Sau khi nghe xong những lời nói của Tống Hiểu Quân, sắc mặt của Liễu Kình Vũ tỏ ra hết sức khó coi
Mặc dù lúc này trong lòng Liễu Kình Vũ tràn đầy tình cảm mãnh liệt và tinh thần chiến đấu, nhưng cũng hiểu rằng, những lời nói của Tống Hiểu Quân quả thực là rất có lý. Có điều tính cách của Liễu Kình Vũ vô cùng quật cường, phàm là những việc hắn muốn làm và thấy rằng nó có lợi cho người dân thì sẽ kiên quyết làm. Liễu Kình Vũ tin rằng, chỉ cần tình hình giao thông của huyện Thụy Nguyên được cải thiện, dựa vào nguồn tài nguyên hiện có của huyên Thụy Nguyên, khẳng định có thể đi lên con đường phát triển rất nhanh.
Nghĩ đến đây, Liễu Kình Vũ hơi trầm ngâm một chút rồi nói:
– Như vậy đi, trước tiên tôi tìm một vài chuyên gia từ thành phố Yến Kinh đến, đầu tiên nghiên cứu một chút xem ý tưởng của tôi có thể thực hiện được không. Nếu có thể thực hiện được, chúng ta sẽ tiến hành kế hoạch tiếp theo. Bất luận như thế nào, tôi đã quyết định làm rồi, bởi vì vấn đề giao thông là vấn đề trọng yếu nhất hạn chế sự phát triển kinh tế ở huyện Thụy Nguyên chúng ta.
Tống Hiểu Quân nghe thấy Liễu Kình Vũ hạ quyết tâm làm đường, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói:
– Được rồi, Bí thư Liễu, anh có dặn dò gì thì cứ phân phó, tôi nhất định sẽ dốc sức làm tốt.
Anh ta chính là một người vô cùng thông minh, biết tôn trọng ý kiến của lãnh đạo, cho dù ý kiến của mình cùng với ý kiến của lãnh đạo không thống nhất.
Liễu Kình Vũ lần này thực sự là quyết định làm rồi.
Sau khi cùng với Tống Hiểu Quân nói chuyện xong, ngay trước mặt Tống Hiểu Quân lập tức gọi điện thoại cho người bạn cũ Điền Tiên Phong:
– Lão Điền, giúp tôi làm một việc.
Điền Tiên Phong cười nói:
– Anh Liễu, có việc gì anh cứ phân phó, em đảm bảo giải quyết giúp anh.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Cậu không phải là có quan hệ rất tốt với Viện thiết kế và quy hoạch nước ta sao, giúp tôi tìm một vài nhà thiết kế đường, đặc biệt là những chuyên gia hàng đầu về thiết kế đường cao tốc, mời bọn họ đến huyện Thụy Nguyên chúng tôi một chuyến, giúp chúng tôi xem xét một chút xem có biện pháp nào hay không để giúp huyện Thụy Nguyên trở thành đầu mối giao thông quan trọng của ba tỉnh, thời gian tương đối gấp.
Điền Tiên Phong lập tức cười nói:
– Cái này không có vấn đề gì, tối nay em sẽ dẫn người bay đến chỗ anh.
Thế nào là anh em tốt, đây chính là anh em tốt. Liễu Kình Vũ chỉ gọi một cuộc điện thoại, không đến 2 tiếng sau, Điền Tiên Phong đã dẫn theo 5 chuyên gia thiết kế và quy hoạch hàng đầu trong lĩnh vực đường cao tốc của Viện thiết kế và quy hoạch Trung Quốc bay đến tỉnh Bạch Vân. Về phí mời các vị chuyên gia đến, căn bản không cần Liễu Kình Vũ bận tâm. Bởi vì Điền Tiên Phong hiểu rõ, Lão đại hiện tại mặc dù là Bí thư Huyện ủy, nhưng huyện Thụy Nguyên tương đối nghèo, muốn huyện Thụy Nguyên bỏ ra số tiền phí này e rằng quá sức, vì vậy gã trực tiếp tài trợ. Dù sao, đây chỉ là mấy trăm ngàn, có thể giúp cho Lão đại, trong lòng gã không gì vui vẻ bằng. Suy cho cùng thì từ trước đến nay, gã cũng đã được Liễu Kình Vũ giúp đỡ rất nhiều rồi. Chỉ là một dự án du lịch trấn Quan Sơn cũng đã giúp gã kiếm được rất nhiều tiền rồi.
