Phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan đã hơn một tuần chưa xuất hiện, nàng mất tích làm cho rất nhiều người phải chú ý. Đặc biệt là sau khi tin tức Yến Thành và Miêu Thiên Phương bị kỷ luật thì hướn đi của Âu Đan được quan tâm cao độ.
Trong Hoa Đông có rất nhiều người biết Yến Thành và Miêu Thiên Phương là người Hải phái, bọn họ bị kỷ luật, như vậy Âu Đan bị liên quan là rất lớn. Nếu như vậy thì bây giờ Âu Đan cũng đã bị khống chế.
Vì điều này mà bầu không khí trong khu vực tỉnh ủy chợt căng thẳng hơn bình thường rất nhiều, tuy Âu Đan đến Hoa Đông không lâu như lực ảnh hưởng cũng không nhỏ, hơn nữa nàng còn là phó bí thư tỉnh ủy, bây giờ liên quan đến án Lâm Ninh, điều này làm người ta dễ liên tưởng đến một Chu Thủ Tuân thứ hai.
Chu Thủ Tuân cũng vì vi phạm nghiêm trọng kỷ luật đảng nên bị xử lý, bây giờ Âu Đan gặp phải tình huống tương tự, điều này cũng làm cho uy tín ban ngành mới giảm xuống một bước trong lòng nhân dân và truyền thông.
Khu nhà khối chính quyền tỉnh Hoa Đông, Kiều Quốc Thịnh tổ chức hội nghị toàn thể khối chính quyền để nghiên cứu những vấn đề kinh tế toàn tỉnh sắp tới. Thời gian tới kinh tế sẽ có biến đổi lớn, thị trường chứng khoán sẽ chấn động, sợ rằng sẽ sinh ra trạng thái co rút kinh tế.
Trước đó kinh tế luôn phát triển cao, bây giờ xu thế dần giảm, thậm chí kinh tế thế giới cũng xấu hẳn đi, mở miệng là gặp ảnh hưởng nghiêm trọng, những sản nghiệp chế tạo sản phẩm ngày càng bị ảnh hưởng.
Trong hoàn cảnh này thì kinh tế Hoa Đông gặp phải khó khăn rất lớn, vấn đề vào nghề và thất nghiệp và đảm bảo an sinh xã hội ngày càng bộc lộ rõ. Hơn nữa các xí nghiệp vừa và nhỏ đang rơi vào tình huống khó khăn, hoàn cảnh chuyển biến xấu, kinh tế Hoa Đông suy sụp, hàng loạt xí nghiệp phá sản.
Khối chính quyền tỉnh muốn khống chế giá cả hàng hóa, đảm bảo dân sinh, phòng ngừa kinh tế, đồng thời còn đảm bảo tích lũy kinh tế không quá thấp, tài chính thu vào không quá kém, đây rõ ràng là khiêu chiến rất mạnh. Trước đó quốc hội đã đưa xuống văn kiện khống chế kinh tế vĩ mô, các địa phương cũng lục tục đưa ra những biện pháp để phối hợp trung ương giữ vững kinh tế.
Kiều Quốc Thịnh phát biểu trên hội nghị toàn thể khối chính quyền, hắn yêu cầu sở thương mại, sở đầu tư, sở công thương và các ban ngành khác phải nhanh chóng có sách lược tích cực trong vấn đề dẫn đường và hỗ trợ các xí nghiệp vừa và nhỏ. Các cấp chính quyền phải đặc biệt bỏ ra sức người, vật lực, tài lực để giúp đở các xí nghiệp đứng vững, sau đó tìm đường thoát khỏi khốn cảnh.
Mặt khác Kiều Quốc Thịnh còn nhấn mạnh phải cải thiện tình hình thất nghiệp trong tỉnh, đảm bảo chế độ y tế, nhân lực tài nguyên và các ban ngành tương quan phải tích cực tìm biện pháp mở rộng thị trường việc làm. Trong thời điểm kinh tế khó khăn thì phải xem xét độ mạnh yếu của vấn đề đầu tư, cần thông qua những biện pháp vĩ mô để khống chế chính sách đảm bảo cho kinh tế Hoa Đông rời khỏi vùng trũng...
