Editor: Pinkylee
Beta: Tảo
Bọn họ vẫn ở trong lớp học tránh ánh nắng mặt trời, lúc có một trận gió thổi qua Chi Lý mới chịu ra khỏi lớp học, bụng Kha Bố đã đói đến không chịu được, nói hôm nay sao không thấy Hân Hợp đưa cho Chi Lý cơm hộp, đúng lúc cậu muốn ăn chực mà.
"Hân Hợp có phải xảy ra chuyện gì?" Kha Bố không phải có ý trách mắng Chu Hân Hợp, cô trừ phi có tình hình đặc biệt thì mỗi ngày đều rất đúng giờ.
"Cậu ấy lúc nãy mới gửi tin nhắn nói lúc đến phòng học ngại quá không dám vào, nên đến câu lạc bộ rồi."
"Sao cậu không nói sớm!"
"Phải nói sớm mới được?"
"Không có hơi sức nói với cậu."
Vào đến câu lạc bộ, khí lạnh bên trong khiến cơ thể chớp mắt trở nên mát lạnh, người khác cũng ở bên trong, vừa ồn vừa loạn, xem phim, ăn vặt, nghe nhạc, nâng tạ tay, Kha Bố đi thẳng đến chỗ Chu Hân Hợp, mở hộp cơm ra liền ăn: "Đói chết tới rồi." Chu Hân Hợp rất khó xử nhìn nhìn Kha Bố rồi lại nhìn nhìn Chi Lý: "Tớ chỉ chuẩn bị phần một người."
"Không sao, không sao, Chi Lý đến mùa hè dạ dày trở nên rất nhỏ, cơm hộp của cậu rất nhiều lần đều là tớ giúp cậu ấy giải quyết."
Sở Hạo Vũ thay Chi Lý nói: "Nói thế nào cũng là Hân Hợp làm cho Chi Lý, cho dù cậu ấy ăn không được, cũng là nên để cậu ấy ăn trước, cậu muốn để Chi Lý ăn đồ thừa của cậu sao?" Kha Bố không cho Sở Hạo Vũ đang nhiều chuyện sắc mặt dễ nhìn: "Ăn đồ thừa của tớ thì làm sao, tớ cũng đã rất nhiều lần ăn đồ thừa của cậu ấy, bổn nhân không ý kiến, cậu nhiều chuyện cái gì."
"Cậu biết Chi Lý không ý kiến?" Sở Hạo Vũ quay sang Chi Lý, Chi Lý trả lời: "Tớ không ý kiến."
"Chi Lý! Tớ đang giúp cậu nói."
"Cậu ấy giúp tớ tiết dục, cậu cảm thấy cái nào quan trọng hơn?" Chi Lý quay đầu hỏi, Sở Hạo Vũ nghẹn nói không nên lời, mà Kha Bố bị sặc cơm, không ngừng ho: "Cậu, khụ khụ, cậu" cậu nghĩ hay là ngừng tại đây, nếu cứ tiếp tục, chủ đề này sẽ không dừng.
Sau 10 phút Kha Bố ăn xong, trong hộp cơm chừa lại phần Chi Lý có thể ăn, cậu đối với Chi Lý quá hiểu rồi, hắn thích gì, hắn ghét gì, hắn buổi sáng lúc nào thức dậy, hắn quen dùng tay nào chơi điện thoại, cậu có thể biết hắn sẽ ăn bao nhiêu, là vấn đề rất đơn giản.
"Ấu Ngôn, đồ tớ nói cậu chuẩn bị thế nào rồi." Chi Lý không vội ăn cơm.
"Chuẩn bị xong rồi." Tô Ấu Ngôn chỉ chỉ chiếu lạnh và gối ở sau sofa.
"Cậu đêm nay không phải muốn ngủ ở đây đó chứ?" Kha Bố hỏi.
"Nếu không tớ đang giỡn với Ấu Ngôn?"
"Ở đây và phòng học đều có cùng thời điểm sẽ tắt điện mà."
Trương Lạc chơi game máy tính lắc lắc tay: "Hội trưởng hội học sinh mới rất được lòng người, nghe nói cô ta lúc trước đã nộp đơn trình lên bên trên, dùng đủ mọi lý do để thuyết phục nhà trường đồng ý không tắt điện phòng học."
"Tớ cũng nghe nói chuyện cô ta, vốn dĩ cô ta chỉ là năm nhất, nội bộ hội học sinh rất nhiều người không phục, bây giờ mấy người đó thái độ đối với cô ta hoàn toàn thay đổi."
