Sáng sớm, Lam Thiên Tình tỉnh dậy lại pháthiệnmình ngủ ở phòng Kiều Âu, chớp mắt mấy cái, theo thói quen xoay người muốn ôm người đàn ông vẫn thường ôm mình ngủkhôngbuông tay lại pháthiệnKiều Âu có chút tịch mịch yên lặng ngồi trước bàn máy tính.
"Ông xã ~"
"Emđãtỉnh?" Kiều Âu xoay người, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên gò máanhcùng ánh mắt và giọngnóidịu dàng khiến trái timcôxao xuyến.
"Đứng lên rửa mặtđi, muốn ăn cái gì,anhđimua về."
Lam Thiên Tình nhìn vào đôi mắtanh, nhàn nhạt tia máu, hốc mắt bầm đen. Dùng sức hít mũimộtcái, còn giống như có thể ngửi ra mùi thuốc lá từ toilet.
"Ông xã, cảmộtđêmkhôngngủ sao?" Kiều Âu cười cười, đứng dậy ngồi xuống bên cạnh, ômcôvào trong ngực:
"Ngủ, nhưng dậy tương đối sớm. Em có đặc biệt thích món ăn nào đểanhđimua về cho. hôm nay cùng ngày mai, có thểanhsẽcó chút bận rộn,khôngthể ở cạnh em. Emkhôngcần ra cửa, cũng đừngđitham gia huấn luyện, ở chỗ này nghỉ ngơi chơi máy vi tính."
Nhìn Lam Thiên Tình tối hôm quađingủ sớm đến tận sáng sớm hôm nay vẫn còn tham ngủ khiến Kiều Âukhôngkhỏi đau lòng.
Trước kia,côlàmộthọc sinh giỏi và ngoan, trường học qui định sáu giờ sáng bắt đầu tự họcthìcôluôn đeo bọc sách ra cửa lúc sáu giờ. Thời gian dài như vậy như đồng hồ sinh vật cho dù trong kỳ nghỉ hè vẫn dậy sớm. Tối hôm quaanhcũngkhônggiày vòcô, chính là đểcôngủ thoải mái thế mà tư nhiên ngủ lâu như vậy.khôngcần suy nghĩ,cônhất định là quá mệt mỏi, quá cực khổ.
Lam Thiên Tình nháy mắt mấy cái, hiểurõKiều Âu phải bận rộn chuyện gì,khôngtiện mang theocô, cũngkhôngyên tâmcôđira ngoài ở chungmộtchỗ với Cung Ngọc Gia.
Giơ tay lên vuốt ve đám râu mới mọctrênmặtanh, thủ thỉ: "Ông xã,anhđilàm việcđi, emsẽnghe lời ở chỗ này, đềukhôngđiđâu cả."
Mới vừanóixong, trong dạ dày lạikhôngthoải mái. Khẽ cau mày, cố gắng chịu đựngkhôngbiểuhiệnra, sau đó nhàn nhạt nhướng mày cườimộttiếng: "Ông xã, nếu như có tin tức về Tư Đằng và Tiểu Nhu, nhất định phảinóicho em biết trước tiên."
Kiều Âu mỉm cười, cúi đầu hôn ởtrêntrán củacô: "Tốt."
Sau lại, mua cho Lam Thiên Tìnhmộtchén thịt bò hoành thánh, hai bánh bao nấm hương rau cải, hai quả trứng. Pha chocômộtly sữa nóng, còn đem số điện thoại đặt mua đồ ăn đặt ởtrêntủ đầu giường, dùng đồng hồ báo thức chặn lên, máy vi tính mở phim truyền hìnhcôthích nhất, đắp chăn chocô, điều chỉnh máy điều hòa nhiệt độ, nhìn chung quanh, kiểm tra nhiều lần, rốt cuộc bị Lam Thiên cười ba xin tứ mời đuổiđirồi.
Sau khi Kiều Âuđi, Lam Thiên Tình liền thoải mái nằmtrêngiường vừa ăn uống thả cửa, vừa nhìn phim truyền hình.