Vào lúc 7 giờ tối hôm đó, Liễu Kình Vũ đích thân chiêu đãi các vị chuyên gia và Điền Tiên Phong tại một quán rượu nổi tiếng ở huyện Thụy Nguyên.
Trong bữa tiệc, Liễu Kình Vũ liên tiếp chủ động mời rượu các vị chuyên gia, bày tỏ lòng cảm kích với bọn họ. Điền Tiên Phong cũng không có lộ ra thân phận thực sự của Liễu Kình Vũ, nhưng trong bữa tiệc, Điền Tiên Phong lại vô cùng kính trọng Liễu Kình Vũ.
Mà những vị chuyên gia này cũng không phải là đồ ngốc, bọn họ hiểu rõ, Điền Tiên Phong tại thành phố Yến Kinh cũng được coi là nhân vật có máu mặt, người có địa vị như gã lại ở trước mặt Liễu Kình Vũ biểu hiện khiêm tốn như vậy, điều này cũng đủ để thấy rằng bối cảnh phía sau vị Bí thư Huyện ủy này là rất thâm sâu. Suy nghĩ thêm một chút, vị Bí thư Huyện ủy này thêm cả tuổi mụ mới là người thanh niên 25 tuổi, 24 tuổi đã là Bí thư Huyện ủy thực quyền, tìm cả Trung Quốc này có thể tìm ra được mấy người.
Đặc biệt trong tiệc rượu, Liễu Kình Vũ đề cập đến ý tưởng thiết kế của mình cho cả huyện Thụy Nguyên, điều này càng làm cho những vị chuyên gia ngạc nhiên.
Trước khi đến huyện Thụy Nguyên, bọn họ tổng thể đã biết được yêu cầu của Liễu Kình Vũ, cho nên trên đường đến huyện Thụy Nguyên, các vị chuyên gia đã xem bản đồ và tham khảo các loại tài liệu, đã có những ý tưởng sơ bộ đối với việc làm thế nào để đưa huyện Thụy Nguyên trở thành đầu mối giao thông của ba tỉnh.
Mà kết quả thảo luận của 5 chuyên gia tương đối giống với suy nghĩ tổng thể của Liễu Kình Vũ.
Vì vậy 5 chuyên gia sau khi nghe thấy ý tưởng tổng thể của Liễu Kình Vũ đều ngạc nhiên đến ngây người
Bọn họ thật không ngờ, vị Bí Thư Huyện ủy trẻ tuổi vừa mới tới huyện Thụy Nguyên có nửa năm vậy mà có thể có sự quyết đoán và suy nghĩ táo bạo như vậy, mà lại đưa ra phương án trước, các vị chuyên gia không khỏi hoài nghi.
Tổ trưởng Tổ chuyên gia Ngô Truyền Phong nói:
– Bí thư Liễu, ý tưởng thiết kế này của cậu là ai nói cho cậu vậy?
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Tôi xem một vài bản đồ và các tài liệu có liên quan mà tự mình nghĩ ra, chỉ là ý tưởng thiết kế sơ bộ của tôi mà thôi, vẫn mong Viện sĩ Ngô và các vị chuyên gia chỉ bảo.
Vị Ngô Truyền Phong này là một Viện sĩ rất giỏi, ông ta được hưởng phụ cấp đặc biệt của nhà nước. Lúc này, khi nghe thấy Liễu Kình vũ nói là do bản thân hắn nghĩ ra, ông lập tức mở to mắt, nói:
– Không thể nào, Bí thư Liễu, không hiểu kiến thức chuyên môn như cậu làm sao có thể làm ra bản quy hoạch như vậy.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Lúc tôi học đại học đã từng học qua môn học quy hoạch thành phố và thiết kề đường, sau lại theo nghiệp chính trị cũng xem rất nhiều tài liệu về phương diện này, vì vậy đối với việc quy hoạch thành phố và thiết kế đường cũng có chút cơ sở lý luận.
