Hai người Quách Vũ và Mã Vị Nhiên cùng dùng cơm với Trương Thanh Vân, mà Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành lại cảm nhận được một hương vị khác. Tối hôm nay Lý Liên Thành thật sự không thể ở nhà, hắn đến nhà Vạn Chính Trị.
Hai người là cán bộ từ Cảng Thành đến Hoài Dương, hơn nữa còn là thân thích, sau khi đến Hoài Dương còn đặc biệt ở cùng khu vực với nhau, căn bản là cùng tiến cùng lùi, quan hệ rất hòa hợp. Vì vậy trong lúc Lý Liên Thành và Quách Vũ tranh chấp với nhau thì Vạn Chính Trị chọn khuynh hướng nghiêng về phía Lý Liên Thành.
Vì thái độ của Mã Vị Nhiên rất mập mờ nên Lý Liên Thành chiếm thế thượng phong, dù Quách Vũ có phản kích nhưng tuyệt đối không thể vượt qua vách lưới của Lý Liên Thành và Vạn Chính Trị. Cũng vì vậy mà Quách Vũ không có năng lực vùng vẫy, sau vài phen giao chiến thì hắn chịu không ít thiệt thòi.
Nhưng lần này Lý Liên Thành và Quách Vũ tranh chấp với nhau và không bên nào thắng, bây giờ tình thế Hoài Dương đang rất tốt, vì hai người tranh đấu mà ban ngành có hơi rối, sức chiến đấu giảm sút, ảnh hưởng tiêu cực đã gần như lan sang Lăng Thủy.
Dưới tình huống này Trương Thanh Vân lại xuống thị sát, Lý Liên Thành tuyệt đối có lòng tin với chuyến đi lần này của lãnh đạo. Nhưng sau khi Trương Thanh Vân tiếp kiến ban ngành thường ủy thì lại cùng dùng cơm tối với Mã Vị Nhiên và Quách Vũ, điều này làm hắn cảm thấy có chút bức bối.
- Anh Vạn, anh nói xem trưởng phòng có cái nhìn với tôi, tôi đánh giá có phải vì tiểu tử Lưu Bằng kia nói gì đó không, nhưng cậu ta rõ ràng là người từ bên cạnh trưởng phòng đi ra.
Lý Liên Thành cau mày nói.
Vạn Chính Trị ho khan một tiếng, sau đó nói:
- Anh nói gì vậy? Lưu Bằng là người bên cạnh trưởng phòng đi ra, chúng ta không phải sao? Trưởng phòng Trương không phải là người nặng bên này nhẹ bên kia.
Vạn Chính Trị nói đến đây thì ngừng lại, hắn nói:
- Tôi đã sớm nhắc nhở anh, đã cho anh có chút quay đầu, không nên cứng đối cứng với Quách Vũ. Người ta có chỗ dựa cứng nhắc, bây giờ hai bên đụng vào nhau sinh ra ảnh hưởng tiêu cực, điều này không phải làm cho trưởng phòng Trương khó xử sao? Hơn nữa anh là phó bí thư, không suy xét toàn diện, chỉ mong sao phát triển nhanh, đây cũng là sự việc mà trưởng phòng Trương rất kiêng kỵ, chẳng lẽ những thứ này mà anh không hiểu được sao?
Lý Liên Thành thở dài một hơi, hắn lắc đầu, thực tế hắn không ngờ Quách Vũ khó đối phó như vậy, nếu không hắn sẽ quả quyết không ép mạnh như thế. Có rất nhiều chuyện đã bắn cung thì khó quay đầu, đã ra tay thì nhiều khi không còn đường lui, cuối cùng mới đưa đến cục diện bây giờ.
- Anh Vạn, vậy anh thấy bây giờ nên làm gì? Có phải nên chủ động tìm trưởng phòng Trương, tự mình tìm cơ hội nói chuyện, anh thấy sao?
Lý Liên Thành nói.
