Dịch: Tảo
Beta: Chen
Kết quả đại hội hội thể thao được công bố, lớp Kha Bố đạt được hạng ba, nhưng thứ tự cái gì cũng vô nghĩa hết rồi, nếu Chi Lý không đợi những người khác, nếu hắn không kéo theo mình cùng chạy, rất có thể đã được hạng nhất, nhưng Kha Bố không cảm thấy đáng tiếc, một chút tiền thưởng cùng thời gian bảy ngày so với Chi Lý đều có vẻ quá rẻ, nhưng Đóa Lạp cứ như vậy gió êm sóng lặng biến mất làm Kha Bố ngập tràn nghi vấn. Kha Bố đột nhiên gõ nhẹ đầu: "Hiện tại không phải lúc nghĩ đến cái này, đã đến ván 10 rồi không phải sao!" Cậu cái gì cũng không rảnh để suy nghĩ, mở cửa phòng tắm, Chi Lý vừa vận động xong ở trong phòng tắm rửa, cậu chỉ vào hạ thân bị hơi nóng làm mơ hồ của Chi Lý: "Đó là cái gì, đem danh từ của nó nói ra."
"Chân."
"Không phải, là cái kia."
"Bụng."
"Cậu cẩn thận nhìn chỗ tớ chỉ."
"Cậu chỉ sát vào tớ mới có thể thấy rõ."
Kha Bố rầm một cái đóng cửa lại, bằng này thời gian đã tính là cực hạn, có thể ôn hòa nhã nhặn nhìn bộ dạng Chi Lý tắm rửa rất khó khăn, cậu trong phòng ngủ lượn đi lượn lại, con người ai ai cũng đều đề cao cảnh giác, khiến bọn họ nói ra rất khó, nhưng Chi Lý không nên hồ đồ vô tri đoan chính mà trả lời, lẽ vào hắn đã phát hiện ra, sẽ không, theo tính cách cậu sẽ không có khả năng ở trên giường tùy ý gọi tên người khác. Cậu đá chân giường, thật lâu chưa táo bạo như vậy, trong thời gian Chi Lý tắm rửa tìm Ứng Tu Kiệt nghĩ lại biện pháp. Nghĩ vậy cậu đến phòng Ứng Tu Kiệt, Ứng Tu Kiệt đang thu dọn đồ đạc, hắn đem mấy bộ quần áo cùng đồ dùng hàng ngày toàn bộ bỏ lên vỏ chăn, dùng vỏ chăn bọc lại rồi nhấc lên.
"Cậu định làm gì?"
"Tớ tính tạm nghỉ học, rời khỏi nơi này tới phương xa sống một thời gian, tạm biệt."
"Không cần khoa trương như vậy."
"Đây là khoa trương sao, nếu tớ có thể đánh bại Chi Lý còn phải trốn đi sao, tớ đã tra qua mạng, nơi học công phu ở Trung Quốc vẫn có rất nhiều, tớ muốn..." Kha Bố che lại miệng hắn: "Đừng nhiều lời, sẽ làm theo ý này kết thúc nhanh hơn!"
"Chết sớm chết muộn đều là chết, tớ không sợ, tớ đường đường là nam nhân bảy thước, tạm biệt."
"Không sợ thì cậu chạy cái gì!" Kha Bố dùng di động gửi tin nhắn cho Ứng Tu Kiệt: [Tớ còn tuyệt chiêu]
Ứng Tu Kiệt chạy tới cửa còn dừng lại, trả lời tin nhắn: [Tuyệt chiêu gì, dựa vào phương thức lừa dối có thể tránh được pháp nhãn cửa Ấu Ngôn?]
[Tớ cùng Chi Lý làm chuyện kia, trước đó sẽ thông báo cho cậu, khi đó cậu gọi điện thoại cho tớ, tớ sẽ không tiếng động mang điện thoại đến, sau đó tới nhìn điện thoại nói: "A,a, Ứng Tu Kiệt", như vậy bút ghi âm cũng không phát hiện được, Chi Lý cũng chỉ cho là tớ đang nói chuyện điện thoại nói lên tên cậu. Đã trải qua vô số năm bị vô số người chỉnh, dù chỉnh thế nào nhưng cũng phải có lỗ hổng, chẳng lẽ trừng phạt của màn cược này sẽ không có lỗ hổng nào sao, tớ ở trên giường, cũng là lúc cùng Chi Lý làm chuyện đó, liên tục kêu tên cậu, một chút cũng không sai.]