Nhắc tới cũng kỳ quái, trước kiacôthích bánh trứng nhất mà hôm nay ăn lại cảm thấykhôngcó mùi vị,côcau mày, chạy xuống giường, tìm kiếmthậtlâu mới tìm đượcmộthộp sốt cà chua. Lam Thiên Tình cười vui vẻthìra bánh trứng sốt cà chua rất ngon a!
Sau khi ăn xong,côcòn xem xét nhãn hiệu túi sốt cà chua, nghĩ thầm, lần sau nhất địnhkhôngmua cái nhãn hiệu này bởi vìkhôngđủ chua,cômuốn chua nhiều hơn nữa!
Giống heo ăn xongkhôngbao lâu, chỉ xem -h phim truyền hình, Lam Thiên Tình lại cảm thấy mệt rồi.
Vươn lưng vì mỏi,côcũng cảm thấy có cái gìkhôngđúng. Trước kiacôchưa từng thích ngủ qua như vậy. Cắn răng, quyết địnhkhôngthể dưỡng thành tật xấu tham ngủ, từtrêngiường bò dậy, chạy đến trước máy vi tính, chuẩn bị chơi trò chơi online.
Nhưngtrênmàn hình máy tính cómộticon hấp dẫn tầm mắt củacô. Danh sách thành viên Liệt Diễm diễn tập đoạt đảo.
Trong lòng chợt kích động, nhớ lại tối hôm qua, Kiều Âuđãnóivới các nữ binhnói, danh sáchđãđược nộp lên cấptrêntừ sáng sớm rồi, cũngkhôngbiết thiệt hay giả. Thừa dịp Kiều Âukhôngcó ở đây,khôngnhìn mới lạ!
nhẹnhàng click chuột mở ra tập tin cómộtbảng danh sách còn có tư liệu riêng của từng người: hình ảnh, tên tuổi, mã số học viên, chức vụ chuyên nghiệp, tóm tắt thành tích cá nhÂu, kỹ năng cá nhÂu nổi bật.
Nhướng mày xem quamộtlượt, Kiều Âuđãhoàn thành hồ sơ về người.nóicách khác, còn thiếu bốn người nữa mới đủ ba mươi người, mới có thể nộp danh sách?
Lúc này, dưới thanh công cụ máy vi tínhhiệnlênmộtcửa sổnhỏ, là mail trong quÂu khu gửi tới. Lam Thiên Tình nhanh tay, còn chưa nghĩ tới muốn xemđãclick mở ra.
Xem xong,côhiểu cấptrênthúc giục Kiều Âu mau hoàn thành nhiệm vụ lập danh sách diễn tập.thìra tối hôm qua Kiều Âuđãnóidối với các nữ binh kia! Cái miệngnhỏnhắn củacôkhẽ cười thành tiếng, đây coi như là ông trời chocôcơ hội sao?
Chống cằm suy nghĩ liên tục, con ngươi như lưu ly cũng vòng vomộtlúc lâu, cuối cùngcôtìm kiếm ở trong máy vi tính được tư liệu về bản thÂu và Ngũ Hoạ Nhu, điền vào danh sách còn thiếu, lại tìm hai người khác nhìn thuận mắt hoàn thiện đầy đủ hết danh sách, và lập tức gửi mail vào hộp thư điện tử của cấptrên.
Lúc này Lam Thiên Tình chỉ có cảm giác mình làm việc xấu,trêntrán rịn đầy mồ hôi. Chớp mắt mấy cái, cũngkhôngbiết này làm thế có nên haykhông, nhưng trước đócôcũng cầu xin qua Kiều Âu rồi, Kiều Âukhôngđể chocôđivì nghĩ đến an toàn chocô. Lần này, cơ hội tốt như vậy, nếucôkhôngnắm đượcthìkhôngphải làcôphụ ý tốt ông trờimộtphen hay sao?
An ủi mình như thế,trêncửa sổnhỏlại có mail trả lời rất ngắn gọn: "đãnhÂu được danh sách" Thở dài ramộthơi, Lam Thiên Tình nghĩ thầm, như vậy là được rồi chứ.
Vốn là muốn chơi trò chơi thế nhưng mí mắt thế nào cũngkhôngmở ra được.côcó chút bất đắc dĩ tắt máy vi tính, nằm lạitrêngiường, nhắm mắt lại, trong chốc lát liền ngủ mất rồi.
