Tuấn Hào vận động đầu óc suy nghĩ. Chính bản thân muốn lập ra cho mình một thế lực, muốn tiêu diệt Hắc Bang cũng khá khó khăn, phải huấn luyện chúng từ từ. Giá như ai cũng biến thái thì tốt rồi.
- Tao...ngay tại đây....muốn hỏi chúng mày....đồng thanh nói rõ ràng cho tao.
- Rõ...õ..õ.
Không một ai dám phản bác, bọn chúng vừa mới nếm qua sức mạnh trâu bò của Tuấn Hào, từ từ chuyển sang sùng bái nên không có lí do nào để từ chối cả. Tuấn Hào chỉnh sửa lại quần áo, đứng lưng thẳng tắp, dõng dạc nói, ừm rất có thiên phú làm đa cấp.
- Chúng mày muốn lên voi hay muốn làm những kẻ liếm dép cho xa hội?
- Lên......voi.....oi....oi.
- Chúng mày muốn theo tao?
- Muốn....uốn....uốn...n.
- Tốt, im lặng.....để tao nói.
Tuấn Hào gọi một người lên, hỏi rõ tình hình chuyện " giang hồ " trong khu vực quanh trường này. Được biết Hắc Mã của Hà Huy có lực lượng lớn nhất, các môn phái, bè bảng khác hàng tháng tổng kết nộp lại cho Hắc Mã tuy rất không tình nguyện nhưng do là sợ hãi và bắt buộc nên cắn răng phải chịu đựng. Hắc Mã cũng nịnh nọt bọn chúng vài câu rồi làm gì thì làm cũng phải cấp cho bọn chúng mặt mũi cũng không thể quá phận được.
- Từ hôm nay, chúng mày bắt đầu thu tiền bảo kê của Hắc Mã người cho tao. Tao không cần biết chúng mày làm gì, thế nào tổng kết cuối tháng phải đủ 200k. Làm không được nghỉ, sống dưới đít xã hội mà liếm dày cho bọn chúng.
Hả!!!
Gần hai mươi con mắt như muốn trợn ngược ra ngoài, đây không phải là giết người sao, nếu cứ như trước ba phần tư trong số đề nghị mà Tuấn Hào đưa ra thì Hắc Mã đã thu rồi, nay thêm một phần tư nữa không phải khó khăn hơn sao. Hắc mã quy mô rộng vì tên boss trong đó có cha nắm giữ cả thế giới ngầm của tỉnh nên lực lượng rất khủng bố. Khủng bố thì cũng chỉ ở cái xó ổ chuột này thôi, bọn chúng cũng không hiểu gì kiểu như ếch ngồi đáy giếng so với một vài thành phố lớn trong cả nước và thủ đô, bọn chúng chẳng là cái thá gì. ......
- Làm được.
Tuấn Hào lạnh lùng hỏi, bọn chúng đồng thanh đáp to, nhưng Tuấn Hào kết quả muốn thấy là hiệu suất công việc chứ không phải là lời nói. Quay lưng rời đi nói.
- Tao là Tuấn Hào, đến cuối tháng làm đúng chỉ tiêu cho tao. Nếu không...
Tuấn Hào không nói thêm gì nữa. Khi đã đi xa bọn chúng mới tỉnh ngộ Tuấn Hào không phải là tên nhân vật mới nổi dạo gần đây sao? Đánh đầu gấu muốn chết, ra vào cục cảnh sát như ăn cơm bữa đó? Nghĩ tới đây bọn chúng không muốn kháng nghị nữa càng thêm phấn khởi, đi theo Tuấn Hào chờ một tương lai rạng sáng. .........
Hắc Mã và Hắc Bang.
Tuấn Hào vừa đi vừa lẩm bẩm
- Tao...ngay tại đây....muốn hỏi chúng mày....đồng thanh nói rõ ràng cho tao.
- Rõ...õ..õ.
Không một ai dám phản bác, bọn chúng vừa mới nếm qua sức mạnh trâu bò của Tuấn Hào, từ từ chuyển sang sùng bái nên không có lí do nào để từ chối cả. Tuấn Hào chỉnh sửa lại quần áo, đứng lưng thẳng tắp, dõng dạc nói, ừm rất có thiên phú làm đa cấp.
- Chúng mày muốn lên voi hay muốn làm những kẻ liếm dép cho xa hội?
- Lên......voi.....oi....oi.
- Chúng mày muốn theo tao?
- Muốn....uốn....uốn...n.
- Tốt, im lặng.....để tao nói.
Tuấn Hào gọi một người lên, hỏi rõ tình hình chuyện " giang hồ " trong khu vực quanh trường này. Được biết Hắc Mã của Hà Huy có lực lượng lớn nhất, các môn phái, bè bảng khác hàng tháng tổng kết nộp lại cho Hắc Mã tuy rất không tình nguyện nhưng do là sợ hãi và bắt buộc nên cắn răng phải chịu đựng. Hắc Mã cũng nịnh nọt bọn chúng vài câu rồi làm gì thì làm cũng phải cấp cho bọn chúng mặt mũi cũng không thể quá phận được.
- Từ hôm nay, chúng mày bắt đầu thu tiền bảo kê của Hắc Mã người cho tao. Tao không cần biết chúng mày làm gì, thế nào tổng kết cuối tháng phải đủ 200k. Làm không được nghỉ, sống dưới đít xã hội mà liếm dày cho bọn chúng.
Hả!!!
Gần hai mươi con mắt như muốn trợn ngược ra ngoài, đây không phải là giết người sao, nếu cứ như trước ba phần tư trong số đề nghị mà Tuấn Hào đưa ra thì Hắc Mã đã thu rồi, nay thêm một phần tư nữa không phải khó khăn hơn sao. Hắc mã quy mô rộng vì tên boss trong đó có cha nắm giữ cả thế giới ngầm của tỉnh nên lực lượng rất khủng bố. Khủng bố thì cũng chỉ ở cái xó ổ chuột này thôi, bọn chúng cũng không hiểu gì kiểu như ếch ngồi đáy giếng so với một vài thành phố lớn trong cả nước và thủ đô, bọn chúng chẳng là cái thá gì. ......
- Làm được.
Tuấn Hào lạnh lùng hỏi, bọn chúng đồng thanh đáp to, nhưng Tuấn Hào kết quả muốn thấy là hiệu suất công việc chứ không phải là lời nói. Quay lưng rời đi nói.
- Tao là Tuấn Hào, đến cuối tháng làm đúng chỉ tiêu cho tao. Nếu không...
Tuấn Hào không nói thêm gì nữa. Khi đã đi xa bọn chúng mới tỉnh ngộ Tuấn Hào không phải là tên nhân vật mới nổi dạo gần đây sao? Đánh đầu gấu muốn chết, ra vào cục cảnh sát như ăn cơm bữa đó? Nghĩ tới đây bọn chúng không muốn kháng nghị nữa càng thêm phấn khởi, đi theo Tuấn Hào chờ một tương lai rạng sáng. .........
Hắc Mã và Hắc Bang.
Tuấn Hào vừa đi vừa lẩm bẩm