[Cậu được đấy, không hổ bị Chi Lý huấn dưỡng bảy năm, đầu óc chân linh sống*.]
*chân thật sinh động.
[Tớ không phải sủng vật của hắn.]
Ứng Tu Kiệt yên tâm rồi, còn Kha Bố không cách nào yên tâm, cậu không thể xem thường Tô Ấu Ngôn, ai biết cô sẽ giở trò gì, đi được tới đâu hay tới đó đi. Trở lại phòng ngủ, Chi Lý đã tắm xong, bọt nước không ngừng từ sợi tóc hắn nhỏ giọt, dính ướt quần áo.
"Cậu cũng không chịu đem đầu tóc lau khô." Chi Lý có thể bình an vô sự sống đến bây giống như kỳ tích, hắn chưa từng khóa cửa, qua đường lớn cũng không để ý xe cộ đáng sợ theo trực giác sống sót mà đi qua. Kha Bố đem khăn lông đặt lên đầu hắn: "Cậu không phải trẻ con, tự mình lau đi."
"Không lau, tự mình sẽ không lau."
"Thời tiết này rất dễ cảm mạo, lúc sinh bệnh cậu sẽ biết nó có bao nhiêu lợi hại."
"Vậy tớ muốn xem nó lợi hại được bao nhiêu."
Chi Lý hồn nhiên mà nói, hắn không nói giỡn, suy nghĩ đơn thuần nhất của hắn tuy mâu thuẫn nhưng lại đặc biệt. Kha Bố không thể nề hà duỗi tay xoa tóc Chi Lý: "Tính cách này của cậu thật quá đáng, không phải là buộc người khác chăm sóc cậu sao?"
"Tự cậu xen vào việc người khác, lại đem lỗi đổ sang tớ."
"Tớ khó khăn lắm mới có ý tốt, thế mà bị cậu nói thành xen vào việc người khác." Kha Bố nói cũng không dễ nghe đi, cậu nói tiếp: "Không phải tớ dọa cậu, cảm mạo thực đáng sợ, chỉ cần một chút cảm mạo sẽ có nữ quỷ dùng ngón tay lấp kín mũi người bệnh, làm người bệnh nghẹt mũi không thể hô hấp, không chỉ như thế, nữ quỷ còn sẽ nhét chân vào cổ họng người bệnh, khiến họ không phát ra thanh âm." Kha Bố yêu ngôn hoặc chúng, cho Chi Lý lên lớp, dù sao Lam Ngân từ tiểu học đã dạy Chi Lý rất nhiều tư tưởng kỳ quái, mình loạn giáo huấn hắn một chút cũng không phải chuyện nghiêm trọng gì đi.
"Cậu cho rằng tớ đến cảm mạo cũng không biết?"
"Thực xin lỗi, tớ thật sự cho rằng cậu không biết."
"Muốn cùng tớ so thành tích cuối kỳ?"
"Không thể so, tớ thừa nhận thành tích của cậu so với tớ tốt hơn, có điều ngoại trừ nhà trẻ, sách giáo khoa tiểu học cũng ít dạy người ta sinh hoạt thường thức đi, cậu học ở cái nhà trẻ kia, tớ sẽ không nhiều lời bình luận, nhìn xem nhà trẻ kia đào tạo ra loại học sinh gì."
"Đào tạo ra loại học sinh gì?"
"Đương sự vì sao lại hỏi tớ, muốn biết thì đến soi gương!"
"Nói cũng không nói ra sao."
"Được được được, là tớ không nói ra đó, vậy tớ hỏi cậu, cảm mạo rồi phải xử lí thế nào?"
Uống thuốc hoặc đến bác sĩ chắc cậu ấy cũng biết, Kha Bố chờ Chi Lý trả lời, Chi Lý tự hỏi, bỗng nhiên biểu tình giống như nghĩ ra đáp án: "Đi tới chỗ nhiều người lây bệnh cho bọn họ."
