất uyển chuyển nhưng chẳng khác nào nói đã biết rõ những thủ đoạn nhỏ nhặt của Tiêu Hàn. Những vấn đề sinh ra khi liên kết không thoải mái, thực tế chính là Tiêu Hàn lén ngáng chân trong bóng tối, nếu là như vậy thì Tiêu Hàn thật sự là một trong số những người chờ Trương Thanh Vân tự đào lỗ chôn mình.
Gương mặt Tiêu Hàn giống như bị phỏng, hắn hận không thể tìm một lỗ hổng để chui xuống, lúc này hắn không dám có những biểu hiện quá mức, càng không dám nói ra lời nào. Theo như lời của Trương Thanh Vân, Tiêu Hàn và Trương Thanh Vân cũng không phải là người mới quen, tất nhiên hắn cũng biết rõ thủ đoạn của Trương Thanh Vân là thế nào.
Trương Thanh Vân có thể nói như vậy thì chắc chắn trên tay có chứng cứ, không mạnh tay thì không phải là phong cách của bí thư Trương. Lúc này rõ ràng Trương Thanh Vân đã nể mặt Tiêu Hàn, đồng thời cũng gõ đầu một cách nghiêm khắc, Tiêu Hàn là kẻ lăn lộn lâu năm trong quan trường, sao có thể không biết rõ cho được?
Đừng nói là Tiêu Hàn, Chung Gia Hoa ở bên cạnh cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Hắn và Tiêu Hàn là đối thủ, đối phương gặp chuyện không may thì Chung Gia Hoa hắn tất nhiên sẽ rất thích nghe ngóng, nhưng khoảnh khắc này hắn lại không thể vui sướng.
Trong lòng Chung Gia Hoa biết rõ, sau ngày hôm nay thì Tiêu Hàn làm việc trong Hoài Dương phải xem vào vẻ mặt của Trương Thanh Vân. Tiêu Hàn là đại nhân vật ở Hoài Dương, nhưng bây giờ bị ép phải xưng thần với Trương Thanh Vân, điều này giống như bị người ta xách cổ ném vào góc nhà, thậm chí còn không có cơ hội phản kháng. Trương Thanh Vân mạnh mẽ và bá đạo, khoảnh khắc này làm người ta phải rối loạn.
Trong phòng vẫn bùng lên hương trà nhưng bầu không khí yên lặng bình thản đã hoàn toàn bị phá hủy, năm xưa có Triệu Khuông Dận dùng rượu tước binh quyền, hôm nay Trương Thanh Vân dùng một ly trà giải quyết một địa đầu xà ở Hoài Dương. Đối thủ mà Chung Gia Hoa đấu đá hơn chục năm cuối cùng cũng không phải là đối thủ, không chịu được một đòn của bí thư Trương, điều này làm cho Chung Gia Hoa cảm thấy ớn lạnh.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Trương Thanh Vân lên tiếng, Lưu Bằng tiến vào. Trước tiên hắn gật đầu chào hỏi với hai người Tiêu Hàn và Chung Gia Hoa, sau đó đi đến trước mặt Trương Thanh Vân dùng giọng cung kính nói:
- Vừa rồi chủ tịch Đoạn đã gọi điện đến từ tỉnh thành, nói rằng sự việc rất thuận lợi, lần này ủy ban cải cách rất hào phóng, tất cả hạng mục chúng ta báo lên đều được phê duyệt, sở giao thông bên kia cũng thông qua hai hạng mục giao thông lớn ở Hoài Dương chúng ta...
- Được, tốt, tốt!
Trương Thanh Vân nói hai tiếng tốt, hắn vỗ đùi đứng dậy nói với Chung Gia Hoa và Tiêu Hàn:
- Trước đó tôi đã nói chủ tịch Đoạn ra tay thì mã đáo thành công, bây giờ thì sao? Sự việc đã quá thuận lợi, chính nghĩa sẽ luôn được hỗ trợ, lãnh đạo tỉnh ủy rõ ràng muốn giúp chúng ta.
Tiêu Hàn và Chung Gia Hoa cũng đều đứng lên, dù không cười nhưng vẻ mặt đã không còn xấu hổ như vừa rồi. So sánh với sự hưng phấn của Trương Thanh Vân thì hai người Tiêu Hàn lại cảm thấy nghi hoặc. Lần này Hoài Dương báo lên vài hạng mục với cơ hội rất thấp, trước đó hầu như tất cả thường ủy đều cảm thấy không tốt, cuối cùng Trương Thanh Vân kiên trì cho Đoạn Hà tiến vào tỉnh thành.
