Uống đến say khướt, Mộc Bạch trực tiếp nằm lăn xuống đất, ôm lấy ghế nhỏ khóc lóc om sòm nhất định không chịu đứng lên. A Quyền không có biện pháp, cởi áo khoác của mình đem hắn bao lại, sau đó gắp vài miếng thức ăn uy hắn.
Bạch thiếu hai mắt sương mù, sung sướng tiếp nhận ăn. Ăn xong liền la hét “Còn muốn, còn muốn”, A Quyền niết niết mặt hắn, bất quá vẫn là vẻ mặt ôn nhu tiếp tục chăn nuôi Bạch tiểu trư.
Người chung quanh ước ao, năm sáu tên quang côn đến bây giờ còn chưa có bạn gái cùng nhau thở dài.
Xem bộ dáng này của A Quyền, mười phần là “Nam nhân ba tốt” a, nhiều tiền, đẹp trai, lại ôn nhu. Nếu như cũng có người đối với bọn họ như vậy, cho dù phải lấy một nam nhân cũng cam tâm tình nguyện a!
Tên Bạch thiếu này, không biết đời trước làm chuyện gì, đời này lại có thể gả cho người tốt như vậy.
Mọi người thổn thức có thừa, lại bắt đầu mời rượu nhau, hiếm khi lão bản nhà mình mời khách, không hung hăng thịt một bữa sẽ thua lỗ lớn. Đương nhiên, uống nhiều nhất là Hướng Dịch.
Biết những người này là các nhà khai phá game《 tứ quý 》, cậu không nói ra miệng, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy thân thiết. Chơi nhiều game như vậy, hợp khẩu vị của cậu nhất chính là 《 tứ quý 》.
Huống chi, cậu chính là ở trong game biết Dạ Sắc Quân Lâm, Mộc Bạch, A Quyền… Đối với người thiết kế《 tứ quý 》, tất nhiên là thập phần kính phục.
Thế nên lúc bị mời rượu, Hướng Dịch ai đến cũng không – cự tuyệt.
“Tẩu tử uống rượu thật sảng khoái, ha ha, lão đại lần này thú thật tốt, sau này chúng ta có phúc rồi.” Phụ trách kế hoạch – Lý Nam một hớp uống cạn rượu trong ly, rồi lại rót đầy cho mình, “Tiếp nào! Chúc lão đại và tẩu tử sau này vạn sự thuận lợi, nhiều phúc nhiều thọ.”
Hướng Dịch mím môi, cùng hắn lại cạn một ly.
Ít khi có rượu để uống, cậu cũng rất vui vẻ.
Tuy rằng bọn họ vẫn xưng hô “Tẩu tử, ” thật kỳ quái không được tự nhiên. Bất quá Tiểu Hướng đồng học khống chế rất tốt, đối mặt với mấy người thủ hạ phụ trách kế hoạch game của Tiêu Quân Lâm, càng không có dục vọng động thủ.
Thế nên, trong phòng rất tốt rất an toàn, bầu không khí náo nhiệt không gì sánh được. Mà lại có xu thế càng ngày càng nóng.
“Được rồi, tẩu tử, ngươi và lão đại lúc nào kết hôn?” Thư ký Phương Nham kính rượu, giống như lơ đãng hỏi.
Hướng Dịch như này 囧, lúc nhìn cậu thì trong mắt cậu đều là mê muội, những người này thế nào đều cảm thấy cậu và Tiêu Quân Lâm sẽ kết hôn ni? Ngay cả ở trong game bọn họ tựa hồ cũng không có xu thế kết hôn đi…
Bất quá, không nói gì vẫn hoàn không nói gì, cậu cúi đầu nhưng vẫn cùng Phương Nham uống cạn ly rượu.