"Cậu ngàn vạn đừng biến thành tang thi! Thế giới nháy mắt sẽ bị thất thủ!" Đôi tay Kha Bố hơi tăng thêm lực, dùng khăn lông che mặt Chi Lý, có thật nhiều lời nói buồn nôn, Kha Bố chết cũng sẽ không nói ra, tính cách của Chi Lý đặc biệt mâu thuẫn, Kha Bố thích đến không được, nếu tranh châm biếm thanh thuần thiện lương, Bồ Tát mang tâm địa nữ chính hoặc là nam chính xuất hiện, thì Kha Bố chỉ cho bọn họ một cước, cậu không tin thế giới có thánh nhân tồn tại, thánh nhân nếu không phải chính mình giả bộ thì là được người ta chế tạo ra.
"Làm tang thi chắc phải trát rất nhiều phấn mới có thể đi cắn cổ người."
"Không cần làm bộ dạng cậu thật am hiểu, cậu nói đó là quỷ hút máu, tang ở đâu có thể cắn người, tớ có thể giúp cậu tải phim, để cậu cẩn thận nghiên cứu."
Kết cục của 10 ván đầu, thật không dám tin tưởng mình thế nhưng lại ở cùng Chi Lý nói những điều không có trí tuệ này, không thể thoát khỏi trừng phạt, bây giờ cứ bình an vô sự mà vượt qua đi.
"Nhưng tang thi nhào lên cắn bộ ngực cùng JJ, thoạt nhìn sẽ rất giống [A] phiến đi."
"Phim giống nhau ở chỗ tang thi sẽ không cắn hai chỗ này, đặc biệt là bộ phận đăng sau, cậu" tiếng Kha Bố dừng lại, cậu gắt gao nhìn thẳng mặt Chi Lý không một điểm biến hóa, thì ra hắn biết, nếu không vì sao cố tình ở lúc này nói ra, làm mình phiền lòng lâu như vậy, lại không thể tức giận được.
Ừm, vì sao lại thích Chi Lý, là bởi vì hắn xấu xa đến hết thuốc chữa, càng không thể vì hắn xấu xa mà tức giận.
Beta: Chen
Kết quả đại hội hội thể thao được công bố, lớp Kha Bố đạt được hạng ba, nhưng thứ tự cái gì cũng vô nghĩa hết rồi, nếu Chi Lý không đợi những người khác, nếu hắn không kéo theo mình cùng chạy, rất có thể đã được hạng nhất, nhưng Kha Bố không cảm thấy đáng tiếc, một chút tiền thưởng cùng thời gian bảy ngày so với Chi Lý đều có vẻ quá rẻ, nhưng Đóa Lạp cứ như vậy gió êm sóng lặng biến mất làm Kha Bố ngập tràn nghi vấn. Kha Bố đột nhiên gõ nhẹ đầu: "Hiện tại không phải lúc nghĩ đến cái này, đã đến ván 10 rồi không phải sao!" Cậu cái gì cũng không rảnh để suy nghĩ, mở cửa phòng tắm, Chi Lý vừa vận động xong ở trong phòng tắm rửa, cậu chỉ vào hạ thân bị hơi nóng làm mơ hồ của Chi Lý: "Đó là cái gì, đem danh từ của nó nói ra."
"Chân."
"Không phải, là cái kia."
"Bụng."
"Cậu cẩn thận nhìn chỗ tớ chỉ."
"Cậu chỉ sát vào tớ mới có thể thấy rõ."
Kha Bố rầm một cái đóng cửa lại, bằng này thời gian đã tính là cực hạn, có thể ôn hòa nhã nhặn nhìn bộ dạng Chi Lý tắm rửa rất khó khăn, cậu trong phòng ngủ lượn đi lượn lại, con người ai ai cũng đều đề cao cảnh giác, khiến bọn họ nói ra rất khó, nhưng Chi Lý không nên hồ đồ vô tri đoan chính mà trả lời, lẽ vào hắn đã phát hiện ra, sẽ không, theo tính cách cậu sẽ không có khả năng ở trên giường tùy ý gọi tên người khác. Cậu đá chân giường, thật lâu chưa táo bạo như vậy, trong thời gian Chi Lý tắm rửa tìm Ứng Tu Kiệt nghĩ lại biện pháp. Nghĩ vậy cậu đến phòng Ứng Tu Kiệt, Ứng Tu Kiệt đang thu dọn đồ đạc, hắn đem mấy bộ quần áo cùng đồ dùng hàng ngày toàn bộ bỏ lên vỏ chăn, dùng vỏ chăn bọc lại rồi nhấc lên.