Hội nghị mở ra suốt một ngày, cuối cùng đã đưa ra nhiều quyết nghị trong nhiều hạng mục, sách lược kinh tế ban đầu của Hoa Đông cơ bản được quyết định.
Sau khi tan họp Kiều Quốc Thịnh cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, hắn quay lại phòng làm việc đặt mông ngồi xuống ghế mà không muốn nhúc nhích. Bây giờ tình hình kinh tế ngày càng không tốt, từ trung ương đến địa phương đều gặp áp lực lớn. Trước nay Hoa Đông luôn là tỉnh phát triển kinh tế được người người chú ý, Kiều Quốc Thịnh là một chủ tịch tỉnh, gần đây phải chịu áp lực khổng lồ.
Đặc biệt là những phong ba của vụ án Lâm Ninh gần đây càng làm Kiều Quốc Thịnh phải chú ý, hắn cũng khó tránh khỏi liên quan. Rất nhiều người nhắc đến cả vấn đề kinh tế và hủ bại, bắt đầu nghi vấn hoàn cảnh đầu tư và hoàn cảnh kinh tế ở Hoa Đông, bắt đầu nghi ngờ năng lực điều tiết khống chế vĩ mô trong phát triển kinh tế của khối chính quyền Hoa Đông, điều này làm cho Kiều Quốc Thịnh cực kỳ căm tức.
Tất nhiên Kiều Quốc Thịnh càng tức tối về cục diện chính trị ở Hoa Đông, tất cả đã vượt xa dự đoán của hắn, vụ án Lâm Ninh cũng cực kỳ bất ngờ với hắn. Trương Thanh Vân rõ ràng cố ý bày binh bố trận, rõ ràng là tung lưới bắt cá. Khi mạng lưới này được tung ra thì toàn bộ vấn đề hủ bại ở Hoa Đông lập tức bộc lộ rõ ràng.
Điều này tuy rất đáng ăn mừng nhưng số người liên lụy lại làm cho Kiều Quốc Thịnh khó thể lạc quan. Dù Hải phái và phái Kinh Tân trước nay luôn đối đầu, dù Kiều Quốc Thịnh và Âu Đan cũng không phải hòa hợp, nhưng sự việc này liên lụy đến Âu Đan cũng làm Kiều Quốc Thịnh cả nhận nguy cơ của mình.
Dựa theo tình thế trước mắt thì Âu Đan rời khỏi Hoa Đông là điều không cần bàn cãi, nàng đi thì Trương Thanh Vân sẽ tiến lên, đây cũng là chuyện không cần lo lắng. Trương Thanh Vân lên làm phó bí thư đảng ủy, đây là kết cục mà Kiều Quốc Thịnh không muốn nhìn.
Bây giờ Kiều Quốc Thịnh cảm thấy mình muốn triển khai và mở rộng công tác không dễ dàng gì, nguyên nhân căn bản chính là lực ảnh hưởng không mạnh. Trước kia có Âu Đan thì hai bên kiềm chế lẫn nhau nhưng Kiều Quốc Thịnh vẫn còn thu được chút tư lợi.
Nếu bây giờ Âu Đan đi, Trương Thanh Vân lại có uy vọng quá cao ở Hoa Đông, nếu hắn đảm nhiệm chức phó bí thư thì Kiều Quốc Thịnh đừng hòng cao tay với Trương Thanh Vân ở khối đảng ủy. Biện pháp duy nhất là làm một bé ngoan, cố gắng phối hợp với khối đảng ủy, như vậy mới làm tốt công tác Hoa Đông.
Nhưng đây là điều khó khăn với Kiều Quốc Thịnh, hắn tình nguyện cùng hợp tác với người khác nhưng ăn ý với Trương Thanh Vân thì cực kỳ mất vui. Hắn vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt hạn hẹp, tâm lý đố kỵ, bây giờ bên ngoài còn đồn rằng Trương Thanh Vân sẽ tiếp nhận y bát của Tần Vệ Quốc, sẽ trở thành vua Hoa Đông mới.
Đáng lý ra những tin đồn này không được Kiều Quốc Thịnh quan tâm, nếu hắn phối hợp tốt với Trương Thanh Vân, mọi người êm ấm thì thật sự sẽ giúp Trương Thanh Vân một tay, sau này Kiều Quốc Thịnh ở Hoa Đông cũng chỉ là người bên dưới mà thôi.
