"Lan Thiều lão bản, chúng ta ăn xong rồi." Thế Hoa âm vang vào bên trong.
Lan Thiều Du nghe vậy thì từ trong bếp đi ra, nhìn trên bàn đã không còn tí thức ăn nào thì cười ha hả.
"Ta nói đúng mà, các ngươi còn đang lớn, sức ăn chắc chắn là hơn lão già bọn ta nhiều."
"Thế nào, còn muốn ăn tráng miệng chứ? Tuần này ta mới nhập được một đợt trái cây từ Thiên Đấu Đế Đô, rất tươi a." Lan Thiều Du trong lúc dọn dẹp chén đĩa cũng không quên hỏi.
Bây giờ trời đã chuyển sang đông, sỡ hữu được một đợt trái cây chất lượng tốt cũng không phải dễ dàng gì.
Nhưng hắn là ai? Đại danh đỉnh đỉnh Lan Gia, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
"Lão bản, không cần đâu, chúng ta đã no lắm rồi." Hồ Liệt Na nghe vậy liền lập tức từ chối.
Bụng của nàng bây giờ đã trương lên một vòng rồi, thực sự là ăn không nổi nữa.
"Đúng vậy, để lần sau, để lần sau." Thế Hoa cũng vội từ chối, hôm nay ăn đã là quá nhiều.
"No là tốt, ta chỉ sợ các ngươi chưa đủ no thôi."
"Các ngươi ở đây ngồi hay đi về hoặc tùy, bây giờ ta vào dọn dẹp cái đã."
Khi Lan Thiều Du định quay người vào bếp thì Thế Hoa đã nói.
"Lão bản, ta có chuyện muốn nói với ngươi một chút, ngươi có thể trích ra một ít thời gian sao?"
Lan Thiều Du nghe vậy thì nghi ngờ quay đầu nhìn Thế Hoa, thấy nét mặt nghiêm túc của hắn thì biết đây không phải chuyện đơn giản.
Lan Thiều Du ngồi lên trên bàn, một bộ nghiêm tục nói.
"Được rồi, mời công tử nói."
...
Trong Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán.
Lan Thiều Du nhìn trên tay tài liệu thì không khỏi kích động mà run rẩy.
...
Tên: Áo Tư Ca (Oscar)
Niên linh: tuổi
Vũ Hồn: Hương Tràng (xúc xích)
Tiên Thiên Hồn Lực: Tiên Thiên Mãn Hồn Lực
Thân nhân: Mẫu thân - Châu Lệ Diệp (Juliette) - phàm nhân/bình dân (đã chết), Phụ thân - Áo Lợi Phất (Oliver ) - phàm nhân/ bình dân (đã chết)
Nơi ở: Ngân Thanh Thôn - Ba Lạp Khắc (Ballack) Vương Quốc (cũ), Vũ Hồn Điện cô nhi viện chi nhánh Tác Thác Thành - Ba Lạp Khắc Vương Quốc (cũ), Vũ Hồn Thành (hiện tại)
Tiểu sử: Áo Tư Ca được Châu Lệ Diệp sinh ra vào năm tuổi, sau khi sinh con xong thì cơ thể của nàng yếu nhược đi rồi mất trong năm sau đó.
Áo Lợi Phất sau khi nương tử chết thì ra sức làm lụng để kiếm tiền nuôi Áo Tư Ca, đến khi Áo Tư Ca được tuổi rưỡi thì Áo Lợi Phất chết trong một cuộc đụng độ với Hồn Thú.
Khang Nạp (Connor) - thôn trưởng của Ngân Thanh Thôn lấy cớ làm mai táng cho phụ thân của Áo Tư Ca nhằm chiếm đoạt tài sản mà Áo Lợi Phất dành dụm dành cho nhi tử của mình, khiến Áo Tư Ca phải sống chật vật trong vòng nửa năm, đến khi nhân viên của Vũ Hồn Điện chi nhánh Tác Thác Thành đến nhận nuôi hắn vào bên trong cô nhi viện thì điều kiện sống mới được một lần nữa cải thiện.
...
"Thế nào Lan Thiều lão bản? Đề nghị nhận đồ đệ này cũng không tệ a?" Thế Hoa đặt chén trà xuống, ánh mắt nhìn về phía Lan Thiều Du.