"Cậu định làm gì?"
"Tớ tính tạm nghỉ học, rời khỏi nơi này tới phương xa sống một thời gian, tạm biệt."
"Không cần khoa trương như vậy."
"Đây là khoa trương sao, nếu tớ có thể đánh bại Chi Lý còn phải trốn đi sao, tớ đã tra qua mạng, nơi học công phu ở Trung Quốc vẫn có rất nhiều, tớ muốn..." Kha Bố che lại miệng hắn: "Đừng nhiều lời, sẽ làm theo ý này kết thúc nhanh hơn!"
"Chết sớm chết muộn đều là chết, tớ không sợ, tớ đường đường là nam nhân bảy thước, tạm biệt."
"Không sợ thì cậu chạy cái gì!" Kha Bố dùng di động gửi tin nhắn cho Ứng Tu Kiệt: [Tớ còn tuyệt chiêu]
Ứng Tu Kiệt chạy tới cửa còn dừng lại, trả lời tin nhắn: [Tuyệt chiêu gì, dựa vào phương thức lừa dối có thể tránh được pháp nhãn cửa Ấu Ngôn?]
[Tớ cùng Chi Lý làm chuyện kia, trước đó sẽ thông báo cho cậu, khi đó cậu gọi điện thoại cho tớ, tớ sẽ không tiếng động mang điện thoại đến, sau đó tới nhìn điện thoại nói: "A,a, Ứng Tu Kiệt", như vậy bút ghi âm cũng không phát hiện được, Chi Lý cũng chỉ cho là tớ đang nói chuyện điện thoại nói lên tên cậu. Đã trải qua vô số năm bị vô số người chỉnh, dù chỉnh thế nào nhưng cũng phải có lỗ hổng, chẳng lẽ trừng phạt của màn cược này sẽ không có lỗ hổng nào sao, tớ ở trên giường, cũng là lúc cùng Chi Lý làm chuyện đó, liên tục kêu tên cậu, một chút cũng không sai.]
[Cậu được đấy, không hổ bị Chi Lý huấn dưỡng bảy năm, đầu óc chân linh sống*.]
*chân thật sinh động.
[Tớ không phải sủng vật của hắn.]
Ứng Tu Kiệt yên tâm rồi, còn Kha Bố không cách nào yên tâm, cậu không thể xem thường Tô Ấu Ngôn, ai biết cô sẽ giở trò gì, đi được tới đâu hay tới đó đi. Trở lại phòng ngủ, Chi Lý đã tắm xong, bọt nước không ngừng từ sợi tóc hắn nhỏ giọt, dính ướt quần áo.
"Cậu cũng không chịu đem đầu tóc lau khô." Chi Lý có thể bình an vô sự sống đến bây giống như kỳ tích, hắn chưa từng khóa cửa, qua đường lớn cũng không để ý xe cộ đáng sợ theo trực giác sống sót mà đi qua. Kha Bố đem khăn lông đặt lên đầu hắn: "Cậu không phải trẻ con, tự mình lau đi."
"Không lau, tự mình sẽ không lau."
"Thời tiết này rất dễ cảm mạo, lúc sinh bệnh cậu sẽ biết nó có bao nhiêu lợi hại."
"Vậy tớ muốn xem nó lợi hại được bao nhiêu."
Chi Lý hồn nhiên mà nói, hắn không nói giỡn, suy nghĩ đơn thuần nhất của hắn tuy mâu thuẫn nhưng lại đặc biệt. Kha Bố không thể nề hà duỗi tay xoa tóc Chi Lý: "Tính cách này của cậu thật quá đáng, không phải là buộc người khác chăm sóc cậu sao?"
"Tự cậu xen vào việc người khác, lại đem lỗi đổ sang tớ."
