Lâm Dịch nhìn sang hai bên một chút, khóe môi nở nụ cười vui vẻ, bay vào một tòa phường thị.
Tiến vào phường thị, Lâm Dịch mới có cảm giác mình đã trở lại nhân gian.
Trên đường lát phiến đá màu xanh, khắp nơi đều là thương gia, âm thanh huyên náo, âm thanh mặc cả, vô cùng náo nhiệt.
- Đây mới là địa phương nhân loại sinh hoạt nha.
Lâm Dịch cười cảm khái nói ra, lập tức nhìn hai bên một chút, đột nhiên con mắt sáng ngời.
- Thực Vi Thiên...Ha ha, nếu là đại lục Bạch Đế có tửu quán dùng cái tên này, coi như phù hợp, nhưng với người ở Thiên Giới mà nói, toàn bộ người ở đây đều có mục đích thành thần, đồ ăn đối với bọn họ mà nói, thật sự không có tính là cái gì "Thiên" cả!
Lâm Dịch cười nghĩ đến. Nhưng đột nhiên hôm nay có cảm giác thèm ăn, tính toán, đã mấy trăm năm nay, hắn chưa từng ăn món gì cả.
Trong lần chúc mừng ở Luyện Yêu Sơn không tính...Bởi vì hắn chưa từng ăn cái gì cả.
Ăn như thế nào? Cũng không thể ăn thịt tươi như yêu thú được a? Máu tươi bắn ra, sau đó cắn một miếng thịt tươi nhai trong miệng?
Nghĩ tới bộ dáng của những yêu thú kia lúc ăn, Lâm Dịch nhịn không được mà phát run...Sau khi lắc đầu, Lâm Dịch đi vào trong Thực Vi Thiên.
- Khách nhân, hoan nghênh ngài quang lâm!
Vừa mới đi vào bên trong, lập tức có người chào đón nhiệt tình.
Thực Vi Thiên có ba tầng lầu, đầu tiên là đại sảnh, cực kỳ náo nhiệt, lầu thứ hai và thứ ba là ghế lô.
Xem ra sinh ý của Thực Vi Thiên này không tệ, trong đại sảnh đầy người.
- Trên lầu còn vị trí không?
Lâm Dịch cười hỏi.
Tên bồi bàn kia cười xấu hổ một chút, nói:
- Thật sự là xấu hổ thưa khách nhân, lầu hai và lầu ba đã đầy rồi. Hiện giờ cũng chỉ còn lại hai vị trí ở đại sảnh này mà thôi, người xem...
Lâm Dịch đối với việc ngồi ở đâu cũng không có chú ý gì, lập tức cười cười nói:
- Vậy thì ở đại sảnh này đi!
- Được rồi, mời theo ta!
Bồi bàn cười cười, dẫn Lâm Dịch đi tới vị trí gần cửa sổ.
- Ngài ăn món gì?
Tên bồi bàn hỏi.
Lâm Dịch chỉ liếc nhìn đã nhận ra thực lực của tên bồi bàn...Cũng chỉ là Đại Tinh Vị Thượng Giai mà thôi, tại Thiên Giới mà nói, chỉ xem là nhân vật tầng dưới chót.
- Ở nơi của các ngươi, có món gì ngon không?
Lâm Dịch cười hỏi.
Hắn chưa từng nếm thử đồ ăn ở Thiên Giới, đương nhiên không biết cái gì ăn ngon!
- Thực Vi Thiên của chúng ta có ba hệ: 'Bách Niên Hệ ', ' Thiên Niên Hệ' và ' Vạn Niên Hệ '. Người xem...
- ' Bách Niên Hệ ', ' Thiên Niên Hệ' và ' Vạn Niên Hệ '?
Lâm Dịch nghe mà sững sờ, nhưng lập tức suy đoán, nói:
- Chẳng lẽ số năm của tài liệu à?
Bồi bàn cười khen:
- Khách nhân ngài thật thông minh...Chính là số năm của tài liệu, dưới 999 năm, xem như Bách Niên Hệ. dưới 9999 năm, xem như Thiên Niên Hệ, dưới 99999 năm, xem như Vạn Niên Hệ. Khách nhân cần dùng thứ gì?