Không ngờ sự thật là thành công, trong chuyện này chắc chắn có vấn đề. Chung Gia Hoa và Tiêu Hàn nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Trương Thanh Vân với vẻ mặt hào hứng bừng bừng, hai người đều thấy bí thư Trương quá bí hiểm.
Còn nói cái gì mà chủ tịch Đoạn ra tay không giống người thường. v. v. Đây chẳng qua chỉ là nói đùa mà thôi, người nào mà chẳng biết những năm gần đây muốn làm việc phải có quan hệ, trước kia người ta gây áp lực cho Hoài Dương cũng vì Trương Thanh Vân không có căn cơ ở Hoa Đông, không thuận tiện trong quan hệ ở tỉnh thành. Nhưng bây giờ sự việc lại quá thuận lợi, rõ ràng tất cả những điều trên đã sụp đổ.
Chung Gia Hoa và Tiêu Hàn cũng nghe nói trong bí thư Tần lên tiếng ủng hộ Trương Thanh Vân trong hội nghị thường ủy tỉnh, lúc đó bọn họ còn cảm thấy nghi ngờ vì tin tức này. Nhưng bây giờ bọn họ đã không còn nghi ngờ, khi nghĩ đến những tầng quan hệ sâu xa của Trương Thanh Vân thì cả hai cũng liên tục thổn thức.
Trương Thanh Vân cũng không biết được tâm tư của Chung Gia Hoa và Tiêu Hàn, hắn thật sự vui sướng từ tận đáy lòng. Lá cờ của bí thư Tần đúng là quá tốt, những hạng mục liên quan đến vài tỷ đồng mà được duyệt dễ dàng như vậy, ý nghĩa về tâm lý đối với Hoài Dương còn mạnh hơn cả tài chính.
Bây giờ Hoài Dương đang đứng trong tình cảnh trăm phế đợi hưng, cán bộ đảng viên và quần chúng đều thiếu tự tin, mà bây giờ đã có vài hạng mục được xét duyệt thuận lợi, rõ ràng là giúp nhau vào lúc khốn khó, tất nhiên không những mang đến tài chính và hạng mục, hơn nữa còn là hy vọng.
Trương Thanh Vân tiễn hai người Chung Gia Hoa và Tiêu Hàn ra khỏi phòng, sau đó hắn nhắm mắt dưỡng thần trên ghế, trong lòng rất buông lỏng. Trương Thanh Vân đến làm bí thư thị ủy Hoài Dương đã khá lâu, bây giờ cuối cùng cũng tìm được cảm giác, đây thật sự là chuyện đáng mừng.
Nhưng càng tìm được cảm giác thì Trương Thanh Vân càng cảm thấy con đường phía trước vẫn còn khá dài. Trước đây vài năm thì Hoài Dương phát triển rất mạnh, GDP tăng liên tục, nhưng thật ra chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi. Mà khi xét thành tích của bí thư thị ủy thì phải xem đến tốc độ phát triển kinh tế, Trương Thanh Vân muốn làm nên chuyện ở Hoài Dương, nếu không kéo kinh tế tiến lên thì khó thể nói là tạo ra thành tích.
Nhưng dưới điều kiện bây giờ phải đi theo con đường nào mới đến được mục tiêu này? Đây là vấn đề mới mà Trương Thanh Vân cần phải đối mặt.
...
Trong khu dân cư Cúc Đài ở thành phố Lăng Thủy, chỗ này nhìn qua cũng chỉ bình thường, nhưng nêu đi đến cổng thì sẽ thấp nơi đây được canh giữ rất nghiêm mật, đây chính là khu nhà của cán bộ khối chính quyền tỉnh ủy.
Trong khu dân cư này có một khu vực khá cách biệt, nơi đây đều là nhà của những lãnh đạo cấp phó bộ ở Hoa Đông và cán bộ lão thành, phó chủ tịch tỉnh Hoa Đông Triệu Hải Dân cũng ở trong đây.