Kiều Âu trở về,khôngmua bữa ăn tối chocômà nghĩ cả ngàycôđều ở trong phòng buồn bực nên định đưacôđira ngoàiđi ra ngoàiđidạo và xem xemcômuốn ăn cái gi. Nhưng vừa vao cửa liền pháthiệnnha đầu nàyđangngủ say lộn đầu như heo
Nhíu mày cũng cảm thấy có gi đókhôngđúng. Tiến lên sờ tráncônhưngkhôngnóng mà
“Tình Tình, Tình Tình?”
Bình thương, chỉ cÂu Lam Thiên Tình ngủthìKiêu Âu tuyệt đốikhôngđánh thứcsẽđể tự tỉnh. Nhưng hôm nay quá khác thương.Thậm chíanhkhôngbiếtcôđãngủ bao lâu
“Tình Tình?” Vỗnhẹnhẹlên vai Lam Thiên Tình, rốt cuộc người trong chăn mắt nhắm mắt mở:” Ồ,anhđãvề à?”
“Ha ha,đãvê rồi”
Kiều Âu rất mệt mỏi,anhvê ăn cơm với Lam Thiên Tình xongthìbuổi tối lại phải ra ngoài. Nếu nhưkhôngphải vìcô,anhsẽkhôngquay vê như thế này
“EM ngủ cả ngay ?”
Lam Thiên Tình ngồi dậy, dãn gÂu cốtmộtcái:
“khôngcó! Buổi chiều bắt đầu, ngủ thẳng đến bây giờ”
nóixong,cônghiêng đâuliếc mắt nhìn đông hồ báo thức, suy nghĩmộtchút lạinói:”Em ngủ hơn bốn giờ”
“…”
Kiều Âu nhin bóng đêm bên ngoai cửa sổ, vén chăn lên cười cười:” Ngủ tiếp là được heo, chúng tađiăn cơm, ăn xong rôianhcon phảiđira ngoai đấy”
Lam Thiên Tình nháy mắt mấy cái, mặc du sáng nay Kiều Âunóihôm qua có ngủ nhưng dậy sớm nhưngcôbiết đó làanhkhôngmuốn để chocôlo lắng ma thôi. Dấu vết bên gối vàtrêngiương cùng với tàn thuốc trong phòng rửa tayđãnóirõquá nhiều
Mang giày xongmới đứng dậy, Lam Thiên Tình lại vội vang ngôi xuống sàn nhà
“Thế nào?”rõràng Kiều Âu cảm thấycôvừa bị mất trọng tâm, đưa tay đỡcô, trong long lo lắngkhôngyên. Ngũ quan căng thẳng giống như dây đàn
Lam Thiên Tình lạnh nhạtnói:”khôngsao đâu, em cảm giác chân tay mỏi vô lực “
Kiều Âu than thở, cảm thấy có vấn đề,mộttay bế ngangcô:”Chúng tađibệnh viện kiểm tramộtchút thôi”
Cứ như vậy trước mắt bao ngươi, Lam Thiên Tình bị Kiêu Âu ôm lên xe, bên nàyanhcúi đầu thắt dây an toàn chocô, bên kia Lam Thiên Tình ủy khuất muốn khóc
“Ghê tởm! Tại saoanhphải như vậy!anhkhôngthấy mọi người nhìn em thế nao hả?”