Lâm Dịch suy nghĩ một lúc, cười nói:
- Đã đến, vậy dùng thứ tốt nhất, ngươi an bài là được rồi.
- Được!
Bồi bàn rất là cao hứng ứng một tiếng, sau đó nói:
- Vậy ngài có muốn rượu không? Ở Thực Vi Thiên chúng ta có Túy Tiên Nhưỡng, đây là rượu ngon chân chính a!
Lâm Dịch ngẫm lại, cũng cười gật đầu nói:
- Vậy trước tiên cho một cân đi!
- Vâng! Khách nhân chờ một chút, sẽ tới ngay!
Nói xong, bồi bàn đi vào trong hậu đường!
Mười hai món đồ ăn, sáu món mặn, sáu món súp!
- Khách nhân cứ từ từ dùng!
Bồi bàn cười nói một tiếng, sau đó thối lui!
Mùi đồ ăn thơm ngon truyền vào lỗ mũi của Lâm Dịch, Lâm Dịch hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười.
Những đồ ăn này, hắn đã rời đi suốt mấy trăm năm nay. Hơn nữa hương vị của những đồ ăn này rất thơm ngon, trong lúc nhất thời, làm cho Lâm Dịch thèm ăn.
Rót cho mình một chén rượu, Lâm Dịch bắt đầu tự uống một mình, vô cùng khoái hoạt.
Thỉnh thoảng nhìn những người đi ngang qua cửa sổ, người trong Thiên Giới mặc đủ loại quần áo và trang sức, đột nhiên trong nội tâm Lâm Dịch có cảm giác hạnh phúc.
- Đợi tới khi đem Mộng nhi, Linh Lung tới đây, sau đó dẫn các nàng đi dạo chơi khắp nơi, muốn đạt tới cảnh giới cao nhất cũng không biết mất bao lâu, hưởng thụ sinh hoạt, mới là chính yếu nhất.
Trải qua nhiều năm tu hành không biết ngày đem như vậy, Lâm Dịch đã nhận ra nhiều điều, lúc trước truy cầu lực lượng cường đại, hôm nay hắn cũng có được không kém bao nhiêu, thật sự lực lượng càng mạnh càng tốt, chỉ có nó mới sống ở Thiên Giới không bị sỉ nhục, thời điểm có người gây phiền toái cho ngươi, ngươi sẽ đánh hắn chạy đi, vậy là đủ rồi.
Nghĩ đến đây, khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười, bắt đầu uống một chén rượu ngon.
- Rượu ngon!
Sau khi uống vào bụng, mùi rượu trong miệng dâng lên. Một cổ ấm áp từ bụng lan ra khắp toàn thân, cho dù là người mạnh như Lâm Dịch, cũng nhịn không được sắc mặt đỏ lên, đầu cũng chóng mặt, đúng là rượu ngon!
Lâm Dịch tiếp tục rót thêm một chén, nhẹ nhàng ngửi một chút, sau đó nhắm mắt hưởng thụ.
Bản thân Lâm Dịch là người yêu rượu, lúc trước Lâm Cường còn chưa cứu được Vân Băng, mỗi ngày đều dùng rượu làm bạn, Lâm Dịch sinh hoạt với Lâm Cường, sao có thể không dính vào rượu được chứ? Sau này truy cầu lực lượng cường đại, nhưng thời điểm buông lỏng hưởng thụ sinh hoạt cũng tốt.
- Thực lực mạnh, rốt cuộc làm được cái gì? Không phải là muốn hưởng thụ sinh hoạt tốt hơn sao? Tân tân khổ khổ, không tiếc chém chém giết giết tăng thực lực lên, nhưng sinh hoạt cơ bản nhất cũng không có, điều này, chính là mục đích truy cầu lực lượng mạnh nhất sao?
Đột nhiên trong lòng của Lâm Dịch xuất hiện một tia hiểu ra.
