Tiêu Vân Thiên đã không còn để ý đến biểu hiện của chưởng quỹ nữa rồi. Hắn phất tay.
- Mở cửa.
Cầu thang chỉ hơn 40 bước chân, thông đạo cũng chỉ 10 bước. Xuất hiện trước mắt hai người là 1 cánh cổng khác.
- Đây là phòng bị của gia tộc. Đề phòng có kẻ cướp lấy chìa khóa. Nếu thiếu gia người đã là chủ cửa hiệu này, việc cho người biết mật mã cũng không phải là chuyện gì to tát.
Trên cánh cổng có 16 chỗ lồi xếp thành 4 hàng.
Lão chưởng quỹ vừa nhấn vừa giải thích:
- Mỗi một cửa hiệu của gia tộc đều có 1 khố phòng như thế này. Mỗi khố phòng lại có 1 mật mã riêng. Như của chúng ta là 2 5 7 9 16 4 3 1. Đó là thứ tự nhấn các nút lồi này. Chỉ cần sai nút, hoặc nhấn sai thứ tự. Phải chờ 1 tiếng mới có thể nhấn mật mã 1 lần nữa. Cho nên phải rất cẩn trọng. Nếu nhấn sai mật mã 2 lần liên tiếp hoặc không chờ đủ thời gian, hà hà. Trong gia tộc sẽ nhận được thông báo có kẻ đột nhập khố phòng, cánh cửa phía bên ngoài cũng sẽ tự đóng lại, và không thể dùng chìa khỏa mở cửa từ bên trong. Tất nhiên nếu dùng sức mạnh công phá từ bên trong thì cũng cần Đại Võ Sư Thất Trọng trở lên mới có thể. Nhưng sẽ tạo ra động tĩnh rất lớn.
- Quả nhiên là rất an toàn.
- Trong vòng 23 năm làm việc ở đây, ta đã gặp tổng cộng 7 vụ đột nhập. Tất cả đều bị đánh chết và tuyên cáo với toàn thành.
- Ngươi mất chìa khóa nhiều lần như vậy sao?
Trưởng quỹ có hơi đỏ mặt.
- Không, ta chỉ mất có 1 lần mà thôi. Những lần còn lại đều là ổ khóa bị phá.
Hắn mất mặt vì bản thân đã có tu vi Đại Võ Sư Bát Trọng, mặc lúc mất chìa khóa tu vi chỉ có Tứ Trọng mà thôi, nhưng đó cũng là vết ố trong trang thành tích của hắn. Phải biết, thần không hay quỷ không biết đoạt đồ trên người Đại Võ Sư Tứ Trọng bình thường đều là Tiên Thiên Võ Sư, là trưởng lão trong các gia tộc, hoặc là cường giả tính tình kiệt ngạo, khinh thường tí của cải trong khố phòng nhỏ này. Nhưng hắn lại mất chìa khóa trong tay của 1 tên Võ Sư Bát Trọng bình thường, tên này là 1 cao thủ móc túi a.
Cửa khố phòng đã mở. Tiêu Vân Thiên bước nhanh vào trong, không gian khá rộng lớn, phái sau còn chia thành nhiều phòng nhỏ.
- Những phòng nhỏ này được thiết kế đặc biệt để bảo quản những dược liệu phải bảo vệ trong môi trường đặc biệt như nhiệt độ thấp, nhiệt độ cao, ẩm ướt, ngâm trong nước. Riêng gian phòng ở cuối là những dược liệu hiếm thấy. Nhưng rất ít, đa số chúng đều được chuyển về khố phòng gia tộc.
Tiêu Vân Thiên không quan tâm lắm, hắn đang tìm kiếm những dược liệu cần có để chế dược thủy trung hòa dược tính của Ngưng Mạch Đan. Gọi là dược thủy, tất nhiên đẳng cấp thấp hơn đan dược nhiều, nhưng lại rất dễ chế tạo, chỉ cần tinh luyện tinh hoa trong dược vật rồi hòa trộn lại với nhau là xong. Cũng rất ít xảy ra việc bạo đan thậm chí bạo lô như khi luyện chế đan dược.