Ngô Truyền Phong và bốn vị chuyên gia khác sau khi nghe xong đều rất kinh ngạc. Liễu Kình Vũ chỉ là dựa vào cơ sở lý luận của môn tự chọn mà có thể nghĩ ra bản quy hoạch vĩ đại như vậy, tên nhóc này cũng quá giỏi đi. Phải biết rằng, cho dù là 5 người bọn họ cũng phải động não cuối cùng mới có thể đưa ra được phương án quy hoạch lý luận sơ bộ gần giống với suy nghĩ của Liễu Kình Vũ.
Nếu như nói năm vị chuyên gia lúc mới đến đây là mang theo thái độ giúp đỡ, như vậy sau khi trải qua bữa tiệc lần này, thái độ của bọn họ hoàn toàn thay đổi, đặc biệt là trong thời gian vài ngày sau đó, sau khi Liễu Kình Vũ đích thân đưa các vị chuyên gia đến những nơi thâm sơn cùng cốc, khe núi, dòng thác tiến hành khảo sát, thiện cảm của các vị chuyên gia đối với Liễu Kình Vũ ngày càng tăng.
Trước kia lúc bọn họ đi đến nơi khác tiến hành điều tra nghiên cứu hiện trường chưa từng có một vị lãnh đạo nào đích thân cùng với bọn họ đi nghiên cứu điều tra, cùng lắm là cử một Phó chủ tịch thường vụ đi cùng đã quá là nể tình rồi. Lần này, Liễu Kình Vũ vậy mà lại đích thân đi cùng, điều này đã giúp cho các vị chuyên gia thấy được thái độ làm việc nghiêm túc và trách nhiệm của Liễu Kình Vũ.
Công việc điều tra nghiên cứu của các chuyên gia kéo dài trong suốt năm ngày. Sau khi điều tra nghiên cứu xong, các vị chuyên gia đã có những nhận thức tương đối rõ ràng về tình hình giao thông giữa huyện Thụy Nguyên và các tỉnh lân cận. Thêm vào đó, trong tay bọn họ lại có một vài tài liệu tham khảo còn lưu lại của tỉnh Bạch Vân trước kia, vì vậy, sau khi khảo sát xong, 5 vị chuyên gia rất nhanh đã đưa ra một phương án thiết kế quy hoạch khá tường tận.
Phương án này mặc dù cùng với phương án thiết kế mà Liễu Kình Vũ cung cấp ban đầu có rất nhiều điểm cải tiến, nhưng về ý tưởng tổng thể là như nhau, đó chính là khai thông toàn bộ những vật cản giao thông xung quanh hai tỉnh, sau đó nối liền mạng lưới đường cao tốc của Nhạc Sơn với huyện Thụy Nguyên, làm đường cao tốc giữa huyện Thụy Nguyên và thành phố Nam Hoa, như vậy huyện Thụy Nguyên sẽ trực tiếp trở thành đầu mối giao thông quan trọng của 3 tỉnh Bạch Vân, Cát Tường, Xích Giang. Như vậy có thể tiết kiệm được ít nhất trên 60% đường đi đối với việc vận chuyển hàng hóa, e rằng không có người nào hay bất kỳ người tài xế nào xem thường 60% đường đi này. Phải biết rằng tiết kiệm được đường đi chính là tiết kiệm được tiền vốn, thời gian. Chỉ cần phương án này có thể thành công, như vậy sự phát triển của huyện Thụy Nguyên sẽ là điều hiển nhiên.
Sau khi các chuyên gia đem phương án và kết quả nghiên cứu tính khả thi giao cho Liễu Kình Vũ, Ngô Truyền Phong cười khổ nói:
– Bí thư Liễu, tôi phải trịnh trọng nhắc nhở cậu vài điểm.