Phải biết trong Hồn Sư Giới thì Tiên Thiên Mãn Hồn Lực tuy quý nhưng không hiếm, theo ghi chép trong Tàng Thư Các thì trong vòng một trăm năm trở lại đây thì có đến hơn người có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực.
Nhưng đó chỉ áp dụng cho các Hồn Sư thuộc các hệ như Mẫn Công Hệ, Cường Công Hệ, Khống Chế Hệ các loại, còn Phụ Trợ Hệ Hồn Sư (Phụ Trợ Hệ, Thực Vật Hệ, Trị Liệu Hệ) thì tới nay chưa có bất kỳ một cá nhân nào.
Mà thiên phú Tiên Thiên Mãn Hồn Lực của Áo Tư Ca chính là một điểm đột phá của không chỉ Thực Vật Hệ nói riêng mà còn là Phụ Trợ Hệ nói chung.
Trở thành thế lực đỡ đầu cho Áo Tư Ca có thể khiến cho danh tiếng của thế lực đó vang danh thiên hạ.
Lan Thiều Du lúc này cũng cố nén lại kích động mà là lấy lại lý trí nói.
"Trên đời này không có một bữa ăn nào là miễn phí, Vũ Hồn Điện hẳn là không hảo tâm đến mức để một thiên tài như thế này lưu lạc đến tay của chúng ta a?"
Thế Hoa nghe vậy thì khẽ gật đầu.
"Tất nhiên, chúng ta cũng có mục đích của riêng mình."
"Điều kiện để trao đổi đó chính là Lan Thiều Các chính thức gia nhập vào Vũ Hồn Điện."
Lan Thiều Du nghe vậy thì ngay lập tức lắc đầu.
"Tha thứ cho chúng ta, Lan Thiều Các từ năm trước ở vị trí trung lập, bây giờ cũng không gia nhập bất kỳ thế lực nào."
Sở dĩ Lan Thiều Các mặc dù không trực thuộc Vũ Hồn Điện nhưng vẫn ở có thể tại Vũ Hồn Điện xây dựng cơ sở mà thành lập gia tộc cũng phải kể đến năm trước.
Khi đó Lan Thiều Vũ - một cái Thực Vật Hệ Hồn Đế trên đường ngao du thiên hạ thì gặp một nam tử Hồn Thánh đang bị trọng thương.
Xuất phát từ thiện tâm của bản thân, Lan Thiều Vũ đã ra tay cứu giúp nam tử này.
Cả hai sau khi thân quen với nhau hơn thì Lan Thiều Vũ mới biết được nam tử này tên là Thiên Chí Thần - là nhi tử của đương đại Giáo Hoàng của Vũ Hồn Điện, trên đường lịch luyện thì bị người của thế lực khác ám sát.
Thiên Chí Thần sau khi hồi phục thương thế thì đưa cho Lan Thiều Vũ một tấm lệnh bài rồi nói.
"Lan Thiều Vũ, ta nợ ngươi một ân tình, về sau có chuyện gì không thể giải quyết thì tới Vũ Hồn Thành tìm ta."
Về sau khi Lan Thiều Vũ đã đạt đến tu vi Hồn Đấu La thì được rất nhiều thế lực săn đón, không tiếc đủ loại thủ đoạn từ mềm mỏng đến cứng rắn để chiêu mộ hắn.
Nhưng hắn có dã tâm của chính mình, không muốn bản thân bị thôn phệ bởi những thế lực này.
Khi vào khốn cảnh thì mới nhớ đến lời nói của Thiên Chí Thần, cuối cùng quyết định đến Vũ Hồn Điện đánh cược một phen.
Mà Thiên Chí Thần nay đã là Giáo Hoàng thấy người cứu mình năm xưa đến thăm thì rất là vui vẻ, biết được tình hình của Lan Thiều Vũ thì đã đồng ý cho Lan Thiều Vũ tá túc tại Vũ Hồn Thành để né tránh tai hoạ.
Về sau khi mọi chuyện đã êm ả hơn, Lan Thiều Vũ muốn thành lập Lan Thiều Các thì cũng được Thiên Chí Thần cho phép xây dựng tại Vũ Hồn Thành với sự bảo vệ của Vũ Hồn Điện, coi như là trả lại ân tình kia.