“Sau này lúc kết hôn nhớ phải cho chúng ta biết nga.” Phương Nham hướng cậu nháy nháy mắt, lại ôm bình rượu rót đầy cho cả cậu và bản thân mình, “Tẩu tử, hôm kia 《 tứ quý 》 khai thông hệ thống trao đổi tiền hiện thực và tiền trò chơi, đến, để ăn mừng, chúng ta cạn thêm chén nữa!”
Lời này rất êm tai a, Tiêu Quân Lâm hướng phía thư ký của mình thưởng thức gật đầu. Suy tính có nên đem giảm bớt tiền lương của Bạch thiếu chuyển sang thành tiền lương của Phương Nham không.
—— Đương nhiên, cái ý niệm này cũng phải ngẫm lại. Tiêu đại lão bản nhìn A Quyền nhẫn nại đút đồ ăn cho Mộc Bạch, thật sâu cảm thấy sau này A Quyền phải nuôi sống Bạch thiếu cái kẻ lười biếng tiêu tiền như nước này, trái lại là nên cho hắn tăng gấp đôi tiền lương.
“Tẩu tử.” Một vị trợ lý khác nghĩ khó có được rượu miễn phí để uống, vì lát nữa mình phải trả tiền mà cân nhắc, bắt đầu thực hiện kế hoạch quá chén, “Hôm nay đại cẩu nhà ta sinh được một cái tiểu cẩu, tẩu tử, ngươi nói có đáng chúc mừng không?”
Nhãn thần thuần lương không gì sánh được, động tác rót rượu cho Hướng Dịch lại không chút nào mơ hồ. Sau đó chạm cốc, nhanh chóng uống một hớp hết sạch.
Vì vậy tuy rằng cảm thấy đại cẩu sinh tiểu cẩu, cái lý do chúc mừng này có chút chút kỳ quái, bất quá trong lòng hết mức tin tưởng người lên kế hoạch cho《 tứ quý 》, Hướng Dịch cũng uống một ngụm.
“Hôm nay cháu trai của dì của cô cô ta sinh nhật ni. Tẩu tử, đến, chúng ta uống một chén.”
“Tẩu tử, nghe nói ngươi đánh nhau rất lợi hại có đúng không? Khi nào dạy ta một chút? Na, đồ đệ bái sư trước.”
“Hướng Dịch, hắc hắc, tẩu tử a, tên ngươi thật là dễ nghe. Vừa giản đơn vừa phương tiện, ta lần đầu nghe liền nhớ kỹ.”
“Hôm nay đêm trăng tròn a, tẩu tử lát nữa chúng ta đi hát được không?”
…
Thiên hình vạn trạng lý do.
Hơn nữa càng về sau, ngay cả chuyện thẩm thẩm nhà cách vách hôm qua giết con gà tặng đem tặng một cái đùi gà đều lấy ra ăn mừng.
Hướng Dịch đầu óc càng ngày càng hỗn loạn. Những IT tinh anh chỉ số thông minh cao, liên hợp lại mời rượu, cảm thụ này thật không có bao nhiêu người chống đỡ được.
Lúc mới bắt đầu Hướng Dịch còn có thể thỉnh thoảng gắp vài miếng thức ăn, càng về sau Tiểu Hướng đồng học càng ngày càng nhu thuận, chỉ cần có người chạm cốc, cậu liền uống một hớp cạn sạch, sau đó cong cong môi, hướng về phía người mời cậu rượu cười a cười.
Cậu không hút thuốc lá, thế nhưng lại thích uống rượu. Bất quá lúc bình thường không có tiền tiêu vặt, chỉ thỉnh thoảng mới cùng huynh đệ Lăng Ti Hữu ra ngoài uống vài chén. Sợ lúc về không có ai khiêng về, hai người cũng không dám uống nhiều lắm.
Lúc này uống rất tận hứng. Tiêu Quân Lâm sợ cậu uống nhiều khó chịu, sờ sờ đầu cậu nói: “Ngoan, bây giờ không uống nữa.” Vừa nói vừa nhấc cốc rượu ra.