Tất nhiên ngay cả tinh luyện tinh hoa trong dược vật cũng cần Trúc Cơ hỏa hoặc Tiên Thiên Võ Hỏa mới đạt hiệu quả cao, còn dùng lửa thường từ củi. hiệu quả thật không dám nghĩ.
Ngoài những thứ đó ra còn có 1 số loại hỏa diễm khác như địa mạch tâm hỏa, các loại thiên địa dị hỏa cũng có thể luyện đan, thậm chí là chủ lực luyện đan, các cao thủ cũng kết hợp hỏa diễm của mình với những loại dị hỏa này để luyện chế đan dược. Nhưng tu vi thấp nhất cũng là Đại Võ Sư Hoặc Luyện Khí kỳ mới có thể.
Tu võ gồm 9 cảnh giới: Võ Sư, Đại Võ Sư, Tiên Thiên Võ Sư, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế, Bán Thánh, Võ Thánh.Tu tiên cũng gồm 9 cảnh giới: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Đạo, Độ Kiếp, Đại Thành.
Bán Võ Thánh và Độ Kiếp kỳ thật ra chỉ là một bước trung chuyển nhỏ. Đó là khi con người đã vượt qua mức chịu đựng của thiên địa, gây ra thiên kiếp. Sau đó bất cứ lúc nào cũng sẽ phi thăng đến tiên giới. Có thể nói Bán Võ Thánh và Độ Kiếp kỳ chính là Võ Thánh và Đại Thành kỳ chưa độ lôi kiếp. Nên cảnh giới này khá ngắn.
Công pháp tu luyện của cả 2 con đường đều chia thành Thiên Địa Huyền Hoàng 4 cấp. mỗi cấp lại chia thành nhiều phẩm, nhiều giai
Sự thật vạn năm qua đã chứng minh. Người tu luyện Thiên Cấp công pháp mới có thể tiến đến Độ Kiếp kỳ hoặc Võ Thánh. Địa cấp công pháp, chỉ có thể tu luyện đến Hợp Đạo kỳ hoặc Võ Đế mà thôi. Tương tự, công pháp càng thấp, con đường tu luyện càng ngắn.
Tu võ, có thể gọi là Thể Tu. Còn tu tiên, có thể gọi là Hồn Tu. Ngay từ đầu bản chất đã khác nhau nên ngay khi ở Luyện Khí kỳ tương đương với Võ Sư Cảnh, cùng bắt đầu tiếp xúc thiên địa linh khí, cùng bắt đầu đả thông kinh mạch thì tinh thần lực của tu tiên giả đã cao hơn tu võ giả. Nhờ đó họ mới có thể khống hỏa, cũng có thể luyện đan.Tất nhiên đây cũng phải là Luyện khí kỳ đỉnh cao. Nếu không, đan dược chưa thành mà tinh thần lực cạn kiệt, kết quả chỉ có thất bại. Còn võ giả, phải tới Đại Võ Sư mới có thể bắt đầu học tập luyện đan. Đó chính là ưu thế của tu tiên mà tu võ không thể sánh kịp.
Tuy nhiên, tu luyện đến Bán Võ Thánh, Võ Thánh thì những tu tiên giả đẳng cấp tương đương là Độ Kiếp kỳ, Đại Thành kỳ đã chẳng còn mấy ưu thế. Thậm chí còn thua sút vì Võ Thánh và Độ Kiếp kỳ đều phải đối mặt với lôi kiếp, mà thân thể Võ Thánh thì vô cùng mạnh mẽ. Bù lại đối mặt với tâm ma thì nhờ linh hồn cường đại, Độ Kiếp kỳ lại chiếm chút ưu thế.
Tu tiên cũng khác với Quỷ tu, mặc dù cùng là Hồn Tu. Mục tiêu của tu tiên thông qua thân thể nuôi nấng linh hồn. Còn Quỷ Tu thì ngược lại, hấp thu linh khí trực tiếp vào linh hồn, mục tiêu lại là tạo ra thân thể.
