Mà ở một bên của Thiên Nhận Tuyết.
Thiên Nhận Tuyết trong quá trình dung hợp Hồn Hạch thì có cảm giác bản thân như đang chìm đắm vào không gian khác, một vùng tinh không rộng lớn bao la.
"Đây chính là không gian sao?" Thiên Nhận Tuyết nhìn vào những ánh sao sáng kia, theo bản năng mà tìm tòi vùng không gian này, cơ thể theo bản năng mà hướng về những tinh thể đang phát sáng kia.
Hồn Hạch không chỉ hấp thu Hồn Lực từ bên ngoài khu vực thiên địa, mà liền ở vùng không gian của vũ trụ cũng có thể hấp thụ.
Thiên địa hữu hạn, vũ trụ vô hạn, đây mới chính là sự mạnh mẽ của Hồn Hạch.
Thiên Nhận Tuyết lúc này đang cảm nhận được sự thăng hoa của bản thân, chìm đắm vào trong dòng suối của sự lĩnh hội.
Thiên Đạo Lưu nhìn thấy Thiên Nhận Tuyết đã nhập định thì cũng tảng đá trong lòng cũng được gỡ xuống, xem ra là dung hợp Hồn Hạch thành công.
Bây giờ cũng chỉ có đợi mà thôi.
...
tuần sau, Vũ Hồn Thành.
Bây giờ đã là cuối thu, những chiếc lá trên cây cũng đã rụng hết, những cơn gió rét như báo hiệu là trời đã bắt đầu chuyển sang đông.
Đông Quân Phủ, phòng khách.
Thế Hoa cảm nhận được Hồn Lực của Độc Cô Nhạn đã đạt đến cấp thì gật đầu hài lòng.
"Xem ra một năm này ngươi thực sự chăm chỉ."
Trong vòng một năm từ cấp lên đến cấp, tuy nói là đan dược hỗ trợ nhưng cũng không thể phủ nhận nỗ lực của Độc Cô Nhạn.
"Cũng là Đông Quân công tử hỗ trợ Nhạn nhi." Độc Cô Bác cung kính nói.
"Lời khách sáo cũng không cần nói thêm nữa, hôm nay ta gọi ngươi đến đây cũng chính là để thực hiện thuế biến Vũ Hồn của ngươi." Thế Hoa nói xong thì dẫn Độc Cô Nhạn cùng Độc Cô Bác tới khu vực luyện tập ở nơi đây.
Mắt thấy ở giữa sân chính là một cái dược đỉnh sôi ùng ục, bên trong là một loại dược dịch màu đỏ như máu đang toả ra mùi thơm ngào ngạt khắp phòng.
"Bên trong đó chính là huyết dịch của một đầu vạn năm Thải Hồng Long, long huyết của loại Hồn Thú này tương đối nhu hoà, có thể cộng hưởng với lại Tu La Độc Long huyết mạch trong người Độc Cô Nhạn."
"Bây giờ chỉ cần nàng phục dụng Địa Long Kim Qua, sau đó chim mình vào trong dược đỉnh đó.
Vừa dùng Hồn Lực để hấp thụ Tiên Thảo, vừa dùng Hồn Lực để hấp thụ tinh hoa của huyết dịch.
Sau khi hoàn thành thì Bích Lân Xà sẽ hoàn toàn tiến hoá thành Tu La Độc Long."
Sau đó hắn nhìn sang Độc Cô Nhạn, nghiêm túc nói.
"Một năm cực khổ chuẩn bị, bây giờ đến hồi cuối cùng chỉ còn bước vào Long Môn để hoá rồng.
Độc Cô Nhạn, cố gắng lên."
"Ân." Độc Cô Nhạn nhìn vào mắt của Thế Hoa mà gật đầu.
Một năm chịu đau đớn của Huyết Long Đan, chỉ còn cách một nhịp, sao nàng cam tâm mà thất bại đâu.
