Tiêu Như Nguyệt đang chống cằm say sưa nhìn Tiêu Vân Chiến luyện tập trong thao trường gia tộc. Ngày hôm nay có lẽ đã là ngày cuối cùng nàng phải luyện tập ở đây nên huấn luận viên cũng không ép nàng làm cái gì.
Sáng sớm hôm nay nàng đến Tàng Thư Các theo thường lệ 3 tháng 1 lần. Thật ra với độ tuổi và tu vi Võ Sư Tam Trọng của nàng thì cũng không có công pháp và võ kỹ gì thích hợp. Chỉ là gia tộc muốn đệ tử trẻ tuổi làm quen với mặt chữ và sách vở trong Tàng Thư Các mà thôi.
Không ngờ lần này nàng lại lọt vào mắt xanh của một vị trưởng bối. Người này không phải trưởng lão trong tộc, nhưng nghe người này nói lão ta còn mạnh hơn trưởng lão, chính xác thì lão nói là “trâu” hơn. Nàng vốn không tin, theo nàng biết thì ghê gớm hơn trưởng lão chỉ có thể là gia chủ thôi. Nhưng khi cả gia chủ cũng bị gọi đến thì nàng liền hiểu, mình sắp có một vị sư phụ rất rất “trâu” rồi. Chỉ là không biết sao sư phụ lại bắt nàng giữ bí mật với tất cả mọi người, đặc biệt là bọn trẻ ngang tuổi với nàng.
Tiêu Nhật Lam sư phụ nàng nói thiên phú của nàng vượt xa bọn nhóc ấy, tương lai nàng chắc chắn sẽ là trưởng lão của Tiêu gia.
Tiêu Như Nguyệt lại hỏi sư phụ, nếu nàng làm trưởng lão thì nàng thích cưới ai cũng được phải không thì sư phụ nàng cười to mà hỏi nàng thích ai. Nàng lại đỏ mặt không dám nói.
Tiêu Như Nguyệt đang suy nghĩ thất thần thì Tiêu Vân Chiến đã đến trước mặt nàng vẫy tay.
- Cùng nhau đi nhà ăn chung nhé?
- Vâng. Mà Vân Chiến ca ca, ngày hôm mai ta sẽ đến Tàng Thư Các học tập với sư phụ rồi, không biết có còn thường xuyên được đi ăn cùng Vân Chiến ca ca không nữa.
- Ồ, sư phụ? Ai là sư phụ của Nguyệt Nhi?
Mặc dù Tiêu Nhật Lam đã nói Tiêu Như Nguyệt giữ bí mật, nhưng nàng cũng không muốn giấu diếm Tiêu Vân Chiến, liền trả lời:
- Sư phụ tên là Tiêu Nhật Lam đó.
- Nguyệt Nhi lại được vị trưởng bối ở Tàng Thư Các thu làm đồ đệ sao? Thật đáng chúc mừng. Chúng ta đi nhà ăn mở tiệc nào.
- Hoan hô…
Nhìn Tiêu Như Nguyệt như con chim sẻ chạy về phía nhà ăn Tiêu Vân Chiến lại nghĩ đến lời dặn của phụ thân.
“Lúc đầu là vì phụ thân mẫu thân của nàng đều là trưởng lão, phụ thân nàng càng là nội môn thực quyền trưởng lão có quan hệ tốt với rất nhiều ngoại môn trưởng lão. Nàng tương lai cũng sẽ thành một đại mỹ nữ. Hiện giờ, nàng lại được Tiêu Nhật Lam thân phận còn cao hơn trưởng lão thu làm đồ đệ, sao ta có thể để nàng thoát được? Chỉ là sau này có lẽ ta phải tiến vào Vân Trung giáo rồi, làm thế nào bây giờ nhỉ? Phụ thân cũng đã cho người tìm Thiết Mộc Cốt Đan rồi, làm sao ta có thể để phụ thân thất vọng được? Cho dù tương lai làm gia chủ Tiêu gia, sao có thể phong quang bằng đệ tử cao cấp của Vân Trung giáo? Phải tiến vào Vân Trung giáo cho bằng được. Giữa mỹ nữ và tiền đồ vô lượng, tất nhiên phải chọn tiền đồ thôi. Có tiền đồ, lại lo lắng không có mỹ nữ sao?”
