Aso sau khi nghe được những lời Hoàng Lập Hỉa nói liền cười lớn:
– Chủ tịch Hoàng, thế nào, thủ đoạn của tôi khá đấy chứ?
Hoàng Lập Hải cười gật gật đầu:
– Cũng được.
Sau khi cúp máy, Hoàng Lập Hải bắt đầu trầm tư. Y ý thức được, cơ hội rất tốt để đánh bại Liễu Kình Vũ đã đến, nếu như cơ hội lần này y nắm bắt thật tốt thì có thể đá Liễu Kình Vũ ra khỏi huyện Thuỵ Nguyên được rồi.
Giờ này khắc này, Liễu Kình Vũ đang ngồi trong phòng làm việc phê duyệt văn kiện, Chánh văn phòng Tống Hiểu Quân vẻ mặt sầu lo gõ cửa đi đến, trong tay cầm tờ báo chiều qua của Nam Hoa nhẹ bước đến bên bàn và đặt xuống:
– Bí thư Liễu, anh xem tin tức đi, tôi thật không hiểu, tin tức Nam Hoa hôm qua đưa ra là việc như thế nào, tại sao chưa thông qua điều tra thật hư mà đã đưa tin lên các trang báo như vậy. Đây không phải là lừa dối dân chúng sao?
Liễu Kình Vũ cầm lấy tờ báo, yên lặng xem tin tức liên quan đến hắn, chân mày nhíu lại. Hắn thật không ngờ, chỉ trong thời gian một đêm, tin tức này được lăng xê lợi hại như thế, hiển nhiên lại được lăng xê đầu tiên tại Nhật Bản, có thể thấy được, sau lưng việc này có người giật dây thúc đẩy, hơn nữa rất rõ ràng, kẻ giật dây liên quan đến ngân hàng Suzuki. Dù sao nếu chuyện này được làm nổi lên, người được lợi nhiều nhất vẫn là ngân hàng Suzuki.
Nghĩ đến đây, Liễu Kình Vũ trên khóe miệng lộ ra sự khinh thường, cười lạnh nói:
– Thật không ngờ, tên Nhật Bản này cũng thật nham hiểm, không ngờ lại dám chơi trò biến không thành có, thêm vào đó chiêu trong ứng ngoại hợp, khiến cho tin tức truyền đến nước ta. Như vậy, tính đang tin của thông tin này sẽ càng cao. Thật là cao minh, thật cao minh.
Tống Hiểu Quân thấy rằng cho đến giờ này khắc này, Liễu Kình Vũ còn bình tĩnh như vậy, không khỏi có chút lo lắng nói:
– Bí thư Liễu, thông tin này trên các trang báo đặc biệt là we chat ngày càng nóng. Liên quan đến tên của anh, ba chữ Liễu Kình Vũ được tìm rất nhiều, hiện tại đã nâng lên vị trí cao nhất. Có thể nói, hiện nay rất nhiều dư luận đã đẩy ngọn giáo về phía anh, nói anh là tên bán nước thời hiện đại, còn nói muốn nhanh chóng khởi tố anh.
Nói tới đây, trên mặt Tống Hiểu Quân lộ ra vài phần sầu lo nói:
– Bí thư Liễu, tôi còn nghe nói phía bên Thành ủy đã có người lên tiếng, trong cuộc họp 9h sáng nay, sẽ đề xuất nghiêm túc xử lý anh.
Liễu Kình Vũ sau khi nghe xong chỉ thản nhiên cười:
– Trời muốn mưa, gái lớn muốn lấy chồng là chuyện khó tránh khỏi, chúng ta chỉ cần làm tốt công việc trên tay là được. Chủ nhiệm Hiểu Quân, tôi nhờ anh làm quảng cáo tìm đầu tư trên internet tiến triển đến đâu rồi?