Công Tru không ngừng trò chuyện trên điện thoại cũng gia nhập chủ đề: "Tri nhân tri diện bất tri tâm, lại không tiếp xúc qua cô ta, ai biết cô ta là loại người gì, vẫn là hội trưởng lúc trước đáng tin một chút." Kha Bố nhìn cậu ta một cái: "Cậu và Nghiêm Phong vẫn duy trì liên lạc?" Công Tru rất kinh ngạc: "Cậu làm sao biết được?"
"Giọng điệu vừa nãy của cậu rất rõ ràng."
"Phải đó, chỉ có thể nói cậu biết cái này, cái khác không thể tiết lộ." Công Tru thần thần bí bí nói.
"Tớ một chút cũng không muốn biết."
Sở Hạo Vũ vỗ vỗ vai Ứng Tu Kiệt: "Độc thân trong câu lạc bộ càng lúc càng ít, cậu phải nhanh lên chút." Ứng Tu Kiệt khoanh tay: "Tớ từ nhỏ đến lớn đều không có duyên với con gái, không phát hiện có cô gái nào thích tớ." Với loại tế bào đơn như Ứng Tu Kiệt, cả đời cũng phát hiện không ra. Công Tru bát quái: "Bạn gái cậu thế nào, sợ phí sinh hoạt của cậu không nuôi nổi cô ta đâu." Lời cậu mang theo trêu chọc, Công Tru hầu như trước giờ không xem trọng tình yêu khác giới, đương nhiên cũng có ngoại lệ.
"Ăn cơm, thỉnh thoảng mua chút quà nhỏ tớ trả tiền thì không vấn đề, chỉ cần không vượt quá hạn ngạch nhất định, tớ cũng không phải thằng ngốc, cô ta nếu như lừa sạch tiền tớ nói không chừng sẽ một cước đá tớ đi tìm đàn ông khác, trước khi cô ta từ bỏ lừa tiền trên người tớ, tớ nhất định sẽ lừa sạch thân thể cô ta." Bạn gái kia của Sở Hạo Vũ cũng rất đáng thương, gặp phải vận xấu, không gặp được phú nhị đại mà gặp được tra nam, đang so đạo hạnh ai cao.
Kha Bố ăn no nằm trên sofa, cầm quyển truyện lật xem, lật tới lật lui rồi ngủ mất, không biết qua bao lâu, cậu bị tiếng ồn làm tỉnh, nheo mắt nhìn thấy rất nhiều người trong tay đều ôm chiếu.
"Các cậu toàn bộ đều muốn ngủ ở đây?"
"Tớ không rời khí lạnh được, cũng tìm chiếu lạnh cho cậu và Hân Hợp rồi, cậu không ngủ thì bỏ đi."
"Tớ cũng không nói không ngủ."
Mấy tên con trai đem chiếu lạnh tùy ý làm chuyện của mình, Chu Hân Hợp chủ động khắc phục hậu quả, cô chọn trước một nơi mát mẻ, sau đó trải chiếu lạnh xong, ở vị trí Chi Lý ngủ còn đắc ý lại thêm đệm mát, cuối cùng hài lòng vỗ vỗ tay. Công Tru hưng phấn đề nghị: "Đúng rồi, đúng rồi, chúng ta đến chơi đại chiến gối đầu đi thế nào?"
"Có gì vui chứ."
"Trong anime đều chơi như vậy."
"Người trong anime sau khi bị đè còn có thể không đau mông, cậu sao không thử xem." Kha Bố lại mở cuốn truyện lúc nãy chưa xem xong.
"Chi Lý đại nhân, đến chơi đi, rất thú vị." Công Tru không thèm để ý Kha Bố, muốn thuyết phục nhân vật quan trọng, Chi Lý xoay bút trong tay: "Làm sao chơi." Sở Hạo Vũ cầm hai gối đầu, một cái đưa cho Chi Lý: "Tớ dạy cậu cách chơi, giống như vầy, tớ đập cậu một cái, cậu lại đập tớ một cái, đập tới đập lui thì gọi là đại chiến gối đầu." Sở Hạo Vũ giật gối đập lên người Chi Lý, Chi Lý nhìn nhìn gối trong tay, đập Sở Hạo Vũ, sau đó trong tầm mắt của người xem, Sở Hạo Vũ nằm bò trên đất, không có bất cứ động tĩnh nào.
Trương Lạc nhìn thi thể trên đất: "Tớ cảm thấy Kha Bố nói rất đúng! Đại chiến gối đầu quả thật không có gì vui!"