-----------
- Hu hu, sư phụ thật là ác.
- Lẩm bẩm gì đó, con có muốn làm trưởng lão không hả? Không làm trưởng lão thì không cưới được ai đâu.
- Muốn, hu hu, nhưng mà con hết sức rồi.
- Thôi thôi, con đúng là… thôi đi chơi đi.
- Sư phụ vạn tuế.
Nhìn Tiêu Như Nguyệt tung tăng chạy nhảy, nào có biểu hiện “hết sức”, Tiêu Nhật Lam chỉ có thể lắc đầu. Hắn quay sang nói với một thiếu niên khoảng 20 tuổi cũng đang luyện tập.
- Tiêu Thành, ngươi cũng ngừng lại, theo ta đi Tàng Thư Các. Ta sẽ chỉ dẫn ngươi một số công việc cần thiết. Vài ngày nữa có lẽ ta sẽ ra ngoài một chuyến tìm kiếm vài thứ cho tiểu sư muội của ngươi.
- Sư phụ, người nói tiểu sư muội thật sự có thể thành trưởng lão trẻ tuổi nhất Tiêu gia sao?
- Là thật. Tiểu sư muội của ngươi tư chất cũng không phải là thiên tài trăm năm có một, ngược lại ngộ tính thì rất cao. Chỉ đáng tiếc tâm ham chơi quá nặng. Nếu có ta chỉ dẫn, chắc chắn tương lai sẽ thành châu ngọc. Được rồi, ngươi trước thay ta mời Tiêu Quân thái thượng trưởng lão đến đây nói là ta có việc cầu. Sau đó lại tới Tàng Thư Các.
- Vâng, thưa sư phụ.
Tiêu Thành vừa đi lại vừa nghĩ đến Tiêu Như Nguyệt. “Không biết có thể kết giao với vị tiểu sư muội này hay không? Đáng tiếc, tuổi của nàng quá nhỏ.”
----------
Không thể nói, những thứ nữ tử thần bí kia đưa cho Tiêu Vân Thiên đều là những thứ cần thiết nhất với hắn lúc này.
Thời gian diễn ra trận chiến kia còn khoảng 1 tháng rưỡi nhưng hắn chỉ có thể tu luyện thêm 1 tháng rồi lên đường.
Lại nuốt một viên Quy Nguyên Đan trung phẩm, Tiêu Vân Thiên lại bắt đầu quá trình tu luyện trong dược thủy nhàm chán.
“Đại Võ Sư có vẻ hơi xa xôi. Nuốt đan dược như ăn kẹo thế này, ít ra đến lúc đó cũng phải đạt được bát phẩm chứ nhỉ. Ài, Không đến Đại Võ Sư, cái gì cũng khó. Luyện đan, trận pháp, võ kỹ cao cấp, thậm chí là vài tạp kỹ cũng yêu cầu Đại Võ Sư.”
Bất chợt hắn nhớ tới một việc.
“Theo kiếp trước thì có lẽ hôm qua Tiêu Nhật Lam đã thu Như Nguyệt làm đồ đệ rồi nhỉ? Như vậy còn 2 ngày nữa là ngày chúng ta chính thức quen biết rồi nhỉ?”
Tiên giới.
Trong Lăng Nguyên tiểu thế giới, nữ nhân đang bị vây giữa người. Nhưng thần sắc người vẫn rất ung dung.
Nếu có người trông thấy sẽ phải sững sờ, vì cả người này đều là Tiên Tôn hoặc Thần Tôn oai chấn Tiên giới.
Một vị Tiên Tôn vóc người cao lớn lên tiếng:
- Thương Nguyệt, giao ra tin tức Hỗn Độn Đỉnh, chúng ta sẽ xem như mọi việc chưa từng xảy ra.
Nữ nhân tên Thương Nguyệt chưa trả lời thì nữ nhân còn lại đã lên tiếng:
- Chưa từng xảy ra? Ngươi cho ai cũng ngu ngốc giống ngươi sao?
Lại một vị Thần Tôn khác lên tiếng:
- Hỏa Yến, ngươi phải có cái nhìn toàn cục chứ? Tin đồn Ma giới xuất hiện cường giả cấp thủy tổ đã được xác nhận rồi. Bọn chúng rất nhanh sẽ tấn công chúng ta thôi.