Tống Hiểu Quân gật gật đầu nói:
– Vâng, đã đăng trên mạng thông tin liên quan việc tìm đầu tư của huyện Thuỵ Nguyên rồi. Bên nhà mạng nghe thấy là do huyện Thuỵ Nguyên chúng ta làm, còn đưa ra chiết khấu cho chúng ta nữa.
Liễu Kình Vũ cười gật gật đầu:
– Tốt, cứ làm việc như thường ngày, không cần quan tâm bọn họ nói linh tinh. Tôi tin rằng lãnh đạo Thành ủy sẽ cho tôi một kết quả công chính.
Liễu Kình Vũ luôn giữ thái độ lạc quan như vậy đấy.
Trong phòng họp Hội nghị thường vụ thành phố Nam Hoa.
Đới Giai Minh chủ trì hội nghị lần này.
Hội nghị vừa mới bắt đầu, Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải liền đem báo Nam Hoa chiều qua để trên mặt bàn, sắc mặt bình tĩnh nói:
– Bí thư Đới, tôi không biết mọi người sáng nay có xem tin tức trên báo Nam Hoa tối qua không. Trên đó có một tin tức cho đến hôm nay đã tạo ra phản ánh xã hội gay gắt. Đồng chí Bí thư Liễu Kình Vũ huyện Thuỵ Nguyên của thành phố Nam Hoa chúng ta, đã đòi chi phí lợi ích từ ngân hàng Suzuki trong việc đàm phán đầu tư, cự tuyệt thành ý đầu tư của họ. Hôm nay sự việc này bên phía người Nhật không ai không biết, trên thế giới đã có vài nước bắt đầu đưa tin. Trước mắt, truyền thông trong nước cũng đang ồn ào huyên náo. Tôi cho rằng, việc này đã ảnh hưởng đến toàn thể hình ảnh của thành phố Nam Hoa chúng ta, cũng là đang bôi đen hình tượng người lãnh đạo của Nam Hoa. Hành vi của Liễu Kình Vũ trong tổ chức chúng ta là hành vi kỷ luật nghiêm cấm, đã vi phạm pháp luật quốc gia. Cho nên, tôi kiến nghị, tuyệt đối không được buông tha, nhất định phải xử phạt nghiêm khắc, cũng như nhanh chóng lấy lại hình tượng thànhphố Nam Hoa, tránh tạo nên ảnh hưởng quốc tế.
Hoàng Lập Hải nói xong, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Khâu Tân Bình sắc mặt ác liệt nói:
– Bí thư Đới, thân là Trưởng ban tuyên giáo, đầu tiên tôi cần tự nhận lỗi với mọi người. Sự việc lần này xảy ra quá bất ngờ, quá nhanh, Ban tuyên giáo chúng tôi không thể kịp thời tìm biện pháp ngăn cản sự phát sinh của sự việc. Đặc biệt là báo chiều Nam Hoa hôm qua đưa tin này, đã vi phạm nghiêm trọng kỷ luật của tổ chức, việc này tôi đã xin lệnh cưỡng chế điều tra báo chiều Nam Hoa, phát hiện người trực ca đêm đó chưa có thông qua cấp trên đã tự mình đăng tin lên. Tuy là trên bài báo ghi rõ chưa xác thực, nhưng thông tin nghiêm trọng này đã tạo nên ảnh hưởng rất lớn. Ttrước mắt người biên soạn đã bị sa thải, còn Tổng biên tập và tờ báo đó vẫn đang chịu xử phạt nghiêm trọng.
Tuy nhiên, nếu không nói đến trách nhiệm của Ban tuyên giáo, theo bản chất sự việc lần này mà nói, tôi cho rằng hành vi của Liễu Kình Vũ lần này đã là hành vi phạm tội nghiêm trọng. Chúng ta phải kiên quyết xử lý, để chứng tỏ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Nam Hoa không chấp nhận hành vi như vậy. Cho nên, tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch Hoàng, do Chủ tịch Hoảng trở thành người đứng đầu tổ điều tra khởi tố Liễu Kình Vũ.