“Còn muốn...” Hướng Dịch trừng mắt liếc hắn, muốn từ trong tay Tiêu Quân Lâm cướp về. Bất quá lúc này khí lực không đủ, chén rượu vẫn là êm đẹp ở trên tay Tiêu Quân Lâm.
Dưới ánh đèn người bên cạnh nhãn thần sương mù, càng lộ ra dáng vẻ không giống với bình thường, Tiêu Quân Lâm vỗ vỗ gò má của cậu, rất khẳng định nói: “Tiểu Dịch, ngươi say.”
Không thể không nói, lời nói của Tiêu đại thiếu gia luôn luôn đều rất có tính đại biểu, dù không có tính đại biểu thì cũng rất có tiềm lực mồm quạ đen = =
Tỷ như, khi hắn nói xong câu đó mười giây sau, Hướng Dịch liền không có dấu hiệu nào nằm úp sấp ngã xuống trên bàn cơm.
Sợ cậu bị bàn gỗ đập hư đầu, Tiêu đại thiếu gia đem cậu kéo vào trong lòng ngực mình, sau đó diện vô biểu tình nhìn đám trợ lý đang ngồi, trần thuật sự thực: “Các ngươi đem cậu ấy chuốc say.”
Thư ký Phương Nham nhìn lão bản, mặt cười híp mắt: “Ân, chúng ta biết a, lão bản.”
Tiêu đại thiếu gia nhìn hắn ước chừng năm giây, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nháy mắt mấy cái: “Làm tốt lắm, trở về cho toàn bộ các ngươi thêm tiền lương.”
“YES! Excellent!” Toàn thể hoan hô, ngoại trừ Mộc Bạch và Hướng Dịch uống say, “Lão bản, tân hôn vui vẻ! Gia tăng mã lực, ngày mai tới công ty chúng ta bồi bổ thân thể cho ngài u.”
Tiêu đại lão bản mắng một tiếng: “Bọn ranh con các ngươi.”
Khóe miệng lại hiện ra nụ cười nhàn nhạt.
************************************************************************
Hướng Dịch chưa từng cảm thấy trên người nóng như vậy, thật giống như một con vịt quay bị nướng trên lửa.
Trong mơ mơ màng màng cảm giác trên người bị vật gì nhẹ nhàng gặm a gặm a, bên tai ngầm có tiếng nỉ non: “Tiểu Dịch, ta thích ngươi.” Sau đó dần dần đi xuống tìm kiếm.
“Nóng...” Không ngăn được cái nhiệt độ giày vò người này, Hướng Dịch thì thào một tiếng, mấy giây sau thực sự chịu không được buồn ngủ do say rượu dẫn tới, liền ngủ thật say.
Nghe tiếng hít thở nhợt nhạt bên tai, Tiêu Quân Lâm cúi đầu khẽ hôn lên môi cậu, biểu tình nhu hòa trước nay chưa từng có.
Hôm sau lúc rời giường, Hướng Dịch lần đầu tiên ngủ thẳng tới 10h30 sáng, say rượu thức dậy đầu óc mơ màng, trên người ê ẩm mềm nhũn, trên lưng rất tốt như bị cái gì chăm chú hoàn trứ không tránh thoát.
Thái dương chiếu vào cửa sổ, Hướng Dịch mất rất nhiều sức lực mới mở mắt nổi.
Một cặp mắt mang theo ý cười nhợt nhạt đập vào mắt.
Sườn mặt anh tuấn, ngón tay thon dài, rất quen thuộc...
Tiêu Quân Lâm, hắn tại sao lại ở chỗ này?
Tiểu Hướng hậu tri hậu giác phát hiện không được bình thường. Hôm qua cậu hình như uống say, sau đó cảm giác duy nhất chính là rất nóng, rất khó chịu. Sau đó hình như chìm vào giấc ngủ, rồi bất tỉnh nhân sự.
Nhưng mà nói thế nào đi nữa, Tiêu Quân Lâm cũng không nên cùng cậu ngủ trên một cái giường a.
Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua trên người mình, sắc mặt hồng nhuận khỏe mạnh nhất thời đen vài phần, toàn thân cao thấp trần trụi, ngay cả quần đùi cũng không có = =
“Tiểu Dịch, sớm.” Tiêu đại thiếu gia nhìn phản ứng của cậu, cười hệt như hồ ly mới đem tiểu bạch thỏ xơi được vào bụng, “Tối qua ngủ ngon không?” Đại khái sẽ có một chút đau nhức, không biết cậu có tự mình phát hiện được không.
Vị đại ma vương lão bản nào đó vừa thỏa mãn cười, vừa nghĩ thầm.
Sau đó hắn chú ý tới ánh mắt của Hướng Dịch tiếp tục nhìn xuống dưới, trên người hồng hồng tím tím như bị muỗi cắn, dấu vết mà Tiêu Quân Lâm lưu lại đương nhiên rất rõ ràng. Nhìn nhãn thần ngây thơ hình như không biết phát sinh chuyện gì của Hướng Dịch, Tiêu Quân Lâm khó có được nổi lên tâm tư áy náy.
“Có đau không?” Tiêu Quân Lâm xoa xoa tóc Hướng Dịch, trán kề lên trán cậu, “Tối qua là lần đầu tiên của ngươi, sau này ta sẽ làm cẩn thận hơn.” Tuy rằng hắn liên tục nhắc nhở bản thân phải khắc chế, bất quá sau đó vẫn là quá mức nóng nảy.
Hướng Dịch kinh ngạc nhìn nhìn hắn, dần dần mím môi. Ánh mắt sương mù chuyển thành trong suốt, từ từ nổi lên một tầng hơi nước.
Sau đó, dưới ánh mắt yêu thương của Tiêu Quân Lâm, Hướng Dịch vươn một chân trong chăn ra, cố sức đem kẻ nào đó đạp xuống giường.
Uống đến say khướt, Mộc Bạch trực tiếp nằm lăn xuống đất, ôm lấy ghế nhỏ khóc lóc om sòm nhất định không chịu đứng lên. A Quyền không có biện pháp, cởi áo khoác của mình đem hắn bao lại, sau đó gắp vài miếng thức ăn uy hắn.
Bạch thiếu hai mắt sương mù, sung sướng tiếp nhận ăn. Ăn xong liền la hét “Còn muốn, còn muốn”, A Quyền niết niết mặt hắn, bất quá vẫn là vẻ mặt ôn nhu tiếp tục chăn nuôi Bạch tiểu trư.
Người chung quanh ước ao, năm sáu tên quang côn đến bây giờ còn chưa có bạn gái cùng nhau thở dài.
Xem bộ dáng này của A Quyền, mười phần là “Nam nhân ba tốt” a, nhiều tiền, đẹp trai, lại ôn nhu. Nếu như cũng có người đối với bọn họ như vậy, cho dù phải lấy một nam nhân cũng cam tâm tình nguyện a!
Tên Bạch thiếu này, không biết đời trước làm chuyện gì, đời này lại có thể gả cho người tốt như vậy.
Mọi người thổn thức có thừa, lại bắt đầu mời rượu nhau, hiếm khi lão bản nhà mình mời khách, không hung hăng thịt một bữa sẽ thua lỗ lớn. Đương nhiên, uống nhiều nhất là Hướng Dịch.
Biết những người này là các nhà khai phá game《 tứ quý 》, cậu không nói ra miệng, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy thân thiết. Chơi nhiều game như vậy, hợp khẩu vị của cậu nhất chính là 《 tứ quý 》.
Huống chi, cậu chính là ở trong game biết Dạ Sắc Quân Lâm, Mộc Bạch, A Quyền… Đối với người thiết kế《 tứ quý 》, tất nhiên là thập phần kính phục.