Thứ nhất, tuy rằng từ điều kiện thi công mà nói, tính khả thi của nó là không thể nghi ngờ, nhưng nếu muốn thật sự thực hiện được phương án này, thì khó khăn trong đó cũng không ít. Chỉ là toàn bộ phương án này muốn thực hiện thành công, e rằng nếu không đầu tư 80 tỉ, 100 tỷ thì căn bản không thể thành. Dự án này không phải một huyện Thụy Nguyên nho nhỏ các cậu, thậm chí là tỉnh Bạch Vân có thể đảm nhiệm, mà đầu tư cho hạng mục này đã đạt đến tiêu chuẩn của dự án đầu tư lớn chiến lược cấp quốc gia. Nhưng, đây hoàn toàn là dự án của huyện Thụy Nguyên các cậu, căn bản không thể dựa vào dự án chiến lược cấp quốc gia, vì vậy dự án này nếu muốn thực hiện thì áp lực tiền vốn căn bản là rất khó giải quyết.
Thứ hai, giả thiết dự án này vừa mới khởi công, cậu chưa thể nắm chắc được, e rằng sẽ có vô số bàn tay muốn chọc vào, cậu có thể chịu được áp lực cũng là một vấn đề.
Thứ ba, mặc dù xuất phát điểm của cậu là tốt, nhưng lãnh đạo trong huyện, trong thành phố, trong tỉnh các cậu có ủng hộ hay không vẫn không biết được. Vì vậy, điểm này cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Tôi đã nhìn qua những dự án giống như tình huống của cậu, nhiều lúc, cán bộ địa phương quyết tâm mạnh mẽ muốn vì nhân dân làm việc, nhưng bởi vì không được sự ủng hộ của cấp trên, cuối cùng phương án vẫn chỉ là phương án, chết từ trong trứng nước.
Nghe Ngô Truyền Phong nói xong, Liễu Kình Vũ bày tỏ lòng cảm ơn vô cùng sâu sắc tới Ngô Truyền Phong, đặc biệt là hai điều cuối cùng mà Ngô Truyền Phong đã nhắc đến càng làm cho Liễu Kình Vũ coi trọng hơn. Liễu Kình Vũ hiểu rất rõ, trong quan trường, rất nhiều người thực tế, lúc bạn không đạt được thành tích gì thì rất nhiều người sẽ coi thường bạn, nhưng lúc bạn đạt được thành tích, đặc biệt là những thành tích xuất sắc, sẽ có người đố kị với bạn, thậm chí có người sẽ trăm phương nghìn kế muốn giành lấy thành tích của bạn. Những việc này hắn trước đây không phải là chưa từng gặp qua, vì vậy đối với những lời nhắc nhở thành thật như vậy của Ngô Truyền Phong, Liễu Kình Vũ vô cùng biết ơn.
Ngô Truyền Phong sở dĩ nhắc nhở Liễu Kình Vũ như vậy là bởi vì sau khi trải qua một khoảng thời gian làm việc cùng nhau, ông ta vô cùng coi trọng Liễu Kình Vũ. Trước lúc rời đi, ông ta còn đưa cho Liễu Kình Vũ một thẻ nhớ USB, trong USB có rất nhiều luận văn ông ta đã viết liên quan đến quy hoạch thành phố và thiết kế xây dựng đường. Ông ta muốn để Liễu Kình Vũ xem, hẳn là có thể giúp ích cho Liễu Kình Vũ, còn bảo với Liễu Kình Vũ, nếu có chỗ nào không hiểu có thể gọi điện thoại cho ông ta để hỏi.
Liễu Kình Vũ lại một lần nữa bị cảm động, sau khi tiễn năm vị chuyên gia về, Liễu Kình Vũ lập tức nói với Tống Hiểu Quân:
– Chủ nhiệm Hiểu Quân, anh thông báo cho tất cả các Ủy viên thường vụ 3h30’ chiều tham gia hội nghị thường vụ Huyện ủy, mọi người cùng thảo luận về việc phát triển đường giao thông ở huyện Thụy Nguyên.
