Hồ Liệt Na dưới loại áp lực này cũng bị ảnh hưởng mà nét mặt tái nhợt.
Tuy nói Diệp Tịch Thuỷ rất mạnh, nhưng bình thường đối với người khác cũng không hiện ra loại khí tức cao cao tại thượng gây áp lực như khi ở Thánh Linh Giáo.
Nên Hồ Liệt Na mặc dù theo Diệp Tịch Thuỷ học tương đối lâu nhưng với loại áp lực này cũng không thường xuyên tiếp xúc.
Hơn nữa nàng bây giờ cũng chỉ mới tuổi, loại áp lực này nàng thực sự chịu không nổi.
Thế Hoa thấy vậy thì một bên nắm lấy tay của Hồ Liệt Na truyền cho nàng Thái Dương Chi Lực, một dòng năng lượng như suối nước nóng ngay lập tức truyền vào cơ thể của tiểu hồ ly.
Mà một bên thì đem sát lục khí tức trong cơ thể tiết ra bên ngoài.
Nhất thời gương mặt của Thế Hoa lạnh như sương, đôi mắt màu vàng nay ám lên một vầng u quang màu đỏ nhìn cực kỳ doạ người.
Dòng sát khí tàn bạo ngang ngược đậm đặc mùi máu lan toả khắp Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán, liền ấm tử nê còn đang chứa trà ấm cũng bị luồng sát khí này làm cho đóng băng.
Lan Thiều Du cảm nhận xung quanh thay đổi thì bất khả tư nghị nhìn về phía của Thế Hoa.
"Hắn mới bao nhiêu tuổi mà sát khí nặng như vậy?"
Bên trong Lan Thiều Các có vị Chiến Hồn Sư có tu vi Hồn Đấu La, người này ngang dọc đại lục lâu năm, trên tay dính không biết bao nhiêu là máu.
Nhưng theo Lan Thiều Du cảm nhận vậy mà sát lục của người cũng không bằng nam hài tử trước mắt.
"Lan Thiều lão bản, ngươi hẳn cũng hiểu trong từ điển của Vũ Hồn Điện bây giờ đã không còn từ "uy hiếp", chỉ có không thuận mắt mà chặt thôi."
"Hơn nữa Vũ Hồn Điện đã bảo vệ Lan Thiều Các được gần năm, ân tình năm xưa cũng đã trả đủ rồi."
Việc Vũ Hồn Điện không "xử lý" Lan Thiều Các suy cho cùng cũng là xem trên mặt mũi của Giáo Hoàng đời trước - Thiên Chí Thần.
Nếu như thật sự mạnh tay mà nói, Lan Thiều Các thực sự có thể chóng đỡ được sao
Lan Thiều Du nghe vậy thì mặt mũi cũng âm trầm hẳn, hắn tất nhiên cũng hiểu ý mà Thế Hoa nói.
Không phải người của ta tất có dị tâm.
Còn vì sao không cùng nhau sinh hoạt bình yên? Ha ha ha, Vũ Hồn Thành ngoại trừ Lan Thiều Các ra thì tất cả những sản nghiệp còn lại đều là tài sản của những gia tộc phụ thuộc vào Vũ Hồn Điện.
Các đại gia tộc ở trong Vũ Hồn Thành không đấu đá lẫn nhau là do tất cả bọn họ đều nằm dưới sự làm chủ của Thiên gia, cả Vũ Hồn Thành là một khối lợi ích chung nên không ai muốn đấu đá lẫn nhau.
Mà Lan Thiều gia tộc, tuy có dính líu một chút quan hệ với Thiên gia, nhưng cũng chỉ là tí xíu như vậy, rốt cuộc vẫn là ngoại tộc.
Một khi các đại gia tộc phụ thuộc kia đã bất mãn, Vũ Hồn Điện cũng chỉ có thể đem Lan Thiều Các thí ra để chấn an các bọn họ.
Đến lúc đó Lan Thiều Các sẽ không khác nào miếng mỡ béo ngậy để các đại gia tộc chia năm xẻ bảy.