Beta: Tảo
Bọn họ vẫn ở trong lớp học tránh ánh nắng mặt trời, lúc có một trận gió thổi qua Chi Lý mới chịu ra khỏi lớp học, bụng Kha Bố đã đói đến không chịu được, nói hôm nay sao không thấy Hân Hợp đưa cho Chi Lý cơm hộp, đúng lúc cậu muốn ăn chực mà.
"Hân Hợp có phải xảy ra chuyện gì?" Kha Bố không phải có ý trách mắng Chu Hân Hợp, cô trừ phi có tình hình đặc biệt thì mỗi ngày đều rất đúng giờ.
"Cậu ấy lúc nãy mới gửi tin nhắn nói lúc đến phòng học ngại quá không dám vào, nên đến câu lạc bộ rồi."
"Sao cậu không nói sớm!"
"Phải nói sớm mới được?"
"Không có hơi sức nói với cậu."
Vào đến câu lạc bộ, khí lạnh bên trong khiến cơ thể chớp mắt trở nên mát lạnh, người khác cũng ở bên trong, vừa ồn vừa loạn, xem phim, ăn vặt, nghe nhạc, nâng tạ tay, Kha Bố đi thẳng đến chỗ Chu Hân Hợp, mở hộp cơm ra liền ăn: "Đói chết tới rồi." Chu Hân Hợp rất khó xử nhìn nhìn Kha Bố rồi lại nhìn nhìn Chi Lý: "Tớ chỉ chuẩn bị phần một người."
"Không sao, không sao, Chi Lý đến mùa hè dạ dày trở nên rất nhỏ, cơm hộp của cậu rất nhiều lần đều là tớ giúp cậu ấy giải quyết."
Sở Hạo Vũ thay Chi Lý nói: "Nói thế nào cũng là Hân Hợp làm cho Chi Lý, cho dù cậu ấy ăn không được, cũng là nên để cậu ấy ăn trước, cậu muốn để Chi Lý ăn đồ thừa của cậu sao?" Kha Bố không cho Sở Hạo Vũ đang nhiều chuyện sắc mặt dễ nhìn: "Ăn đồ thừa của tớ thì làm sao, tớ cũng đã rất nhiều lần ăn đồ thừa của cậu ấy, bổn nhân không ý kiến, cậu nhiều chuyện cái gì."
"Cậu biết Chi Lý không ý kiến?" Sở Hạo Vũ quay sang Chi Lý, Chi Lý trả lời: "Tớ không ý kiến."
"Chi Lý! Tớ đang giúp cậu nói."
"Cậu ấy giúp tớ tiết dục, cậu cảm thấy cái nào quan trọng hơn?" Chi Lý quay đầu hỏi, Sở Hạo Vũ nghẹn nói không nên lời, mà Kha Bố bị sặc cơm, không ngừng ho: "Cậu, khụ khụ, cậu" cậu nghĩ hay là ngừng tại đây, nếu cứ tiếp tục, chủ đề này sẽ không dừng.
Sau 10 phút Kha Bố ăn xong, trong hộp cơm chừa lại phần Chi Lý có thể ăn, cậu đối với Chi Lý quá hiểu rồi, hắn thích gì, hắn ghét gì, hắn buổi sáng lúc nào thức dậy, hắn quen dùng tay nào chơi điện thoại, cậu có thể biết hắn sẽ ăn bao nhiêu, là vấn đề rất đơn giản.
"Ấu Ngôn, đồ tớ nói cậu chuẩn bị thế nào rồi." Chi Lý không vội ăn cơm.
"Chuẩn bị xong rồi." Tô Ấu Ngôn chỉ chỉ chiếu lạnh và gối ở sau sofa.
"Cậu đêm nay không phải muốn ngủ ở đây đó chứ?" Kha Bố hỏi.
"Nếu không tớ đang giỡn với Ấu Ngôn?"
"Ở đây và phòng học đều có cùng thời điểm sẽ tắt điện mà."
Trương Lạc chơi game máy tính lắc lắc tay: "Hội trưởng hội học sinh mới rất được lòng người, nghe nói cô ta lúc trước đã nộp đơn trình lên bên trên, dùng đủ mọi lý do để thuyết phục nhà trường đồng ý không tắt điện phòng học."
"Tớ cũng nghe nói chuyện cô ta, vốn dĩ cô ta chỉ là năm nhất, nội bộ hội học sinh rất nhiều người không phục, bây giờ mấy người đó thái độ đối với cô ta hoàn toàn thay đổi."