Khâu Tân Bình nói xong, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Cao Cảnh Toàn trực tiếp hỏi:
– Đồng chi Khâu Tân Bình, tôi muốn hỏi anh, trong tay anh có chứng cứ phạm tội của Liễu Kình Vũ không? Căn cứ theo lưu trình phá án của chúng tôi, chỉ khi có chứng cứ rõ ràng chúng tôi mới có thể khởi tố một người cán bộ.
Khâu Tân Bình thản nhiên nói:
– Chẳng lẽ hiện tại các truyền thông lớn đăng báo nói tin tức đó không thể tính là chứng cớ à?
Cao Cảnh Toàn thẳng thắn nói:
– Đương nhiên không thể xem đó chứng cứ. Việc đó chỉ là có thể xem là một nghi vấn mà thôi, Ủy ban kỷ luật chúng tôi có thể phê duyệt điều tra, nhưng tuyệt đối không thể chỉ vì thông tin truyền thông đó mà khởi tố Liễu Kình Vũ.
Khâu Tân Bình không khỏi nhíu mày. Y thật không ngờ, trước kia ở Hội nghị thường vụ, người vẫn trầm mặc ít lời như Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thật không ngờ lại phủ định ý kiến của mình như vậy.
Lúc này, Hoàng Lập Hải ngắt lời nói:
– Đồng chí Cao Cảnh Toàn nói không sai, hiện giờ truyền thông báo cáo tin tức chỉ có thể coi là tài liệu tố cáo, nhưng không có chứng cứ rõ ràng. Có lẽ đồng chí Khâu Tân Bình hiểu sai ý của tôi, ý tôi là Ủy ban kỷ luật sẽ lập tổ điều tra Liễu Kình Vũ chứ không phải là khởi tố. Nhưng mà, do lần này thông tin truyền thông khá căng thẳng, hơn nữa sự tồn tại của Liễu Kình Vũ đã khiến cho thành phố Nam Hoa có ảnh hưởng xấu, cho nên tôi cho rằng trước mắt nên tạm thời đình chỉ chức vụ Bí thư huyện ủy huyện Thuỵ Nguyên của đồng chí Liễu Kình Vũ, để làm giảm áp lực dư luận đồng thời Ủy ban kỷ luật tiến hành điều tra.
Hoàng Lập Hải nói xong, rất nhiều các ủy viên thường vụ đều tỏ vẻ đồng ý. Mặc dù là một số Ủy viên thường vụ có quan hệ không tệ với Đới Giai Minh, sau khi nghe đề nghị của Hoàng Lập Hải cũng tỏ vẻ đồng ý. Bởi vì mọi người hiểu rất rõ, trước mắt lời phê bình của dư luận rất là gay gắt, thành phố Nam Hoa đang chịu áp lực rất lớn. Đặc biệt là không lâu trước đó, Đới Giai Minh và Hoàng Lập Hải tất cả đều nhận được điện thoại của Phó bí thư tỉnh ủy Quan Chí Minh. Trong điện thoại, Phó bí thư răn dạy hai người khá nghiêm khắc, yêu cầu họ nhanh chóng bình ổn áp lực dư luận lần này, còn chỉ ra, lãnh đạo tỉnh uỷ rất chú trọng việc này.