Như Thế Hoa nói, Lan Thiều Các đến lúc đó sẽ không bị tiêu diệt, nhưng về sau cũng sẽ biến thành một thế lực hạng hai như Hoả Báo Tông hay Phong Kiếm Tông vậy.
Mà những tông môn kia còn có chỗ dựa, mà Lan Thiều Các đâu? Chắc chắn là sẽ bị thôn phệ không còn một mống.
Nghĩ đến đây thì Lan Thiều Du lấy lại bình tĩnh, thu hồi lại khí thế nói.
"Vậy Vũ Hồn Điện muốn như thế nào?"
Thế Hoa thấy vậy thì cũng biết Lan Thiều Du đã có dấu hiệu thoả hiệp.
Hắn thu hồi sát khí lại vào trong cơ thể, toàn bộ Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán lúc này cũng đã trở lại bình thường, duy chỉ có nước trong ấm trà là còn đóng băng.
Hồ Liệt Na thấy cả hai đã bình tĩnh lại thì cũng thở phào trong lòng, loại áp lực từ hai bên chèn ép kia nàng đúng là không thể nào quên được.
Cũng vì vậy mà bây giờ nàng mới cảm nhận được dòng năng lượng ấm áp truyền vào cơ thể của mình, tiểu hồ ly nghiêng đầu nhìn về bàn tay đang được Thế Hoa nắm chặt.
Lúc đầu còn có chút bỡ ngỡ, sau đó thì nàng lại mỉm cười rồi càng nắm chặt hơn, gương mặt thì hồng hào nhìn cực kỳ khả ái.
Thế Hoa bây giờ không có để ý được Hồ Liệt Na.
Sau khi điều động lượng sát khí kia tận sau trong tâm hồn thì hắn cảm nhận được trong lòng sự điên cuồng cùng khao khát giết hại cực kỳ mãnh liệt.
Thế Hoa bên trong thì cố gắng điều điều chỉnh bản thân, mặt ngoài thì bình tĩnh đem một tờ giấy ra đưa cho Lan Thiều Du.
"Ta đây đưa cho Lan Thiều lão bản làm lão sư của Áo Tư Ca là đang cho ngươi một cơ hội, một cơ hội để có thể gia nhập vào Vũ Hồn Điện, cũng như giúp danh tiếng của Lan Thiều Các cao lên thêm một nấc nữa."
"Dĩ nhiên gia nhập vào Vũ Hồn Điện là điều kiện tiên quyết."
"Vũ Hồn Điện cũng sẽ không để cho Lan Thiều Các chịu thiệt thòi, Giáo Hoàng đã quyết định đền bù cho Lan Thiều Các khối vạn năm Hồn Cốt, một lượng lớn thiên tài địa bảo khác cùng một số phúc lợi về kinh tế khác trong khu vực Vũ Hồn Thành."
"Coi như là bù đắp những nguồn nhân mạch các ngươi sẽ mất khi gia nhập vào Vũ Hồn Điện."
Lan Thiều Các do ở vị trí trung lập lâu năm nên nhân mạch rộng rãi khắp nơi từ Thiên Đấu đến Tinh La.
Nhưng gia nhập vào Vũ Hồn Điện không khỏi mất đi những nguồn cung cùng khách hàng lâu năm, điều này sẽ ảnh hưởng đến Lan Thiều Các một khoảng thời gian.
Nên Vũ Hồn Điện cũng xem đây là đền bù thích đáng.
Nhưng có hại thì cũng có lợi, Lan Thiều Các một khi nhận được Áo Tư Ca thì trong danh hiệu "Thánh địa của Thực Vật Hệ Hồn Sư" trong một khoảng thời gian tương đối dài.
Dù sao danh tiếng là nơi giáo dục ra đệ Thực Vật Hệ Phong Hào Đấu La cũng không phải là nhỏ.
Thế Hoa cũng vì cái danh xưng này mà từng gặp qua Bỉ Bỉ Đông để hỏi xem nàng có định nhận Áo Tư Ca làm đồ đệ không, dù sao một cái Tiên Thiên Mãn Hồn Lực cũng rất hiếm thấy.