Mấy ngày nay nhà của Triệu Hải Dân rất náo nhiệt, lão liên tiếp thoái thác xã giao, đúng giờ tan tầm thì về nhà. Trong nhà Triệu Hải Dân chỉ có hai vợ chồng và một đứa con trai, đây là thạc sĩ ở nước Mỹ, đã hơn ba mươi. Tuy Triệu Hải Dân là phó chủ tịch tỉnh nhưng tư tưởng vẫn rất truyền thống, con đã lớn, lão chỉ hy vọng có cháu nội ẵm bồng.
Lần này con trai quay về không làm cho Triệu Hải Dân thất vọng, hắn đưa về một cô gái xinh đẹp làm con dâu, điều này làm cho hai vợ chồng Triệu Hải Dân vui sướng đến mức khó thể ngậm miệng lại được. Ngay cả anh em họ hàng của Triệu gia cũng kéo đến, trong nhữn ngày vừa qua liên tục đến chung vui với Triệu Hải Dân, giống như vội vàng nhận thân. Vì vậy mà khoảng thời gian gần đây Triệu gia bận rộn người đến kẻ đi, cực kỳ náo nhiệt.
Nhưng sự thật cũng không thuận lợi như người ta tưởng, Triệu Hải Dân đã vì chuyện hôn nhân của con mà mở hội nghị gia đình, cuối cùng lão phát hiện ra một vấn đề đáng giật mình. Cô gái sắp làm con dâu của lão lại có xuất thân là đại gia tộc cao quý ở thủ đô, là Quách gia.
Triệu Hải Dân là quan lớn cấp phó bộ, tất nhiên lão cũng có vài phần hiểu rõ các thế lực ở thủ đô, hắn biết cấp bậc của mình chẳng đáng là gì trong mắt người ở thủ đô. Thực tế cũng chính là như vậy, nếu các nhân vật tai to mặt lớn của Quách gia mà phản đối thì vấn đề quá khó giải quyết.
Triệu Hải Dân cũng thấy con mình và cô gái Quách gia yêu nhau, xét ra thì Triệu gia cũng chỉ được gọi là môn đăng hộ đối ở mức bình thường mà thôi, quan trọng là hạnh phúc của hai con, hai đứa nên thuận theo tự nhiên, để hai người tự do yêu nhau đến với nhau là được.
Nhưng Triệu gia cũng không phải gia đình tầm thường ở Hoa Đông, chuyện hôn lễ của con trai Triệu Hải Dân có thể làm qua loa được sao? Nhưng nếu Quách gia đã phản đối thì sao có thể làm long trọng cho được?
Hơn nữa Triệu Hải Dân cũng không muốn vì chuyện này mà kết thù kết oán với gia tộc quyền quý ở thủ đô, lão không còn ý muốn cầu tiến nhưng kinh nghiệm nhiều năm quan trường đã làm cho trong lòng có chút kính sợ với một vài việc. Nếu vì một người phụ nữ mà đắc tội với đại gia tộc thế lực lớn thì rõ ràng là cử chỉ không sáng suốt.
Nhưng cũng có khó xử, Triệu Hải Dân cố gắng làm công tác tư tưởng cho con, nhưng con trai lão là một người cứng nhắc, con lão thật sự yêu cô gái kia, người làm cha như lão cũng không nên để con trai phải uất ức chứ? Vì vậy mấy ngày nay Triệu Hải Dân và bạn già thường thức trắng đêm khó ngủ.
Hôm nay sau khi dùng xong cơm tối thì tâm tình Triệu Hải Dân không được tốt, lão đến phòng làm việc đọc sách. Đột nhiên có tiếng gõ cửa, lão lên tiếng, người đẩy cửa vào chính là con trai lão Triệu Trọng Dương.
Triệu Hải Dân nhíu mày nói:
- Thế nào? Hôm nay sao lại rãnh rổi đến phòng làm việc của bố? Không cùng vợ bảo bối xem phim sao?
Triệu Trọng Dương cười hì hì, hắn đẩy kính mắt mà thấy trong giọng nói của cha có hơi chua, hắn vội nói:
- Cha, người cũng đừng nói nữa, con biết tâm tình của cha không tốt, hôm nay con đến cũng thương lượng chuyện hôn sự với chu hưng an
Triệu Trọng Dương nói đến đây thì chợt trở nên hưng phấn, hắn nói:
- Hôm nay con đã thương lượng với Thanh Thanh, có một biện pháp để thử một lần, nói không chừng còn thành công...