Sau đó, tu vi tinh thần lực luôn dừng lại ở trình độ lục giai đỉnh phong, đột nhiên run rẩy, kế tiếp, oanh một tiếng, hắn đột phá!
Sắc mặt của Lâm Dịch vẫn là nụ cười nhàn nhạt...Tu vi tăng lên, chính là hưởng thụ sinh hoạt!
Cho tới bây giờ, Lâm Dịch mới biết được mình vẫn luôn thiết một cái mục tiêu, hiện giờ đã rõ là vì cái gì rồi!
- Cái gì? Vị trí của chúng ta dự định bị người khác chiếm rồi? Tiểu tử, ngươi muốn chết à?
Một âm thanh tức giận, đột nhiên vang lên từ cửa ra vào truyền ra khắp đại sảnh. Lâm Dịch cũng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bồi bàn vừa dẫn hắn vừa rồi, đang bị dọa sắc mặt tái nhợt, khúm núm, mà ở trước người của hắn, có mấy người đang đứng.
Mấy người kia có bộ dáng thanh niên, một người trong đó có quần áo hoa lệ, khuôn mặt tuấn lãng, nhưng trên mặt mang theo một tia ngạo khí, làm cho không ai thích nhìn, ở bên cạnh hắn, có một gã thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng, trong mắt thanh niên kia, cũng mang theo một tia lo lắng, lộ ra nét cực kỳ âm trầm. Mấy người còn lại, đều mặc hắc y, hiển nhiên là thị vệ.
Một gã thị vệ trong đó bắt lấy vạt áo của tên bồi bàn, lộ ra vẻ hung ác.
Lâm Dịch liếc những người này, tên thiếu niên âm trầm có tu vi mạnh nhất, nhưng cũng chỉ là cường giả tứ giai mà thôi, còn lại, phần lớn là cường giả tam giai.
Nghe thấy ồn ào, làm cho ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn ra hướng cửa ra vào, nhưng trên mặt mang theo thần sắc xem cuộc vui.
Lâm Dịch nhìn sang hai bên một chút, khóe môi nở nụ cười vui vẻ, bay vào một tòa phường thị.
Tiến vào phường thị, Lâm Dịch mới có cảm giác mình đã trở lại nhân gian.
Trên đường lát phiến đá màu xanh, khắp nơi đều là thương gia, âm thanh huyên náo, âm thanh mặc cả, vô cùng náo nhiệt.
- Đây mới là địa phương nhân loại sinh hoạt nha.
Lâm Dịch cười cảm khái nói ra, lập tức nhìn hai bên một chút, đột nhiên con mắt sáng ngời.
- Thực Vi Thiên...Ha ha, nếu là đại lục Bạch Đế có tửu quán dùng cái tên này, coi như phù hợp, nhưng với người ở Thiên Giới mà nói, toàn bộ người ở đây đều có mục đích thành thần, đồ ăn đối với bọn họ mà nói, thật sự không có tính là cái gì "Thiên" cả!
Lâm Dịch cười nghĩ đến. Nhưng đột nhiên hôm nay có cảm giác thèm ăn, tính toán, đã mấy trăm năm nay, hắn chưa từng ăn món gì cả.
Trong lần chúc mừng ở Luyện Yêu Sơn không tính...Bởi vì hắn chưa từng ăn cái gì cả.
Ăn như thế nào? Cũng không thể ăn thịt tươi như yêu thú được a? Máu tươi bắn ra, sau đó cắn một miếng thịt tươi nhai trong miệng?
Nghĩ tới bộ dáng của những yêu thú kia lúc ăn, Lâm Dịch nhịn không được mà phát run...Sau khi lắc đầu, Lâm Dịch đi vào trong Thực Vi Thiên.
- Khách nhân, hoan nghênh ngài quang lâm!
Vừa mới đi vào bên trong, lập tức có người chào đón nhiệt tình.
Thực Vi Thiên có ba tầng lầu, đầu tiên là đại sảnh, cực kỳ náo nhiệt, lầu thứ hai và thứ ba là ghế lô.
