Liễu Kình Vũ nói xong, toàn bộ phòng họp lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ nhìn về phía Liễu Kình Vũ.
Kỳ thật, những vấn đề mà Liễu Kình Vũ nói ở thị xã Đông Giang đã sớm không phải là chuyện mới mẻ gì, gần như toàn bộ các cán bộ cấp cao của thị xã Đông Giang đều biết những chuyện này, thậm chí là người trực tiếp liên quan đến những chuyện này. Nhưng vấn đề ở chỗ, mọi người đều vô cùng ăn ý không nói ra.
Nhưng mà hiện tại, Liễu Kình Vũ lại đề xuất phải toàn lực chỉnh đốn, trái ngược hoàn toàn với dự liệu của Tôn Ngọc Long cũng như các Ủy viên thường vụ thị ủy Đông Giang. Tất cả mọi người đều biết, Liễu Kình Vũ là một người nói được làm được. Những chuyện mà hắn nói nhất định phải làm thì từ trước tới nay đều thực hiện được, tuyệt đối không phải nói khoác lác. Hơn nữa, lần chỉnh đốn này nhất định phải lấy Ủy ban Kỷ luật thị xã làm chủ đạo, điều này sẽ tăng thêm tình thế nguy hiểm cho thế lực tham nhũng toàn thị xã Đông Giang.
Rất nhiều người đều muốn đứng lên chửi thẳng vào mặt Liễu Kình Vũ, nói đầu Liễu Kình Vũ chỉ để cho lừa đá. Nhưng vấn đề ở chỗ, hiện tại đang là Hội nghị thường vụ thị ủy, ai nói gì cũng sẽ được ghi chép lại, lúc này, ai dám lên tiếng nói lung tung.
Tuy nhiên, người thông minh vẫn phải có. Sauk hi Liễu Kình Vũ nói xong, Trưởng ban tổ chức thị ủy Liêu Kính Đông lập tức tiếp lời nói:
- Ừ, đề nghị của đồng chí Liễu Kình Vũ vô cùng tốt, vô cùng đúng. Ban tổ chức thị ủy chúng tôi sẽ nghiêm túc chấp hành thông cáo mới nhất có liên quan đến “Điều lệ chọn lựa, phân công công tác cán bộ lãnh đạo Đảng – Chính quyền”. Nghiêm túc triển khai công tác tự kiểm tra, tự tổ chức, đối với những cán bộ năng lực yếu kém hoặc có hành vi vi phạm kỷ luật thì kiên quyết không đề bạt trọng dụng. Ngoài ra, chúng tôi sẽ tích cực báo cáo tình hình với lãnh đạo thị ủy.
Không thể không nói, Liêu Kính Đông vô cùng thông minh, ngay lập tức đã xoay chuyển đề tài sang vấn đề của Ban tổ chức mình, muốn danh chính ngôn thuận loại bỏ những vấn đề mà Liễu Kình Vũ vừa nói.
Liêu Kính Đông nói xong, Phó chủ tịch UBND thị xã Quản Nhữ Bình cắt ngang:
- Ừ, đồng chí Liêu Kính Đông nói rất đúng, về vấn đề này, Ban tổ chức thị ủy nhất định phải tăng mạnh giám sát và kiểm tra, phải coi trọng cao độ, kiên quyết đả kích. UBND thị xã chúng tôi cũng sẽ tích cực phối hợp.
Quản Nhữ Bình nói rất kiên quyết, nhưng một lời cũng không đả động đến quyền chủ đạo của Liễu Kình Vũ.
Lúc này, Tôn Ngọc Long mới lên tiếng:
- Ừ, đồng chí Liêu Kính Đông nói rất đúng, tôi rất tán thành. Thị xã Đông Giang chúng ta nhất định phải kiên quyết hưởng ứng tinh thần văn kiện của Trung ương, không đề bạt trọng dụng những cán bộ có vấn đề. Phía Ban tổ chức nhất định phải tăng cường thẩm tra và giám thị, bảo đảm không để lọt lưới.
Tôn Ngọc Long nói những lời này, chính là chỉ định Ban tổ chức thị ủy sẽ trực tiếp phụ trách.
Nhưng mà đề tài thảo luận Liễu Kình Vũ khơi ra, sao có thể để người khác nẫng tay trên.