“May mắn, toàn những thứ dễ tìm.”
Nhìn 24 loại dược vật, có cả khoáng thạch lẫn dược liệu, được xếp trước mặt. Tiêu Vân Thiên có chút mừng rỡ.
Tiếp theo cần 1 luyện dược sư tinh luyện đống dược liệu này là xong.
- Ta muốn hỏi, cửa hiệu đan dược bên cạnh, có luyện dược sư hay không?
- Tất nhiên là có, mỗi chưởng quỹ của cửa hiệu đan dược đều là 1 luyện dược sư. Nghe nói chưởng quỹ cửa hiệu đan dược của phủ thành chủ còn là 1 luyện dược sư Trúc Cơ kỳ.
Tu võ giả, cần có thân thể thuộc tính Hỏa Mộc, hoặc Hỏa Thổ, lấy Hỏa thuộc tính làm gốc, mới có thể luyện dược. Còn về thân thể thuộc tính Hỏa Thủy, quá hiếm gặp, cũng quá khó tu luyện. Cơ thể họ thường bệnh tật do xung khắc, con đường tu luyện cũng không dài. Nhưng nếu khắc phục được thì đó lại là những luyện dược sư độc nhất vô nhị có thể luyện chế 1 số đan dược có thuộc tính tương khắc như Băng Hỏa Đan.
Riêng Hỏa Kim thân thể thường là những Chú Tạo Sư ( Thợ rèn) xuất sắc địa vị không kém Đan Sư, họ sẽ không đi theo đan đạo.
Ngược lại tất cả mọi tu tiên giả đều có thể là luyện dược sư, vì họ đều có hỏa diễm bản mệnh. Nhưng nếu không có linh căn chủ hệ Hỏa, tỉ lệ thành công sẽ không cao, thường chỉ luyện những đan dược thấp hơn đẳng cấp của mình. Như vậy, Luyện Khí kỳ chỉ có thể luyện chế dược thủy, Trúc Cơ kỳ luyện chế đan dược nhất cấp.
Người gọi là luyện dược sư Trúc Cơ kỳ kia rõ ràng là 1 tu tiên giả linh căn Hỏa Mộc hay Hỏa Thổ chuyên môn luyện chế đan dược. Có thể luyện chế ra đan dược nhị cấp.
- Gọi tên chưởng quỹ cửa hiệu đan dược bên kia tới đây gặp ta.
- Thiếu gia, xin thứ lỗi nhưng những luyện dược sư này đều là người có tâm lý cao ngạo, tuy cùng là chưởng quỹ nhưng ta chưa hẳn đã mời được hắn.
- Thôi được, để ta đi gặp hắn. Ngươi gói những đan dược này lại mang theo cho ta.
Hai người đi ra trong sự hiếu kì của tên chưỡng quỹ béo. Tuy lão không thể luyện đan, nhưng làm chưởng quỹ trên 20 năm ở đây, dược tính của các loại dược vật này cũng xem như là thông thuộc. Lão biết ở trong này, có ít nhất 4 cặp dược vật có tính chất xung khắc, và 3 loại dược vật nếu hòa vào nhau sẽ sinh ra kịch độc. “Thiếu gia này, không chọn loạn chứ? Nếu là cố tình chọn những thứ này, chẳng lẽ là luyện chế độc dược?”
Buổi trưa.
Trong Nghị Sự Phòng rộng rãi, Tiêu Vân Thiên một mình đối mặt với người: Gia Chủ ngồi trên thủ tọa, vị Trưởng Lão chia đều ngồi bên và vị lão giả ngồi phía sau gia chủ.
Dáng người Tiêu Càn là nhỏ nhất, nhưng khí thế lão phát ra lại là to lớn nhất.