Thế Hoa nhìn về phía Độc Cô Bác, gật đầu ra hiệu bắt đầu.
Độc Cô Bác thấy vậy thì từ Như Ý Bách Bảo Nang lấy ra một cái hộp ngọc, lấy Địa Long Kim Qua ở bên trong đưa cho Độc Cô Nhạn.
Độc Cô Nhạn tiếp nhận trái dưa, dùng dao trong tay đã chuẩn bị từ trước ra mà cắt thành mảnh, bắt đầu ăn từng miếng một.
Từng dòng năng lượng màu vàng kim tinh khiết mà cường đại rót vào bên trong cơ thể của nàng, đi qua từng kinh mạch rồi hướng về phía đan điền mà chảy vào.
Sau khi ăn đến miếng dưa cuối cùng thì nàng đứng dậy, nhảy vào bên trong dược đỉnh, tĩnh tâm ngồi ở bên trong mà bắt đầu hấp thụ dược lực của Tiên Thảo cùng tinh hoa của huyết dịch.
Bích Lân Xà hư ảnh hiện ra phía sau lưng của Độc Cô Nhạn, đang mở ra miệng lớn mà không ngừng thôn phệ hai dòng năng lượng, một dòng chảy màu vàng kim là từ dược lực của Địa Long Kim Qua, một dòng chảy màu đỏ là từ sức mạnh của long huyết.
Thôn phệ càng nhiều năng lượng thì lân phiến trên người Bích Lân Xà cũng từ từ chuyển từ xanh lục sang tím đậm, đôi xà đồng màu vàng bất giác cũng bắt đầu chuyển sang màu đỏ huyết yêu dị.
Độc Cô Nhạn bây giờ cũng không cảm nhận được bất kỳ sự đau đớn nào, mà lại giống như chìm vào suối nước nóng, ấm áp mà dễ chịu.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, Bích Lân Xà lúc này đã hấp thụ hoàn toàn hết hai nguồn sức mạnh, cả người cũng đã hoàn toàn thuế biến.
Toàn thân là hình dạng của một đầu rồng phương Đông.
Trên đầu có một cặp sừng như hưu màu trắng, đôi huyết đồng tràn ngập khí tức bạo ngược như muốn đem thiên hạ thương sinh nhuốm máu.
Lân giáp bọc khắp cơ thể có hình thoi màu tím xen vàng kim huyền bí, bốn trảo vừa sắt bén làm cho người nhìn đều phải tê cả da đầu, vừa mang một màu xanh lục như độc tố khiến linh hồn đều bị nhiễm bẩn.
"Đông Quân công tử, tôn nữ của ta thành công rồi!" Độc Cô Bác nhìn thấy như thế thì làm sao còn không biết đây là Tu La Độc Long trong truyền thuyết.
"Ân, năm qua căn cơ của nàng đã đầy đủ, thuế biến bây giờ lại như nước chảy thành sông, không có chút khó khăn nào." Thế Hoa gật đầu.
Thật tâm hắn còn nghĩ là vẫn còn thiếu hụt gì đâu, xem ra là đã nghĩ nhiều rồi.
Lúc này Độc Cô Nhạn đột nhiên mở mắt ra, nhảy ra khỏi dược đỉnh mà hướng về Thế Hoa.
"Keng!!!!" Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên bên trong phòng tu luyện.
Thế Hoa cầm trên tay Thiên Cơ Tán, đỡ lại được long trảo của Độc Cô Nhạn.
"Nhạn nhi, ngươi làm gì vậy?" Độc Cô Bác thấy vậy thì hết hồn, dùng Hồn Lực bắt lại Độc Cô Nhạn.
Nhìn Độc Cô Nhạn hung hăng càn quấy trong tay của mình, khoé miệng của Độc Cô Bác co quắp, hận không thể một chưởng đánh bất tỉnh nàng.
Thế Hoa thì khác, hắn tập trung vào ánh mắt của nàng, đôi mắt đó đã không còn màu lục yêu dị nữa mà đã biến thành màu huyết đồng hoang dại, bên trong không chứa bất kỳ tia thanh minh nào.