Công Tru không ngừng trò chuyện trên điện thoại cũng gia nhập chủ đề: "Tri nhân tri diện bất tri tâm, lại không tiếp xúc qua cô ta, ai biết cô ta là loại người gì, vẫn là hội trưởng lúc trước đáng tin một chút." Kha Bố nhìn cậu ta một cái: "Cậu và Nghiêm Phong vẫn duy trì liên lạc?" Công Tru rất kinh ngạc: "Cậu làm sao biết được?"
"Giọng điệu vừa nãy của cậu rất rõ ràng."
"Phải đó, chỉ có thể nói cậu biết cái này, cái khác không thể tiết lộ." Công Tru thần thần bí bí nói.
"Tớ một chút cũng không muốn biết."
Sở Hạo Vũ vỗ vỗ vai Ứng Tu Kiệt: "Độc thân trong câu lạc bộ càng lúc càng ít, cậu phải nhanh lên chút." Ứng Tu Kiệt khoanh tay: "Tớ từ nhỏ đến lớn đều không có duyên với con gái, không phát hiện có cô gái nào thích tớ." Với loại tế bào đơn như Ứng Tu Kiệt, cả đời cũng phát hiện không ra. Công Tru bát quái: "Bạn gái cậu thế nào, sợ phí sinh hoạt của cậu không nuôi nổi cô ta đâu." Lời cậu mang theo trêu chọc, Công Tru hầu như trước giờ không xem trọng tình yêu khác giới, đương nhiên cũng có ngoại lệ.
"Ăn cơm, thỉnh thoảng mua chút quà nhỏ tớ trả tiền thì không vấn đề, chỉ cần không vượt quá hạn ngạch nhất định, tớ cũng không phải thằng ngốc, cô ta nếu như lừa sạch tiền tớ nói không chừng sẽ một cước đá tớ đi tìm đàn ông khác, trước khi cô ta từ bỏ lừa tiền trên người tớ, tớ nhất định sẽ lừa sạch thân thể cô ta." Bạn gái kia của Sở Hạo Vũ cũng rất đáng thương, gặp phải vận xấu, không gặp được phú nhị đại mà gặp được tra nam, đang so đạo hạnh ai cao.
Kha Bố ăn no nằm trên sofa, cầm quyển truyện lật xem, lật tới lật lui rồi ngủ mất, không biết qua bao lâu, cậu bị tiếng ồn làm tỉnh, nheo mắt nhìn thấy rất nhiều người trong tay đều ôm chiếu.
"Các cậu toàn bộ đều muốn ngủ ở đây?"
"Tớ không rời khí lạnh được, cũng tìm chiếu lạnh cho cậu và Hân Hợp rồi, cậu không ngủ thì bỏ đi."
"Tớ cũng không nói không ngủ."
Mấy tên con trai đem chiếu lạnh tùy ý làm chuyện của mình, Chu Hân Hợp chủ động khắc phục hậu quả, cô chọn trước một nơi mát mẻ, sau đó trải chiếu lạnh xong, ở vị trí Chi Lý ngủ còn đắc ý lại thêm đệm mát, cuối cùng hài lòng vỗ vỗ tay. Công Tru hưng phấn đề nghị: "Đúng rồi, đúng rồi, chúng ta đến chơi đại chiến gối đầu đi thế nào?"
"Có gì vui chứ."
"Trong anime đều chơi như vậy."
"Người trong anime sau khi bị đè còn có thể không đau mông, cậu sao không thử xem." Kha Bố lại mở cuốn truyện lúc nãy chưa xem xong.
"Chi Lý đại nhân, đến chơi đi, rất thú vị." Công Tru không thèm để ý Kha Bố, muốn thuyết phục nhân vật quan trọng, Chi Lý xoay bút trong tay: "Làm sao chơi." Sở Hạo Vũ cầm hai gối đầu, một cái đưa cho Chi Lý: "Tớ dạy cậu cách chơi, giống như vầy, tớ đập cậu một cái, cậu lại đập tớ một cái, đập tới đập lui thì gọi là đại chiến gối đầu." Sở Hạo Vũ giật gối đập lên người Chi Lý, Chi Lý nhìn nhìn gối trong tay, đập Sở Hạo Vũ, sau đó trong tầm mắt của người xem, Sở Hạo Vũ nằm bò trên đất, không có bất cứ động tĩnh nào.
Trương Lạc nhìn thi thể trên đất: "Tớ cảm thấy Kha Bố nói rất đúng! Đại chiến gối đầu quả thật không có gì vui!"