Nhưng mà câu trả lời của Bỉ Bỉ Đông lại ngoài ý muốn của Thế Hoa, nàng vậy mà không chịu nhận Áo Tư Ca làm đồ đệ.
Không phải là nàng ghét bỏ giới tính hay Vũ Hồn của hắn, mà là Giáo Hoàng một ngày bận trăm công ngàn việc, chỉ việc chỉ dẫn cho Mộc Cẩn trong giai đoạn đầu tu luyện này cũng đã khiến vị Giáo Hoàng này không có thời gian nghỉ ngơi.
Hơn nữa nàng cũng mang trong mình Song Thần Khảo như Thiên Nhận Tuyết, nên thời gian còn eo hẹp hơn nữa.
Thế Hoa nghe vậy thì hiểu rõ, sau đó mới đề nghị tận dụng giá trị của Áo Tư Ca để làm vật dẫn để chiêu mộ Lan Thiều Các.
Lan Thiều Các bây giờ có đến tận vị Thực Vật Hệ Hồn Đấu La, nếu như chiêu mộ được thì sức mạnh của Vũ Hồn Điện sẽ tăng lên một bước lớn.
Bỉ Bỉ Đông nghe vậy thì mắt sáng lên, cùng Thế Hoa bàn luận cách kế sách để chiêu mộ Lan Thiều Các.
Nhưng Bỉ Bỉ Đông tối đa cũng chỉ có thể trích ra khối Hồn Cốt trong bảo khố của Vũ Hồn Điện.
Một khối vạn năm thân thể Hồn Cốt của Tà Ma Hổ Kình cùng một khối vạn năm tay phải Hồn Cốt của Quang Minh Trọng Vương.
Dù sao cũng Lan Thiều Các cũng giống với Diệp Thiên Hành lúc ban đầu, chưa đóng góp gì nhiều cho Vũ Hồn Điện.
Nếu cho nhiều quá sẽ đem lại các gia tộc khác trong Vũ Hồn Điện bất mãn, ngược lại còn gây hại.
Đây là xem xét tình xưa mới chọn ra được hai khối vạn năm, chứ không cũng chỉ được nghìn năm mà thôi.
Lan Thiều Du nhìn danh sách trong tay thì không khỏi trừng lớn, cái này là quá nhiều a.
khối vạn năm Hồn Cốt, trong đó còn có một bộ vị quan trọng nhất là thân thể.
Bấy nhiêu đây cũng đủ để tăng cường năng lực tự thân của Lan Thiều Các lên một mảng lớn.
Phải biết bọn họ mặc dù có khối Hồn Cốt gia truyền, nhưng đã có hai khối trong đó là nghìn năm, khối còn lại thì đều dưới vạn năm.
khối Hồn Cốt kia ngoại trừ một khối nghìn năm là do thu hoạch trong lúc săn giết Hồn Thú ra thì còn lại đều là dùng tiền tài thu mua về, nên phẩm chất cũng không được cao lắm.
Mà bộ vị của những khối Hồn Cốt gia truyền này đều tương ứng với tay và chân của cơ thể, nên xét về cả phẩm chất lẫn độ quý hiếm không thể nào so được với hai khối trong danh sách này được.
Cái này cũng không thể trách Lan Thiều gia tộc vô năng.
Hồn Cốt thứ này có thu hoạch được hay không đều phải xem vận khí, hơn nữa gia tộc của bọn họ dù sao cũng truyền thừa Thực Vật Hệ Vũ Hồn, khả năng tự mình săn giết Hồn Thú còn không có chứ nói gì đến thu hoại đều là dùng tiền tài thu mua về.
Mà danh sách này còn có dấu ấn của Giáo Hoàng, nên không thể nào là giả được.
Có thể nói nếu như Lan Thiều Các đồng ý vào Vũ Hồn Điện, thì sẽ được lời nhiều hơn lỗ.
"Hơn nữa, nếu như Lan Thiều Các thực sự gia nhập Vũ Hồn Điện mà nói, tiểu tử cũng có một chút tấm lòng." Thế Hoa từ Tử Hà Dung Mặc Lệ lấy ra một khối Hồn Cốt màu lam.