- Chủ tịch, văn phòng tỉnh ủy thông báo, tổ công tác học tập cải cách của bí thư Lăng Tổ Hồng sắp qua, bí thư Tần không khỏe, vì vậy thư ký trưởng Cảnh điện thoại nói ngày mai anh đến tham gia bữa tiệc hoan nghênh...
Thư ký trưởng văn phòng chính quyền Vương Phí Thành khẽ nói với Kiều Quốc Thịnh.
- Ừ...
Kiều Quốc Thịnh khẽ nói:
- Tin tức đến khi nào? Sao tôi không biết?
Vương Phí Thành nói:
- Có lẽ là tin tức tạm thời, tôi nghe nói hành trình của bí thư Lăng lần này đến đây là yêu cầu chủ động...
Vương Phí Thành nói mà khóe môi giật giật, hắn còn muốn bổ sung thêm nhưng lại bỏ qua.
Rõ ràng chỉ cần những người hiểu rõ cục diện ở Hoa Đông lúc này thì có thể thấy Lăng Tổ Hồng đến tuyệt đối không phải học tập kinh nghiệm cải cách. Trước mắt tình hình vụ án Lâm Ninh chưa được công khai nhưng cán bộ cấp bậc cao ở tỉnh ủy Hoa Đông đã căn bản nhìn ra ngọn nguồn.
Yến Thành và Miêu Thiên Phương quá mức ngông cuồng ở Hoa Đông, quan trọng là Trương Thanh Vân ra tay quá tuyệt tình, tất cả những hoạt động và hành vi của Yến Thành và Miêu Thiên Phương đều bộc lộ ra dưới ánh sáng mặt trời. Hành vi tối kỵ của hai người này đã làm cho Hải phái rơi vào nguy cơ trầm trọng, vì vậy Lăng Tổ Hồng mới đại biểu cho Hải phái đến hóa giải nguy cơ.
Vương Phí Thành có thể hiểu được điều này, tất nhiên Kiều Quốc Thịnh cũng hiểu. Lăng Tổ Hồng đến, Tần Vệ Quốc cáo bệnh, rõ ràng là không muốn quan tâm, mà lúc này lại đẩy Kiều Quốc Thịnh ra, như vậy có ý đồ gì?
- Phí Thành, đối với chuyện Lâm Ninh, anh xem...
Kiều Quốc Thịnh thản nhiên nói.
Vương Phí Thành có chút trầm ngâm, hắn nói:
- Lâm Ninh này lòng tham không đáy, trừng phạt là đúng tội, xử lý anh ta là một thắng lợi lớn trong quá trình đả kích hủ bại lần này...
Kiều Quốc Thịnh cau mày nói:
- Tôi không muốn anh nói những lời khách sáo, Lâm Ninh và nhóm người Miêu Thiên Phương kia trộm gạo nhưng không công khai, hơn nữa sẽ vĩnh viễn không được công khai, nhưng tôi và anh dù sao cũng không nên kiêng kỵ những vấn đề này. Án của Lâm Ninh, nếu xét theo phương diện khác thì tội ác tày trời nằm trên người Miêu Thiên Phương và Yến Thành.
- Nghe nói bọn họ đến Hoa Đông đã được bảy năm, con đê ngàn dặm chỉ bị phá hỏng bằng một tổ mối, đám người này cả gan làm loạn, xem kỷ cương pháp nước như trò đùa. Đồng thời đám người này còn lấn từng bước làm chính đàn Hoa Đông chướng khí mù mịt, loại người này không nghiêm trị thì nào còn thiên lý?
Vương Phí Thành chợt sững sờ, hắn giống như kỳ quái vì sự kích động của Kiều Quốc Thịnh, hắn kinh ngạc nói không nên lời. Kiều Quốc Thịnh thở dài một hơi, giọng điệu cũng chậm dần:
- Bí thư ra nan đề cho tôi, chính anh ấy không muốn gặp Lăng Tổ Hồng nhưng lại đẩy sang cho tôi, đây không phải muốn tôi trở thành mặt đen sao?