Mà Lan Thiều Các do có tấm da hổ mang tên Vũ Hồn Điện này mà cũng có thể an tâm phát triển mà không sợ bị các thế lực khác dòm ngó.
Các Giáo Hoàng đời sau cũng vì ân tình kia mà mắt nhằm mắt mở để Lan Thiều Các an tâm ở trong Vũ Hồn Thành phát triển.
Thế Hoa với điển tích này cũng biết qua, nên với lời từ chối của Lan Thiều Du cũng không quá bất ngờ mà vẫn bình tĩnh nói tiếp.
"Lan Thiều lão bản, Vũ Hồn Điện đây là đang cho Lan Thiều Các một cơ hội, đối với tương lai của Lan Thiều Các có ảnh hưởng rất lớn."
"Cơ hội? Tương lai? Ý của công tử là gì?" Lan Thiều Du nghi ngờ hỏi.
"Na Na, ngươi có thể cho Lan Thiều lão bản xem Hồn Hoàn phối trí của ngươi được không?"
Hồ Liệt Na nghe hai người nói chuyện cũng biết đây không phải chuyện nhỏ, nghe vậy thì cũng gật đầu làm theo.
"Yêu Hồ, phụ thể!"
Từng dòng Hồn Lực màu hồng từ cơ thể của Hồ Liệt Na dao động ra ngoài cơ thể mà phủ khắp của Hồ Liệt Na, ngay lập tức một chiếc đuôi lớn mềm mại như nhung xuất hiện sau lưng của nàng.
Nhưng gây chú ý nhất là đôi mắt màu lục vốn mang trong mình sự ngây thơ lúc ban đầu đã trở nên long lanh mang trong mình mị lực câu hồn đoạt phách.
Kết hợp với đôi tai hồ ly trên đầu đúng là không khỏi khiến Thế Hoa muốn thử kiểm nghiệm cảm giác vuốt hồ ly là như thế nào.
Nhưng khác với suy nghĩ của Thế Hoa, sự tập trung của Lan Thiều Du đều đổ dồn vào Hồn Hoàn phối trí của nàng.
"Hoàng Tử Tử Hắc! Cái này...cái này làm sao có thể?" Lan Thiều Du thất thần nói.
Hắn dùng Hồn Lực phát tán ra xung quanh nhưng cũng không có phát hiện gì, cái này chứng tỏ Hồn Hoàn phối trí trước mặt hắn thực sự là thật.
Mà nếu là thật, thì cái này không phải thực sự quá bất khả thi sao.
Nhục thân của Hồn Sư cho dù có mạnh như Lam Điện Bá Vương Tông hay Hạo Thiên Tông cũng chưa từng nghe qua hấp thu Hồn Hoàn vượt niên hạn như Hồ Liệt Na.
"Đệ nhị Hồn Hoàn của Na Na có niên hạn là năm, cao hơn ghi chép ban đầu là năm.
Còn đệ tứ Hồn Hoàn đã cao đến vạn năm, có thể so sánh với đệ lục Hồn Hoàn của Hồn Sư bình thường."
"Tuy nói bản thân Vũ Hồn cùng thiên phú của nàng đóng vai trò một phần, nhưng Lan Thiều lão bản, ngươi biết lý do chính tại sao nàng lại có thể đạt đến mức này sao?"
Thế Hoa mỉm cười nhìn Lan Thiều Du, còn tay thì ra hiệu Hồ Liệt Na thu hồi Vũ Hồn phụ thể.
Lan Thiều Du nghe vậy thì ngay lập tức nói ra một cái tên.
"Vũ Hồn Điện!"
"Không sai, là bản thân Vũ Hồn Điện, hay nói đúng hơn là phương pháp đào tạo nhân tài mà Vũ Hồn Điện đang sở hữu."
"Vũ Hồn Điện có cách gia tăng niên hạn tối đa của Hồn Hoàn.
Tất nhiên cái gọi cũng có cái giá của nó, tuy đối với Hồn Sư có chỗ tốt nhưng cũng rất tốn tài nguyên, nên bọn ta chỉ có thể đem cách này áp dụng cho các Hồn Sư trẻ tuổi có Tiên Thiên Hồn Lực từ cấp trở lên."