"Đây là...!đầu bộ vị Hồn Cốt?" Hồ Liệt Na cảm nhận được Tinh Thần Lực dao động bên trên thì bất ngờ nói.
"Ân, đây là một khối vạn năm đầu Hồn Cốt của Thiên Lam Tước, phẩm chất tuy không cao như Quang Minh Trọng Vương hay Tà Ma Hổ Kình, nhưng tốt xấu cũng là đầu Hồn Cốt."
"Đây xem như là tấm lòng của ta đối với Lan Thiều Các."
"Thế nào Lan Thiều lão bản, điều kiện tốt chứ?" Thế Hoa nhìn Lan Thiều Du, đây đã là nhân nhượng lắm rồi.
"Cái này..." Lan Thiều Du nhìn khối Hồn Cốt kia, trầm ngâm một lúc rồi nói.
"Ta cần thời gian để bàn luận với các trưởng lão bên trong Lan Thiều Các.
Khoảng tuần sau ta sẽ cho Vũ Hồn Điện một câu trả lời rõ ràng, được chứ?"
khối vạn năm Hồn Cốt, một cái Thực Vật Hệ Hồn Sư có Tiên Thiên Mãn Hồn Lực cùng với những thứ phúc lợi khác.
Lan Thiều Du nói không động lòng đó là giả, bấy nhiêu đây sẽ giúp cho nội tình của Lan Thiều Các tăng lên một mảng lớn.
Nhưng cái này dù sao là liên quan đến cả sự sống còn của cả một thế lực, Lan Thiều Du không thể tự quyết định được.
"Có lời này của Lan Thiều lão bản thì ta đã yên tâm rồi." Thế Hoa thấy Lan Thiều Du không từ chối thì biết mục đích của mình đã đạt được.
Câu trả lời của Lan Thiều Du đã thể hiện hắn đã có dấu hiệu thoả hiệp, nên Thế Hoa đã chắc chắn phần là Lan Thiều Các sẽ gia nhập vào Vũ Hồn Điện.
Dù sao tiếp xúc với Lan Thiều Du mà không phải Lan Thiều Không cũng đều là có lý do của nó, bởi hắn mới là kẻ có tiếng nói nhất trong Lan Thiều Các.
...
Trên đường trở về Bích Lạc Viện,
Hôm nay vốn là một đêm trăng tròn, nhưng mây đen kéo đến như màn vải che đi ánh quang của bảo ngọc.
Ở bên trong xe ngựa, Thế Hoa ngồi xếp bằng lại, cố gắng kiềm nén sự xao động của sát khí bên trong cơ thể.
Cảm nhận được cảm giác bạo ngược kia đã lắng đọng lại thì Thế Hoa thở phào một cái.
"Cảm giác này rất giống với ghi chép của những người tham gia lịch luyện trong Sát Lục Chi Đô a, là ta không kiểm soát được sát ý sao?"
Thế Hoa nghĩ thầm lấy, tình huống này mặc dù không nghiêm trọng như khi Thiết Đề vừa trở về Sát Lục Chi Đô nhưng cũng có nét đồng điệu.
Xem ra việc hấp thụ sát khí kia tuy mạnh nhưng cũng không dễ dàng khống chế như vậy.
"Xem ra là phải hỏi hai nàng xem có cách nào khống chế lại hay không rồi." Thế Hoa nghĩ đến đây thì cũng coi như là yên tâm.
Có Mã Tiểu Đào cùng Bỉ Bỉ Đông hai vị Sát Thần này tại Vũ Hồn Điện thì hắn cũng không còn quá hoảng hốt về việc này nữa.
Lúc này hắn mới nhìn về phía Hồ Liệt Na, nói.
"Na Na, hôm nay ngươi không bị làm sao chứ?"
"Ân, ta không sao, Thế Hoa ca ca không cần lo lắng." Hồ Liệt Na gật đầu nói.
Tuy nói bầu không khí lúc nãy rất doạ người những nàng cũng không có sợ hãi đến mức như thế.
