Tuấn Hào nhìn kĩ đám người này, bỗng thấy quen quen. Để xem nhìn lại, nhìn kĩ, rồi nhìn kĩ.... À, nhớ rồi, hóa ra là đám chiềng làng chiềng cha, đập làng phá xóm côn đồ Hà Huy đại ca. Vừa nhắc tới là tới ngay. Tự sướng về độ triệu hồi của mình, nghĩ đi nghĩ lại nên đi làm nghề Triệu Thú Sư trong truyền thuyết thật là quá lãng phí. Tuấn Hào giờ phút này chưa muốn động chạm vào bọn chúng làm gì, đợi đến khi thế lực đủ mạnh giải quyết luôn một cách nhanh và gọn, nhất là sau lưng bọn chúng còn có một thế lực khổng lổ. Đến lúc đó tóm gọn rồi nộp cho cảnh sát rồi ôm trọn nữ đội trưởng Tố Tố xinh đẹp về nhà xxx. Hắc hắc.
Tuấn Hào suy nghĩ bậy bạ rồi hắc hắc cười dâm đãng, xoay lưng bỏ đi.
- Đứng lại.
Ă đù!
Một giọng nói the the cản trở bước đi của Tuấn Hào, quay mặt lại là tên xấu băm xấu bổ, xấu độn thổ Hà Huy. Lâu ngày không bị ăn đòn nên da mặt dày lên không ít thì phải. Đúng , đấy mới là tiêu chuẩn của xấu ca.
- Có việc gì?
Tuấn Hào bình tĩnh đáp.
- Mày đụng vào người ta, không muốn xin lỗi?
- Xin lỗi?
- Đúng.
Tuấn Hào nhìn lại, lại thấy quen quen, nhìn đi nhìn lại, nhìn tái nhìn hồi. Hóa ra là cái kẻ không biết lớn nhỏ lần trước đi quán ăn dám tán tỉnh Mỹ Na, không nghe lời rồi tát người đẹp một cái. Bị Tuấn Hào đánh cho lên bờ xuống ruộng rồi lại nằm trên cái bàn tọa lạc. Bây giờ khỏe lại mồm lưỡi lợi hại hơn không ít, côn đồ đúng là có tư chất của côn đồ, chết vẫn không sợ.
Sự náo loạn của Soái Ca mới nổi và Xấu Ca đã nổi rất nhanh được gây chú ý không bao lâu xung quanh đã quây thành vòng tròn khoảng trống ở giữa để giành cho các main chính của chúng ta.
Tuấn Hào khì mũi, chỉ chỉ tay.
- Thằng ml này đấy hả?
- Đúng, mau xin lỗi nó.
- Xin lỗi....xin lỗi đuê...ê....ê....
Bọn đi sau nhao nhao theo tiếng Hà Huy. Xin lỗi ư? Ảo tưởng sức mạnh. Mắt thấy Tuấn Hào đi đến bọn chúng tưởng xin lỗi thật cảm thấy công việc bắt nạt người thật sung sướng, riêng Hà Huy thì cảm thấy lạ chẳng lẽ tên này thực sự biết đi vào khuôn khổ?
Tuấn Hào suy nghĩ bậy bạ rồi hắc hắc cười dâm đãng, xoay lưng bỏ đi.
- Đứng lại.
Ă đù!
Một giọng nói the the cản trở bước đi của Tuấn Hào, quay mặt lại là tên xấu băm xấu bổ, xấu độn thổ Hà Huy. Lâu ngày không bị ăn đòn nên da mặt dày lên không ít thì phải. Đúng , đấy mới là tiêu chuẩn của xấu ca.
- Có việc gì?
Tuấn Hào bình tĩnh đáp.
- Mày đụng vào người ta, không muốn xin lỗi?
- Xin lỗi?
- Đúng.
Tuấn Hào nhìn lại, lại thấy quen quen, nhìn đi nhìn lại, nhìn tái nhìn hồi. Hóa ra là cái kẻ không biết lớn nhỏ lần trước đi quán ăn dám tán tỉnh Mỹ Na, không nghe lời rồi tát người đẹp một cái. Bị Tuấn Hào đánh cho lên bờ xuống ruộng rồi lại nằm trên cái bàn tọa lạc. Bây giờ khỏe lại mồm lưỡi lợi hại hơn không ít, côn đồ đúng là có tư chất của côn đồ, chết vẫn không sợ.
Sự náo loạn của Soái Ca mới nổi và Xấu Ca đã nổi rất nhanh được gây chú ý không bao lâu xung quanh đã quây thành vòng tròn khoảng trống ở giữa để giành cho các main chính của chúng ta.
Tuấn Hào khì mũi, chỉ chỉ tay.
- Thằng ml này đấy hả?
- Đúng, mau xin lỗi nó.
- Xin lỗi....xin lỗi đuê...ê....ê....
Bọn đi sau nhao nhao theo tiếng Hà Huy. Xin lỗi ư? Ảo tưởng sức mạnh. Mắt thấy Tuấn Hào đi đến bọn chúng tưởng xin lỗi thật cảm thấy công việc bắt nạt người thật sung sướng, riêng Hà Huy thì cảm thấy lạ chẳng lẽ tên này thực sự biết đi vào khuôn khổ?