"Tuy bị giới hạn là vậy, nhưng Lan Thiều lão bản hẳn cũng hiểu được mức độ ảnh hưởng của nó đúng chứ?"
Lan Thiều Du không trả lời, bởi vì trong lòng hắn đang nổi lên kinh đào hải lãng.
Hắn tất nhiên hiểu rõ được tầm ảnh hưởng của phương pháp này.
Lan Thiều Du cũng đã cùng người Thế Hoa quen biết tương đối lâu, tất nhiên cũng có những lúc quan sát tu vi của bọn họ.
Tuy không quan sát được tu vi cụ thể của Thế Hoa, nhưng Hồ Liệt Na, Tà Nguyệt cùng Diễm thì hắn để ở trong mắt.
Trung bình cứ mỗi một tháng thì sẽ đột phá một cấp, cái tốc độ này cho dù là Hoàng Kim một đời của Vũ Hồn Điện hắn thấy cũng chẳng theo kịp.
Kết hợp với Hồn Hoàn phối trí này thì chẳng phải là cùng giai vô địch sao? Đệ nhị Hồn Hoàn nghìn năm thì còn nói được, còn đệ tứ Hồn Hoàn vạn năm thì còn đánh cái chuỳ.
Hồn Kỹ của vạn năm Hồn Hoàn không phải chênh lệch với nghìn năm Hồn Hoàn vài nghìn năm niên hạn đơn giản như vậy.
Mà điều kinh khủng nhất không phải là ở đây.
Vật hợp rồi tan, tan rồi lại hợp.
Đấu La Đại Lục đã bị phân tách quá lâu, bất kỳ thế lực nào cũng muốn làm chủ cả mảnh thiên địa này.
Nhưng ai lại làm được đây? Trước khi cả tổ tiên của Thiên gia đăng lâm thành Thần thì phân chia thế lực của Đấu La Đại Lục không khác hiện tại là mấy.
Nguyên do là đâu?
Thiên Sứ Thần sau khi đạt đến Thần cấp thì cũng đã không còn quan tâm chuyện của phàm tục, hơn nữa nhiệm vụ của Vũ Hồn Điện lúc đó là săn giết Tà Hồn Sư, đối với thống nhất đại lục cũng chẳng suy nghĩ nhiều.
Mà về sau chính là cán cân quyền lực của các phe tuy lúc mạnh lúc yếu nhưng lúc nào cũng sẽ bù trừ cho nhau.
Tinh La đối Thiên Đấu, thượng tam tông thì liên kết, mà Vũ Hồn Điện tuy tổng lực bá đạo nhưng khắp nơi đều là địch.
Bây giờ thì lại khác, Vũ Hồn Điện khi trong tay đã có phương pháp này, chẳng phải nói trong tương lai sức mạnh tổng thể của Vũ Hồn Điện sẽ vượt qua tổng chiến lực của các đại thế lực sao?
Sức mạnh vô biên thường sẽ đi đôi với dã tâm không ai sánh bằng.
Sỡ hữu một nguồn lực lượng khổng lồ như vậy, Vũ Hồn Điện chắc chắn sẽ vươn nanh vuốt của bản thân ra toàn đại lục.
Nói Vũ Hồn Điện bây giờ chịu yên phận thì có mất cái mạng già này thì Lan Thiều Du cũng chẳng tin.
Thảm bại của Hạo Thiên Tông còn đó, sự đầu phục của các tông môn, gia tộc về phía của Vũ Hồn Điện.
Thêm cả những gì Thế Hoa đang bày ra trước mắt hắn, bây giờ nhìn lại Lan Thiều Du mới thấy được sức mạnh bành trướng của Vũ Hồn Điện đã không phải là năm trước có thể so sánh.
Lan Thiều Các giờ đây nằm ở vùng trung lập không thể nào an toàn như năm trước được, bây giờ chỉ có chọn đúng phe mới có thể tiếp tục lựa chọn.
Dù sao ở trung lập tuy có nghĩa là không phản đối, nhưng cũng có nghĩa là không ủng hộ.
Một bên không có phe phái thì không khác nào quả hồng mềm, mà quả hồng mềm thì luôn bị bóp trước.