Tiêu Vân Thiên biết, vị lão giả ngồi phía sau Tiêu Càn, người già hơn chính là Tứ Trưởng Lão đời trước, cũng là phụ thân của Tiêu Càn, chỉ là tuổi trẻ lại ham vui nên sinh ra Tiêu Càn sớm nhất. Người trẻ hơn thân phận lại càng kinh khủng, đại bá của phụ thân Tiêu Càn. người này, phụ thân Tiêu Càn có tu vi Võ Tông Cảnh Nhị Trọng, nhưng cả đời chỉ đến được Tam Trọng, người trông trẻ hơn lại có tu vi Võ Tông Cảnh Tứ Trọng. Thậm chí tu vi vẫn còn đang tăng tiến vùn vụt, năm sau lại đạt đến Võ Tông Cảnh Bát Trọng, ngang ngửa với vị tổ tông đang bế tử quan chống lại sự ăn mòn của thời gian kia.
Tiêu Càn có tu vi Tiên Thiên Võ Sư Thất Trọng.
Các trưởng lão có tu vi từ Tiên Thiên Võ Sư Nhị Trọng đến Ngũ Trọng. Thật ra người có tu vi cao nhất trong bọn họ lại là Ngũ trưởng lão. Tu vi đã đến rất gần với Võ Tông. Chỉ thiếu đi một cơ hội. Rất tiếc người này lại đoản mạng, chết ngay trong trận chiến sinh tốn của Tiêu Gia.
Tiêu Càn lên tiếng.
- Thiên Nhi, ngươi lấy linh khí thượng phẩm ấy ra cho mọi người xem đi.
Tiêu Vân Thiên không lên tiếng, hắn lấy ra Vô Danh Đỉnh, đặt lên bàn.
Tam trưởng lão lên tiếng:
- Nhìn thôi cũng biết đây là một đan đỉnh tốt. Ta nghe nói là phụ thân ngươi để lại cho ngươi?
- Chính xác. Ta gọi nó là Vô Danh Đỉnh
Tiêu Kiên, vị Võ Tông Tứ Trọng cũng lên tiếng:
- Ngươi tên Vân Thiên? Ta nghe Tiêu Càn nói ngươi muốn đổi cái đỉnh này lấy Ngưng Mạch Đan?
Tiêu Vân Thiên nhìn vị tổ tông này, hắn trả lời:
- Ta cần Ngưng Mạch Đan, phần còn lại lão tổ tông muốn cho ta cái gì là phúc phần của ta, ta cũng không đòi hỏi nhiều.
Tiêu Kiên thật ra đã có quyết định từ trước, nên nói luôn một mạch:
- Khố phòng là do chúng ta quản lý. Trong khố phòng, bảo vật tương đương với Ngưng Mạch Đan có tổng cộng loại. Bảo vật vượt qua Ngưng Mạch Đan cũng có loại. Đặc biệt có Trung phẩm linh khí và món Linh Khí thượng phẩm.
- Nhưng những thứ ngang với Ngưng Mạch Đan này, ngươi chỉ có thể chọn nhiều nhất là món, cộng thêm món bảo vật vượt qua Ngưng Mạch Đan và bản thân Ngưng Mạch Đan, tổng cộng món. Không cần suy nghĩ đến món trấn tộc linh khí kia.
- Những thứ khác, ngươi có thể tùy tiện chọn ít. món bảo vật, hoặc linh dược, linh đan.
- Lợi nhuận khu khai mỏ kim loại phía đông nam Lạt Thành vốn là thành chuyển vào khố phòng, phần vẫn chia cho mọi người. nay ngươi sẽ được hưởng phần, phần còn lại sẽ được chuyển vào khố phòng.
- Khu mỏ linh thạch của gia tộc vốn là toàn bộ chuyển vào khố phòng, sau đó người chúng ta sẽ hàng tháng phân phát xuống dưới để tu luyện và chi tiêu. Giờ phần chuyển vào khố phòng, phần sẽ trực tiếp cho ngươi.
- Trong thành có cửa hiệu bán linh thạch, khoáng thạch, đan dược, vũ khí. Ngươi được phép chọn cửa hiệu.