Vương Phí Thành thầm giật mình, hắn không ngờ Kiều Quốc Thịnh lại phỏng đoán như vậy. Bí thư Tần không muốn gặp Lăng Tổ Hồng vì trong lòng đang rất tức giận, nào muốn chủ tịch Kiều phải trở thành nhân vật mặt đen?
- Được rồi, Phí Thành, tôi biết rồi, anh xuống sắp xếp chiêu đãi, không cần quá long trọng, người khác đến học tập kinh nghiệm mà long trọng cũng không ổn...
Kiều Quốc Thịnh nói.
Vương Phí Thành lui ra ngoài, Kiều Quốc Thịnh bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Sau khi vụ Lâm Ninh bùng phát thì ai cũng biết bí thư Tần nổi giận, lão điện thoại trực tiếp lên phòng làm việc của tổng bí thư, như vậy có thể thấy bí thư tức giận đến mức nào.
Hơn nữa Kiều Quốc Thịnh cũng biết gần đây có rất nhiều thuyết khách đến thăm nhưng đều bị Tần Vệ Quốc cho đứng ngoài cổng, lão không tiếp nhận cứng mềm, cần trung ương cho Hoa Đông một câu trả lời rõ ràng. Những hành vi của Tần Vệ Quốc chỉ có thể nói là cố chấp và cố chấp, mục đích của lão là gì? Thật sự muốn lấy chút lời lẽ công bằng sao? Thật sự muốn cho Hải phái đầu tóc đầy bụi không còn đường ra mới được sao?
Nếu xét về mặt cảm tình thì Tần Vệ Quốc làm vậy hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng Kiều Quốc Thịnh biết rất rõ, Tần Vệ Quốc là một thế hệ lãnh đạo của đất nước, lão không thể mất đi lý trí mà làm chuyện quá khích như vậy. Lão tức tối, dựa thế không buông tha người khác, chẳng qua chỉ muốn chiếm chút lợi ích mà thôi.
Nếu Tần Vệ Quốc là một kẻ đầu óc cơ bắp thì sao có thể đến vị trí hiện tại?
Rốt cuộc Tần Vệ Quốc có toan tính gì? Chỉ cần xem cục diện trước mắt, Tần Vệ Quốc cứng nhắc với khắp nơi, mà Trương Thanh Vân thì tích cực hòa giải, cảnh tượng này giống như hai bên cùng hoạt động, Tần Vệ Quốc đang tạo thế giúp Trương Thanh Vân.
Công thần số một ở vụ án Lâm Ninh là Trương Thanh Vân, dưới suy tính của Trương Thanh Vân thì cuối cùng cũng tìm được căn nguyên của vấn đề hệ thống tổ chức hủ bại, nhưng trong lúc vô tình hắn lại đắc tội Hải phái. Tuy Yến Thành và Miêu Thiên Phương là hai gương mặt gian ác lớn nhất, ngay cả người Hải phái cũng rất khinh thường hai người này, nhưng Trương Thanh Vân để vấn đề của hai người này bộc lộ ra quá rõ ràng, những gì không đáng cũng phô bày hẳn ra.
Kết quả cuối cùng chính là những quan viên Hải phái có liên quan đều rơi vào nguy cơ, rõ ràng ra tay quá nặng. Bây giờ Tần Vệ Quốc còn ác hơn cả Trương Thanh Vân, liều mạng nắm chặt không buông, để người ta thấy một biểu hiện giải dối là lão ra tay và chỉ đạo Trương Thanh Vân làm việc, gánh tội thay cho Trương Thanh Vân.
Mặt khác, quan trọng là Tần Vệ Quốc muốn Hải phái đi theo đường của Trương Thanh Vân, phải nhờ Trương Thanh Vân mới có được cơ hội giải trừ nguy cơ. Điều này trực tiếp khoe mẽ cho hắn, không những không đắc tội Hải phái mà còn làm người ta nợ một phần nhân tình, nếu như vậy lực ảnh hưởng của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông còn tăng mạnh.