Vạn Chính Trị không lên tiếng, hắn châm một điếu thuốc rồi nói:
- Điều này không cần, trưởng phòng Trương là ai? Anh ấy không nhìn thấu qua hệ lợi hại bên trong sao? Quách Vũ cuối cùng cũng là người ngoài, cậu ta cứng chọi cứng ở Hoài Dương chính là muốn biểu hiện, muốn cầu tiến.
- Khác biệt giữa cậu ta và anh rõ ràng nằm trên nguyên tắc chấp hành sách lược của trưởng phòng Trương, cậu ta không biết thỏa mãn, muốn thừa dịp Hoa Đông có cải cách lớn để ra tay, trong lúc này ai đúng ai sai khó nói lắm.
- Nhưng đứng trên lập trường của trưởng phòng Trương thì chắc chắn sẽ có phán đoán, vì vậy anh không nên gấp, cứ chờ một chút. Trưởng phòng Trương đã đến đây thì chắc chắn còn ở lại Hoài Dương vài ngày, chúng ta còn nhiều cơ hội.
Lý Liên Thành gật đầu, trán dần giãn ra. Lời nói của Vạn Chính Trị rất thấu suốt, dù là thế nào thì Lý Liên Thành cũng đang quán triệt ý đồ của Trương Thanh Vân, với tính cách của trưởng phòng Trương thì sẽ không xử lý nghiêm khắc đối với hắn.
Đêm khuya, Trương Thanh Vân và Mã Vị Nhiên ngồi trong phòng khách uống trà nói chuyện. Mã Vị Nhiên kỹ càng báo cáo về những phương diện thành tích về kinh tế Hoài Dương giai đoạn trước mắt cho Trương Thanh Vân. Năm nay đã qua hai quý, kinh tế Hoài Dương vẫn dẫn đầu các thành phố cấp tỉnh trong nước, đây là một vị trí cao độ của Hoài Dương.
Dựa theo sự phát triển kinh tế, lúc này xây dựng và đô thị hóa ở Hoài Dương cũng được đẩy mạnh, mà phương diện hấp thu nhân tài trên phương diện toàn tỉnh cũng liên tục tăng trưởng. Số lượng sinh viên tốt nghiệp đại học đến Hoài Dương ngày càng tăng, những số liệu này cũng làm Trương Thanh Vân rất thỏa mãn.
Nhưng có một vấn đề Trương Thanh Vân biết rất rõ, đó chính là Hoài Dương đã tiến vào quỹ đạo phát triển rất nhanh, thực lực kinh tế ngày càng được đẩy mạnh, vài năm sau sẽ là một trong những thành phố đi đầu Hoa Đông.
- Trưởng phòng, Hoài Dương có được như ngày hôm nay đều là công lao của anh. Tuy anh đã đi nhưng uy vọng trong lòng cán bộ và nhân dân Hoài Dương vẫn mạnh mẽ, tất cả mọi người đều nhớ đến anh.
Mã Vị Nhiên nói.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn khoát tay nói:
- Những lời này cũng không cần nói, anh Mã công tác rất tốt, vì vậy không nên đổ tất cả công lao lên đầu tôi, tôi cũng không thể gánh được.
Trương Thanh Vân gõ bàn, hắn đột nhiên nói một câu:
- Vừa rồi tôi xem xét chuyện giữa Quách Vũ và Lý Liên Thành, tôi nghĩ tới nghĩ lui, trong số bọn họ phải có một người bị điều đi. Chỉ như vậy mới có thể giải tỏa, trong ban ngành sẽ không còn gà chọi, điều này sẽ làm cho ban ngành không được hài hòa, anh thấy thế nào?
Vẻ mặt Mã Vị Nhiên chợt biến đổi, trong lòng không dám có tư tâm, hắn vội vàng nói:
- Trưởng phòng Quách rõ ràng cũng chỉ vì cái trước mắt, nóng lòng tạo ra thành tích, cậu ta không biết trước đó Hầu Toản đã nghiêm khắc chỉnh đốn tổ chức, nếu nói về công tác tổ chức thì thành phố chúng ta phải được xếp hàng đầu trong tỉnh.