Mặc dù lúc này trong lòng Liễu Kình Vũ tràn đầy tình cảm mãnh liệt và tinh thần chiến đấu, nhưng cũng hiểu rằng, những lời nói của Tống Hiểu Quân quả thực là rất có lý. Có điều tính cách của Liễu Kình Vũ vô cùng quật cường, phàm là những việc hắn muốn làm và thấy rằng nó có lợi cho người dân thì sẽ kiên quyết làm. Liễu Kình Vũ tin rằng, chỉ cần tình hình giao thông của huyện Thụy Nguyên được cải thiện, dựa vào nguồn tài nguyên hiện có của huyên Thụy Nguyên, khẳng định có thể đi lên con đường phát triển rất nhanh.
Nghĩ đến đây, Liễu Kình Vũ hơi trầm ngâm một chút rồi nói:
– Như vậy đi, trước tiên tôi tìm một vài chuyên gia từ thành phố Yến Kinh đến, đầu tiên nghiên cứu một chút xem ý tưởng của tôi có thể thực hiện được không. Nếu có thể thực hiện được, chúng ta sẽ tiến hành kế hoạch tiếp theo. Bất luận như thế nào, tôi đã quyết định làm rồi, bởi vì vấn đề giao thông là vấn đề trọng yếu nhất hạn chế sự phát triển kinh tế ở huyện Thụy Nguyên chúng ta.
Tống Hiểu Quân nghe thấy Liễu Kình Vũ hạ quyết tâm làm đường, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói:
– Được rồi, Bí thư Liễu, anh có dặn dò gì thì cứ phân phó, tôi nhất định sẽ dốc sức làm tốt.
Anh ta chính là một người vô cùng thông minh, biết tôn trọng ý kiến của lãnh đạo, cho dù ý kiến của mình cùng với ý kiến của lãnh đạo không thống nhất.
Liễu Kình Vũ lần này thực sự là quyết định làm rồi.
Sau khi cùng với Tống Hiểu Quân nói chuyện xong, ngay trước mặt Tống Hiểu Quân lập tức gọi điện thoại cho người bạn cũ Điền Tiên Phong:
– Lão Điền, giúp tôi làm một việc.
Điền Tiên Phong cười nói:
– Anh Liễu, có việc gì anh cứ phân phó, em đảm bảo giải quyết giúp anh.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Cậu không phải là có quan hệ rất tốt với Viện thiết kế và quy hoạch nước ta sao, giúp tôi tìm một vài nhà thiết kế đường, đặc biệt là những chuyên gia hàng đầu về thiết kế đường cao tốc, mời bọn họ đến huyện Thụy Nguyên chúng tôi một chuyến, giúp chúng tôi xem xét một chút xem có biện pháp nào hay không để giúp huyện Thụy Nguyên trở thành đầu mối giao thông quan trọng của ba tỉnh, thời gian tương đối gấp.
Điền Tiên Phong lập tức cười nói:
– Cái này không có vấn đề gì, tối nay em sẽ dẫn người bay đến chỗ anh.
Thế nào là anh em tốt, đây chính là anh em tốt. Liễu Kình Vũ chỉ gọi một cuộc điện thoại, không đến 2 tiếng sau, Điền Tiên Phong đã dẫn theo 5 chuyên gia thiết kế và quy hoạch hàng đầu trong lĩnh vực đường cao tốc của Viện thiết kế và quy hoạch Trung Quốc bay đến tỉnh Bạch Vân. Về phí mời các vị chuyên gia đến, căn bản không cần Liễu Kình Vũ bận tâm. Bởi vì Điền Tiên Phong hiểu rõ, Lão đại hiện tại mặc dù là Bí thư Huyện ủy, nhưng huyện Thụy Nguyên tương đối nghèo, muốn huyện Thụy Nguyên bỏ ra số tiền phí này e rằng quá sức, vì vậy gã trực tiếp tài trợ. Dù sao, đây chỉ là mấy trăm ngàn, có thể giúp cho Lão đại, trong lòng gã không gì vui vẻ bằng. Suy cho cùng thì từ trước đến nay, gã cũng đã được Liễu Kình Vũ giúp đỡ rất nhiều rồi. Chỉ là một dự án du lịch trấn Quan Sơn cũng đã giúp gã kiếm được rất nhiều tiền rồi.
