Không biết đã qua bao nhiêu phút, Mã Cơ cảm thấy mình ở bên ngoài này chờ tới mốc meo luôn rồi.
Rốt cuộc người phụ nữ kia là ai, tại sao lại xuất hiện trong phòng của Hàn Mặc Vũ chứ? Mã Cơ cũng từng nghe sương sương là Hàn Mặc Vũ không gần nữ sắc, mẹ anh đã tìm rất nhiều phụ nữ tới nhưng đều bị anh đuổi đi không chút thương tiếc.
Nghĩ tới đây, Mã Cơ đột nhiên thông minh đột xuất, lập tức cầm điện thoại ra và báo tin cho Trần Linh, cũng chính là mẹ ruột của Hàn Mặc Vũ.
Bà ấy đã từng dặn dò cậu là, nếu Hàn Mặc Vũ mà có chuyện gì thì phải lập tức báo tin cho bà biết.
Mã Cơ hớn hở vô cùng, liền kể lại chi tiết cảnh tượng vừa nãy mình nhìn thấy:
- Phu nhân, vừa nãy tôi thấy có phụ nữ trong phòng boss Hàn, càng động trời hơn nữa là hai người họ đang hôn nhau.
Trần Linh nghe Mã Cơ nói vậy liền phấn khởi hẳn, đến cả chồng bà ngồi bên cạnh còn nhận ra điềm lành.
Hôm nay ông không đi làm, hiếm khi có ngày thảnh thơi nhàn rỗi ngồi bên vợ thế này.
Hàn gia chỉ có duy nhất một người con trai là Hàn Mặc Vũ để thừa kế, thế mà anh không chịu, đòi đi theo con đường riêng của mình.
Cuối cùng hại Hàn lão gia từng này tuổi rồi nhưng vẫn chưa thể yên tâm về hưu.
- Thế sao, có hăng lắm không? Rồi hai đứa nó thịt nhau chưa?
Trần Linh nhớ rõ cô gái đêm qua mình thuê tới không ai khác chính là Lạc Ly, nếu thực sự là Lạc Ly, chẳng phải đây là chuyện tốt đây sao? Ơn trời, con trai bà không có bị vấn đề về giới tính, vẫn xài tốt.
Thế là bà yên tâm rồi.
Quả nhiên vẫn là Lạc Ly lợi hại nhất:
- Vâng, căn phòng lộn xộn vô cùng, còn có cả quần áo nhớp nháp bị xé rách vứt ở một xó.
Chắc chắn % là thịt rồi ạ, chúc mừng phu nhân.
Đầu dây bên kia, Trần Linh cười tới nỗi không khép được miệng.
Nghe Mã Cơ miêu tả, bà có thể lập tức tưởng tượng được ra khung cảnh lúc đó thế nào.
- Hay lắm, đúng là con trai của ta.
Hàn lão gia cũng hóng hớt chuyện không kém vợ mình, ông liên tục gật đầu hài lòng.
Phải như thế chứ, nên là như thế mới đúng.
Chứ thời gian gần đây, tin đồn Hàn Mặc Vũ là đồng tính đã khiến cho cả hai ông bà già này đau đầu không ít.
Vì thương con nên mới phải tìm cách để thử giới tính thật của con, lúc đó còn biết đường mà tính tiếp.
Giờ thì quá tốt rồi, không phải là ai xa lạ khác mà chính là Lạc Ly, là người quen đó nha.
Tính ra thì hồi còn nhỏ cả hai gia đình cũng có hứa hôn với nhau rồi, bây giờ thực hiện theo ôn ước chắc là chưa muộn chứ?
Mã Cơ vô cùng tự hào vì đã kịp báo cáo lại chuyện động trời này cho Hàn lão gia và Hàn phu nhân nghe, cậu đang hí hửng chờ được khen thì đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh.
Hình như có gì đó sai sai...!
Mã Cơ nghĩ chắc do nhiệt độ của điều hoà trong nhà hơi thấp mà thôi, cho nên cũng không chú ý đằng sau mình, tiếp tục nói:
- Lão gia và phu nhân yên tâm, có thêm gì mới mẻ thì tôi nhất định sẽ báo cáo ngay, hóng lúc còn nóng hổi ha.