"Tớ khó khăn lắm mới có ý tốt, thế mà bị cậu nói thành xen vào việc người khác." Kha Bố nói cũng không dễ nghe đi, cậu nói tiếp: "Không phải tớ dọa cậu, cảm mạo thực đáng sợ, chỉ cần một chút cảm mạo sẽ có nữ quỷ dùng ngón tay lấp kín mũi người bệnh, làm người bệnh nghẹt mũi không thể hô hấp, không chỉ như thế, nữ quỷ còn sẽ nhét chân vào cổ họng người bệnh, khiến họ không phát ra thanh âm." Kha Bố yêu ngôn hoặc chúng, cho Chi Lý lên lớp, dù sao Lam Ngân từ tiểu học đã dạy Chi Lý rất nhiều tư tưởng kỳ quái, mình loạn giáo huấn hắn một chút cũng không phải chuyện nghiêm trọng gì đi.
"Cậu cho rằng tớ đến cảm mạo cũng không biết?"
"Thực xin lỗi, tớ thật sự cho rằng cậu không biết."
"Muốn cùng tớ so thành tích cuối kỳ?"
"Không thể so, tớ thừa nhận thành tích của cậu so với tớ tốt hơn, có điều ngoại trừ nhà trẻ, sách giáo khoa tiểu học cũng ít dạy người ta sinh hoạt thường thức đi, cậu học ở cái nhà trẻ kia, tớ sẽ không nhiều lời bình luận, nhìn xem nhà trẻ kia đào tạo ra loại học sinh gì."
"Đào tạo ra loại học sinh gì?"
"Đương sự vì sao lại hỏi tớ, muốn biết thì đến soi gương!"
"Nói cũng không nói ra sao."
"Được được được, là tớ không nói ra đó, vậy tớ hỏi cậu, cảm mạo rồi phải xử lí thế nào?"
Uống thuốc hoặc đến bác sĩ chắc cậu ấy cũng biết, Kha Bố chờ Chi Lý trả lời, Chi Lý tự hỏi, bỗng nhiên biểu tình giống như nghĩ ra đáp án: "Đi tới chỗ nhiều người lây bệnh cho bọn họ."
"Cậu ngàn vạn đừng biến thành tang thi! Thế giới nháy mắt sẽ bị thất thủ!" Đôi tay Kha Bố hơi tăng thêm lực, dùng khăn lông che mặt Chi Lý, có thật nhiều lời nói buồn nôn, Kha Bố chết cũng sẽ không nói ra, tính cách của Chi Lý đặc biệt mâu thuẫn, Kha Bố thích đến không được, nếu tranh châm biếm thanh thuần thiện lương, Bồ Tát mang tâm địa nữ chính hoặc là nam chính xuất hiện, thì Kha Bố chỉ cho bọn họ một cước, cậu không tin thế giới có thánh nhân tồn tại, thánh nhân nếu không phải chính mình giả bộ thì là được người ta chế tạo ra.
"Làm tang thi chắc phải trát rất nhiều phấn mới có thể đi cắn cổ người."
"Không cần làm bộ dạng cậu thật am hiểu, cậu nói đó là quỷ hút máu, tang ở đâu có thể cắn người, tớ có thể giúp cậu tải phim, để cậu cẩn thận nghiên cứu."
Kết cục của 10 ván đầu, thật không dám tin tưởng mình thế nhưng lại ở cùng Chi Lý nói những điều không có trí tuệ này, không thể thoát khỏi trừng phạt, bây giờ cứ bình an vô sự mà vượt qua đi.
"Nhưng tang thi nhào lên cắn bộ ngực cùng JJ, thoạt nhìn sẽ rất giống [A] phiến đi."
"Phim giống nhau ở chỗ tang thi sẽ không cắn hai chỗ này, đặc biệt là bộ phận đăng sau, cậu" tiếng Kha Bố dừng lại, cậu gắt gao nhìn thẳng mặt Chi Lý không một điểm biến hóa, thì ra hắn biết, nếu không vì sao cố tình ở lúc này nói ra, làm mình phiền lòng lâu như vậy, lại không thể tức giận được.
Ừm, vì sao lại thích Chi Lý, là bởi vì hắn xấu xa đến hết thuốc chữa, càng không thể vì hắn xấu xa mà tức giận.