Bạch Vũ lo lắng, Cố Đình sắc mặt khó tin, không ngờ vợ ông †a cũng là một tay cờ bạc giỏi sao?
“Cô nói cái gì? Bạch Lan Huyên, cô nói lại cho tôi nghe” Phòng trước phòng sau vậy mà lại không phòng được vợ mình.
“Sao, anh không tin? Năm đó vì chị †a cờ bạc nên mới dẫn tôi đến nơi như vậy, hiện tại chị ta đã trả hết nợ rồi, nhưng tôi lại đối mặt với lỗ hổng lớn, trên đời làm gì có cái lý đó! Tôi nói cho anh biết, dù các người không giúp tôi số tiền này, tôi cũng có cách để trải”
Nói xong, Bạch Lan Huyên lấy đồ của mình rồi tức giận bỏ đi.
Cánh cửa nặng nề đóng lại, Bạch Vũ thận trọng ngẩng đầu nhìn Cố Đình: “Anh nghe em giải thích.
Thật ra chuyện này...là em gái em, là em gái em...”
“Em gái cô ép cô đánh bạc sao? Cô ta lấy tiền của cô để đưa cô đi đánh bạc? Cô còn mặt mũi mà mặc cả với tôi sao? Bạch Vũ, trước đây tôi chưa từng tin cô là một người phụ nữ xấu xa, nhưng sao cô lại có thể đi đánh bạc?
Cô đã quên trước đây Mộc Sĩ làm sao mà suýt nữa đã để mất công ty của nhà họ Mộc à?
Nếu không có Cố Văn cho hắn ta vay tiên thì nhà họ Mộc không biết giờ đã thành thế nào rồi, cô còn dám tham gia vào loại cờ bạc đó nữa, cô nói xem, cô rốt cuộc đã để thua bao nhiêu tiền?”
Cố Đình vốn tưởng rằng vợ mình chỉ lấy tài sản của gia đình để tiếp tế em gái và em rể, nhưng không ngờ rằng chính cô Ta lại dính vào cờ bạc.
Dính lấy loại phụ nữ như Bạch Lan Huyền thì có gì tốt đẹp.
chứ? Tại sao người phụ nữ này lại không hiểu chứ, sao lại nghĩ không thông như vậy?
Bạch Vũ ngay lập tức quỳ xuống ôm lấy đùi của Cố Đình: “Không như anh nghĩ đâu, em vốn không định như vậy, chỉ nhất thời không nhịn được mới đi đánh bạc, anh tin em đi...đó là lần đầu tiên em đánh bạc, sẽ không bao giờ có lần sau nữa, em cầu xin anh...Đừng đuổi em đi”
“Tôi đang hỏi cô, rốt cuộc cô đã để mất bao nhiêu tiền của?” Cố Đình không còn giận nổi nữa, từ trước đến nay ông ta luôn chán ghét việc vợ chồng Bạch Lan Huyên ở bên ngoài cờ bạc, ông ta không ngờ vợ mình lại cũng là người như vậy.
Bạch Vũ cúi đầu, không biết nên mở mồm thế nào.
“Nói đi chứ, bây giờ tôi cho cô cơ hội nói ra, nếu để tôi điều †ra ra cô thua bao nhiêu, tôi sẽ ly hôn với cô ngay lập t†WI ^ “Ba...ba trăm tỷ...!Bạch Vũ ngập ngừng nói.
ô nói cái gì? Ba trăm tỷ?” Cố Đình mình sửng sốt, gia sản của bọn họ tổng cộng có bao nhiêu đâu chứ, không ngờ người phụ nữ này lại để mất những ba trăm tỷ!
Nếu không phải bị ép, có lẽ người phụ nữ này sẽ không bao giờ nói ra chuyện này.
Cố Đình tát vào mặt Bạch Vũ: “Tại sao tôi lại lấy một người.
đàn bà hoang đường như cô? Tôi vốn tưởng cô là tiểu thư khuê các, có thể gánh vác trọng trách trở thành nữ chủ nhân của gia đình.
Không nghĩ cô lại hồ đồ đến mức dính vào cờ bạc”
Thấy Gố Đình tức giận như vậy, Bạch Vũ phút chốc òa khóc, dù sao thì tình hình hiện tại khác xa với ý định kiếm chút tiền tiêu vặt ban đầu của bà Đình, em sai rồi, em thật sự sai rồi, em sẽ không bao giờ tái phạm nữa, xin hãy cho em một cơ hội, cho em một cơ hội để thay đổi bản thân” Bạch Vũ ở một bên khóc, những người bên cạnh đến thở mạnh cũng không dám.
Gố Văn ngồi trên ghế sô pha, lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt nói: “Ba, con chỉ tới để ký hợp đồng.
Con không có hứng thú và cũng không rảnh rồi để ở đây xem ba giải quyết những lùm xùm này”
Cố Văn vừa dứt lời, Bạch Lâm Anh đã trao hợp đồng trong tay cho Cố Đình.
Khi nhìn thấy bốn chữ chuyển nhượng công ty trong hợp đồng, Bạch Vũ đứng dậy hét lớn: “Không thể ký, tôi không đồng ý.
Ký xong thì tôi phải làm thế nào? Cố Nam của tôi phải sống như thế nào? Những ngày tháng sau này gia đình †a phải sống thế nào?”.