Từ chỗ của Lực chi nhất tộc trở về Đông Quân Phủ cũng đã là giờ tối.
Thế Hoa đi vào bên trong phòng ngủ, thì liền thấy mấy dòng năng lượng cuồn cuộn như gió thổi từ bên ngoài hướng về chiếc giường tạo thành một cơn lốc xoáy Hồn Lực cực lớn.
Mà nguyên nhân chính là Thiên Nhận Tuyết đang ở trên giường tu luyện.
Thiên Nhận Tuyết bây giờ cũng đã có tu vi cấp Hồn Đấu La nên lượng Hồn Lực mà nàng hấp thụ vào trong cơ thể mỗi lần vận hành chu thiên là cực kỳ lớn.
Từng dòng Hồn Lực cuồn cuộn từ bên ngoài như bị lỗ đen hút vào mà chui vào hạ đan điền của nàng, cũng là nơi mà nàng ngưng tụ Hồn Hạch đầu tiên của mình - Thần Thánh Hồn Hạch.
Thế Hoa vừa đi vào thì Thiên Nhận Tuyết ngay lập tức mở mắt ra, đôi mắt màu xanh lam bảo thạch ngay lập tràn ngập thân ảnh của Thế Hoa.
"Trở về rồi sao?"
"Ân, đã để ngươi đợi lâu rồi Tuyết nhi." Thế Hoa gật đầu sau đó ngồi kế bên nàng.
Thiên Nhận Tuyết như đã quen thuộc mà dựa vào vai Thế Hoa, mà Thế Hoa thì đem nàng ôm sát vào một chút rồi nói.
"Cả ngày hôm nay ở nhà không quá chán chứ?"
"Nếu như ngươi thấy chán mà nói thì ta giảm thời gian học ở chỗ Diệp tỷ lại một chút để bồi ngươi."
Thế Hoa bây giờ đã là cấp Hồn Đạo Sư, tuy nói không quá cao nhưng đã có thể tự học được, chỉ cần lên chỗ của Diệp Tịch Thuỷ giải đáp thắc mắc là được.
Còn bên Độc Bất Tử thì không cần đề cập đến, luyện đan không thể nghi ngờ là cực kỳ tốn thời gian để trau dồi kinh nghiệm, nên hắn không thể nào bỏ lỡ được.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy lúc đầu thì mừng rỡ, nhưng nghĩ đến cái gì thì đè ép lại mong muốn kia mà lắc đầu cười nói.
"Ai nói ta chán nản bao giờ.
Những ngày hôm nay ta được Y lão chỉ điểm về ma pháp rất nhiều, mới không có thời gian để nghĩ đến những thứ này đâu."
Hôm nay Thiên Nhận Tuyết dành phần nửa thời gian là để cùng Y Lai Khắc Tư học một số ma pháp ở bên Thánh Ma Đại Lục, còn nửa thời gian còn lại là nhàn nhã tu luyện.
Mặc dù nàng có thể tiếp tục bế quan tu luyện sớm ngày đăng lâm Phong Hào Đấu La, nhưng nàng lại không làm vậy.
Một phần là do thời gian gần đây Hồn Lực của Thiên Nhận Tuyết nhờ hai cái vạn năm Hồn Hoàn cùng khối vạn năm Hồn Cốt mà tăng lên như tên lửa, mặc dù đã có Hồn Hạch kìm hãm lại tốc này nhưng Thiên Nhận Tuyết cách cảnh giới Phong Hào cũng đã chẳng còn xa.
Tuy căn cơ của nàng đã rất hùng hậu nhưng vẫn chưa thể nắm giữ được hoàn toàn sức mạnh của bản thân, nên cần phải chậm một khoảng thời gian để hồn toàn kiểm soát được năng lực của mình.
Liền Thiên Đạo Lưu cũng nói dục tốc bất đạt nên hiện tại Thiên Nhận Tuyết cũng tương đối thảnh thơi.
Mà lý do còn lại là vì nàng còn muốn tận hưởng thanh xuân của mình, mà hơn hết là cùng Thế Hoa yêu đương.
"Liền thời gian nhớ ta cũng không sao?" Thế Hoa nhìn nàng hỏi, trong lòng không khỏi một hồi thương tiếc.
"Ta mới không nhớ ngươi." Thiên Nhận Tuyết làm sao chịu nói ra chuyện xấu hổ này được.
Thế Hoa nghe vậy thì khoé miệng kéo lên, ngay lập tức đem cả người nàng đặt lên đùi, hai người cứ như vậy mà mặt đối mặt.