“Ha ha” Kiều Âu mặc chocôđấm như mưa lên người mình,khôngcho là đúng nhíu mày:”Đồ ngốc, chúng ta la vợ chồng, cũngkhôngphải quan hệ người tình bao nuôi, đó la hâm mộ chúng ta đấy”
“Nôn!” Kiều Âu vừa dứt lời, Lam Thiên Tình lien lập tức che miệng nôn khanmộthôi
Nôn nửa ngày nhưng chẳng có cái gi cả,côvưa ngẩng đâuđãnhìn thấy ánh mắt Kiều Âu có điêu suy nghĩ,đanglo lắng chăm chú nhìncô
Cho laanhlại muốn chăm lo mu quáng, Lam Thiên Tình dứt khóat thẳng thắn:”Được rồi,khôngcó chuyện gì! Chỉ lakhôngbiết làm sao hai ngày nay, lúc sáng sớm va gần tốisẽmuốn nôn. Luôn cảm thấykhôngcó tinh thần, tay chân đêu mỏi va muốn ngủ. Hơn nữa ăn cái gi đêu cảm thấykhôngcó mùi vị.Ông xã a, chúng tađimua sốt cà chuađi, lúc ăn bánh trứng cho sốt cà chua mới ăn ngon, nhưng sốt cà chua ở phònganhkhôngđủ chua”
nóixong, Lam Thiên Tình thản nhiên nhẹo đâu, lại nghĩ cái gi đó bổ sung:”Đúng rồi, em muốn ăn kết tử”
Cứ như vậy, cặp mắt qa mệt mỏi lại lóe sáng, ánh mắt nhìn Lam Thiên Tình càng ngày càng dịu dàng, thậm chí thóang vui mừng và hưng phấn. Ánh mắt nay, chỉ có qa tự mình biết, sợ mình biểu lộrõràng lại dọa sợcô, cho nên mới phải cực lựcẩnnhẫn tâm tình của mìh
Lần trước Lam Thiên Tình “Người giả chảy”sựkiện, có muốn haykhônghiệntại lien làm ba cái vấn đê này,đãtại qa ở bên trong long củanóitrước dự diễn qua. Cho nên nếu như bây giờ nha đâu nàythậtsựcó,thìanhtuyệt đốisẽkhôngkinh sợ như lân trước mà là vui mừng. Nhưng nhìn Lam Thiên Tình ngây ngô vô tội, càng khiếnanhđau lòng hơn. Nha đầu này từnhỏđãkhôngcó mẹ, cũngkhôngtự nhiênsẽcó trưởng bốinóiviệc nay chocôbiết
Chợt êm ái ômcôvào trong ngực, qa đau xót, cảm thấy tất cả mệt mỏi hai ngày nay đều tan thành mây khói.khôngphảianhkhôngmuốnnóicho Lam Thiên Tình biết rẩt có thểcôđangmang thai.anhsợ ngộ nhữnóirồi nhưng cuối cùng là hiểu lầm,có thể chỉ là viêm màng vị hay viêm cái gì đósẽkhiếncôthất vọng
Qa đến nay nhớrõmộtngày nào đó ở trong siêu thị Lam Thiên Tìnhđãnói, giống như Tư Đằng những đứa trẻ lớn lên trongcônhi viện đêu quan tâm cảm giác của người thân hơn, càng muốn phải có con của mình. KHi đó, ánh mắt Lam Thiên Tình trong suốt giống như dòng suối sáng chói mắt. Ánh mắt như vậy, khiến trái tim qa rung động, cũng làm choanhcảm nhận được tình cảm gia đình
Vỗ nhènhẹphía sau lưng củacô, giống nhưđangdỗ dành trẻnhỏ, qa nghĩ thầm, nếu nhưthậtvậy, đó làmộtlần duy nhất đó sao? Trong nhà đều chuẩn bị bao cao su, bản thân mình cũng rất chú ý phương diện này
Đầu óc tỉ mỉ nhớ tới lần lôi kéocôngya trước mặt Mộ Tử Tiêu khi họđichơi biển! Lần đó tình huống đặc biệt, đâu qa đều chỉ muốn làm thế nào tuyên cáo chủ quyền lãnh thổ của mình, hoàn toàn quên mất việc ngừa thai
“Ha ha”. Ngây ngốc cười,anhđangnghĩ, nếu như tinh địch biết,mộtlần ấy mà bọn họ có tiểu bảo bảo của mìnhthìcó thể tức chết haykhông? Dù sao bây giờ qa vui vẻ săp chết rôi.
anhnghĩ coi nhưmộtlátđibệnh viện kết quả kiểm trasẽthất vọng ít nhấthiệntại để choanhảo tưởngmộtchút cũngkhôngsao!
“Ông xã,anhkhôngsao chớ?”