Hơn nữa sau khi trải qua sự kiện lần này, Hải phái và phái Hoa Đông trở mặt, Trương Thanh Vân là người duy nhất có thể liên lạc giữa hai bên, như vậy cũng là bước đệm cho tương lai phát triển của hắn ở Hoa Đông. Tương lai trung ương chọn cán bộ lãnh đạo thì nhất định sẽ suy xét vấn đề này, đến lúc đó nếu Trương Thanh Vân không trở thành nhân vật lãnh đạo mấu chốt thì khó thể tin được.
Tâm tư này của Tần Vệ Quốc không nói là sâu xa, không tính là khó hiểu, nhưng Kiều Quốc Thịnh nhìn thấu thì tất nhiên cũng tin người Hải phái có thể hiểu rõ. Bây giờ Hải phái đuối lý, có thể giả vờ nhìn không ra, nhưng như vậy tâm tư của Tần Vệ Quốc có còn đạt đến hiệu quả mong muốn hay không? Kết luận rõ ràng là chối bỏ.
Kiều Quốc Thịnh liên tục suy nghĩ, không biết đã qua bao lâu thì hắn chợt đứng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh. Tần Vệ Quốc khổ sở dùng tâm tư, rõ ràng tính luôn cả hắn vào bên trong.
Nhưng Kiều Quốc Thịnh đã nhìn thấu vấn đề, sao có thể cam tâm tình nguyện làm bước đệm cho Trương Thanh Vân? Nếu bí thư đã kiên quyết thì phó bí thư kiêm nhiệm chủ tịch tỉnh là Kiều Quốc Thịnh sẽ giúp đỡ trực tiếp. Lăng Tổ Hồng có cái giá thế nào, Kiều Quốc Thịnh không dám đắc tội, nhưng hắn không tin lần này hai bên có thể xong việc.
...
Đây là lần thứ ba Trương Thanh Vân xuống thị sát Hoài Dương, lần này thị sát không có mục đích đặc biệt. Sau khi phát sinh vụ án Lâm Ninh thì phòng tổ chức gặp phải nguy cơ lớn, lần này Trương Thanh Vân xuống thị sát chính là muốn đánh tan tin đồn và lo lắng, để hệ thống tổ chức tỉnh Hoa Đông đi vào quỹ đạo như thường.
Theo tình hình trước mắt thì công tác đả kích hủ bại đã sắp kết thúc, dựa theo chỉ thị của Trương Thanh Vân thì những án lớn phải hạ xuống án nhỏ, xem phương án chỉnh đốn là chủ đạo, không phải làm cho các cán bộ suy sụp tinh thần. Mặt khác hắn còn ra chỉ thị, lợi dụng lần đả kích hủ bại này mà tất cả thành phố quận huyện nên lớn gan trao đổi cán bộ, phải làm cho cán bộ bên ngoài dung hợp vào Hoa Đông, mục đích là làm cho Hoa Đông đa nguyên hóa, có thêm tính bao dung, hoàn toàn thay đổi khí tức mốc meo trước đây.
Lần này Trương Thanh Vân đi thị sát ba thành phố, một ngày một thành phố, trạm cuối cùng là Hoài Dương. Khi đến mỗi thành phố thì Trương Thanh Vân đều lặp lại lý niệm của mình một lần, đồng thời nghe khối đảng ủy báo cáo tình huống tiến triển. Tình trạng của Trương Thanh Vân đã khôi phục lại trạng thái như trước, tin tức hắn xuống thị sát được phát lên ti vi càng phai nhạt những đám mây đen của vụ án Lâm Ninh.
Khu giải trí Hoa Sơn, trong một căn biệt thự yên tĩnh ít người biết, nơi đây có hòn non bộ nước chảy róc rách, cảnh sắc rất tao nhã. Trương Thanh Vân đang dùng tay đẩy một chiếc xe chở em bé đi trong sân, mà bên cạnh hắn chính là Quách Tuyết Phương gợi cảm trong bộ váy màu hồng.
Hiện nay Quách Tuyết Phương hầu như đưa nhà đến Hoài Dương, nàng là một người phụ nữ thông minh, nàng ở Hoài Dương thì sẽ có cảm giác như ở gần Trương Thanh Vân, nhưng như vậy cũng có khoảng cách, như vậy sẽ không tạo ra ảnh hưởng với công tác của hai bên, đồng thời còn có thể ngẫu nhiên gặp nhau. Giống như hôm nay, hai người cùng nhau dạo bước, người nhà cùng tụ tập, điều này làm Quách Tuyết Phương rất thỏa mãn.