"Thế Hoa, ngươi...ngươi muốn làm gì?" Thiên Nhận Tuyết mặc dù nói vậy nhưng mục đích xấu xa của Thế Hoa nàng sao lại không rõ đâu, rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi của nàng mà thôi.
"Tuyết nhi ngươi không nhớ ta nên khiến ta rất đau lòng, nhưng ta thì lại rất nhớ ngươi a." Thế Hoa nói xong thì in môi lên.
Thiên Nhận Tuyết cũng như bình thường làm một chút dẫy giụa tượng trưng có có sau đó hai tay vòng qua cổ hắn, liền thuận theo mà đáp trả lại yêu thương của Thế Hoa.
...
Trong phòng ăn, Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết ngồi kế bên nhau mà ăn tối.
"Xèo, xèo, xèo..."
Thịt ba chỉ áp lên bề mặt chảo đá nóng hổi tạo nên một âm thanh giòn giã giữa căn phòng, theo sau mùi thơm của thịt heo nồng nàn chui vào cánh mũi.
Hôm nay là một trời đông lạnh giá, nên bữa tối của hai người là thịt nướng, hơn nữa còn là tự nướng.
Thế Hoa quan sát thì thịt đã được thì một tay dùng kẹp đem miệng thịt bỏ vào dĩa ở ngoài, sau đó thuần thục cầm lên một miếng xà lách, bỏ vào bên trong là thịt nướng, lá vừng, tía tô, dưa leo, cà rốt, cải thảo ngâm cay cùng một ít sốt ớt.
Sao khi làm được một đem tất cả gói gọn trong một lá xà lách thì nhìn sang một mặt mong chờ Thiên Nhận Tuyết, cười nói.
"Nào, há miệng ra."
Thiên Nhận Tuyết lúc này cũng không thẹn thùng cái gì, mở miệng của mình ra.
Thế Hoa nhẹ nhàng đem cả búi xà lách bỏ vào miệng của nàng.
Cả miệng của Thiên Nhận Tuyết lúc này đã hơi đầy thì liên tưởng đến mấy con chuột lang nhỏ đang giấu hạt vào trong miệng của mình, nhìn rất là khả ái.
Thiên Nhận Tuyết với kiểu ăn này cũng rất là mới lạ, khi ăn thì cảm thấy được sự tươi ngọt của rau củ tươi, chất lượng của thịt heo tươi mới nướng, chua cay của cải thảo và vị ngon của sốt ớt.
Những nguyên liệu này hoà trộn với nhau khiến cho tất cả như được thăng hoa, tạo nên một sự thoả mãn về mặt vị giác cho Thiên Nhận Tuyết.
Thiên Nhận Tuyết cũng tốn mất khoảng nửa phút để nhai nuốt, sau đó gật đầu một cái, rõ ràng là nàng với món này rất hài lòng.
Thế Hoa nhìn thấy trên miệng của nàng dính một chút sốt ớt thì đưa ngón tay cái ra quét ra khỏi miệng của nàng.
Mà Thiên Nhận Tuyết ở một bên chưa kịp cảm nhận ấm áp thì đã thấy Thế Hoa vậy mà đem miếng sốt ớt kia liếm sạch sẽ.
Cái này làm mặt của Thiên Nhận Tuyết không khỏi nóng lên, tuy rất muốn làm gì đó với Thế Hoa nhưng nhìn hắn đang tà mị cười mà nhìn nàng thì chỉ biết trừng mắt mà nói.
"Lưu manh."
Thế Hoa với lời này của Thiên Nhận Tuyết cũng không thấy khó chịu, mà ngược lại cảm thấy rất thú vị, trêu chọc lẫn nhau thế này cũng được coi là một dạng tình thú a.
Nhìn nàng vẫn như một con mèo đang tức giận đang tức giận thì Thế Hoa bình tĩnh chỉ chỉ vào miếng thịt trên dĩa.
"Ta đã làm cho ngươi rồi, ngươi cũng làm cho ta a."
Thiên Nhận Tuyết thấy hắn một bộ càn rỡ thì càng tức giận hơn, nhưng khi nhìn đến một dĩa đồ ăn trên bàn thì trong lòng nổi lên một ý nghĩ xấu xa, chỉ là bên ngoài vẫn là ngạo kiều nói.
"Coi như là ta không tính toán với ngươi."
Cách ăn này tương đối đơn giản nên Thiên Nhận Tuyết làm theo rất dễ dàng.
Trong lúc làm cho Thế Hoa thì Thiên Nhận Tuyết hỏi.
"Khi nào thì ngươi định đi nghiên cứu những kỹ thuật đoán tạo kia?"
Lúc nãy nàng cũng từ Thế Hoa biết được mục đích của chuyến đi đến Lực chi nhất tộc.
