Thư kí đứng ở một bên ngây ngẩn cả người, chính anh ta làm chiếc PowerPoint này, không ngờ rằng Tổng giám đốc chỉ dùng một câu để tăng lương gấp đôi cho anh ta, xem ra tâm trạng của Tổng giám đốc đang cực kì tốt.
"Cảm ơn Tổng giám đốc Văn” Đây cũng coi như là trong họa có phúc.
Vốn PowerPoint anh ta chuẩn bị không được ổn lắm, nhưng vì thời gian gấp quá, anh †a nghĩ chỉ trình bày một chút thôi nên bèn làm qua loa cho xong, không ngờ răng Tổng giám đốc ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn mà đã tăng lương cho anh ta.
"Làm việc cho đàng hoàng, công ty tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu." Nói xong, Cố Văn liền rời khỏi văn phòng, để.
„ lại mọi người đưa mắt nhìn nhau, đây thật sự là Diêm Vương Cố Văn lạnh lùng của bọn họ sao?
Lăng Khải nhìn thoáng qua Sở Trọng Văn: "Hôm nay anh ấy uống lộn thuốc à?”
Nhưng Sở Trọng Văn lại dựa vào trên ghế, giang tay ra: "Cậu lại không biết sức mạnh của tình yêu vĩ đại như thế nào rồi, khi nấy lúc nghe điện thoại ở bên ngoài, Tổng giám đốc của chúng †a cười vui vẻ vô cùng”
"Được rồi được rồi, mọi người không nên ngồi ở đây nữa, hôm nay Tổng giám đốc đang vui, mọi người có yêu cầu gì thì nhanh nói cho tôi biết, sau đó thì tất cả mọi người đi làm việc đi”
Sở Trọng Văn và Lăng Khải ra khỏi phòng họp, đi đến văn phòng của Cố Văn, Cố Văn không ở đây, hai người bèn đi
xuống lầu tìm anh.
Không ngờ lại gặp được Sở Đình Trung ở cửa ra vào, Sở Trọng Văn chau mày, không ngờ rằng Sở Đình Trung lại đến Tây Âu.
Sở Đình Trung thấy Sở Trọng Văn thì hai mắt sáng lên, sau đó nhìn về phía Cố Văn: Không ngờ rằng con lại làm việc ở đây, ba muốn gặp ông chủ của các con, phiền con đi thông báo một tiếng.”
"Ông tìm ông chủ của chúng tôi có chuyện gì không? Hợp tác, hay là chuyện khác?" Cố Văn đang ngồi ở ghế sô pha ngay tại sảnh, nhìn thoáng qua người đàn ông đang mặc đồ vest mang giày da này, trông ông ta khá giống Sở Trọng Văn. "Tôi tới tìm ông chủ của các cậu, đương nhiên là có việc cần làm, việc gì phải nói cho các cậu biết? Các cậu không xứng được biết, vì vậy nhanh đi vào.
thông báo đi" Sở Đình Trung lộ ra dáng vẻ không coi ai ra gì, cứ như là đã quên đi chuyện vừa mới xảy ra ở Đông Âu vào mấy ngày trước.
“Thật sự không hiểu ông lấy dũng khí ở đâu ra mà lại dám mò đến đây”
Trên mặt Sở Trọng Văn xuất hiện một nụ cười giêu cợt, tên Sở Đình Trung này quá hồ đồ, không biết ông chủ là ai mà lại dám đứng ở ngay đây kêu gào.
"Con có ý gì?" Bị chính con trai mình châm biếm làm ông †a càng thêm bực, mình.
"Đương nhiên chính là ý trên mặt chữ, ngay cả Tổng giám đốc là ai ông cũng không biết mà còn đòi đến nói chuyện hợp tác.
Cố Văn đang ngồi ngay ngắn ở trước mặt ông,
ông lại không nhận ra anh ấy chính là Kiêu Vĩ Thành” Lăng Khải ở một bên phụ họa, tên Sở Đình Trung này đúng là không có đầu óc, không hiểu sao lại có thể leo lên bảng xếp hạng những người giàu có ở Đông Âu như thế?
Sở Đình Trung không thể nào ngờ tới rằng Cố Văn là Giám đốc Kiêu Vĩ Thành của công ty Ting, một công ty mạnh như vậy, Cố Đình cũng không thể nào sánh nổi, huống chi là Cố Nam.
“Cậu thật sự là Kiêu Vĩ Thành?”
"Không thể là giả được”" Cố Văn cũng không giấu diếm thân phận của mình, chỉ không biết rằng người đàn ông này đến tìm anh làm gì.
Nếu như hợp tác thì anh lại không có thời gian sang Đông Âu để phát triển, căn cứ tình hình bên kia, muốn phát triển thì chỉ có thể mua lại hết thị trường bên đó, nhưng hiện tại anh vẫn chưa kiếm đủ tiền, cũng chưa có cấp dưới phù hợp..