Cho nên, giờ phút này, nhìn thấy đại đa số các ủy viên thường vụ đều đồng ý đề nghị của Hoàng Lập Hải, mặc dù là Đới Giai Minh tin tưởng Liễu Kình Vũ tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng ông ta cũng không thể không lo đại cục, có chút bất đắc dĩ gật đầu nói:
– Được, nếu đại bộ phận đồng chí đều đồng ý với ý kiến của đồng chí Hoàng Lập Hải, vậy chuyện này cứ dựa theo ý kiến đồng chí Hoàng Lập Hải xử lý. Tạm thời đình chỉ chức vụ của đồng chí Liễu Kình Vũ, do Ủy ban Kỷ luật tham gia triển khai điều tra đồng chí Liễu Kình Vũ, về phần chức vụ Bí thư huyện ủy…
Đới Giai Minh vừa mới nói tới đây, Hoàng Lập Hải nói:
– Bí thư Đới, hiện giờ đang là thời điểm mấu chốt của việc đầu tư đường cao tốc, tuyệt đối không thể để trống vị trí lãnh đạo, nhất định cần tìm người thay thế, tiếp tục công việc hiện tại. Hơn nữa người này nhất định phải hiểu rõ tình hình huyện Thuỵ Nguyên, cũng có chút uy nghiêm tại huyện, cho nên tôi cho rằng chức vụ Bí thư huyện ủy sẽ do Chủ tịch huyện – đồng chí Ngụy Hoành Lâm đảm nhiệm.
Hoàng Lập Hải nói xong, Đới Giai Minh trên mặt lập tức lộ ra vẻ không vui. Phải biết rằng, ông ta vừa rồi lời còn chưa nói hết, đã bị Hoàng Lập Hải cắt đứt, đây là một loại hành vi vô cùng không lễ phép. Ông ta trực tiếp lạnh lùng nói:
– Đồng chí Hoàng Lập Hải, tôi nghĩ phải nhắc nhở anh một chút, đồng chí Liễu Kình Vũ chỉ là tạm thời đình chỉ chức vụ và công tác, không có nghĩa là vị trí Bí thư huyện ủy huyện Thụy Nguyên đã trống. Đồng chí Liễu Kình Vũ cũng chỉ là phối hợp với Ủy ban Kỷ luật thành phố tiến hành điều tra mà thôi, nếu điều tra kết quả chứng minh đồng chí Liễu Kình Vũ có vấn đề, như vậy tự nhiên sẽ dựa theo quy trình tiến hành xử lý. Nếu điều tra kết quả chứng minh đồng chí Liễu Kình Vũ không có vấn đề, như vậy vị trí Bí thư huyện ủy này vẫn là Liễu Kình Vũ đấy.
Huống chi hiện tại đồng chí Ngụy Hoành Lâm đang chủ trì toàn diện công tác của Ủy ban nhân dân huyện, công việc phía bên huyện uỷ lại để anh ta đảm nhận, thật là quá vất vả rồi. Cho nên, tôi đề nghị do Phó bí thư huyện ủy Tôn Húc Dương tạm thời đảm nhiệm vị trí Bí thư huyện ủy của đồng chí Liễu Kình Vũ, chủ trì toàn diện công việc. Về phần công việc đàm phán đầu tư vốn, cũng nên do Ủy ban nhân dân và Huyện ủy huyện Thuỵ Nguyên lập nên một tổ công tác, hỗ trợ triển khai đàm phán đầu tư. Cần phải bảo đảm lợi ích quốc gia cùng lợi ích nhân dân không bị xâm phạm. Chuyện này cứ như vậy định đi, tan họp đi.
Nói xong, Đới Giai Minh trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.
Hoàng Lập Hải không nể mặt ông ta, ông ta cũng áp dụng thủ đoạn trực tiếp tiến hành phản kích.
Hoàng Lập Hải nhìn bóng lưng Đới Giai Minh rời đi, trên mặt lúc trắng lúc xanh, nắm tay nắm chặt, lại không thể làm được gì.
Không có cách, ai bảo y chỉ là nhân vật số hai cơ chứ.
Kết quả Hội nghị thường vụ rất nhanh liền truyền tới huyện Thụy Nguyên. Liễu Kình Vũ sau khi nghe được tin tức, sắc mặt có vẻ âm trầm dị thường, nhưng hắn vẫn phải rời khỏi phòng làm việc của mình, trở lại chỗ ở của chính mình chờ đợi nhận điều tra.