- Ừ ừ, nhờ cả vào cậu đó.
Sau khi tắt điện thoại, Mã Cơ mới xoay người lại, nhưng lập tức chạm phải khuôn mặt sa sầm của Hàn Mặc Vũ.
Anh khoanh tay tựa người vào cửa, ánh mắt đầy sát khí phóng thẳng vào Mã Cơ.
Mã Cơ cảm thấy ngày tận thế của mình đã tới rồi, liền lập tức làm động tác bịt miệng lại, không dám hé thêm một lời nào nữa.
Lạc Ly xấu hổ nấp người vào sau lưng Hàn Mặc Vũ, hôm qua váy của cô đã bị xé rách nên bây giờ cô phải mặc tạm áo sơ mi của anh.
Do chênh lệch về chiều cao nên cô giống như đang bơi trong áo vậy.
- Mã Cơ, tôi đang tò mò không biết cậu là người của tôi hay mẹ tôi đấy?
Hàn Mặc Vũ lườm Mã Cơ một tràng dài, cất giọng lạnh lẽo.
Mã Cơ chột dạ, lập tức giở giọng nịnh nọt để cứu vãn tình thế:
- Hì hì, chỉ là lão phu nhân đang lo lắng cho thôi boss mà, nên tôi mới...!mới tiết lộ có xíu thông tin hà.
Mã Cơ đúng là một người dẻo mồm dẻo miệng, giờ thì Lạc Ly hiểu lí do vì sao cậu ta lọt vào mắt xanh của Hàn Mặc Vũ rồi.
Thân làm trợ lí của minh tinh thì phải nhanh nhẹn, tùy cơ ứng biến, miệng lưỡi sắc bén.
Tất cả những điều này đều có ở Mã Cơ cả.
Lạc Ly không dám thò đầu ra lấy một lần, cô bám chặt lấy áo Hàn Mặc Vũ, khẽ kéo kéo.
Anh liền xoay người lại nhìn cô, ánh mắt đằng đằng sát khí khi nãy đều tan biến hết, chỉ còn lại sự dịu dàng và cưng chiều hết mực:
- Sao vậy, em khó chịu ở chỗ nào à?
Lạc Ly cắn môi lắc đầu, cô liếc nhìn Mã Cơ một cái.
Hàn Mặc Vũ lập tức hiểu ý của cô, phất tay đuổi Mã Cơ:
- Còn không mau cút xéo đi, hừ!
- Dạ dạ.
Nhưng mà boss ơi, làm gì thì làm nhưng nhớ nhanh nhanh chút nhá.
Lịch trình của anh hôm nay...!
- Cút!
Hàn Mặc Vũ trước giờ luôn không chịu được những lúc Mã Cơ cằn nhằn lải nhải, liền lớn giọng đuổi người.
Mã Cơ tỏ vẻ ấm ức bước ra ngoài.
Lạc Ly lúc này mới ngước lên nhìn Hàn Mặc Vũ, anh cao hơn cô rất nhiều nên cô mỏi hết cả cổ:
- Chuyện là, hôm qua em đã đồng ý với mẹ anh để tới đây rồi.
Cho nên bây giờ em muốn xin phép anh, cho em tới gặp mẹ anh để nhận tiền thưởng nhé!
Lần đi này không những thu hoạch được trai đẹp mà tiền thưởng còn hậu hĩnh vô cùng, Lạc Ly nghĩ mà háo hức.
Cô được hời quá rồi hehe.
Hàn Mặc Vũ nhíu mày nhìn Lạc Ly, cứ tưởng cô định nói gì hay ho lắm, thì ra là cái này.
Đúng là cô bé ham tiền như mạng sống, nhưng mà anh thích:
- Mẹ anh cho bao nhiêu, anh cho gấp đôi.
Như vậy được rồi chứ?
…
Dieu Le
sao vậy..ayda..khó hiểu quá nha..hi..hi..
/
Hani Hoàng
Tự dưng ngại dùm ????
/.