Lam Thiên Tình có chútkhôngchịu nổi bộ dáng nay của qa,mộtlát khẩn trươngmộtlát cươi, giiống như bị bệnh thân kinh!
nhẹnhàng buôngcôra, qa mặt vẻ nhộn nhạonhin tới trướccô“khôngcó việc gi, chỉ la chợt nhớ tới chuyện vui khi còn bé”
Khó được cùngcôliếc mắt, nhưng cũng nhanh chóng muốn đến bệnh viện rồi. Mới vừa ra khỏi cổng trường quân đội, Lam Thiên Tình chợt hô lên:” Chết đói! Chết đói!Em muốn ăn cơm trước rôi lạinói!”
thậtrat hicôcăn bản cuxngkhôngcảm giác mình bị bệnh chỗ nào, đau đâu nhức óc cũngkhôngcó, chỉ có khuynh hướng phát triển giống heo thôi.hiệntại đói bụng cồn cào,côkhôngcần bởi vianhlo lắng cuống cuồng lạithậtsựđibệnh viện. Hơn nữacôcũng đau lòng biếtanhrất bận rộn. ăn xong cơm tối con phải chạy tới chỗ khác
“qa ! Ông xã! Em đói chết!”
Vao lúc này qa khẳng định cái gì cũng theocô, hơn nữa,côkêu đói bụng,khôngđược làm con traianhcũng đói bụng!
“Được, em muốn ăn cái gi? Em muốn ăn cái gi chúng tasẽđiăn cái đó!”
“Muốn ăn Mac Donald!”
“khôngđược! Đồ ăn đókhôngtốt cho sức khỏe,khôngđược!”
“Ô ô..anhkhi dễ em!”
“…”
côý vị làm ầm ĩ, qa chỉ có theocô,thậtvất vả đem xe dừng ở cửa hàng MacDonald, cởi dây nịt an toàn ra nhìncô, lại pháthiệnvẻ mặt áy náy củacô
“Ha ha, thế nào?khôngcó chuyện gì, chỉ náo loạnmộtlát, phụ nữ náo loạn với đàn ông là chuyện hiển nhiên mà”
Nghe qa dịu dàngnói, Lam Thiên Tình càng áy náy,côkéo áo qa:”Cái đó. Ông xã à, bỗng nhiên en lạikhôngmuốn ăn Mac Donalld rồi, muốn ăn cơm trộn!”
qa sững sờ, nhincôuất ức,khôngđành lòng, xoa đầucô:”khôngviệc gì, ông xã dẫn emđiăn cơm trộn”
hiệntại đậu xe ởmộtkhu phố buôn bán, nhưng nếu muốn đến nha hang đồ Hàn Quốc thi phải chơ lấy xe để đếnmộtkhu khácđi. Thế nhưng vừa mới lên cầu, nha đầu này lại ầm ĩ đứng lên!
“Ông xã! Ô ô đóikhôngchịu nổi, sớm biết chúng ta mới vừa rồi nên ở Mac Donald mua chút khoai tây cho em lót bụng đấy!Ông xã, người ta muốn ăn khoai tây chiên!”
“…”
“Ông xã ! Em đói chết! Em bịanhđể chết đói! Em muốn ăn khoai tây chiên!”
Qa xỗ xếch như trúng gió,rõràng đưa co đến cửa MacDonald, làcôtự minhkhôngchịu vào, như thế nào lại làanhđể chết đóicôđây!”
“Bà xã ngoan, nhẫn nại chút nữa, lập tức liền có tiệm ăn Han Quốc rồi”.anhdịu dàng dụ dỗ, lại đổi lấycônhất quyếtkhôngtha, cứ làm ầm ĩ
“Ô ô..anhkhôngphảiyêuem rôi! EM bịanhbỏ chết đói, em muốn ăn khoai tây chiên!”
Có ăn khoai tây chiên haykhônglại có quan hệ với cóyêuhaykhôngyêusao? VI vậy,mộttên con trai lạikhôngcó ngữ khí quay đâu xe, ởtrêncâu cao vi phạm luật lệ chạy ngược chiều, Lập tức phía sau cómộtxe cảnh sát đuổi theo, đèn báo hiệu và còi báo hiệu kêu loạn làm cho qa đầu óc đau nhức
Qa nhăn trán, bảo bối luôn luôn hiểu chuyện lại khéo léo, thế nao đột nhiên tính khí lại cổ quái như vậy rồi hả? Bên này vẫn cfon ớuy tư, tiểu nha đầu bên kia lại hô lên:”Ông xã,anhxong đời!anhbị cảnh sát giao thông đuổi theo!Ô ô lam thế nào, bọn họ có thể bắt chúng tađihaykhông? Làm thế nào à?”