Sauk hi Tôn Ngọc Long nói xong, Liễu Kình Vũ chỉ thản nhiên cười, nói:
- Lời của Bí thư Tôn rất hợp lý. Vấn đề trong nội bộ quan chức thị xã Đông Giang sở dĩ nghiêm trọng như thế, có liên quan rất lớn đến việc Ban tổ chức thị ủy khi thẩm tra, đề bạt cán bộ đã làm không nghiêm. Điểm này, Ban tổ chức thị ủy phải tự ý thức được vấn đề của chính mình, nhất định phải ngăn chặn không để xảy ra chuyện tương tự về sau, nhất định phải kiên quyết quán triệt, chấp hành “Điều lệ lựa chọn, phân công công tác cán bộ lãnh đạo Đảng – Chính quyền”, tuyệt đối không để xuất hiện tình trạng đề bạt trọng dụng cán bộ chỉ bằng một câu nói của lãnh đạo. Về điểm này, Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sẽ tăng mạnh giám sát. Sau này, với mỗi cán bộ mới, Ủy ban Kỷ luật chúng tôi sẽ công khai tiến hành giám sát, kiểm tra trước khi nhận chức.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ hơi dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Đương nhiên, công tác giám sát của Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sẽ không giới hạn trong nhiệm vụ trước mắt, chúng tôi còn căn cứ vào các số liệu thống kê và điều tra xã hội. Về vấn đề quan chức hủ bại, trong xã hội đã lưu truyền một câu, chính là để mười vị quan đứng cạnh nhau, nếu lần lượt bắn chết thì sẽ có oan uổng, nhưng nếu cách một người bắn một người thị tuyệt đối sẽ có lọt lưới. Tuy rằng những lời này chính là thể hiện sự oán hận của dân chúng đối với hiện tượng hủ bại, tuy nói hơi khoa trương, nhưng không thể phủ nhận được, vấn đề hủ bại trong quan chức đã rất nghiêm trọng. Nhiệm vụ của Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sau này cũng sẽ vô cùng nặng nề.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ ngẩng đầu nhìn Tôn Ngọc Long, nói:
- Bí thư Tôn, tôi hiện tại sẽ giới thiệu với ngài và các vị ngồi đây một chút về trọng điểm công tác trong giai đoạn tiếp theo của Ủy ban Kỷ luật thị xã. Giai đoạn tiếp theo, chúng tôi định sẽ bắt đầu từ vấn đề tham nhũng, nhận hối lộ của cán bộ lãnh đạo, nghiêm khắc xét xử tình trạng mua bán chức vụ, làm giả hồ sơ, vi phạm quy định dùng người…Dưới sự lãnh đạo của Thị ủy và UBND thị xã Đông Giang, tăng cường đẩy mạnh công tác kiến thiết tác phong và chống tham nhũng.
Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sẽ tuân thủ một cách nghiêm chỉnh kỷ luật Đảng – Chính phủ, hoàn toàn nhất trí với tinh thần chỉ thị của Tỉnh ủy, Thành ủy, không ngừng đẩy mạnh công tác xây dựng tác phong cán bộ, quán triệt nguyên tắc “Lão hổ” hay “Ruồi bọ” đều phải bị trừng trị.
Đương nhiên, công tác của ba Tổ tuần tra của Ủy ban Kỷ luật cũng sẽ được tăng mạnh, kiên quyết phát hiện vấn đề cũng như gây sức ép cho các phần tử hủ bại, không buông lỏng, không ngừng nâng cao hiệu quả tuần tra thực tế, kiên quyết trừng trị các cán bộ có hành vi tham ô, tham nhũng.
Liễu Kình Vũ vừa nói xong, Tôn Ngọc Long trợn tròn mắt, Quản Nhữ Bình trợn tròn mắt, Liêu Kính Đông cũng trợn tròn mắt.
Ai cũng thật không ngờ, Liễu Kình Vũ lại chơi như vậy, không biết tránh nặng tìm nhẹ. Chỉ một vài lời đã giành lại quyền chủ động về tay mình, thậm chí còn mở rộng thêm được ở một số lĩnh vực. Chỉ cần tùy tiện đào sâu một vấn đề cũng đủ khiến cho thị xã Đông Giang ngập trời sóng gió.