- Dưới tình hình như vậy nên phó bí thư Lý tỏ rỏ thái độ bình tĩnh, chủ trương ổn định là chính, như vậy mới có cơ hội phát triển kinh tế, anh xem...
Trương Thanh Vân khoát tay cắt ngang lời Mã Vị Nhiên, hắn nói:
- Lời này của anh là nói một đằng làm một nẻo, tôi thấy vấn đề là Lý Liên Thành và Vạn Chính Trị liên kết quá chặt. Đó đều là người tôi mang đi, sao tôi không biết? Thôi thì điều Lý Liên Thành đi, phải chia rẻ anh em bọn họ ra mới được.
- Chức vụ phó bí thư thị ủy Hoài Dương sẽ do Quách Vũ đảm nhiệm, trưởng phòng tổ chức thị ủy Hoài Dương sẽ do một cán bộ trao đổi đến nhận chức. Bây giờ điều kiện ở Hoài Dương quá tốt, lần này nhất định phải làm gương trong cải cách.
Mã Vị Nhiên lập tức đứng lên, hắn vừa xấu hổ vừa giật mình. Hắn xấu hổ vì Trương Thanh Vân đã sớm nhìn thấu sự việc, buồn cười là hắn còn dùng trò tiểu thông minh, vì vậy không còn mặt mũi đối mặt với đối phương.
Mà Mã Vị Nhiên kinh ngạc vì quyết đoán của Trương Thanh Vân, Trương Thanh Vân cũng dám cho cán bộ trao đổi đến từ ngoài tỉnh lên vị trí trưởng phòng tổ chức, điều này quả nhiên khó thể nghĩ theo cách thông thường.
- Tôi hoàn toàn đồng ý với cái nhìn của anh, nếu tỉnh ủy đã muốn Hoài Dương chúng tôi làm gương, chúng tôi từ chối thì bất kính.
Mã Vị Nhiên cất cao giọng nói, tinh thần của hắn khá chấn động.
- Tốt, đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi, đến lúc đó còn cần tìm được sự tán thành của các lãnh đạo trên hội nghị thường ủy. Tất nhiên chính anh bày tỏ thái độ cũng rất quan trọng, dù sao đây cũng là vấn đề nhân sự của Hoài Dương, tất cả ban ngành đều được điều phối lấy anh làm trung tâm.
Trương Thanh Vân nói.
Mã Vị Nhiên chợt sinh ra cảm giác cảm kích khó hiểu, dựa theo ý của hắn thì Quách Vũ có tư tưởng không quá tích cực, Lý Liên Thành trung thành và tận tâm, Trương Thanh Vân tất nhiên phải có khuynh hướng về phía Lý Liên Thành, khả năng Quách Vũ bị điều động là khá lớn.
Nếu Quách Vũ bị điều đi thì coi như chính thức tuyên bố Lý Liên Thành thắng lớn trong tranh chấp với Quách Vũ. Mã Vị Nhiên vốn đã đau đầu vì liên kết giữa Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành, nếu bọn họ mà thắng thì sẽ ngày càng bệ vệ, chức vụ bí thư Hoài Dương cũng khó đảm nhiệm.
Mà Trương Thanh Vân rõ ràng có suy xét chặt chẽ về vấn đề này, cuối cùng hắn quyết định điều động Lý Liên Thành. Đây rõ ràng là suy xét cho đại cục, cũng có thể nói suy xét cho Mã Vị Nhiên, giúp hắn dọn chướng ngại vật.
Mã Vị Nhiên lúc này mới hiểu mình xem nhẹ trưởng phòng Trương, đối phương rất tốt với cấp dưới nhưng tuyệt đối không phải chẳng phân biệt công tư. Hành vi và cách xử lý vấn đề của Trương Thanh Vân nằm trên đại cục, cảm tình cá nhân bị đẩy sang một bên.