Xem ra sinh ý của Thực Vi Thiên này không tệ, trong đại sảnh đầy người.
- Trên lầu còn vị trí không?
Lâm Dịch cười hỏi.
Tên bồi bàn kia cười xấu hổ một chút, nói:
- Thật sự là xấu hổ thưa khách nhân, lầu hai và lầu ba đã đầy rồi. Hiện giờ cũng chỉ còn lại hai vị trí ở đại sảnh này mà thôi, người xem...
Lâm Dịch đối với việc ngồi ở đâu cũng không có chú ý gì, lập tức cười cười nói:
- Vậy thì ở đại sảnh này đi!
- Được rồi, mời theo ta!
Bồi bàn cười cười, dẫn Lâm Dịch đi tới vị trí gần cửa sổ.
- Ngài ăn món gì?
Tên bồi bàn hỏi.
Lâm Dịch chỉ liếc nhìn đã nhận ra thực lực của tên bồi bàn...Cũng chỉ là Đại Tinh Vị Thượng Giai mà thôi, tại Thiên Giới mà nói, chỉ xem là nhân vật tầng dưới chót.
- Ở nơi của các ngươi, có món gì ngon không?
Lâm Dịch cười hỏi.
Hắn chưa từng nếm thử đồ ăn ở Thiên Giới, đương nhiên không biết cái gì ăn ngon!
- Thực Vi Thiên của chúng ta có ba hệ: 'Bách Niên Hệ ', ' Thiên Niên Hệ' và ' Vạn Niên Hệ '. Người xem...
- ' Bách Niên Hệ ', ' Thiên Niên Hệ' và ' Vạn Niên Hệ '?
Lâm Dịch nghe mà sững sờ, nhưng lập tức suy đoán, nói:
- Chẳng lẽ số năm của tài liệu à?
Bồi bàn cười khen:
- Khách nhân ngài thật thông minh...Chính là số năm của tài liệu, dưới 999 năm, xem như Bách Niên Hệ. dưới 9999 năm, xem như Thiên Niên Hệ, dưới 99999 năm, xem như Vạn Niên Hệ. Khách nhân cần dùng thứ gì?
Lâm Dịch suy nghĩ một lúc, cười nói:
- Đã đến, vậy dùng thứ tốt nhất, ngươi an bài là được rồi.
- Được!
Bồi bàn rất là cao hứng ứng một tiếng, sau đó nói:
- Vậy ngài có muốn rượu không? Ở Thực Vi Thiên chúng ta có Túy Tiên Nhưỡng, đây là rượu ngon chân chính a!
Lâm Dịch ngẫm lại, cũng cười gật đầu nói:
- Vậy trước tiên cho một cân đi!
- Vâng! Khách nhân chờ một chút, sẽ tới ngay!
Nói xong, bồi bàn đi vào trong hậu đường!
Mười hai món đồ ăn, sáu món mặn, sáu món súp!
- Khách nhân cứ từ từ dùng!
Bồi bàn cười nói một tiếng, sau đó thối lui!
Mùi đồ ăn thơm ngon truyền vào lỗ mũi của Lâm Dịch, Lâm Dịch hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười.
Những đồ ăn này, hắn đã rời đi suốt mấy trăm năm nay. Hơn nữa hương vị của những đồ ăn này rất thơm ngon, trong lúc nhất thời, làm cho Lâm Dịch thèm ăn.
Rót cho mình một chén rượu, Lâm Dịch bắt đầu tự uống một mình, vô cùng khoái hoạt.
Thỉnh thoảng nhìn những người đi ngang qua cửa sổ, người trong Thiên Giới mặc đủ loại quần áo và trang sức, đột nhiên trong nội tâm Lâm Dịch có cảm giác hạnh phúc.
- Đợi tới khi đem Mộng nhi, Linh Lung tới đây, sau đó dẫn các nàng đi dạo chơi khắp nơi, muốn đạt tới cảnh giới cao nhất cũng không biết mất bao lâu, hưởng thụ sinh hoạt, mới là chính yếu nhất.