Thương Nguyệt Tiên Tôn cũng không nhịn được, ánh mắt và giọng nói trở nên châm chọc:
- Hừ. Không phải lần trước ngươi nói mật thám nhận được tin tức bọn chúng muốn khai chiến tại Hạ giới sao?
Vị Thần Tôn này có chút đỏ mặt, nhưng vẫn cố gắng biện giải:
- Đúng là như thế. Nhưng sau trận chiến ở Hạ giới thì thế nào? Dù thắng dù thua bọn chúng cũng sẽ trực tiếp tấn công trực diện vào Tiên giới mà thôi. Nếu không có cường giả Tiên Đế hoặc Thần Hoàng cấp chống đỡ, chúng ta chết chắc. Mà Hỗn Đôn Đỉnh đã là hi vọng duy nhất rồi.
- Ngươi biết bí mật của nó sao? Từ xưa đến nay truyền thuyết luôn nói rằng nó thậm chí chứa cả bí mật vượt qua cấp thủy tổ. Nhưng từ khi những cường giả cổ kia phi thăng, bao nhiêu người âm thầm giữ nó trong thời gian dài vô tận, lại có người nào có thể thành cường giả cấp thủy tổ mới? Tên Ma Quân kia không có Hỗn Độn Đỉnh lại có thể tấn cấp, chúng ta lại không sao?
Vị nữ nhân duy nhất trong người kia cũng lên tiếng:
- Hừ. Đây chỉ là cái cớ để ngươi giữ nó làm của riêng mà thôi. Nó là một loại cơ hội, mặc dù rất nhỏ, ngươi hiểu không? Cho dù hiện tại không hiểu bí mật của nó, chúng ta cộng đồng nghiên cứu vẫn tốt hơn để một mình ngươi nắm giữ.
- Phượng Dực, chính các ngươi mới mượn cớ để chiếm đoạt nó từ tay ta. Vì cớ gì ta mất bao nhiêu công sức tìm thấy nó lại để các ngươi cùng hưởng dụng? Sao ngươi không mở Vạn Bảo Tiên Khố của ngươi ra chia cho ta một nửa đi?
- Đã vậy thì chúng ta sẽ giải quyết bằng vũ lực.
Đúng lúc này lại có thêm nam nhân xuất hiện, dáng vẻ như đến hỗ trợ nữ nhân đang bị bao vây. Nhìn thấy chỉ có người đên, Thương Nguyệt Tiên Tôn trở nên lo lắng:
- Dạ Phong, tiểu muội của ta đâu? Sao đến giờ vẫn chưa thấy nàng ấy đến?
Vị Tiên Tôn được gọi lập tức truyền âm:
- Diệu Vũ nàng ấy đang bị những tên khác vây khốn, chúng ta vừa đột phá vòng vây. Nàng ấy nói ta đến đây cho ngươi xem một vật.
- Là vật gì?
Dạ Phong Thần Tôn vẫn đi thẳng đến bên Thương Nguyệt Tiên Tôn. Hắn lấy ra một thanh tiểu đao đưa đến trước mặt nàng sau đó cất giọng hỏi:
- Nhận ra chứ?
- Không nhận ra.
Ngay lúc đó Thương Nguyệt Tiên Tôn nhận ra quần áo Dạ Phong Thần Tôn quá mức sạch sẽ, thần thái sáng lạn cũng không giống vừa mới đột phá vòng vây thì người này bất ngờ nói:
- Vật đòi mạng đấy.
Miệng nói nhưng tay còn nhanh hơn, Dạ Phong Thần Tôn không cần vận sức, tiểu đao đã lập tức bắn ra. Khoảng cách quá gần cộng thêm việc không đề phòng khiến Thương Nguyệt lập tức trúng chiêu.
- Ngươi…
- Không ngờ phải không?
Thương Nguyệt Thần Tôn nhìn người bạn chí cốt của mình.
- Các ngươi phản bội ta? Cả Hỏa Vân ngươi cũng thế sao? Đúng là không ngờ được.