Vào lúc 7 giờ tối hôm đó, Liễu Kình Vũ đích thân chiêu đãi các vị chuyên gia và Điền Tiên Phong tại một quán rượu nổi tiếng ở huyện Thụy Nguyên.
Trong bữa tiệc, Liễu Kình Vũ liên tiếp chủ động mời rượu các vị chuyên gia, bày tỏ lòng cảm kích với bọn họ. Điền Tiên Phong cũng không có lộ ra thân phận thực sự của Liễu Kình Vũ, nhưng trong bữa tiệc, Điền Tiên Phong lại vô cùng kính trọng Liễu Kình Vũ.
Mà những vị chuyên gia này cũng không phải là đồ ngốc, bọn họ hiểu rõ, Điền Tiên Phong tại thành phố Yến Kinh cũng được coi là nhân vật có máu mặt, người có địa vị như gã lại ở trước mặt Liễu Kình Vũ biểu hiện khiêm tốn như vậy, điều này cũng đủ để thấy rằng bối cảnh phía sau vị Bí thư Huyện ủy này là rất thâm sâu. Suy nghĩ thêm một chút, vị Bí thư Huyện ủy này thêm cả tuổi mụ mới là người thanh niên 25 tuổi, 24 tuổi đã là Bí thư Huyện ủy thực quyền, tìm cả Trung Quốc này có thể tìm ra được mấy người.
Đặc biệt trong tiệc rượu, Liễu Kình Vũ đề cập đến ý tưởng thiết kế của mình cho cả huyện Thụy Nguyên, điều này càng làm cho những vị chuyên gia ngạc nhiên.
Trước khi đến huyện Thụy Nguyên, bọn họ tổng thể đã biết được yêu cầu của Liễu Kình Vũ, cho nên trên đường đến huyện Thụy Nguyên, các vị chuyên gia đã xem bản đồ và tham khảo các loại tài liệu, đã có những ý tưởng sơ bộ đối với việc làm thế nào để đưa huyện Thụy Nguyên trở thành đầu mối giao thông của ba tỉnh.
Mà kết quả thảo luận của 5 chuyên gia tương đối giống với suy nghĩ tổng thể của Liễu Kình Vũ.
Vì vậy 5 chuyên gia sau khi nghe thấy ý tưởng tổng thể của Liễu Kình Vũ đều ngạc nhiên đến ngây người
Bọn họ thật không ngờ, vị Bí Thư Huyện ủy trẻ tuổi vừa mới tới huyện Thụy Nguyên có nửa năm vậy mà có thể có sự quyết đoán và suy nghĩ táo bạo như vậy, mà lại đưa ra phương án trước, các vị chuyên gia không khỏi hoài nghi.
Tổ trưởng Tổ chuyên gia Ngô Truyền Phong nói:
– Bí thư Liễu, ý tưởng thiết kế này của cậu là ai nói cho cậu vậy?
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Tôi xem một vài bản đồ và các tài liệu có liên quan mà tự mình nghĩ ra, chỉ là ý tưởng thiết kế sơ bộ của tôi mà thôi, vẫn mong Viện sĩ Ngô và các vị chuyên gia chỉ bảo.
Vị Ngô Truyền Phong này là một Viện sĩ rất giỏi, ông ta được hưởng phụ cấp đặc biệt của nhà nước. Lúc này, khi nghe thấy Liễu Kình vũ nói là do bản thân hắn nghĩ ra, ông lập tức mở to mắt, nói:
– Không thể nào, Bí thư Liễu, không hiểu kiến thức chuyên môn như cậu làm sao có thể làm ra bản quy hoạch như vậy.
