Lại nói chuyện thêm một hồi. Đề tài chuyển qua những event đang nhộn nhịp trên diễn đàn, sau đó chuyện mấy clip đám cưới siêu hào nhoáng từng được tổ chức. Tiểu Mỳ lúc này đã lấy lại được khí thế, không hiểu từ đâu sinh lực ùa ra dào dạt, tốc độ gõ chữ cũng theo đó mà tăng vù vù.
- Cô dâu chú rể thì cứ phát sáng như sao nha, dàn phù rể thì nhìn xong Mỳ muốn ngất luôn. Quá đẹp zai, quá đẹp zai......(biểu cảm hộc máu mũi).
- Phải kiến nghị FPT bỏ cái icon này đi thôi.
Tại sao cứ mỗi lần nhắc tới một nhân vật nam nào Tiểu Mỳ đều dung tính từ đẹp zai sau đó gửi kèm một cái biểu tượng phun máu mũi vậy không biết. Tiểu Mỳ không lấy chuyện đó làm quan trọng, tiếp tục kể lể.
- Còn lúc rước dâu thì đông ơi là đông, chật hết cả đường, nhưng mà cứ chạy đều như duyệt binh...... Có điều...
- Có điều sao?
- Đó không giống đám cưới như Mỳ thích.
Bên máy tính, khuôn mặt Hàn My đã chuyển qua trạng thái mơ màng, nếu ai đột nhiên nhìn tới thì chắc đã bị buồn cười chết rồi. Cũng may là bọn trong phòng hôm nay rủ nhau đi hội thảo việc làm hết, nếu không Hàn My đã không có thời điểm phát huy cao điểm tính mơ mộng bẩm sinh như thế.
- Như thế nào?
- Đám cưới thật đơn giản. Chỉ có hai người. Thật là yên tĩnh, có thể nói chuyện thoải mái. Có thể ngồi bao lâu thì ngồi, đi chơi đến khi mệt rã thì thôi. Mỳ nghĩ, một khi đã thật lòng yêu mến ai đó, thì việc thể hiện như thế nào đã không còn quan trọng nữa rồi.
Hàn My vừa nói, vừa thấy tai mình nóng lên một tí. Không phải chỉ đám cưới trong game, mà ngoài đời cô cũng thích một dạng đám cưới như thế. Có điều chưa từng kể với ai về chuyện này, kể cả bọn bạn cùng phòng. Chưa có cả người yêu mà đã mơ tới chuyện đám cưới, nói ra sẽ bị cười đến hói đầu mất.
- Đừng có cười Mỳ nha.
- Mỳ ơi.
-...?
- Có một câu Mưa từng hỏi, và Mỳ cũng từng trả lời rồi.
-...?
Mưa đang nói chuyện gì thế, có phải thực sự IQ rất thấp không mà Hàn My chưa theo kịp.
- Chúng ta thành thân nhé.
"Chúng ta thành thân nhé."
..................
Hàn My từ từ nhắm hai mắt lại, thật khẽ.
Máu đang chạy từ trái tim đập đều đặn của cô tới từng mạch máu nhỏ, từng chút, từng chút một, lên khắp võ não, toàn thân.
Một dư vị ngọt ngào lan tỏa khiến lòng cô thật ấm áp.
Câu nói này, có phải chính là câu nói mà cô đang chờ mong.
Đây chính là lời cầu hôn giản dị chân thành mà Tiểu Mỳ, không, là Hàn My vẫn thường mơ.
Người này, có phải chính là người mà cô vẫn nghĩ tới.
Là người mà khi từ chối họ, lòng cô âm ỉ đau.
Là người mà khi không gặp họ cô thấy bồn chồn.
Là người mà mỗi khi thấy tên của họ xanh trên danh sách bạn bè là bỗng nhiên thấy vui vẻ.
Là người mà khi nghe nói họ sẽ kết hôn với ai đó, tâm trạng cô rốt cuộc không thể tốt lên.
Chỉ là trong game. Chỉ là trong game. Nhưng có sao chứ, chỉ cần cảm thấy vui và hạnh phúc là đủ. Game thì sao nào, cũng là một phần của tính cách cô, một phần con người cô.