Thế nên lúc bị mời rượu, Hướng Dịch ai đến cũng không – cự tuyệt.
“Tẩu tử uống rượu thật sảng khoái, ha ha, lão đại lần này thú thật tốt, sau này chúng ta có phúc rồi.” Phụ trách kế hoạch – Lý Nam một hớp uống cạn rượu trong ly, rồi lại rót đầy cho mình, “Tiếp nào! Chúc lão đại và tẩu tử sau này vạn sự thuận lợi, nhiều phúc nhiều thọ.”
Hướng Dịch mím môi, cùng hắn lại cạn một ly.
Ít khi có rượu để uống, cậu cũng rất vui vẻ.
Tuy rằng bọn họ vẫn xưng hô “Tẩu tử, ” thật kỳ quái không được tự nhiên. Bất quá Tiểu Hướng đồng học khống chế rất tốt, đối mặt với mấy người thủ hạ phụ trách kế hoạch game của Tiêu Quân Lâm, càng không có dục vọng động thủ.
Thế nên, trong phòng rất tốt rất an toàn, bầu không khí náo nhiệt không gì sánh được. Mà lại có xu thế càng ngày càng nóng.
“Được rồi, tẩu tử, ngươi và lão đại lúc nào kết hôn?” Thư ký Phương Nham kính rượu, giống như lơ đãng hỏi.
Hướng Dịch như này 囧, lúc nhìn cậu thì trong mắt cậu đều là mê muội, những người này thế nào đều cảm thấy cậu và Tiêu Quân Lâm sẽ kết hôn ni? Ngay cả ở trong game bọn họ tựa hồ cũng không có xu thế kết hôn đi…
Bất quá, không nói gì vẫn hoàn không nói gì, cậu cúi đầu nhưng vẫn cùng Phương Nham uống cạn ly rượu.
“Sau này lúc kết hôn nhớ phải cho chúng ta biết nga.” Phương Nham hướng cậu nháy nháy mắt, lại ôm bình rượu rót đầy cho cả cậu và bản thân mình, “Tẩu tử, hôm kia 《 tứ quý 》 khai thông hệ thống trao đổi tiền hiện thực và tiền trò chơi, đến, để ăn mừng, chúng ta cạn thêm chén nữa!”
Lời này rất êm tai a, Tiêu Quân Lâm hướng phía thư ký của mình thưởng thức gật đầu. Suy tính có nên đem giảm bớt tiền lương của Bạch thiếu chuyển sang thành tiền lương của Phương Nham không.
—— Đương nhiên, cái ý niệm này cũng phải ngẫm lại. Tiêu đại lão bản nhìn A Quyền nhẫn nại đút đồ ăn cho Mộc Bạch, thật sâu cảm thấy sau này A Quyền phải nuôi sống Bạch thiếu cái kẻ lười biếng tiêu tiền như nước này, trái lại là nên cho hắn tăng gấp đôi tiền lương.
“Tẩu tử.” Một vị trợ lý khác nghĩ khó có được rượu miễn phí để uống, vì lát nữa mình phải trả tiền mà cân nhắc, bắt đầu thực hiện kế hoạch quá chén, “Hôm nay đại cẩu nhà ta sinh được một cái tiểu cẩu, tẩu tử, ngươi nói có đáng chúc mừng không?”
Nhãn thần thuần lương không gì sánh được, động tác rót rượu cho Hướng Dịch lại không chút nào mơ hồ. Sau đó chạm cốc, nhanh chóng uống một hớp hết sạch.
Vì vậy tuy rằng cảm thấy đại cẩu sinh tiểu cẩu, cái lý do chúc mừng này có chút chút kỳ quái, bất quá trong lòng hết mức tin tưởng người lên kế hoạch cho《 tứ quý 》, Hướng Dịch cũng uống một ngụm.
“Hôm nay cháu trai của dì của cô cô ta sinh nhật ni. Tẩu tử, đến, chúng ta uống một chén.”