Tôn Ngọc Long sắc mặt có chút âm trầm, y thật không ngờ Liễu Kình Vũ lại khó chơi như vậy.
Nhưng Tôn Ngọc Long không thể không thừa nhận, những lời nói của Liễu Kình Vũ không có chút sơ hở. Hắn giống như một con nhím đang xù lông, cả người là gai khiến cho không ai dám động vào.
Nhưng mà giờ phút này, trong lòng Tôn Ngọc Long lại càng kiên định ý tưởng phải đá bay Liễu Kình Vũ ra khỏi Đông Giang. Khi y ngẩng đầu nhìn Liễu Kình Vũ, trong mắt tràn đầy sát khí. Chính mình lăn lộn ở Đông Giang lâu như vậy, vất vả lắm mới hình thành được cục diện như hiện nay, mình tuyệt đối không thể tha thứ cho kẻ nào dám cả gan khuấy động nó lên.
Lúc này, Chủ tịch UBND Đường Thiệu Cương đột nhiên nói:
- Ừ, vấn đề này nhất định đã đến lúc phải chỉnh đốn mạnh mẽ rồi. Như lời đồng chí Quản Nhữ Bình nói lúc trước, UBND thị xã chúng ta sẽ mạnh mẽ phối hợp với Ủy ban Kỷ luật trong công tác xét xử, đồng thời cũng sẽ tăng mạnh công tác giáo dục tư tưởng cho cán bộ lãnh đạo. Dựa theo quy định liên quan, các cán bộ từ cấp Phó phòng trở lên, trong vòng một tuần lễ phải làm bản báo cáo tình hình của bản thân trong vòng hai năm gần nhất. Nếu thấy xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, chúng tôi sẽ báo cho Ủy ban Kỷ luật.
Đường Thiệu Cương vừa nói xong, toàn bộ hội trường lại nổi sóng.
Bởi vì ai cũng thật không ngờ, Đường Thiệu Cương lại đột nhiên tỏ thái độ ủng hộ Liễu Kình Vũ.
Đối với lập trường của Đường Thiệu Cương tất cả mọi người đều biết rõ, biết rằng Đường Thiệu Cương ở thị xã Đông Giang mặc dù là đấu qua đấu lại với Tôn Ngọc Long, nhưng trên thực tế, đó chỉ là ngoài mặt, khi dính đến vấn đề phân phối lợi ích, hai người đều hết sức ăn ý, trên cơ bản sẽ không phát sinh kiểu tranh đấu “Anh chết tôi sống”. Nhất là khi dính đến vấn đề ngoại lực bên ngoài, hai người lại càng phối hợp ăn ý, cùng nhau chống lại áp lực.
Nhưng mà hiện tại, Đường Thiệu Cương lại đột nhiên tỏ thái độ ủng hộ Liễu Kình Vũ. Đây rốt cuộc là có chuyện gì?
Giờ phút này, ngay cả Tôn Ngọc Long cũng dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía Đường Thiệu Cương, hy vọng ông ta có thể cho mình một lời giải thích. Nhưng mà Đường Thiệu Cương sau khi nói xong, lại cúi đầu nhìn chén trà, một câu cũng không nói thêm.
Sau đó, những người thuộc phe Đường Thiệu Cương tự nhiên bày tỏ thái độ ủng hộ Liễu Kình Vũ.
Dưới bầu không khí này, đề án của Liễu Kình Vũ đã được thông qua. Ủy ban Kỷ luật thị xã nắm giữ quyền điều tra, xét xử chủ đạo.
Sau khi tan họp, trở lại phòng làm việc của mình, Tôn Ngọc Long ngay lập tức bấm số điện thoại của Đường Thiệu Cương, nói thẳng vào vấn đề:
- Lão Đường, hôm nay trên Hội nghị thường vụ, thái độ của ông rốt cuộc là thế nào? Tại sao lại đột nhiên ủng hộ Liễu Kình Vũ? Chẳng lẽ ông không nhìn ra, tên nhãi Liễu Kình Vũ này đến Đông Giang chúng ta làm gì sao? Nếu chúng ta không thể giữ thế cân bằng với hắn, chỉ sợ thị xã Đông Giang về sau sẽ bị hắn quấy đến long trời lở đất.