- Ngoài ra ngươi có thể tùy ý vào Tàng Thư Các của gia tộc, tầng đầu. Được phép tiến vào tầng thứ đến tầng mỗi tầng lần để chọn lựa công pháp và võ kỹ. Riêng tầng . Đạt được Võ Tông mới có thể tiến vào. Đây là tổ quy, không thể sửa đổi.
- Ngươi cũng có thể yêu cầu ta yêu cầu không quá phận. Đây là lệnh bài thân phận của ta. Ngươi hãy cất kĩ.
- Các ngươi có đồng ý với ý kiến của bổn tọa?
Tứ trưởng lão Tiêu Hoa, cũng là nữ trưởng lão duy nhất lên tiếng:
- Lão tổ. Hắn chỉ tuổi, như vậy có phải như vậy là quá nhiều hay không?
Tiên Kiên trầm ngâm, rồi quyết định:
- Ngươi bây giờ tuổi còn nhỏ, trừ lần này ngươi có thể chọn món và Ngưng Mạch Đan. mỗi năm ngươi sẽ được vào khố phòng lần, mỗi lần chỉ được phép chọn món. Cho đến khi ngươi nhận đủ những gì thuộc về ngươi. Tức là năm sau.
- Những tài nguyên còn lại, sẽ được ghi chép vào sổ sách. Mặc dù nó thuộc về ngươi nhưng mỗi khi sử dụng ngươi cần thông qua tộc trưởng. Khi ngươi đủ tuổi hoặc đạt đến tiên thiên võ sư, tất cả sẽ do ngươi quyết định.
- Còn nói về phần nhiều hay ít. Ta cho rằng chúng ta đã thua thiệt Thiên Nhi khá nhiều rồi. món linh khí thượng phẩm, tương đương với viên Ngưng Mạch Đan. Lại là linh khí hiếm có dạng lô đỉnh. Có thể tương đương với viên.
- món bảo vật, mặc dù có món vượt qua Ngưng Mạch Đan nhưng có món không bằng. Tổng cộng chỉ có thể bằng viên hoặc ít hơn.
- phần khu mỏ khoáng thạch năm tương đương với viên Ngưng Mạch Đan, phần khu mỏ linh thạch năm cũng chỉ tương đương viên. Về phần cửa hiệu, mỗi cửa hiệu năm có thể tương đương viên đã là rất khá. Nếu muốn đạt đủ vốn liếng, hắn cần phải chờ khoảng năm. Thời gian này nói ngắn không ngắn nói dài không dài.
- Quyết định như vậy đi. Còn về phần tiến vào Tàng Thư Các, từ tầng đến tầng đổi lại thành mỗi năm một lần cơ hội đến năm, và lần yêu cầu với ta coi như là đền bù cho thời gian hắn phải chờ đợi vậy.
Tiêu Quân, phụ thân của Tiêu Càn cũng lên tiếng.
- Ngươi cũng có thể yêu cầu ta một yêu cầu không quá phận.
Cuối cùng khi mọi người đã lên tiếng đồng ý. Tiêu Càn kết thúc buổi nghị sự. Cả buổi nói chuyện, Tiêu Vân Thiên hoàn toàn không có cơ hội nêu ý kiến bản thân, hắn cũng chẳng tha thiết gì với những thứ này.
“Đây chỉ là ảo cảnh, cũng không quan hệ trực tiếp đến ta, hiện tại ta chỉ cần Ngưng Mạch Đan mà thôi. Những lợi ích các ngươi đưa cho ta, phần trăm giá trị của vô danh đỉnh cũng không đến.”
Có chút lưu luyến nhìn lại bảo vật đã theo mình cả đời lát, hắn dứt khoát cầm theo Ngưng Mạch Đan đi ra khỏi phòng.
Trong phòng chỉ còn lại Tiêu Càn và vị lão tổ.
Tiêu Càn nhìn ra Tiêu Kiên đang có ý bồi dưỡng Tiêu Vân Thiên nên hắn nói:
- Lão tổ. Lúc tuổi khảo hạch tư chất võ giả. Tiêu Vân Thiên hắn là tư chất không màu phế vật cực kì ít xuất hiện. Mặc dù sau đó phát hiện hắn có linh căn nhưng cũng chỉ là phàm cấp nhị phẩm. Nhưng ta cũng đã kiểm tra thương thế hiện tại của hắn. Não hải đã bị hư hại nhẹ. Liệu hắn có đáng giá gia tộc bồi dưỡng?