“Tẩu tử, nghe nói ngươi đánh nhau rất lợi hại có đúng không? Khi nào dạy ta một chút? Na, đồ đệ bái sư trước.”
“Hướng Dịch, hắc hắc, tẩu tử a, tên ngươi thật là dễ nghe. Vừa giản đơn vừa phương tiện, ta lần đầu nghe liền nhớ kỹ.”
“Hôm nay đêm trăng tròn a, tẩu tử lát nữa chúng ta đi hát được không?”
…
Thiên hình vạn trạng lý do.
Hơn nữa càng về sau, ngay cả chuyện thẩm thẩm nhà cách vách hôm qua giết con gà tặng đem tặng một cái đùi gà đều lấy ra ăn mừng.
Hướng Dịch đầu óc càng ngày càng hỗn loạn. Những IT tinh anh chỉ số thông minh cao, liên hợp lại mời rượu, cảm thụ này thật không có bao nhiêu người chống đỡ được.
Lúc mới bắt đầu Hướng Dịch còn có thể thỉnh thoảng gắp vài miếng thức ăn, càng về sau Tiểu Hướng đồng học càng ngày càng nhu thuận, chỉ cần có người chạm cốc, cậu liền uống một hớp cạn sạch, sau đó cong cong môi, hướng về phía người mời cậu rượu cười a cười.
Cậu không hút thuốc lá, thế nhưng lại thích uống rượu. Bất quá lúc bình thường không có tiền tiêu vặt, chỉ thỉnh thoảng mới cùng huynh đệ Lăng Ti Hữu ra ngoài uống vài chén. Sợ lúc về không có ai khiêng về, hai người cũng không dám uống nhiều lắm.
Lúc này uống rất tận hứng. Tiêu Quân Lâm sợ cậu uống nhiều khó chịu, sờ sờ đầu cậu nói: “Ngoan, bây giờ không uống nữa.” Vừa nói vừa nhấc cốc rượu ra.
“Còn muốn...” Hướng Dịch trừng mắt liếc hắn, muốn từ trong tay Tiêu Quân Lâm cướp về. Bất quá lúc này khí lực không đủ, chén rượu vẫn là êm đẹp ở trên tay Tiêu Quân Lâm.
Dưới ánh đèn người bên cạnh nhãn thần sương mù, càng lộ ra dáng vẻ không giống với bình thường, Tiêu Quân Lâm vỗ vỗ gò má của cậu, rất khẳng định nói: “Tiểu Dịch, ngươi say.”
Không thể không nói, lời nói của Tiêu đại thiếu gia luôn luôn đều rất có tính đại biểu, dù không có tính đại biểu thì cũng rất có tiềm lực mồm quạ đen = =
Tỷ như, khi hắn nói xong câu đó mười giây sau, Hướng Dịch liền không có dấu hiệu nào nằm úp sấp ngã xuống trên bàn cơm.
Sợ cậu bị bàn gỗ đập hư đầu, Tiêu đại thiếu gia đem cậu kéo vào trong lòng ngực mình, sau đó diện vô biểu tình nhìn đám trợ lý đang ngồi, trần thuật sự thực: “Các ngươi đem cậu ấy chuốc say.”
Thư ký Phương Nham nhìn lão bản, mặt cười híp mắt: “Ân, chúng ta biết a, lão bản.”
Tiêu đại thiếu gia nhìn hắn ước chừng năm giây, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, nháy mắt mấy cái: “Làm tốt lắm, trở về cho toàn bộ các ngươi thêm tiền lương.”
“YES! Excellent!” Toàn thể hoan hô, ngoại trừ Mộc Bạch và Hướng Dịch uống say, “Lão bản, tân hôn vui vẻ! Gia tăng mã lực, ngày mai tới công ty chúng ta bồi bổ thân thể cho ngài u.”
Tiêu đại lão bản mắng một tiếng: “Bọn ranh con các ngươi.”
Khóe miệng lại hiện ra nụ cười nhàn nhạt.