Kỳ thật, những vấn đề mà Liễu Kình Vũ nói ở thị xã Đông Giang đã sớm không phải là chuyện mới mẻ gì, gần như toàn bộ các cán bộ cấp cao của thị xã Đông Giang đều biết những chuyện này, thậm chí là người trực tiếp liên quan đến những chuyện này. Nhưng vấn đề ở chỗ, mọi người đều vô cùng ăn ý không nói ra.
Nhưng mà hiện tại, Liễu Kình Vũ lại đề xuất phải toàn lực chỉnh đốn, trái ngược hoàn toàn với dự liệu của Tôn Ngọc Long cũng như các Ủy viên thường vụ thị ủy Đông Giang. Tất cả mọi người đều biết, Liễu Kình Vũ là một người nói được làm được. Những chuyện mà hắn nói nhất định phải làm thì từ trước tới nay đều thực hiện được, tuyệt đối không phải nói khoác lác. Hơn nữa, lần chỉnh đốn này nhất định phải lấy Ủy ban Kỷ luật thị xã làm chủ đạo, điều này sẽ tăng thêm tình thế nguy hiểm cho thế lực tham nhũng toàn thị xã Đông Giang.
Rất nhiều người đều muốn đứng lên chửi thẳng vào mặt Liễu Kình Vũ, nói đầu Liễu Kình Vũ chỉ để cho lừa đá. Nhưng vấn đề ở chỗ, hiện tại đang là Hội nghị thường vụ thị ủy, ai nói gì cũng sẽ được ghi chép lại, lúc này, ai dám lên tiếng nói lung tung.
Tuy nhiên, người thông minh vẫn phải có. Sauk hi Liễu Kình Vũ nói xong, Trưởng ban tổ chức thị ủy Liêu Kính Đông lập tức tiếp lời nói:
- Ừ, đề nghị của đồng chí Liễu Kình Vũ vô cùng tốt, vô cùng đúng. Ban tổ chức thị ủy chúng tôi sẽ nghiêm túc chấp hành thông cáo mới nhất có liên quan đến “Điều lệ chọn lựa, phân công công tác cán bộ lãnh đạo Đảng – Chính quyền”. Nghiêm túc triển khai công tác tự kiểm tra, tự tổ chức, đối với những cán bộ năng lực yếu kém hoặc có hành vi vi phạm kỷ luật thì kiên quyết không đề bạt trọng dụng. Ngoài ra, chúng tôi sẽ tích cực báo cáo tình hình với lãnh đạo thị ủy.
Không thể không nói, Liêu Kính Đông vô cùng thông minh, ngay lập tức đã xoay chuyển đề tài sang vấn đề của Ban tổ chức mình, muốn danh chính ngôn thuận loại bỏ những vấn đề mà Liễu Kình Vũ vừa nói.
Liêu Kính Đông nói xong, Phó chủ tịch UBND thị xã Quản Nhữ Bình cắt ngang:
- Ừ, đồng chí Liêu Kính Đông nói rất đúng, về vấn đề này, Ban tổ chức thị ủy nhất định phải tăng mạnh giám sát và kiểm tra, phải coi trọng cao độ, kiên quyết đả kích. UBND thị xã chúng tôi cũng sẽ tích cực phối hợp.
Quản Nhữ Bình nói rất kiên quyết, nhưng một lời cũng không đả động đến quyền chủ đạo của Liễu Kình Vũ.
Lúc này, Tôn Ngọc Long mới lên tiếng:
- Ừ, đồng chí Liêu Kính Đông nói rất đúng, tôi rất tán thành. Thị xã Đông Giang chúng ta nhất định phải kiên quyết hưởng ứng tinh thần văn kiện của Trung ương, không đề bạt trọng dụng những cán bộ có vấn đề. Phía Ban tổ chức nhất định phải tăng cường thẩm tra và giám thị, bảo đảm không để lọt lưới.
Tôn Ngọc Long nói những lời này, chính là chỉ định Ban tổ chức thị ủy sẽ trực tiếp phụ trách.
Nhưng mà đề tài thảo luận Liễu Kình Vũ khơi ra, sao có thể để người khác nẫng tay trên.