Liễu Kình Vũ cười nói:
– Lúc tôi học đại học đã từng học qua môn học quy hoạch thành phố và thiết kề đường, sau lại theo nghiệp chính trị cũng xem rất nhiều tài liệu về phương diện này, vì vậy đối với việc quy hoạch thành phố và thiết kế đường cũng có chút cơ sở lý luận.
Ngô Truyền Phong và bốn vị chuyên gia khác sau khi nghe xong đều rất kinh ngạc. Liễu Kình Vũ chỉ là dựa vào cơ sở lý luận của môn tự chọn mà có thể nghĩ ra bản quy hoạch vĩ đại như vậy, tên nhóc này cũng quá giỏi đi. Phải biết rằng, cho dù là 5 người bọn họ cũng phải động não cuối cùng mới có thể đưa ra được phương án quy hoạch lý luận sơ bộ gần giống với suy nghĩ của Liễu Kình Vũ.
Nếu như nói năm vị chuyên gia lúc mới đến đây là mang theo thái độ giúp đỡ, như vậy sau khi trải qua bữa tiệc lần này, thái độ của bọn họ hoàn toàn thay đổi, đặc biệt là trong thời gian vài ngày sau đó, sau khi Liễu Kình Vũ đích thân đưa các vị chuyên gia đến những nơi thâm sơn cùng cốc, khe núi, dòng thác tiến hành khảo sát, thiện cảm của các vị chuyên gia đối với Liễu Kình Vũ ngày càng tăng.
Trước kia lúc bọn họ đi đến nơi khác tiến hành điều tra nghiên cứu hiện trường chưa từng có một vị lãnh đạo nào đích thân cùng với bọn họ đi nghiên cứu điều tra, cùng lắm là cử một Phó chủ tịch thường vụ đi cùng đã quá là nể tình rồi. Lần này, Liễu Kình Vũ vậy mà lại đích thân đi cùng, điều này đã giúp cho các vị chuyên gia thấy được thái độ làm việc nghiêm túc và trách nhiệm của Liễu Kình Vũ.
Công việc điều tra nghiên cứu của các chuyên gia kéo dài trong suốt năm ngày. Sau khi điều tra nghiên cứu xong, các vị chuyên gia đã có những nhận thức tương đối rõ ràng về tình hình giao thông giữa huyện Thụy Nguyên và các tỉnh lân cận. Thêm vào đó, trong tay bọn họ lại có một vài tài liệu tham khảo còn lưu lại của tỉnh Bạch Vân trước kia, vì vậy, sau khi khảo sát xong, 5 vị chuyên gia rất nhanh đã đưa ra một phương án thiết kế quy hoạch khá tường tận.
Phương án này mặc dù cùng với phương án thiết kế mà Liễu Kình Vũ cung cấp ban đầu có rất nhiều điểm cải tiến, nhưng về ý tưởng tổng thể là như nhau, đó chính là khai thông toàn bộ những vật cản giao thông xung quanh hai tỉnh, sau đó nối liền mạng lưới đường cao tốc của Nhạc Sơn với huyện Thụy Nguyên, làm đường cao tốc giữa huyện Thụy Nguyên và thành phố Nam Hoa, như vậy huyện Thụy Nguyên sẽ trực tiếp trở thành đầu mối giao thông quan trọng của 3 tỉnh Bạch Vân, Cát Tường, Xích Giang. Như vậy có thể tiết kiệm được ít nhất trên 60% đường đi đối với việc vận chuyển hàng hóa, e rằng không có người nào hay bất kỳ người tài xế nào xem thường 60% đường đi này. Phải biết rằng tiết kiệm được đường đi chính là tiết kiệm được tiền vốn, thời gian. Chỉ cần phương án này có thể thành công, như vậy sự phát triển của huyện Thụy Nguyên sẽ là điều hiển nhiên.
Sau khi các chuyên gia đem phương án và kết quả nghiên cứu tính khả thi giao cho Liễu Kình Vũ, Ngô Truyền Phong cười khổ nói:
– Bí thư Liễu, tôi phải trịnh trọng nhắc nhở cậu vài điểm.