Thiên Nhận Tuyết biết được đây là một việc trọng đại nên đối với cái này cũng rất quan tâm.
Nếu như Thế Hoa thực sự thành công thì lực lượng của Vũ Hồn Điện sẽ được tăng lên một mảng lớn.
Thế Hoa nghe thế thì nói.
"Hẳn là bắt đầu từ ngày mai a, dù sao thứ này rất tốn thời gian, cần thực hiện càng sớm càng tốt."
Linh Đoán, Hồn Đoán cùng Thần Đoán.
kỹ thuật trên không phải là thứ dễ dàng lĩnh ngộ được, tuy nói Thế Hoa có tự tin tạo nghệ rèn đúc của bản thân, nhưng chân chính muốn sáng tạo ra những thứ trên thì phải nói là khó khăn cực kỳ.
Dù sao muốn dẫn trước thế nhân vạn năm cũng không phải dễ dàng như vậy.
"Vậy tháng này..." Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì động tác trên hai tay nàng bỗng dừng lại, ngữ khí có hơi thất lạc.
Nói như vậy thì không phải một tháng này hắn không bồi được nàng sao?
Nhưng việc của hắn cũng rất quan trọng, nàng cũng không thể vì một tháng này mà làm chậm trễ tiền đồ của hắn.
Thế Hoa tất nhiên là hiểu Thiên Nhận Tuyết đang nghĩ gì, nói.
"Ngươi đừng lo, trước khi nghiên cứu vào kỹ thuật kia thì ta còn phải nghiên cứu ghi chú của Thái Thản tiền bối, cái này tốn thời gian ít nhất cũng một tháng."
"Trong khoảng thời gian nghiên cứu này ta đều sẽ nghiên cứu ở trên Giáo Tông Điện, nên không ảnh hưởng thời gian còn lại trong ngày."
"Hơn nữa ta cũng đã hứa một tháng này bồi bên ngươi, tất nhiên là sẽ không thất hứa."
Thế Hoa cái này cũng là nói thật, ghi chú của Thái Thản nhiều lắm, gọi là bách khoa toàn thư về kim loại cũng chẳng ngoa, nói nghiên cứu trong vòng tháng đã là nói giảm nói tránh rồi.
Hơn nữa Thiên Nhận Tuyết không bao lâu nữa thì liền phải thực hiện Thần Khảo, thời gian ở bên nàng cũng không có bao nhiêu, nên hắn cũng rất trân trọng quảng thời gian này.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì nét mặc rạng rỡ hẳn ra.
"Thật sao?"
Thế Hoa gật đầu.
"Ân, là thật.
Nên một tháng này cứ ngoan ngoãn ở bên cạnh ta là được rồi, đừng lo lắng gì cả."
Thiên Nhận Tuyết nghe câu này thì không hiểu có một cảm giác ấm áp khó tả.
Mặc dù tu vi hiện tại của nàng cao hơn Thế Hoa rất nhiều, nhưng đối cảm giác có người dựa dẫm mà được bảo bọc này vẫn khiến nàng không khỏi mê muội.
Nhưng công tư phân minh, cái này không có nghĩa là nàng tha thứ cho hành động lúc trước của Thế Hoa.
Nàng tiếp tục làm búi xà lách kia, làm xong thì đưa cho đến gần miệng của Thế Hoa.
Thế Hoa biết ý mà mở miệng ra, nhận phần ăn mà Thiên Nhận Tuyết làm cho hắn.
Nhai một hồi thì Thế Hoa cảm nhận được vị cay xung thiên xộc vào khoang miệng, nhiệt khí nóng bức làm cả mặt hắn đỏ lên như một trái cà.
Thiên Nhận Tuyết thì cười như được mùa, không quên hống hách nói.
"Hừ, đã biết sự lợi hại của bản tiểu thư chưa."
"Để xem ngươi về sau dám khi dễ ta."
Lúc nãy nhân lúc Thế Hoa không chú ý thì nàng đã bỏ vào rất nhiều ớt xen vào với cải thảo, thành công qua mặt được Thế Hoa mà trừng trị hắn.
Thế Hoa nghe vậy thì vừa bất đắc dĩ không làm gì được mà vừa buồn cười, không khỏi nhớ đến lúc trước bọn hắn lúc còn chưa xác nhận quan hệ cũng hay người qua kẻ lại như thế này.
Tuy về sau mối quan hệ đã chất biến, nhưng có những thứ không hề thay đổi a.
...
Phòng ngủ,
Thế Hoa lúc này đã mang một bộ đồ ngủ mà nằm trên giường đợi Thiên Nhận Tuyết tắm rửa xong.