– Chủ tịch Hoàng, thế nào, thủ đoạn của tôi khá đấy chứ?
Hoàng Lập Hải cười gật gật đầu:
– Cũng được.
Sau khi cúp máy, Hoàng Lập Hải bắt đầu trầm tư. Y ý thức được, cơ hội rất tốt để đánh bại Liễu Kình Vũ đã đến, nếu như cơ hội lần này y nắm bắt thật tốt thì có thể đá Liễu Kình Vũ ra khỏi huyện Thuỵ Nguyên được rồi.
Giờ này khắc này, Liễu Kình Vũ đang ngồi trong phòng làm việc phê duyệt văn kiện, Chánh văn phòng Tống Hiểu Quân vẻ mặt sầu lo gõ cửa đi đến, trong tay cầm tờ báo chiều qua của Nam Hoa nhẹ bước đến bên bàn và đặt xuống:
– Bí thư Liễu, anh xem tin tức đi, tôi thật không hiểu, tin tức Nam Hoa hôm qua đưa ra là việc như thế nào, tại sao chưa thông qua điều tra thật hư mà đã đưa tin lên các trang báo như vậy. Đây không phải là lừa dối dân chúng sao?
Liễu Kình Vũ cầm lấy tờ báo, yên lặng xem tin tức liên quan đến hắn, chân mày nhíu lại. Hắn thật không ngờ, chỉ trong thời gian một đêm, tin tức này được lăng xê lợi hại như thế, hiển nhiên lại được lăng xê đầu tiên tại Nhật Bản, có thể thấy được, sau lưng việc này có người giật dây thúc đẩy, hơn nữa rất rõ ràng, kẻ giật dây liên quan đến ngân hàng Suzuki. Dù sao nếu chuyện này được làm nổi lên, người được lợi nhiều nhất vẫn là ngân hàng Suzuki.
Nghĩ đến đây, Liễu Kình Vũ trên khóe miệng lộ ra sự khinh thường, cười lạnh nói:
– Thật không ngờ, tên Nhật Bản này cũng thật nham hiểm, không ngờ lại dám chơi trò biến không thành có, thêm vào đó chiêu trong ứng ngoại hợp, khiến cho tin tức truyền đến nước ta. Như vậy, tính đang tin của thông tin này sẽ càng cao. Thật là cao minh, thật cao minh.
Tống Hiểu Quân thấy rằng cho đến giờ này khắc này, Liễu Kình Vũ còn bình tĩnh như vậy, không khỏi có chút lo lắng nói:
– Bí thư Liễu, thông tin này trên các trang báo đặc biệt là we chat ngày càng nóng. Liên quan đến tên của anh, ba chữ Liễu Kình Vũ được tìm rất nhiều, hiện tại đã nâng lên vị trí cao nhất. Có thể nói, hiện nay rất nhiều dư luận đã đẩy ngọn giáo về phía anh, nói anh là tên bán nước thời hiện đại, còn nói muốn nhanh chóng khởi tố anh.
Nói tới đây, trên mặt Tống Hiểu Quân lộ ra vài phần sầu lo nói:
– Bí thư Liễu, tôi còn nghe nói phía bên Thành ủy đã có người lên tiếng, trong cuộc họp 9h sáng nay, sẽ đề xuất nghiêm túc xử lý anh.
Liễu Kình Vũ sau khi nghe xong chỉ thản nhiên cười:
– Trời muốn mưa, gái lớn muốn lấy chồng là chuyện khó tránh khỏi, chúng ta chỉ cần làm tốt công việc trên tay là được. Chủ nhiệm Hiểu Quân, tôi nhờ anh làm quảng cáo tìm đầu tư trên internet tiến triển đến đâu rồi?