Sauk hi Tôn Ngọc Long nói xong, Liễu Kình Vũ chỉ thản nhiên cười, nói:
- Lời của Bí thư Tôn rất hợp lý. Vấn đề trong nội bộ quan chức thị xã Đông Giang sở dĩ nghiêm trọng như thế, có liên quan rất lớn đến việc Ban tổ chức thị ủy khi thẩm tra, đề bạt cán bộ đã làm không nghiêm. Điểm này, Ban tổ chức thị ủy phải tự ý thức được vấn đề của chính mình, nhất định phải ngăn chặn không để xảy ra chuyện tương tự về sau, nhất định phải kiên quyết quán triệt, chấp hành “Điều lệ lựa chọn, phân công công tác cán bộ lãnh đạo Đảng – Chính quyền”, tuyệt đối không để xuất hiện tình trạng đề bạt trọng dụng cán bộ chỉ bằng một câu nói của lãnh đạo. Về điểm này, Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sẽ tăng mạnh giám sát. Sau này, với mỗi cán bộ mới, Ủy ban Kỷ luật chúng tôi sẽ công khai tiến hành giám sát, kiểm tra trước khi nhận chức.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ hơi dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Đương nhiên, công tác giám sát của Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sẽ không giới hạn trong nhiệm vụ trước mắt, chúng tôi còn căn cứ vào các số liệu thống kê và điều tra xã hội. Về vấn đề quan chức hủ bại, trong xã hội đã lưu truyền một câu, chính là để mười vị quan đứng cạnh nhau, nếu lần lượt bắn chết thì sẽ có oan uổng, nhưng nếu cách một người bắn một người thị tuyệt đối sẽ có lọt lưới. Tuy rằng những lời này chính là thể hiện sự oán hận của dân chúng đối với hiện tượng hủ bại, tuy nói hơi khoa trương, nhưng không thể phủ nhận được, vấn đề hủ bại trong quan chức đã rất nghiêm trọng. Nhiệm vụ của Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sau này cũng sẽ vô cùng nặng nề.
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ ngẩng đầu nhìn Tôn Ngọc Long, nói:
- Bí thư Tôn, tôi hiện tại sẽ giới thiệu với ngài và các vị ngồi đây một chút về trọng điểm công tác trong giai đoạn tiếp theo của Ủy ban Kỷ luật thị xã. Giai đoạn tiếp theo, chúng tôi định sẽ bắt đầu từ vấn đề tham nhũng, nhận hối lộ của cán bộ lãnh đạo, nghiêm khắc xét xử tình trạng mua bán chức vụ, làm giả hồ sơ, vi phạm quy định dùng người…Dưới sự lãnh đạo của Thị ủy và UBND thị xã Đông Giang, tăng cường đẩy mạnh công tác kiến thiết tác phong và chống tham nhũng.
Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng tôi sẽ tuân thủ một cách nghiêm chỉnh kỷ luật Đảng – Chính phủ, hoàn toàn nhất trí với tinh thần chỉ thị của Tỉnh ủy, Thành ủy, không ngừng đẩy mạnh công tác xây dựng tác phong cán bộ, quán triệt nguyên tắc “Lão hổ” hay “Ruồi bọ” đều phải bị trừng trị.
Đương nhiên, công tác của ba Tổ tuần tra của Ủy ban Kỷ luật cũng sẽ được tăng mạnh, kiên quyết phát hiện vấn đề cũng như gây sức ép cho các phần tử hủ bại, không buông lỏng, không ngừng nâng cao hiệu quả tuần tra thực tế, kiên quyết trừng trị các cán bộ có hành vi tham ô, tham nhũng.
Liễu Kình Vũ vừa nói xong, Tôn Ngọc Long trợn tròn mắt, Quản Nhữ Bình trợn tròn mắt, Liêu Kính Đông cũng trợn tròn mắt.
Ai cũng thật không ngờ, Liễu Kình Vũ lại chơi như vậy, không biết tránh nặng tìm nhẹ. Chỉ một vài lời đã giành lại quyền chủ động về tay mình, thậm chí còn mở rộng thêm được ở một số lĩnh vực. Chỉ cần tùy tiện đào sâu một vấn đề cũng đủ khiến cho thị xã Đông Giang ngập trời sóng gió.