Tay gõ chữ thật chậm.
- Chỉ ước gì có động tác nắm tay, quả thật muốn nắm tay Mưa quá.
- Cô dâu chú rể thì cứ phát sáng như sao nha, dàn phù rể thì nhìn xong Mỳ muốn ngất luôn. Quá đẹp zai, quá đẹp zai......(biểu cảm hộc máu mũi).
- Phải kiến nghị FPT bỏ cái icon này đi thôi.
Tại sao cứ mỗi lần nhắc tới một nhân vật nam nào Tiểu Mỳ đều dung tính từ đẹp zai sau đó gửi kèm một cái biểu tượng phun máu mũi vậy không biết. Tiểu Mỳ không lấy chuyện đó làm quan trọng, tiếp tục kể lể.
- Còn lúc rước dâu thì đông ơi là đông, chật hết cả đường, nhưng mà cứ chạy đều như duyệt binh...... Có điều...
- Có điều sao?
- Đó không giống đám cưới như Mỳ thích.
Bên máy tính, khuôn mặt Hàn My đã chuyển qua trạng thái mơ màng, nếu ai đột nhiên nhìn tới thì chắc đã bị buồn cười chết rồi. Cũng may là bọn trong phòng hôm nay rủ nhau đi hội thảo việc làm hết, nếu không Hàn My đã không có thời điểm phát huy cao điểm tính mơ mộng bẩm sinh như thế.
- Như thế nào?
- Đám cưới thật đơn giản. Chỉ có hai người. Thật là yên tĩnh, có thể nói chuyện thoải mái. Có thể ngồi bao lâu thì ngồi, đi chơi đến khi mệt rã thì thôi. Mỳ nghĩ, một khi đã thật lòng yêu mến ai đó, thì việc thể hiện như thế nào đã không còn quan trọng nữa rồi.
Hàn My vừa nói, vừa thấy tai mình nóng lên một tí. Không phải chỉ đám cưới trong game, mà ngoài đời cô cũng thích một dạng đám cưới như thế. Có điều chưa từng kể với ai về chuyện này, kể cả bọn bạn cùng phòng. Chưa có cả người yêu mà đã mơ tới chuyện đám cưới, nói ra sẽ bị cười đến hói đầu mất.
- Đừng có cười Mỳ nha.
- Mỳ ơi.
-...?
- Có một câu Mưa từng hỏi, và Mỳ cũng từng trả lời rồi.
-...?
Mưa đang nói chuyện gì thế, có phải thực sự IQ rất thấp không mà Hàn My chưa theo kịp.
- Chúng ta thành thân nhé.
"Chúng ta thành thân nhé."
..................
Hàn My từ từ nhắm hai mắt lại, thật khẽ.
Máu đang chạy từ trái tim đập đều đặn của cô tới từng mạch máu nhỏ, từng chút, từng chút một, lên khắp võ não, toàn thân.
Một dư vị ngọt ngào lan tỏa khiến lòng cô thật ấm áp.
Câu nói này, có phải chính là câu nói mà cô đang chờ mong.
Đây chính là lời cầu hôn giản dị chân thành mà Tiểu Mỳ, không, là Hàn My vẫn thường mơ.
Người này, có phải chính là người mà cô vẫn nghĩ tới.
Là người mà khi từ chối họ, lòng cô âm ỉ đau.
Là người mà khi không gặp họ cô thấy bồn chồn.
Là người mà mỗi khi thấy tên của họ xanh trên danh sách bạn bè là bỗng nhiên thấy vui vẻ.
Là người mà khi nghe nói họ sẽ kết hôn với ai đó, tâm trạng cô rốt cuộc không thể tốt lên.
Chỉ là trong game. Chỉ là trong game. Nhưng có sao chứ, chỉ cần cảm thấy vui và hạnh phúc là đủ. Game thì sao nào, cũng là một phần của tính cách cô, một phần con người cô.
Tay gõ chữ thật chậm.
- Chỉ ước gì có động tác nắm tay, quả thật muốn nắm tay Mưa quá.