Tống Hiểu Quân gật gật đầu nói:
– Vâng, đã đăng trên mạng thông tin liên quan việc tìm đầu tư của huyện Thuỵ Nguyên rồi. Bên nhà mạng nghe thấy là do huyện Thuỵ Nguyên chúng ta làm, còn đưa ra chiết khấu cho chúng ta nữa.
Liễu Kình Vũ cười gật gật đầu:
– Tốt, cứ làm việc như thường ngày, không cần quan tâm bọn họ nói linh tinh. Tôi tin rằng lãnh đạo Thành ủy sẽ cho tôi một kết quả công chính.
Liễu Kình Vũ luôn giữ thái độ lạc quan như vậy đấy.
Trong phòng họp Hội nghị thường vụ thành phố Nam Hoa.
Đới Giai Minh chủ trì hội nghị lần này.
Hội nghị vừa mới bắt đầu, Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải liền đem báo Nam Hoa chiều qua để trên mặt bàn, sắc mặt bình tĩnh nói:
– Bí thư Đới, tôi không biết mọi người sáng nay có xem tin tức trên báo Nam Hoa tối qua không. Trên đó có một tin tức cho đến hôm nay đã tạo ra phản ánh xã hội gay gắt. Đồng chí Bí thư Liễu Kình Vũ huyện Thuỵ Nguyên của thành phố Nam Hoa chúng ta, đã đòi chi phí lợi ích từ ngân hàng Suzuki trong việc đàm phán đầu tư, cự tuyệt thành ý đầu tư của họ. Hôm nay sự việc này bên phía người Nhật không ai không biết, trên thế giới đã có vài nước bắt đầu đưa tin. Trước mắt, truyền thông trong nước cũng đang ồn ào huyên náo. Tôi cho rằng, việc này đã ảnh hưởng đến toàn thể hình ảnh của thành phố Nam Hoa chúng ta, cũng là đang bôi đen hình tượng người lãnh đạo của Nam Hoa. Hành vi của Liễu Kình Vũ trong tổ chức chúng ta là hành vi kỷ luật nghiêm cấm, đã vi phạm pháp luật quốc gia. Cho nên, tôi kiến nghị, tuyệt đối không được buông tha, nhất định phải xử phạt nghiêm khắc, cũng như nhanh chóng lấy lại hình tượng thànhphố Nam Hoa, tránh tạo nên ảnh hưởng quốc tế.
Hoàng Lập Hải nói xong, Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Khâu Tân Bình sắc mặt ác liệt nói:
– Bí thư Đới, thân là Trưởng ban tuyên giáo, đầu tiên tôi cần tự nhận lỗi với mọi người. Sự việc lần này xảy ra quá bất ngờ, quá nhanh, Ban tuyên giáo chúng tôi không thể kịp thời tìm biện pháp ngăn cản sự phát sinh của sự việc. Đặc biệt là báo chiều Nam Hoa hôm qua đưa tin này, đã vi phạm nghiêm trọng kỷ luật của tổ chức, việc này tôi đã xin lệnh cưỡng chế điều tra báo chiều Nam Hoa, phát hiện người trực ca đêm đó chưa có thông qua cấp trên đã tự mình đăng tin lên. Tuy là trên bài báo ghi rõ chưa xác thực, nhưng thông tin nghiêm trọng này đã tạo nên ảnh hưởng rất lớn. Ttrước mắt người biên soạn đã bị sa thải, còn Tổng biên tập và tờ báo đó vẫn đang chịu xử phạt nghiêm trọng.
Tuy nhiên, nếu không nói đến trách nhiệm của Ban tuyên giáo, theo bản chất sự việc lần này mà nói, tôi cho rằng hành vi của Liễu Kình Vũ lần này đã là hành vi phạm tội nghiêm trọng. Chúng ta phải kiên quyết xử lý, để chứng tỏ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Nam Hoa không chấp nhận hành vi như vậy. Cho nên, tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch Hoàng, do Chủ tịch Hoảng trở thành người đứng đầu tổ điều tra khởi tố Liễu Kình Vũ.