Tôn Ngọc Long sắc mặt có chút âm trầm, y thật không ngờ Liễu Kình Vũ lại khó chơi như vậy.
Nhưng Tôn Ngọc Long không thể không thừa nhận, những lời nói của Liễu Kình Vũ không có chút sơ hở. Hắn giống như một con nhím đang xù lông, cả người là gai khiến cho không ai dám động vào.
Nhưng mà giờ phút này, trong lòng Tôn Ngọc Long lại càng kiên định ý tưởng phải đá bay Liễu Kình Vũ ra khỏi Đông Giang. Khi y ngẩng đầu nhìn Liễu Kình Vũ, trong mắt tràn đầy sát khí. Chính mình lăn lộn ở Đông Giang lâu như vậy, vất vả lắm mới hình thành được cục diện như hiện nay, mình tuyệt đối không thể tha thứ cho kẻ nào dám cả gan khuấy động nó lên.
Lúc này, Chủ tịch UBND Đường Thiệu Cương đột nhiên nói:
- Ừ, vấn đề này nhất định đã đến lúc phải chỉnh đốn mạnh mẽ rồi. Như lời đồng chí Quản Nhữ Bình nói lúc trước, UBND thị xã chúng ta sẽ mạnh mẽ phối hợp với Ủy ban Kỷ luật trong công tác xét xử, đồng thời cũng sẽ tăng mạnh công tác giáo dục tư tưởng cho cán bộ lãnh đạo. Dựa theo quy định liên quan, các cán bộ từ cấp Phó phòng trở lên, trong vòng một tuần lễ phải làm bản báo cáo tình hình của bản thân trong vòng hai năm gần nhất. Nếu thấy xuất hiện bất kỳ vấn đề gì, chúng tôi sẽ báo cho Ủy ban Kỷ luật.
Đường Thiệu Cương vừa nói xong, toàn bộ hội trường lại nổi sóng.
Bởi vì ai cũng thật không ngờ, Đường Thiệu Cương lại đột nhiên tỏ thái độ ủng hộ Liễu Kình Vũ.
Đối với lập trường của Đường Thiệu Cương tất cả mọi người đều biết rõ, biết rằng Đường Thiệu Cương ở thị xã Đông Giang mặc dù là đấu qua đấu lại với Tôn Ngọc Long, nhưng trên thực tế, đó chỉ là ngoài mặt, khi dính đến vấn đề phân phối lợi ích, hai người đều hết sức ăn ý, trên cơ bản sẽ không phát sinh kiểu tranh đấu “Anh chết tôi sống”. Nhất là khi dính đến vấn đề ngoại lực bên ngoài, hai người lại càng phối hợp ăn ý, cùng nhau chống lại áp lực.
Nhưng mà hiện tại, Đường Thiệu Cương lại đột nhiên tỏ thái độ ủng hộ Liễu Kình Vũ. Đây rốt cuộc là có chuyện gì?
Giờ phút này, ngay cả Tôn Ngọc Long cũng dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía Đường Thiệu Cương, hy vọng ông ta có thể cho mình một lời giải thích. Nhưng mà Đường Thiệu Cương sau khi nói xong, lại cúi đầu nhìn chén trà, một câu cũng không nói thêm.
Sau đó, những người thuộc phe Đường Thiệu Cương tự nhiên bày tỏ thái độ ủng hộ Liễu Kình Vũ.
Dưới bầu không khí này, đề án của Liễu Kình Vũ đã được thông qua. Ủy ban Kỷ luật thị xã nắm giữ quyền điều tra, xét xử chủ đạo.
Sau khi tan họp, trở lại phòng làm việc của mình, Tôn Ngọc Long ngay lập tức bấm số điện thoại của Đường Thiệu Cương, nói thẳng vào vấn đề:
- Lão Đường, hôm nay trên Hội nghị thường vụ, thái độ của ông rốt cuộc là thế nào? Tại sao lại đột nhiên ủng hộ Liễu Kình Vũ? Chẳng lẽ ông không nhìn ra, tên nhãi Liễu Kình Vũ này đến Đông Giang chúng ta làm gì sao? Nếu chúng ta không thể giữ thế cân bằng với hắn, chỉ sợ thị xã Đông Giang về sau sẽ bị hắn quấy đến long trời lở đất.