Hướng Dịch chưa từng cảm thấy trên người nóng như vậy, thật giống như một con vịt quay bị nướng trên lửa.
Trong mơ mơ màng màng cảm giác trên người bị vật gì nhẹ nhàng gặm a gặm a, bên tai ngầm có tiếng nỉ non: “Tiểu Dịch, ta thích ngươi.” Sau đó dần dần đi xuống tìm kiếm.
“Nóng...” Không ngăn được cái nhiệt độ giày vò người này, Hướng Dịch thì thào một tiếng, mấy giây sau thực sự chịu không được buồn ngủ do say rượu dẫn tới, liền ngủ thật say.
Nghe tiếng hít thở nhợt nhạt bên tai, Tiêu Quân Lâm cúi đầu khẽ hôn lên môi cậu, biểu tình nhu hòa trước nay chưa từng có.
Hôm sau lúc rời giường, Hướng Dịch lần đầu tiên ngủ thẳng tới h sáng, say rượu thức dậy đầu óc mơ màng, trên người ê ẩm mềm nhũn, trên lưng rất tốt như bị cái gì chăm chú hoàn trứ không tránh thoát.
Thái dương chiếu vào cửa sổ, Hướng Dịch mất rất nhiều sức lực mới mở mắt nổi.
Một cặp mắt mang theo ý cười nhợt nhạt đập vào mắt.
Sườn mặt anh tuấn, ngón tay thon dài, rất quen thuộc...
Tiêu Quân Lâm, hắn tại sao lại ở chỗ này?
Tiểu Hướng hậu tri hậu giác phát hiện không được bình thường. Hôm qua cậu hình như uống say, sau đó cảm giác duy nhất chính là rất nóng, rất khó chịu. Sau đó hình như chìm vào giấc ngủ, rồi bất tỉnh nhân sự.
Nhưng mà nói thế nào đi nữa, Tiêu Quân Lâm cũng không nên cùng cậu ngủ trên một cái giường a.
Cậu cúi đầu nhìn thoáng qua trên người mình, sắc mặt hồng nhuận khỏe mạnh nhất thời đen vài phần, toàn thân cao thấp trần trụi, ngay cả quần đùi cũng không có = =
“Tiểu Dịch, sớm.” Tiêu đại thiếu gia nhìn phản ứng của cậu, cười hệt như hồ ly mới đem tiểu bạch thỏ xơi được vào bụng, “Tối qua ngủ ngon không?” Đại khái sẽ có một chút đau nhức, không biết cậu có tự mình phát hiện được không.
Vị đại ma vương lão bản nào đó vừa thỏa mãn cười, vừa nghĩ thầm.
Sau đó hắn chú ý tới ánh mắt của Hướng Dịch tiếp tục nhìn xuống dưới, trên người hồng hồng tím tím như bị muỗi cắn, dấu vết mà Tiêu Quân Lâm lưu lại đương nhiên rất rõ ràng. Nhìn nhãn thần ngây thơ hình như không biết phát sinh chuyện gì của Hướng Dịch, Tiêu Quân Lâm khó có được nổi lên tâm tư áy náy.
“Có đau không?” Tiêu Quân Lâm xoa xoa tóc Hướng Dịch, trán kề lên trán cậu, “Tối qua là lần đầu tiên của ngươi, sau này ta sẽ làm cẩn thận hơn.” Tuy rằng hắn liên tục nhắc nhở bản thân phải khắc chế, bất quá sau đó vẫn là quá mức nóng nảy.
Hướng Dịch kinh ngạc nhìn nhìn hắn, dần dần mím môi. Ánh mắt sương mù chuyển thành trong suốt, từ từ nổi lên một tầng hơi nước.
Sau đó, dưới ánh mắt yêu thương của Tiêu Quân Lâm, Hướng Dịch vươn một chân trong chăn ra, cố sức đem kẻ nào đó đạp xuống giường.