"Nàng đây là...!Bị khí huyết của long huyết làm cho thần trí bị mơ hồ sao?" Thế Hoa ngay lập tức rút ra kết luận.
Long tộc bản chất cường hãn ngang tàng.
Khác với Thái Long chỉ tiếp nhận dược lực nhu hoà của Địa Long Kim Qua, Độc Cô Nhạn lại là tiếp nhận thêm cả huyết nhục tinh hoa của các Long loại Hồn Thú khác nhau trong suốt một năm, bây giờ đồng loạt kích phát khiến cho thần trí còn non nớt của nàng khó có thể chống lại.
Độc Cô Nhạn thấy Thế Hoa không tấn công thì trên mặt hiện lên vẻ khó chịu, liên tục hướng long trảo về phía Thế Hoa.
Độc Cô Bác thấy vậy thì mặt đen lại, nhưng cũng không biết phải làm thế nào.
"Độc Cô trưởng lão, phương diện Tinh Thần Lực ngươi cũng không am hiểu lắm, để ta xử lý là được." Thế Hoa ngay lập tức nói.
"Hảo, vậy nhờ Đông Quân công tử." Độc Cô Bác nghe vậy thì ngay lập tức gật đầu.
Hắn suy cho cùng cũng là Khống Chế Hệ Hồn Sư, Tinh Thần Lực thực sự là không am hiểu.
Hơn nữa tình hình của Độc Cô Nhạn đúng là lần đầu tiên hắn gặp.
"Y lão, ngươi giúp thần trí của nàng trở lại bình thường được chứ?" Thế Hoa câu thông với Y lão.
"Chỉ là một chút quái niệm mà thôi, tất nhiên là được." Y Lai Khắc Tư nói xong thì liền phòng một tia Tinh Thần Lực màu xám vào trong đầu của Độc Cô Nhạn.
Độc Cô Nhạn vừa tiếp nhận tia Tinh Thần Lực này thì huyết sắc trong mắt đều rút trở về , lấy lại màu xanh thường thấy, sau đó là ngất đi.
"Y lão, nàng sẽ không sao chứ?" Thế Hoa nhìn thấy Độc Cô Nhạn ngất xỉu thì có hơi lo lắng.
"Không sao, quái niệm kia đã bị ta thanh tẩy sạch sẽ, hơn nữa Tinh Thần Chi Hải lẫn linh hồn của nàng cũng không bị thương, chỉ cần nghỉ ngơi một chút mà thôi."
"Vậy được rồi, làm phiền ngươi rồi, Y lão."
"Là vinh hạnh của ta."
Thế Hoa cùng Y Lai Khắc Tư sau khi trao đổi xong thì nói với Độc Cô Bác.
"Độc Cô trưởng lão, mọi chuyện đã xong, bây giờ nàng chỉ cần nghỉ ngơi một chút thì sẽ không có việc gì."
"Đa tạ công tử trợ giúp."
"Độc Cô trưởng lão khách khí rồi." Thế Hoa mỉm cười.
"Đúng rồi, Độc Cô trưởng lão, ngươi đã có quyết định về đệ tứ Hồn Hoàn của Độc Cô Nhạn chưa?"
"Ân, theo như Ngôn viện trưởng đề nghị là một đầu vạn năm Mạn Đà La Xà." Độc Cô Bác nghe đến đây thì không khỏi tự hào.
Đệ tứ Hồn Hoàn vạn năm, đây không phải là ai cũng làm được a.
"Nếu như ta có lựa chọn tốt hơn đâu." Thế Hoa cười nói, từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy ra một tờ giấy đưa cho Độc Cô Bác.
Độc Cô Bác vừa nhìn tên của nó thì đồng tử co rụt.
"Xếp hạng bên trong Thập Đại Kỳ Độc - Viễn Thiên Cổ Độc Mãng?"
