Sau khi thấy hết những tin đồn được đính chính, anh cũng cảm thấy mình đã sai, lỡ miệng lớn tiếng với cô vả lại anh cũng không biết là cô đang giận chuyện gì, tạm thời đợi rõ nguyên nhân mới có thể sang dỗ cô.
Tới chiều Trần Niên gửi cho anh một tin nhắn.
- Lục tổng, Đỗ Thư cô ta gắn camera trong phòng, e là đã gửi gì đó cho Tố tiểu thư…
- Tôi biết rồi.
Hoá ra là vậy, cô lại nghĩ anh lên giường với Đỗ Thư, thật ra thì tại anh trúng xuân dược mạnh quá nên mới hôn đáp lại cô ta chứ anh tỉnh táo anh làm như vậy làm gì chứ.
Anh vào phòng tắm, tắm rửa mặc trên người bộ đồ thoải mái, sau đó chạy qua nhà cô.
Thấy cửa nhà không khóa anh liền đi thẳng vào trong kiếm cô, nghe theo mùi thức ăn anh đi theo tới được phòng bếp đang thấy cô vui vẻ thưởng thức món bò Kobe.
Vừa cãi nhau chia tay với anh mà giờ lại vui vẻ ngồi ăn bò vậy sao “đúng là phụ nữ ác độc mà” hazz.
Anh bước vào cô cũng không thèm nhìn anh, anh tự nhiên như nhà của mình ngồi xuống bên cạnh cô, cô vẫn chăm chú ăn miếng bò không thèm để ý người bên cạnh.
Anh giả vờ ho khan vài tiếng:
- Khụ … Khụ… em đang cho anh vô hình sao.
Cô nhìn sang anh liếc một cái lại cặm cụi ăn bò:
- Không phải tôi nói anh biến khuất mắt tôi sao.
- Em nỡ làm vậy với anh sao, thật ra mọi chuyện là …
Lời nói chưa kịp nói ra vô đã đứng dậy, dùng một nắm đấm nhằm thẳng con mắt anh, may mà anh né kịp, sau đó hai người solo võ không ai hơn ai, cô tung cú đá chuẩn bị tới ngực anh thì bị anh giữ chân kéo về mặt cô đập vào bộ ng ực rắn chắc của anh, anh ôm chặt cô nói:
- Thật ra anh không có ngủ với cô ta, anh tới để nói chuyện về vụ tin đồn cô ta kêu người tung ra nhưng ai ngờ cô ta lại bỏ thuốc vào ly rượu của anh, thật ra em có thể hỏi Trần Niên hôm đó Trần Niên đi theo anh đó bà xã.
Cô đẩy anh ra, thật ra hồi chiều Trần Niên đã gửi toàn bộ video cho cô, cô đã bớt giận anh rồi, chả qua cô đây là muốn hành hạ anh một chút.
- Tôi vừa đi anh tới nói chuyện với cô ta còn dám uống rượu cô ta đưa, có phải anh thấy mình sống quá lâu rồi đúng không Lục tổng.
Anh cười nói giọng nũng nịu cô:
- Bà xã à lần sau sẽ không vậy nữa, tha lỗi cho anh nha.
- Còn có lần sau.
- Anh đảm bảo không có lần sau.
- Được, nhưng anh lấy gì để tạ lỗi với tôi, anh có biết sáng nay tôi tốn bao nhiêu nước mắt không.
Anh tới gần ôm cô vào lòng vuốt v e mái tóc nâu của cô:
- Lần sau không được khóc anh rất đau lòng, có giận thì cứ đánh anh là được.
- Hứ, không thèm đánh anh ngày mai sẽ đem thẻ của anh đi tiêu sạch.
- Được a, mai anh chở em đi quẹt khi nào hết tiền thì chúng ta về nha.
- Dạ hihii …
- Vậy bây giờ chúng ta lên phòng ngủ nhé.
- Đi đóng cửa đi.
- Tuân lệnh bà xã.
Sau đó quay lại bế cô lên phòng sau bao ngày không gặp có lẽ anh như con hổ đói vậy đó, ăn cô còn muốn nuốt hết cả xương, sau tiếng cuối cùng cô cũng được chợp mắt rồi a.
Biết vậy cô sẽ giả vờ giận anh thêm vài ngày nữa.
Sáng hôm sau.
Nắng ấm đã chiếu vào ban công, hai con người trần như nhộng đang nằm trên chiếc giường, căn phòng còn vương chút mùi han ái của đêm hôm qua.
Anh mở mắt nhìn người con gái đang nằm trong lòng, môi mỏng khẽ cười nhẹ.
Thật vui vẻ, thoải mái khi cô không giận anh nữa, người ta bảo cơn mưa nào rồi cũng sẽ tạnh mà.
Anh cúi xuống hôn vào môi cô:
- Bà xã dậy đi nào.
- Anh để em ngủ thêm phút nữa.
- Được anh đợi em.
Sau phút anh bế cô đi vào phòng vscn giúp cô sau đó lại bế cô ra giường, bây giờ cô mới tỉnh ngủ chút, bỗng nhiên nhìn anh mà mắng:
- Bộ anh đói lắm sao, sao anh không nuốt hết xương em luôn đi, đau chết đi được.
- Anh nuốt em rồi lần sau anh ăn gì có đúng không nào bà xã.
Cô trợn tròn mắt nhìn anh, thật là tên gian thương, tên đàn ông đáng ghét nhất mà cô từng gặp, chửi thầm trong lòng vậy thôi chứ cô yêu anh còn hơn yêu bản thân cô ý chứ.
Hai người xuống nhà ăn sáng, sau đó anh lấy cho cô một ly sữa sau bữa ăn, cô vui vẻ nhận lấy uống một hơi.
Sau đó hai người thay đồ chuẩn bị đi tới tttm quẹt hết thẻ của anh a..