“Tình Tình,khôngsao, yên tĩnhmột chút,khôngphải sợ, ông xã ở chỗ này, chúng takhôngsợ cảnh sát giao thông”
thậtvất vả dừng lại ở cửa MacDonald, mới vừa cởi dây an toàn ra, cảnh sát liền nhào tới. qa lấy ramộtphần giấy tờ cho người đó xem qua, cuối cùng người nọ suy nghĩmộtchút, còn phạt qa hai trăm đồng mới xong chuyện rờiđi
Thở dàimộthơi, nghiêng đầu dẫn dụ bảo bối:” Tinh Tình, em xem,anhđãnóikhôngsao.đi, ông xã dẫn emđiăn khoai tây chiên!”
Ai ngờ Lam Thiên Tình lo lắng bấtđộng, chợt giơ quả đấm đánh như mưa lên ngườianh, vừa khóc vừa kêu:”Ô ô ô.. đều tạianh, đều tạianh! Ai choanhquay đâu đấy!anhkhôngbiết đó la cái cầumộtchiều à, nhiều nguy hiểm như vậy a! Đều tạianh!anhlàm người ta sợ muốn chết!”
Qa sững sờ, ngay sau đó bấtđắc dĩ :”Được, đều la sai lầm củaanh, đều tạianh. Bây giờ bọn họđãđirồi,khôngsao, chúng tađiăn uống cái gì chứ?”
Lam Thiên Tình rối rắm nhin tới trước :”Vậy em chỉ mua túi khoai tây chiên thôi!Em còn muốn ăn cơm trộn!”
Qa cưng chiều ngắt khuôn mặtnhỏnhắn củacô:”Tốt”
Xuống xe, đứng ở trước quầy, qa mặc kệcôvừanóichỉ cần khoai tây chiên, chỉ sợmộtlátđangtrênđườngcôlại la hétnóikhoai tây chiênkhôngđủ ăn, còn phải uống nước giải khát, còn phải ăn cánh gà, vì vậy dứt khoát mua mỗi thứmộtchút theo khẩu vị trước kia của Lam Thiên TìnhNhân viên cửa hàng phải phụ giúpanhmang đồ r axe, Lam Thiên Tình nhìn qa xách theomộttúi lớn đô ăn liền trách:”Hư! Em biết ngay nha!Làm sao càng lúc em càng giống heo,thìra đều tạianhđấy!”
“…”
“Hừ! Muamộttúi lớn như vậy, xách theosẽrất mệt mỏi a! Cố ý đấy!” Dường như ngườiđangxách đồ làcôchứkhôngphảianh
“Bà xã, thắt dây an toàn”
thậtvất vả dụ dỗcô, ruốt cuộc lại quay lại cầumộtchiều,qa nhìncômải mê nhanh chóng ăn hếtmộttúi khoai tây chiên, lại gặm đến cánh gàthìthâm thanthậtmaykhôngnghecôchỉ mua khoai tây chiên thôi, nếukhônglúc này lại muốn quay trở lại rồi.
Bên nayanhâmthầm vui mừng vì quyết địnhanhminh của mình còn bên kia Lam Thiên Tìnhlại cắn ống hút tức giận:”anhxemđiđều tạianhmuamộtđống lớn thế này, làm cho người takhôngmuốn ăn cơm trộn rồi, chúng ta trở về doanh trại bộ đội thôi! Ănmộtđống đồ ăn như vậythìđến tận sấng mai cũngkhôngmuốn ăn cơm!”
“…”
mộtlát,mộttên con trai cắn răngnói:”Hay làđimuađi, mua về ăn khuya”. Ngộ nhỡđivê,côlạinóimuốn ăn làm thế nào?
“Ô ô..khốn khiếp!anhxemđi, chính làanhcoi em như heo!anhxấu lắm!”
“…”