Chương
Cô ta biết rõ Mộc Mai đang nói bóng nói gió mình. Nhưng đây không phải là lúc để cô ta đi tỏ thái độ với người khác.
Nếu như chọc cho Cố Văn bực bội thì có thể từ nay trở đi, cô ta không còn có cách nào để vào làm việc trong công ty nhà họ Cố nữa.
Dứt lời, Mộc Mai đẩy Cố Văn lên xe.
Sau khi rời khỏi nhà Ninh Thanh Trúc được một đoạn, cô mở cửa sổ ra, cầm lấy hộp trà rồi ném ra ngoài.
“Em ghét Ninh Thanh Trúc à?” Cố Văn trêu Mộc Mai. Ai bảo vừa nấy cô không thèm để ý đến suy nghĩ của anh, tự dưng khăng khăng đòi sắp xếp cho Ninh Thanh Trúc vào công ty làm gì cơ chứ.
Mộc Mai bực bội càu nhàu: ‘Không lẽ anh lại thích cô ta?”
Cố Văn câm nín không nói nên lời, anh thở dài rồi ôm cô vào lòng: “Vậy em còn cho cô ta đến làm việc ở Công ty Hưng Thịnh làm gì? Tại sao lại có thể mắt nhắm mắt mở như vậy được chứ?
Không phải cách tốt nhất là tránh cô ta ra càng xa càng tốt sao?”
Mộc Mai chua xót nói: “Chỗ nguy hiểm nhất lại là chỗ an toàn nhất. Tôi lại muốn xem thử, ở trong tầm mắt của tôi thì cô ta còn dám gây chuyện nữa không.
Nếu như tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của mình, thì người khác làm gì có cơ hội để mà chạm tay vào được cơ chứ. Đây mới là nguyên nhân mà Mộc Mai muốn cho Ninh Thanh Trúc bước chân vào Hưng Thịnh.
Nghe xong lời giải thích của Mộc Mai, Cố Văn bật cười sảng khoái::’Đúng là vợ của Cố Văn mà.”
Như vậy thì anh cũng yên tâm được.
rồi. Xem ra trong lòng Mộc Mai vẫn còn rất quan tâm đến anh. Nghĩ đến đây, trái tim của Cố Văn nhảy cãng lên, tung tăng nhảy nhót, vui như trẩy hội.
Ngày hôm sau, Mộc Mai và Cố Văn đến công ty. Vừa bước vào, cả hai đã nhìn thấy Ninh Thanh Trúc đang ngồi đợi ở trong phòng làm việc. Lúc này, cô ta mặc một bộ váy màu trắng, chân mang giày cao gót, trên tay câm một bộ sơ yếu lý lịch. : Mộc Mai ngồi xổm xuống rồi thầm thì vào tai Cố Văn: Em họ anh gấp như vậy luôn à? Rõ ràng tối hôm qua đã bảo là để sang tuần mới vào làm rồi cơ mà.
Ai mà ngờ được, hôm nay cô ta đã ba chân bốn cảng chạy đến đây rồi.”
Nhìn thấy Mộc Mai và Cố Văn, Ninh Thanh Trúc bước đến: “Em chào anh họ, em chào chị dâu, đáng lẽ tuần sau em mới đến công ty. Nhưng em muốn làm quen với công việc, học hỏi càng sớm càng tốt ạ. Vậy nên, sáng nay em mới đến thắng công ty luôn, như vậy có hơi kỳ không ạ?”
Cố Văn không nói một tiếng nào mà đi thẳng vào trong phòng làm việc của mình, để lại Mộc Mai và Ninh Thanh Trúc ở bên ngoài.
“Chị dâu, em làm phiền anh chị rồi , đúng không?” Ninh Thanh Trúc tủi thân cúi đầu xuống, dáng vẻ giống y như đứa trẻ phạm lỗi vậy.
Lúc này, Elsa bị Mộc Mai gọi tới. Cô ta nhìn thấy dáng vẻ của Ninh Thanh Trúc mà không khỏi tò mò dò hỏi: “Sao vậy? Hình như tôi đến không đúng lúc rồi nhỉ?” : Sau cái lần đánh nhau với Mộc Mai, mỗi lần Elsa nhìn thấy cô đều có chút sợ hãi. Trên người người phụ nữ này có một luông sức mạnh vô cùng đáng sợ, nó làm cho cô ta không dám xem thường Mộc Mai một chút nào cả.
“Không có gì, cô này là em họ của Cố Văn. Từ nay trở về sau, cô giao hết một nửa công việc của tôi cho cô ấy làm nhé. Phiền cô dạy lại cho cô ta quy trình xử lý công việc của công ty nhé.