"Vậy mà lúc nãy có người sợ đến mức quên là còn đang nắm thật chặt tay của ta đâu?" Thế Hoa trêu chọc mà nói, từ lúc ban đầu đến khi hắn cùng Lan Thiều Du bàn luận xong thì Hồ Liệt Na vẫn luôn nắm tay hắn.
Cái này còn không phải là sợ chứ còn gì.
"Ta...ta...ta..." Hồ Liệt Na nghe vậy thì gương mặt hơi hiện lên nét xấu hổ, lúc nãy là do nàng quá hưởng thụ mà quên mất đi chuyện thả tay.
Đến lúc rời khỏi quán Thế Hoa nhắc khẽ thì nàng mới xấu hổ mà thả tay ra.
Nhưng nhìn Thế Hoa nghĩ nàng do sợ mới nắm tay hắn, trong lòng tiểu hồ ly vừa may mắn vừa thất lạc.
May mắn là có vẻ Thế Hoa chưa biết tình cảm của nàng, nàng cũng chưa thật sự sẵn sàng để bộc lộ.
Mà thất lạc là do có vẻ Thế Hoa vẫn xem nàng là tiểu muội muội thật sự, cái tầng này không biết lúc nào mới giải khai ra được.
Thấy gương mặt của Hồ Liệt Na lúc bi lúc hỉ thì thì Thế Hoa khó hiểu.
"Na Na, ngươi như thế nào? Là ta chọc ngươi không vui sao?"
Hồ Liệt Na nghe vậy thì trong đầu đột nhiên nghĩ lên một kế, rồi làm một bộ u oán nói
"Tất nhiên rồi, lúc đầu Na Na còn chỉ nghĩ là chúng ta có thể cùng nhau đi ăn tối đâu."
"Không ngờ là Thế Hoa ca ca đến Tuỳ Tâm Tiểu Tửu Quán là có chuyện lớn hơn, liền Na Na đi theo cũng không báo một tiếng."
Thế Hoa nghe vậy thì không hiểu sao có chút chột dạ, bản thân đúng là vì một chút thời gian mà không hỏi ý kiến người trong cuộc rồi.
"Cái này đúng thật là lỗi của ta."
"Nếu như Thế Hoa ca ca có lỗi thì phải chuộc lỗi đúng không?" Hồ Liệt Na như chớp được thời cơ, ngay lập tức nói.
Thế Hoa ngay lập tức sững sờ, hắn bây giờ mà không biết mục đích của Hồ Liệt Na nữa thì hắn đúng là không còn gì để nói nữa.
Hắn nhéo má của tiểu hồ ly mà buồn cười nói.
"Được rồi tiểu cô nương, nói đi, ngươi muốn ta bù đắp lỗi lầm như thế nào đây?"
Hồ Liệt Na biết mình đã lộ tẩy nên cũng không giả bộ nữa, ánh mắt làm một bộ long lanh dễ bảo nói.
"Hì hì, lần sau ta thu thập đệ ngũ Hồn Hoàn, Thế Hoa ca ca đi với ta được chứ? Như lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ấy."
Thế Hoa nghe vậy thì bật cười, xoa lên đầu của nàng nói.
"Được, vậy thì chính tay ta cũng sẽ giúp ngươi tìm được đệ ngũ Hồn Hoàn, được chứ?"
"Thật sao?" Hồ Liệt Na mắt sáng lên mà muốn xác nhận lại.
"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Ta chắc chắn là nói thật."
Đệ ngũ Hồn Hoàn của Hồ Liệt Na sẽ có niên hạn tầm vạn đến vạn năm, Hồn Thú ở mức độ đó bây giờ Thế Hoa cũng có thể đánh thắng được, nên đây cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Hơn nữa đến lúc đó hắn đã có thể giao tiếp với khu hạch tâm, có khi còn kiếm được một Hồn Thú có niên hạn cao hơn làm Hồn Linh cho nàng nữa kia.
Ai biết được có khi còn có vạn năm Hồn Thú đồng ý làm Hồn Hoàn của nàng đâu.