- Khoảng thời gian trước đầy tin đồn, em còn nghĩ rằng anh xong luôn rồi. Nhưng nếu anh xui xẻo lại được thanh nhàn, lên thủ đô kiếm một chức quan nhàn tản, như vậy cuộc sống gia đình cũng ổn hơn, không phải thoải mái sao? Anh xem, thế nhân đều nói thần tiên rất tốt, chỉ có điều không quên được công danh, anh nói xem công danh có đáng liều mạng như vậy không? Đắc tội nhiều người như vậy...
Quách Tuyết Phương khẽ cười nói.
Quách Tuyết Phương cười rất tươi, giống như nàng rất vui khi Trương Thanh Vân gặp chuyện không may. Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn nàng nói:
- Đang còn ở vị trí, mưu kế này nọ cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Lúc trước tin đồn đầy trời, anh nghe nói Quách Vũ rất dao động, còn không phải em đi khuyên nó...
Quách Tuyết Phương trợn trừng mắt nhìn Trương Thanh Vân, nàng nói:
- Anh cũng đừng trách Quách Vũ, nó không hiểu anh.
- Em thì khác, lúc đó em suy nghĩ rất đơn giản, năm xưa Thanh Vân anh ở Giang Nam chỉ là con kiến hôi nhưng có thể sống khi hai nhà Cao Triệu giáp công, bây giờ anh có uy vọng lớn ở Hoa Đông, không thể so sánh với năm xưa, không thể không cảnh giác. Nếu anh thật sự gặp xui xẻo thì đáng đời, không trách được người khác, có phải không?
Trương Thanh Vân cười cười không nói, hắn dừng động tác tay rồi ôm con đang ở trong xe đẩy vào ngực. Tiểu tử này được nửa tuổi, bộ dạng phấn nộn khôn khéo đáng yêu, Trương Thanh Vân ôm mà nó không khóc, ngược lại còn cười ha ha.
Trương Thanh Vân có thể nhìn thấy giữa hai chân mày của tiểu tử này một bóng dáng quen thuộc, đó chính là hắn. Vì vậy hắn nhịn không được phải hôn xuống gò má con, Quách Tuyết Phương ở bên cạnh nói:
- Râu anh như gốc rạ, da trẻ con rất mềm, không chịu được đâu...
Tiểu tử kia lại không quan tâm, nó lại càng cười tươi vui vẻ, Trương Thanh Vân ôm con lắc qua lắc lại rồi nói:
- Con anh nam tử hán đại trượng phu, sao không chịu được? Chẳng lẽ nó còn không bằng mẹ nó?
Quách Tuyết Phương chợt ngẩn ngơ, dù bình thường tính tình của nàng rất hào phóng, nhưng Trương Thanh Vân trêu chọc thì cũng nhịn không được mà gắt lên, vẻ mặt đỏ bừng. Nàng đến gần bên Trương Thanh Vân, nàng dùng hai tay ôm lấy một cánh tay còn lại của hắn.
Ba người đi dạo trong hoa viên, cuộc sống thế này rất xa xỉ với Trương Thanh Vân, hôm nay hắn chỉ có được nửa ngày phù du rảnh rỗi mà thôi, sáng mai hắn phải về Lăng Thủy. Bây giờ công tác của hắn có thể nói là chồng chất như núi, có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
Quan trọng vào giai đoạn này là ngày mai bí thư Lăng Tổ Hồng sẽ đến Hoa Đông khảo sát, hắn nghĩ đến sự kiện này là lại đau đầu, không biết phải xử lý vấn đề thế nào cho phải. Với những hiểu biết của Trương Thanh Vân với Tần Vệ Quốc thì hôm nay bí thư làm việc quá sâu xa, không theo lẽ thường. Bây giờ bên ngoài đồn tin Trương Thanh Vân sẽ thay thế bí thư Tần, phái Hoa Đông sẽ phát triển, thực tế có phải là như vậy không? Trương Thanh Vân cảm thấy không chỉ là đơn giản như vậy.