Tiêu Kiên có chút giật mình:
- Sao ngươi không nói sớm? Lẽ ra ngươi nên nói ngay lúc chúng ta gặp mặt?
- Là ta sơ xuất, lúc ấy ta cảm thấy thượng phẩm linh khí quá quan trọng, những việc khác đều không bằng.
Tuy trả lời thế nhưng lòng hắn lại thầm oán giận: “Không phải ta không muốn nói, mà các ngươi vừa nghe linh khí thượng phẩm đã bất chấp tất cả mở ngay buổi nghị sự này. Ta có kịp nói gì đâu”
- Sự việc đã quyết định, trước mặt các trưởng lão. Không thể nói thay đổi là có thể thay đổi.
Ẩn ý là “hiện tại không thể thay đổi ngay, nhưng từ từ rồi có thể”
- Đáng tiếc. Dù là linh căn phàm cấp nhị phẩm. không thể vào thập nhị đại giáo. Nhưng vào giáo phái khác tu luyện cũng là cơ duyên không nhỏ. Nhưng hiện giờ…
Tiêu Quân cũng nói:
- Tiêu Càn, ngươi nói cái đỉnh này là do Tiêu Sát mang từ chiến trường về? Hắn để lại cho Tiêu Vân Thiên?
- Chính xác, Tiêu Vân Thiên không thể biết sự tồn tài của Tiêu Hiên lão tổ tông được. Đó là bí mật chỉ có cao tầng các gia tộc mới biết. Nhưng theo lời hắn nói, Tam đệ đã dặn dò tiểu tử này kĩ lưỡng là khi giao cái đỉnh này cho gia tộc, thì ngoại trừ vị tổ tông già nhất đang bế tử quan ra, cần đích thân vị tổ tông quyết định.
- Xem ra tiểu Sát còn là rất nhìn xa trông rộng. Nguyên Anh kỳ có khác. Hắn biết con mình chỉ là phế vật, rất khó được gia tộc trọng dụng nên mới chuẩn bị hậu chiêu này.
Tiêu Càn vội hỏi:
- Vì sao Tam đệ không đưa trực tiếp cho gia tộc?
- Lúc cần thiết sử dụng mới có hiệu quả không ngờ. Tiêu Vân Thiên này, sử dụng nó cũng rất đúng thời điểm. Nếu là Tiêu Sát đưa ngay lúc trở về gia tộc, Tiêu Vân Thiên chỉ tuổi, chúng ta có thể chờ sau khi Tiêu Sát trở lại chiến trường rồi làm như hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra. Hoặc chỉ cần cho hắn chút ân huệ nhỏ. Nhưng giờ thì không được.
Thật ra thì Tiêu Sát nào có nhìn xa trông rộng như thế. Nhưng hắn là tu tiên giả. Hắn nhìn ra cái đỉnh này bề ngoài là thượng phẩm linh khí. Nhưng cấp bậc thật sự. Hắn là Hóa Thần kỳ cũng không nhận ra. Ngay cả Tiêu Vân Thiên sau này đến Luyện Hư cũng không nhận ra kia mà. Còn về phần trong miệng Tiêu Quân, Tiêu Sát chỉ ở Nguyên Anh kỳ, đơn giản vì bọn họ không nhận được tin tức mà thôi.
Hắn để lại cái đỉnh này cho Tiêu Vân Thiên không phải là hi vọng Tiêu Vân Thiên cống hiến cho gia tộc. Mà là ngày Tiêu Vân Thiên có thể sử dụng được nó, mặc dù khả năng này rất mong manh.
Mà kiếp trước, Tiêu Vân Thiên là vào tháng sau mới phát hiện ra cái đỉnh trong gian phòng. Và đã thật sự có thể sử dụng nó.