Trải qua nhiều năm tu hành không biết ngày đem như vậy, Lâm Dịch đã nhận ra nhiều điều, lúc trước truy cầu lực lượng cường đại, hôm nay hắn cũng có được không kém bao nhiêu, thật sự lực lượng càng mạnh càng tốt, chỉ có nó mới sống ở Thiên Giới không bị sỉ nhục, thời điểm có người gây phiền toái cho ngươi, ngươi sẽ đánh hắn chạy đi, vậy là đủ rồi.
Nghĩ đến đây, khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười, bắt đầu uống một chén rượu ngon.
- Rượu ngon!
Sau khi uống vào bụng, mùi rượu trong miệng dâng lên. Một cổ ấm áp từ bụng lan ra khắp toàn thân, cho dù là người mạnh như Lâm Dịch, cũng nhịn không được sắc mặt đỏ lên, đầu cũng chóng mặt, đúng là rượu ngon!
Lâm Dịch tiếp tục rót thêm một chén, nhẹ nhàng ngửi một chút, sau đó nhắm mắt hưởng thụ. Truyện Sắc Hiệp -
Bản thân Lâm Dịch là người yêu rượu, lúc trước Lâm Cường còn chưa cứu được Vân Băng, mỗi ngày đều dùng rượu làm bạn, Lâm Dịch sinh hoạt với Lâm Cường, sao có thể không dính vào rượu được chứ? Sau này truy cầu lực lượng cường đại, nhưng thời điểm buông lỏng hưởng thụ sinh hoạt cũng tốt.
- Thực lực mạnh, rốt cuộc làm được cái gì? Không phải là muốn hưởng thụ sinh hoạt tốt hơn sao? Tân tân khổ khổ, không tiếc chém chém giết giết tăng thực lực lên, nhưng sinh hoạt cơ bản nhất cũng không có, điều này, chính là mục đích truy cầu lực lượng mạnh nhất sao?
Đột nhiên trong lòng của Lâm Dịch xuất hiện một tia hiểu ra.
Sau đó, tu vi tinh thần lực luôn dừng lại ở trình độ lục giai đỉnh phong, đột nhiên run rẩy, kế tiếp, oanh một tiếng, hắn đột phá!
Sắc mặt của Lâm Dịch vẫn là nụ cười nhàn nhạt...Tu vi tăng lên, chính là hưởng thụ sinh hoạt!
Cho tới bây giờ, Lâm Dịch mới biết được mình vẫn luôn thiết một cái mục tiêu, hiện giờ đã rõ là vì cái gì rồi!
- Cái gì? Vị trí của chúng ta dự định bị người khác chiếm rồi? Tiểu tử, ngươi muốn chết à?
Một âm thanh tức giận, đột nhiên vang lên từ cửa ra vào truyền ra khắp đại sảnh. Lâm Dịch cũng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bồi bàn vừa dẫn hắn vừa rồi, đang bị dọa sắc mặt tái nhợt, khúm núm, mà ở trước người của hắn, có mấy người đang đứng.
Mấy người kia có bộ dáng thanh niên, một người trong đó có quần áo hoa lệ, khuôn mặt tuấn lãng, nhưng trên mặt mang theo một tia ngạo khí, làm cho không ai thích nhìn, ở bên cạnh hắn, có một gã thanh niên có khuôn mặt lạnh lùng, trong mắt thanh niên kia, cũng mang theo một tia lo lắng, lộ ra nét cực kỳ âm trầm. Mấy người còn lại, đều mặc hắc y, hiển nhiên là thị vệ.
Một gã thị vệ trong đó bắt lấy vạt áo của tên bồi bàn, lộ ra vẻ hung ác.
Lâm Dịch liếc những người này, tên thiếu niên âm trầm có tu vi mạnh nhất, nhưng cũng chỉ là cường giả tứ giai mà thôi, còn lại, phần lớn là cường giả tam giai.
Nghe thấy ồn ào, làm cho ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn ra hướng cửa ra vào, nhưng trên mặt mang theo thần sắc xem cuộc vui.