"Ân, ta cùng Long lão đến Hắc Minh Cốc có vô tình chạm mặt một đầu vạn năm Viễn Thiên Cổ Độc Mãng, ta nghĩ loại Hồn Thú đối với Độc Cô gia tộc mà nói cũng là một loại chí bảo a?"
"Đông Quân công tử, ngươi cũng là người trong nghề, còn không biết sự hiếm có của Viễn Thiên Cổ Độc Mãng sao?" Độc Cô Bác cười khổ nói, nhưng thâm tâm vẫn là mừng thầm.
Viễn Thiên Cổ Độc Mãng, Xà loại Hồn Thú, bên trong có chứa một tia Long tộc huyết mạch.
Toàn thân đen tuyền như màn đêm, nằm dưới những lân giáp hình thoi chính là những chiếc gai nhọn.
Khi Viễn Thiên Cổ Độc Mãng siết con mồi thì những chiếc gai này sẽ lộ ra, găm chặt vào xác thịt khiến con một không thể trốn thoát.
Nhưng đáng sợ nhất chính là Thiên Thu độc tố của nó, có khả năng khiến bất kỳ người nào nhiễm độc tố sẽ ngủ sâu mà không thể tỉnh lại.
Mà kinh khủng nhất chính là loại độc tố này có thể áp dụng với bất kỳ sinh vật có cấp độ nào, bởi bên trong nó chứa đựng cực kỳ hiếm hoi Thời Gian nguyên tố.
Thiên Thu độc tố với Hồn Thú mà nói thì còn có khả năng sống, nhưng đối với với con người thì chắc chắc chính là tử kỳ.
Hồn Thú có thể sống nghìn năm, nhưng con người dù đạt đến cấp cũng không đạt được tới năm.
Tuy nói cách chống lại Thiên Thu độc tố là để tránh nó ngấm vào huyết dịch của cơ thể, nhưng loại Hồn Thú này tính cách giảo hoạt, rất khó để đề phòng khi nào nó sẽ tấn công.
Nên trước đây Viễn Thiên Cổ Độc Mãng đã bị rất nhiều nhân loại Hồn Sư săn giết đến mức gần như tuyệt chủng, khiến nó từ hạng bên trong Thập Đại Kỳ Độc rơi xuống hạng .
Mà bây giờ Thế Hoa kiếm được, hơn nữa niên hạn với tôn nữ của mình cực kỳ phù hợp, trong lòng Độc Cô Bác không tung tăng chính là giả.
Đây chính là Hồn Thú có thể ngộ chứ không thể cầu a.
"Nó đang được giam giữ ở trong Đấu Thú Trường, Độc Cô trưởng lão khi nào thấy cần cứ đến giết là được."
Thế Hoa cũng trích đủ Thiên Thu độc tố từ miệng của Viễn Thiên Cổ Độc Mãng rồi, nên bây giờ để cho Độc Cô Bác giết cũng không có vấn đề gì.
"Ta thay Nhạn nhi cảm tạ công tử." Độc Cô Bác định cúi người thì mới nhớ đến Độc Cô Nhạn còn trong tay của mình, hơi lúng túng nói.
"Khụ khụ, ta cần đem tôn nữ về trước, lúc khác sẽ tạ lễ với công tử sau."
"Vậy Độc Cô trưởng lão về thong thả." Thế Hoa cũng không giữ lại người mà tiễn đi.
Sau khi Độc Cô Bác rời khỏi Đông Quân Phủ thì Thế Hoa mới cho người dọn dẹp khu vực tu luyện của bản thân.
Thế Hoa thấy mọi chuyện đã xong thì ưỡn người một cái, bắt đầu vào phòng ngủ mà tu luyện.
Nhắc mới nhớ, hình như sắp tới là thời gian mà Hương Tràng Vô Địch Áo Tư Ca thức tỉnh Vũ Hồn.
Liệu bản thân có nên trích thời gian ra đi xem không nhỉ?