Cái này cũng giải thích tại sao Lam Điện Bá Vương Tông tại kế hoạch "Liệp Hồn" trong nguyên tác lại bị bóp chết trước, bên cạnh oán hận tình thù của Bỉ Bỉ Đông ra thì trong mắt Vũ Hồn Điện, thì thực lực đơn bạc của nó đã quyết định nó là một viên đá khai đao phù hợp.
Mà một bên Thế Hoa từ biểu cảm gương mặt của Lan Thiều Du không thu hoạch được gì thì tiếp tục thuyết phục.
"Áo Tư Ca tất nhiên cũng nằm phạm vi thiên tài này."
"Hắn thân là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, với tài nguyên của Vũ Hồn Điện thì việc bồi dưỡng hắn lên thành Phong Hào Đấu La đã chắc chắn như đinh đóng cột."
"Dã tâm của Vũ Hồn Điện thì chỉ cần người có tầng thứ đủ cao liền sẽ biết, đó chính là thâu tóm thiên hạ, thống nhất đại lục."
"Với lợi thế bây giờ của Vũ Hồn Điện, chẳng phải nói đây chỉ là vấn đề thời gian sao?"
"Mà thế hệ của bọn ta sẽ đóng vai trò như quân tiên phong trong việc thống nhất Đấu La Đại Lục, và những thế lực quy thuận Vũ Hồn Điện lúc này chính là những kẻ thức thời đầu tiên."
"Tứ đại đơn thuộc tính gia tộc, Thạch gia, Thuỷ gia, Diệp gia, Độc Cô gia...!Tộc nhân của những gia tộc này đều có chân trong hàng ngũ tiên phong này."
"Mà Lan Thiều Các đâu? Ngoại trừ Lan Thiều lão bản đây cùng các chủ đời đầu của Lan Thiều Các mới may mắn mà sỡ hữu Tiên Thiên cấp Hồn Lực, còn lại thì đều dậm chân ở cấp."
"Theo tình báo của Vũ Hồn Điện thì thế hệ trẻ thuộc dòng chính của Lan Thiều Các thức tỉnh Vũ Hồn cao nhất cũng chỉ có cấp."
"Mà cho dù có Lan Thiều gia tộc thật sự có một thiên tài phù hợp với điều kiện để bồi dưỡng đi nữa, thì Lan Thiều Các cũng chẳng thuộc Vũ Hồn Điện, vậy cớ sao chúng ta phải đem đi bồi dưỡng đây?"
"Hơn nữa, còn có hậu duệ nào của Lan Thiều Các có thể đạt được Tiên Thiên Mãn Hồn Lực như Áo Tư Ca sao?"
"Về sau nếu như Vũ Hồn Điện thực sự thống nhất được thiên hạ, liệu các gia tộc vốn đã đầu phục Vũ Hồn Điện từ trước liệu có ngồi yên nhìn Lan Thiều Các ngồi không ăn bát vàng không?"
"Đến lúc đó đừng nói cản lại, liền lý do để bảo vệ Lan Thiều Các có khi Vũ Hồn Điện kiếm cũng chẳng ra."
Lan Thiều Du nghe vậy thì sắc mặt xạm lại, ngữ khí lạnh như băng nói.
"Vũ Hồn Điện đây là muốn uy hiếp chúng ta sao?"
Lan Thiều Các đã được xây dựng qua tới này là đã được đời, đời gia chủ ngã xuống để giữ vững cho một Lan Thiều Các hoạt động được gần năm.
Máu, mồ hôi và công sức đổ ra nhiều như thế nào, thân là các chủ đời thứ của Lan Thiều Các, hắn so ai đều rõ ràng công trình này có bao nhiêu vĩ ngạn.
Cũng chính là vì như vậy nên hắn không thể nào trơ mắt nhìn nó sụp đổ trước mắt mình được.
Khí thế của Lan Thiều Du lúc này cũng được bộc phát ra ngoài, một cái áp lực nặng nề cùng khó thở ngay lập tức tràn ngập toàn bộ căn phòng.
Đây là khí thế của một thượng vị giả đối với hạ vị giả mà toát ra, là khí thế của kẻ mạnh khi đối mặt với kẻ yếu.
Thế Hoa cảm nhận tầng khí thế này của Lan Thiều Du, không thể không nói, khí thế này so với Lan Thiều Không mạnh hơn nhiều.