Tất nhiên Mã Vị Nhiên cũng biết, Lý Liên Thành được điều động cũng là trọng dụng. Thật trị người của Trương Thanh Vân không phải là không quan tâm đến cấp dưới, căn bản phải dạy bảo cấp dưới, để bọn họ có được phương pháp suy xét và xử lý vấn đề.
Trong lúc gõ đầu thì có trấn an, có tạo ra áp lực, đồng thời còn có hy vọng cho người ta nhìn thấy. Dù là Mã Vị Nhiên cũng không thể không ngộ ra được nhiều điều trong cách xử lý vấn đề của Trương Thanh Vân.
Mà trong lúc cảm ngộ thì Mã Vị Nhiên cũng càng thừa nhận Trương Thanh Vân. Bây giờ trong Hoa Đông ai cũng biết Mã Vị Nhiên dựa vào Trương Thanh Vân, mà Trương Thanh Vân lấy Hoài Dương là điển hình cải cách ở Hoa Đông, nhiều người hiểu rõ vấn đề này, tất nhiên Trương Thanh Vân cũng phải tìm binh hùng tướng mạnh cho thủ hạ của mình.
Thực tế Mã Vị Nhiên tiếp nhận chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương của Trương Thanh Vân không lâu nhưng tạo ra nhiều chiến tích rất lớn, mà bản thân hắn cũng được cục tổ chức trung ương điều động kiêm nhiệm phó chủ tịch tỉnh, rõ ràng là một bước tiến lên cấp phó bộ.
Những sự việc này chính thức đẩy mạnh lực ảnh hưởng của Mã Vị Nhiên ở Hoa Đông, nhưng hắn vẫn tôn trọng Trương Thanh Vân. Bây giờ Trương Thanh Vân lại giúp hắn ổn định đội hình, tạo ra điển hình cải cách. Nếu có chuyện tốt mọi người cùng hô hào, sợ rằng tương lai chính trị Hoa Đông sẽ nhanh chóng tiến vào thời kỳ ổn định.
Bây giờ khí thế của Trương Thanh Vân là quá lớn, đã sớm có người cho rằng hắn sẽ nối nghiệp Tần Vệ Quốc. Mà bây giờ Mã Vị Nhiên cũng vì biểu hiện của Trương Thanh Vân làm cho sáng mắt, hơn nữa hắn vẫn tình nguyện đứng dưới đối phương, tình nguyện làm binh hùng tướng mạnh cho đối phương.
Tổ hợp giữa Trương Thanh Vân và Mã Vị Nhiên được mọi người coi là nhân tài tụ tập, đặc biệt là đối với đám cán bộ lão thành ở Hoa Đông, ai cũng nói say sưa về vấn đề này. Trương Thanh Vân kinh doanh ở Hoa Đông nhiều năm, cuối cùng hắn cũng đưa lực ảnh hưởng vào sâu trong cây đại thụ Hoa Đông.
Bây giờ cán bộ quần chúng ở Hoa Đông đã xem Trương Thanh Vân là một phần tử, những tư tưởng bè phái cổ lỗ trong lòng cán bộ Hoa Đông cũng vì sự biến đổi của thế cục mà dần thay đổi, đồng thời cũng dần phai nhạt vấn đề Trương Thanh Vân là nhân vật đóng vai trò quan trọng trong lúc thúc đẩy phái Hoa Đông sụp đổ.
Kết quả này có được vì nguyên nhân uy vọng quá cao của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông, phái Hoa Đông suy bại, nhưng dù sao cũng đã tồn tại vài chục năm ở Hoa Đông, sao có thể tan rã ngay được? Mà sau lưng Trương Thanh Vân lại có lực lượng này giúp đỡ, hắn sao không như mặt trời giữa ban trưa?