Thứ nhất, tuy rằng từ điều kiện thi công mà nói, tính khả thi của nó là không thể nghi ngờ, nhưng nếu muốn thật sự thực hiện được phương án này, thì khó khăn trong đó cũng không ít. Chỉ là toàn bộ phương án này muốn thực hiện thành công, e rằng nếu không đầu tư 80 tỉ, 100 tỷ thì căn bản không thể thành. Dự án này không phải một huyện Thụy Nguyên nho nhỏ các cậu, thậm chí là tỉnh Bạch Vân có thể đảm nhiệm, mà đầu tư cho hạng mục này đã đạt đến tiêu chuẩn của dự án đầu tư lớn chiến lược cấp quốc gia. Nhưng, đây hoàn toàn là dự án của huyện Thụy Nguyên các cậu, căn bản không thể dựa vào dự án chiến lược cấp quốc gia, vì vậy dự án này nếu muốn thực hiện thì áp lực tiền vốn căn bản là rất khó giải quyết.
Thứ hai, giả thiết dự án này vừa mới khởi công, cậu chưa thể nắm chắc được, e rằng sẽ có vô số bàn tay muốn chọc vào, cậu có thể chịu được áp lực cũng là một vấn đề.
Thứ ba, mặc dù xuất phát điểm của cậu là tốt, nhưng lãnh đạo trong huyện, trong thành phố, trong tỉnh các cậu có ủng hộ hay không vẫn không biết được. Vì vậy, điểm này cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Tôi đã nhìn qua những dự án giống như tình huống của cậu, nhiều lúc, cán bộ địa phương quyết tâm mạnh mẽ muốn vì nhân dân làm việc, nhưng bởi vì không được sự ủng hộ của cấp trên, cuối cùng phương án vẫn chỉ là phương án, chết từ trong trứng nước.
Nghe Ngô Truyền Phong nói xong, Liễu Kình Vũ bày tỏ lòng cảm ơn vô cùng sâu sắc tới Ngô Truyền Phong, đặc biệt là hai điều cuối cùng mà Ngô Truyền Phong đã nhắc đến càng làm cho Liễu Kình Vũ coi trọng hơn. Liễu Kình Vũ hiểu rất rõ, trong quan trường, rất nhiều người thực tế, lúc bạn không đạt được thành tích gì thì rất nhiều người sẽ coi thường bạn, nhưng lúc bạn đạt được thành tích, đặc biệt là những thành tích xuất sắc, sẽ có người đố kị với bạn, thậm chí có người sẽ trăm phương nghìn kế muốn giành lấy thành tích của bạn. Những việc này hắn trước đây không phải là chưa từng gặp qua, vì vậy đối với những lời nhắc nhở thành thật như vậy của Ngô Truyền Phong, Liễu Kình Vũ vô cùng biết ơn.
Ngô Truyền Phong sở dĩ nhắc nhở Liễu Kình Vũ như vậy là bởi vì sau khi trải qua một khoảng thời gian làm việc cùng nhau, ông ta vô cùng coi trọng Liễu Kình Vũ. Trước lúc rời đi, ông ta còn đưa cho Liễu Kình Vũ một thẻ nhớ USB, trong USB có rất nhiều luận văn ông ta đã viết liên quan đến quy hoạch thành phố và thiết kế xây dựng đường. Ông ta muốn để Liễu Kình Vũ xem, hẳn là có thể giúp ích cho Liễu Kình Vũ, còn bảo với Liễu Kình Vũ, nếu có chỗ nào không hiểu có thể gọi điện thoại cho ông ta để hỏi.
Liễu Kình Vũ lại một lần nữa bị cảm động, sau khi tiễn năm vị chuyên gia về, Liễu Kình Vũ lập tức nói với Tống Hiểu Quân:
– Chủ nhiệm Hiểu Quân, anh thông báo cho tất cả các Ủy viên thường vụ 3h30’ chiều tham gia hội nghị thường vụ Huyện ủy, mọi người cùng thảo luận về việc phát triển đường giao thông ở huyện Thụy Nguyên.