Bọn hắn lúc nãy đã dùng Hồn Lực tách mùi khói ra khỏi cơ thể, nhưng cũng không tránh được cảm giác bứt rứt kia nên đã thay phiên mà đi tắm.
Đang lúc Thế Hoa chờ đợi thì bên ngoài vọng vào tiếng của thị nữ.
"Thưa thiếu gia, Quỷ trưởng lão tới nói muốn gặp ngài."
Thế Hoa nghe vậy ngay lập tức nói.
"Các ngươi tiếp đãi Quỷ trưởng lão cho tốt, ta bây giờ ra ngay."
"Tuân mệnh thiếu gia."
...
Thế Hoa rất nhanh đã khoác lên trên mình một cái trường bào che lấp bộ đồ ngủ ở bên trong mà đi đến phòng khách.
Quỷ Mị đang ngồi đợi thấy vậy thì liền khom người hành lễ.
"Quỷ Mị đến gấp gáp, làm phiền thiếu gia rồi."
Thế Hoa ngay lập tức phủi tay nói.
"Quỷ trưởng lão không cần khách khí."
"Hôm nay ngươi đã đến đây thì vật ta nhờ lúc trước đã hoàn thành rồi sao?"
"Không thẹn thiếu gia kỳ vọng, ta đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ." Quỷ Mị nói xong thì từ Hồn Đạo Khí lấy ra một khối vật phẩm vừa kỳ dị vừa mỹ lệ, ánh sáng màu lam từ nó phát ra làm cả căn phòng như chìm trong đại dương.
Nó có chỉnh thể như một cái kim tự tháp làm từ lam bảo ngọc lớn cỡ như lòng bàn tay.
Trên từng bề mặt của nó những hoa văn như sóng biển mềm mại, nhưng lại không giống như là được khắc lên, mà càng giống như là những cơn sóng thật sự đang trập trùng trên mặt biển.
Mỗi lần sóng biển dao động thì chính là một vòng lam quang sẽ lấp lánh lên, theo đó là từng đợt năng lượng ba động ở bên trong đó không ngừng truyền ra.
Đây chính là trấn quốc chi bảo của Thiên Đấu Đế Quốc - Hãn Hải Càn Khôn Tráo!
Hay cũng có thể gọi là Hải Thần Chi Tâm.
Hai tháng trước thì việc mà Thế Hoa nhờ Quỷ Mị cũng chính là lấy được kiện Thần Khí này.
Hãn Hải Càn Khôn Tráo là một kiện toàn diện Hồn Đạo Khí có cái thần kỳ kỹ năng, bao gồm.
Hãn Hải Hộ Thân Tráo: Có khả năng đem khí tức của bản thân hoàn toàn thu liễm, cho dù có là Cực Hạn Đấu La cũng không thể phát hiện được.
Càn Khôn Định Thần Tráo: Khống chế kỹ năng, giống như Lưỡng Cực Tĩnh Chỉ Lĩnh Vực của Quỷ Cúc Đấu La, cái kỹ năng này có khả năng khống chế địch nhân.
Chỉ cần Tinh Thần Lực của địch nhân không cao quá lần Tinh Thần Lực của ngươi sử dụng Hãn Hải Càn Khôn Tráo thì đều sẽ bị định thân không thể nhúc nhích.
Hãn Hải Cuồng Đào: Quần thể công kích kỹ năng, có thể câu thông với tất cả nước xung quanh đem nước từ khắp nơi xung quanh xử dụng thành vũ.
Tuy nhiên trước giờ ngoại trừ bên trong nguyên tác Đường Tam ra không ai có thể thi triển được.
Càn Khôn Phá Ma: Đơn thể công kích kỹ năng, có khả năng đem tu vi của đối thủ chèn ép đến cấp thấp hơn.
Có thể trực tiếp đem một cái cấp Siêu Cấp Đấu La trấn áp xuống còn cấp.
Bởi là một cái Hồn Đạo Khí công thủ vẹn toàn nên độ quý giá không cần phải đề cập đến, liền Ninh Phong Trí khi thấy Đường Tam nhận được cũng không khỏi hâm mộ.
Sở dĩ lúc trước Quỷ Mị không coi thứ này ra gì cũng là điều dễ hiểu, những công dụng của thứ này cũng là truyền trong Thiên Đấu Hoàng Thất, không có công bố ra cho người ngoài.
Còn Ninh Phong Trí làm sao biết được thì Thế Hoa cũng không rõ ràng, nhưng hẳn cũng là ràng buộc về lợi ích của Thất bảo Lưu Ly Tông cùng Thiên Đấu Hoàng Thất nên Ninh Phong Trí với cái này cũng biết được một hai.