Hỏa Vân Tiên Tôn có chút áy náy, lại có chút khao khát nhìn nàng:
- Thương Nguyệt, nàng biết tấm lòng của ta mà. Chỉ cần nàng đồng ý gả cho ta, ta lập tức sẽ bỏ qua mọi việc.
- Bỏ qua mọi việc? Ta mới là người sẽ không bỏ qua mọi việc. Nói, tiểu muội ta ở nơi nào?
Nữ nhân tên Hỏa Yến vốn cùng phe với Thương Nguyệt Tiên Tôn cũng chuyển qua trận doanh mới. Khiến trận thế giờ đây chuyển thành đánh .
- Tiểu muội của ngươi? Ta cũng không giấu diếm gì ngươi. Trong tay ngươi có tin tức Hỗn Độn Đỉnh, chính là nàng ấy để lộ ra đấy.
- Diệu Vũ, không ngờ lại là muội…
Chỉ còn người nãy giờ vẫn còn giữ im lặng. Lúc này cũng đã không kiềm được mà lên tiếng:
- Đủ rồi, Hỏa Yến. Không cần úp úp mở mở thế đâu. Chúng ta dù gì cũng là người đứng đầu Tiên giới, cho dù có mâu thuẫn cũng không thể làm kẻ tiểu nhân như thế.
Người còn lại cũng nói:
- Ta cũng có thể nói với ngươi rõ ràng. Đúng là Tiêu Diệu Vũ vô tình nói cho chúng ta biết việc này. Vốn là chúng ta chỉ muốn bức nàng ấy cùng tham gia. Cũng giống như chúng ta đang bức ngươi hiện giờ. Chỉ cần giao ra Hỗn Độn Đỉnh, sẽ không có chuyện gì xảy ra cả.
Dạ Phong lập tức tiếp lời:
- Ha ha, Không ngờ nàng ấy lại cương liệt đến như thế. Không ngờ nàng ta chỉ là Bán Tiên Tôn cấp lại có khả năng cầm chân Hỏa Vân liên thủ với Bán Tiên Tôn khác. Cuối cùng lại phải thêm cả ta nhúng tay vào, không ngờ vẫn để nàng ta trốn thoát. Ta nghĩ ngay cả ngươi cũng không có được lực chiến thế này đâu nhỉ.
Phượng Dực Thần Tôn hình như vẫn còn tức giận chuyện Thương Nguyệt Tiên Tôn nói móc mình lúc nãy, liền mở miệng châm chọc:
- Thế nào, ngươi là tỷ tỷ, cũng sẽ cương liệt như thế chứ? Đừng giao ra Hỗn Độn Đỉnh, như thế thì chúng ta mới có lý do ra tay với ngươi được.
- Ta còn lạ gì các ngươi, nếu chỉ vì Hỗn Độn Đỉnh thì Dạ Phong ngươi đã không ra tay tàn độc như thế. Ta nói đứng chứ? Sau khi ta giao ra Hỗn Độn Đỉnh, có lẽ ta vẫn không thoát được. Đã như vậy…
Không gian xung quanh Thương Nguyệt dần bị bóp méo.
- Tự bạo? Nguy rồi.
- Mau, cản nàng ta lại.
- Không kịp, các ngươi mau khống chế nàng. Ta mở khe nứt không gian.
Dưới sự liên thủ của người cùng đẳng cấp, Thương Nguyệt cũng dần cảm thấy bất lực. Những người này mặc dù không cản được nàng tự bạo nhưng xem ra nàng cũng sẽ không làm gì được bọn hắn.
Một khe nứt không gian đủ một người đi qua liền được mở ra, các Thần Tôn Tiên Tôn lập tức liên thủ đẩy Thương Nguyệt Tiên Tôn vào không gian loạn lưu.
- Mau khép nó lại. Nhanh, nhanh lên nào.
Ngay khi khe nứt chỉ còn lại bằng bàn tay. Một tiếng nổ kinh thiên từ không gian loạn lưu phát ra. Khe nứt sắp hoàn toàn khép lại lập tức bành trướng ra đến hàng ngàn mét.