Khâu Tân Bình nói xong, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Cao Cảnh Toàn trực tiếp hỏi:
– Đồng chi Khâu Tân Bình, tôi muốn hỏi anh, trong tay anh có chứng cứ phạm tội của Liễu Kình Vũ không? Căn cứ theo lưu trình phá án của chúng tôi, chỉ khi có chứng cứ rõ ràng chúng tôi mới có thể khởi tố một người cán bộ.
Khâu Tân Bình thản nhiên nói:
– Chẳng lẽ hiện tại các truyền thông lớn đăng báo nói tin tức đó không thể tính là chứng cớ à?
Cao Cảnh Toàn thẳng thắn nói:
– Đương nhiên không thể xem đó chứng cứ. Việc đó chỉ là có thể xem là một nghi vấn mà thôi, Ủy ban kỷ luật chúng tôi có thể phê duyệt điều tra, nhưng tuyệt đối không thể chỉ vì thông tin truyền thông đó mà khởi tố Liễu Kình Vũ.
Khâu Tân Bình không khỏi nhíu mày. Y thật không ngờ, trước kia ở Hội nghị thường vụ, người vẫn trầm mặc ít lời như Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thật không ngờ lại phủ định ý kiến của mình như vậy.
Lúc này, Hoàng Lập Hải ngắt lời nói:
– Đồng chí Cao Cảnh Toàn nói không sai, hiện giờ truyền thông báo cáo tin tức chỉ có thể coi là tài liệu tố cáo, nhưng không có chứng cứ rõ ràng. Có lẽ đồng chí Khâu Tân Bình hiểu sai ý của tôi, ý tôi là Ủy ban kỷ luật sẽ lập tổ điều tra Liễu Kình Vũ chứ không phải là khởi tố. Nhưng mà, do lần này thông tin truyền thông khá căng thẳng, hơn nữa sự tồn tại của Liễu Kình Vũ đã khiến cho thành phố Nam Hoa có ảnh hưởng xấu, cho nên tôi cho rằng trước mắt nên tạm thời đình chỉ chức vụ Bí thư huyện ủy huyện Thuỵ Nguyên của đồng chí Liễu Kình Vũ, để làm giảm áp lực dư luận đồng thời Ủy ban kỷ luật tiến hành điều tra.
Hoàng Lập Hải nói xong, rất nhiều các ủy viên thường vụ đều tỏ vẻ đồng ý. Mặc dù là một số Ủy viên thường vụ có quan hệ không tệ với Đới Giai Minh, sau khi nghe đề nghị của Hoàng Lập Hải cũng tỏ vẻ đồng ý. Bởi vì mọi người hiểu rất rõ, trước mắt lời phê bình của dư luận rất là gay gắt, thành phố Nam Hoa đang chịu áp lực rất lớn. Đặc biệt là không lâu trước đó, Đới Giai Minh và Hoàng Lập Hải tất cả đều nhận được điện thoại của Phó bí thư tỉnh ủy Quan Chí Minh. Trong điện thoại, Phó bí thư răn dạy hai người khá nghiêm khắc, yêu cầu họ nhanh chóng bình ổn áp lực dư luận lần này, còn chỉ ra, lãnh đạo tỉnh uỷ rất chú trọng việc này.