Mặc dù phản ứng rất nhanh, lập tức chạy ra xa khỏi khe nứt nhưng vị đứng gần khe nứt nhất là Dạ Phong, huynh muội Hỏa Vân và Hỏa Yến vẫn bị sóng chấn động từ vụ nổ khiến thân thể dập nát, chỉ còn hồn phách thoát ra ngoài, bắt đầu khôi phục thân thể. Những người còn lại cũng trọng thương thổ máu.
Qua thời gian dài, mọi người mới có thể bình tĩnh lại.
- Xem ra nàng ta còn cương liệt hơn cả tiểu muội của mình.
- Nàng tự bạo rất triệt để, ngay cả tàn hồn cũng không lưu lại. Việc tìm kiếm Hỗn Độn Đỉnh tiếp theo sẽ thực hiện như thế nào các ngươi nói xem?
- Hi vọng duy nhất của chúng ta hiện giờ là Diệu Vũ.
- Hừ. Ta đã bảo các ngươi rồi, lúc ấy không nên dài dòng với nàng, cứ bắt lấy sưu hồn là được, các ngươi lại không nghe lời ta.
- Để rồi lại xảy ra màn tự bạo giống như vừa rồi? Và ta đã nói rồi, nàng không có tin tức Hỗn Độn Đỉnh, nếu không cũng không đến lượt chúng ta biết việc này.
- Chính xác. Lúc nói chuyện với nàng ấy, ta nhận ra vị muội muội này có chút bất mãn với tỷ tỷ của mình, từ đó mới dẫn dắt khiến nàng vô tình lộ ra nguyên nhân. Không ngờ cuối cùng lại đạt được tin tức quan trọng như thế.
- Ngươi phải nghĩ cho kĩ, nàng còn nói tin tức gì liên quan đến Hỗn Độn Đỉnh hay không?
- Có, đến nước này ta cũng không giấu diếm nữa, Diệu Vũ nàng ấy nói Hỗn Độn Đỉnh đang ở Hạ giới. Chỉ là Hạ giới rộng không kém gì Thượng giới, tìm kiếm Hỗn Độn Đỉnh cũng sẽ rất khó khăn đấy.
- Như vậy… việc lần trước cho các Kim Tiên và Thiên Thần cấp cao thủ chuyển thế là…
- Hừ. Thương Nguyệt à Thương Nguyệt, thì ra đề nghị lúc trước là vì thế. Cho dù Tiên Ma đại chiến sẽ bắt đầu từ Hạ giới thì chiến trường cuối cùng cũng là Thượng giới. Chúng ta chỉ cho những kẻ vừa chết trận chưa kịp chuyển thế trùng tu xuống Hạ giới, nàng ấy lại trực tiếp cho cả những Kim Tiên còn sống chuyển thế. Ta còn đang suy nghĩ vì sao nàng ấy lo lắng cho Hạ giới như thế. Cứ tưởng do nàng ấy vốn xuất thân từ Hạ giới, không ngờ là vì tìm kiếm Hỗn Độn Đỉnh.
- Lần trước trong linh hồn Kim Tiên và Thiên Thần, có đến tên là người của Thương Nguyệt hoặc Diệu Vũ.
- Đôi tỷ muội này thật sự là kỳ tài, thời gian phi thăng chỉ hơn vạn năm, một người là Tiên Tôn ngang hàng với chúng ta, người kia chiến lực còn mạnh không kém gì Tiên Tôn.
- Phải nhanh chóng thông báo với những thế lực của chúng ta ở Hạ giới tìm kiếm. Nhưng không thể nói rõ cho bọn chúng biết về Hỗn Độn Đỉnh được. Còn nữa, tin tức chúng ta bị trọng thương nếu truyền ra ngoài, ta nghĩ Tiên Ma Chiến sẽ đến sớm đấy. Ta không hi vọng điều này xảy ra đâu.
- Còn những Tiên Tôn Thần Tôn không tham gia lần hành động này thì sao?
- Không cần lo lắng, bọn họ không quan tâm đến việc này, như vậy cũng sẽ không tận tình điều tra kết quả. Việc chúng ta bị thương sẽ không bị lộ.
Nhóm người lập tức bỏ đi. Cũng không quan tâm những người còn sống trong tiểu thế giới. Đến đẳng cấp này, những người kia không khác gì những con kiến cả, cho dù thù hận cũng sẽ không ảnh hưởng gì được đến họ.