Cho nên, giờ phút này, nhìn thấy đại đa số các ủy viên thường vụ đều đồng ý đề nghị của Hoàng Lập Hải, mặc dù là Đới Giai Minh tin tưởng Liễu Kình Vũ tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng ông ta cũng không thể không lo đại cục, có chút bất đắc dĩ gật đầu nói:
– Được, nếu đại bộ phận đồng chí đều đồng ý với ý kiến của đồng chí Hoàng Lập Hải, vậy chuyện này cứ dựa theo ý kiến đồng chí Hoàng Lập Hải xử lý. Tạm thời đình chỉ chức vụ của đồng chí Liễu Kình Vũ, do Ủy ban Kỷ luật tham gia triển khai điều tra đồng chí Liễu Kình Vũ, về phần chức vụ Bí thư huyện ủy…
Đới Giai Minh vừa mới nói tới đây, Hoàng Lập Hải nói:
– Bí thư Đới, hiện giờ đang là thời điểm mấu chốt của việc đầu tư đường cao tốc, tuyệt đối không thể để trống vị trí lãnh đạo, nhất định cần tìm người thay thế, tiếp tục công việc hiện tại. Hơn nữa người này nhất định phải hiểu rõ tình hình huyện Thuỵ Nguyên, cũng có chút uy nghiêm tại huyện, cho nên tôi cho rằng chức vụ Bí thư huyện ủy sẽ do Chủ tịch huyện – đồng chí Ngụy Hoành Lâm đảm nhiệm.
Hoàng Lập Hải nói xong, Đới Giai Minh trên mặt lập tức lộ ra vẻ không vui. Phải biết rằng, ông ta vừa rồi lời còn chưa nói hết, đã bị Hoàng Lập Hải cắt đứt, đây là một loại hành vi vô cùng không lễ phép. Ông ta trực tiếp lạnh lùng nói:
– Đồng chí Hoàng Lập Hải, tôi nghĩ phải nhắc nhở anh một chút, đồng chí Liễu Kình Vũ chỉ là tạm thời đình chỉ chức vụ và công tác, không có nghĩa là vị trí Bí thư huyện ủy huyện Thụy Nguyên đã trống. Đồng chí Liễu Kình Vũ cũng chỉ là phối hợp với Ủy ban Kỷ luật thành phố tiến hành điều tra mà thôi, nếu điều tra kết quả chứng minh đồng chí Liễu Kình Vũ có vấn đề, như vậy tự nhiên sẽ dựa theo quy trình tiến hành xử lý. Nếu điều tra kết quả chứng minh đồng chí Liễu Kình Vũ không có vấn đề, như vậy vị trí Bí thư huyện ủy này vẫn là Liễu Kình Vũ đấy.
Huống chi hiện tại đồng chí Ngụy Hoành Lâm đang chủ trì toàn diện công tác của Ủy ban nhân dân huyện, công việc phía bên huyện uỷ lại để anh ta đảm nhận, thật là quá vất vả rồi. Cho nên, tôi đề nghị do Phó bí thư huyện ủy Tôn Húc Dương tạm thời đảm nhiệm vị trí Bí thư huyện ủy của đồng chí Liễu Kình Vũ, chủ trì toàn diện công việc. Về phần công việc đàm phán đầu tư vốn, cũng nên do Ủy ban nhân dân và Huyện ủy huyện Thuỵ Nguyên lập nên một tổ công tác, hỗ trợ triển khai đàm phán đầu tư. Cần phải bảo đảm lợi ích quốc gia cùng lợi ích nhân dân không bị xâm phạm. Chuyện này cứ như vậy định đi, tan họp đi.
Nói xong, Đới Giai Minh trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài.
Hoàng Lập Hải không nể mặt ông ta, ông ta cũng áp dụng thủ đoạn trực tiếp tiến hành phản kích.
Hoàng Lập Hải nhìn bóng lưng Đới Giai Minh rời đi, trên mặt lúc trắng lúc xanh, nắm tay nắm chặt, lại không thể làm được gì.
Không có cách, ai bảo y chỉ là nhân vật số hai cơ chứ.
Kết quả Hội nghị thường vụ rất nhanh liền truyền tới huyện Thụy Nguyên. Liễu Kình Vũ sau khi nghe được tin tức, sắc mặt có vẻ âm trầm dị thường, nhưng hắn vẫn phải rời khỏi phòng làm việc của mình, trở lại chỗ ở của chính mình chờ đợi nhận điều tra.