Chu Hướng Thiên nhận được cuộc điện thoại này xong lập tức gọi lại cho Tùy Trường Hồng. Vợ của Chu Hướng Thiên ngồi bên cạnh ông ta chờ Chu Hướng Thiên rảnh để nói về chuyện hôm nay bà ta gặp được ở bệnh viện. Nhưng Chu Hướng Thiên nào có thời gian, điện thoại di động của Tùy Trường Hồng không ai nghe máy, ông ta lại gọi vào số máy nhà của Tùy Trường Hồng, lần này rốt cục cũng được rồi. Chu Hướng Thiên chỉ nói sơ qua với Tùy Trường Hồng là chuyện lần này có liên quan đến tập đoàn IPA, đồng thời nói cho Tùy Trường Hồng biết bí thư thị ủy tân nhiệm Điền Vi Dân muốn mở một cuộc họp thường ủy ủy ban thành phố.
- Hướng Thiên, bây giờ anh đến phòng làm việc ngay, chỉnh lý lại tài liệu cho tôi!
Tùy Trường Hồng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, cả chiều ông ta chỉ tính làm thế nào để tên nhà báo Vương Thần kia đi tố cáo Diệp Lăng Phi, không có mặt ở trụ sở ủy ban, máy di dộng cũng tắt cả buổi chiều. Chu Hướng Thiên căn bản là không nghĩ tới Tùy Trường Hồng lại ở nhà, ông ta cho rằng Tùy Trường Hồng đi đâu đó kiểm tra công việc, thế cho nên ông ta một mực gọi vào di động của Tùy Trường Hồng, nhưng không nghĩ là gọi vào máy nhà của Tùy Trường Hồng, đối với Tùy Trường Hồng, tập đoàn IPA là một tập đoàn rất quan trọng, ông ta còn đang trông cậy việc tập đoàn IPA đầu tư quy mô lớn ở thành phố Vọng Hải có thể tăng thêm lợi thế của mình, bây giờ nghe nói cấp trên thông báo xuống là muốn đuổi tập đoàn IPA đi, khiến cho toan tính của Tùy Trường Hồng thất bại, ông ta cần mau chóng tìm hiểu nguyên nhân của sự việc xem còn có cơ hội để tập đoàn IPA lưu lại thành phố Vọng Hải không. Chu Hướng Thiên dập máy, lập tức đứng dậy. Vợ của Chu Hướng Thiên vốn định nói chuyện linh tinh với ông ta, thấy Chu Hướng Thiên nhận điện thoại xong đã đứng dậy, như vậy hẳn là muốn đi ra ngoài.
- Hướng Thiên, ông muốn đi đâu, ông còn chưa ăn cơm tối đó!
- Tôi không ăn đâu!
Chu Hướng Thiên nói.
- Bên chính phủ xảy ra chuyện, tôi muốn lập tức đến đó chuẩn bị tài liệu!
- Hướng Thiên, loại chuyện này sao có thể để một chủ nhiệm văn phòng như ông đi làm chứ!
Vợ của Chu Hướng Thiên nói.
- Ông phái một người đi làm là được, hà tất phải phiền phức như vậy!
- Cái gì mà goi là phiền phức?
Chu Hướng Thiên đã cầm lấy cặp da của mình, đứng ở cửa, mặc áo khoác vào, nói:
- Đây là thị trưởng tín nhiệm tôi, tôi sao có thể phái người làm được, vạn nhất để thị trưởng coi là tôi không coi trọng ông ấy, sau này làm sao mà tôi thăng chức được, một chút nhìn xa cũng không có. À, bà không cần chờ cơm tôi đâu, tôi ăn ở bên ngoài là được rồi!
Chu Hướng Thiên nói xong, vội vàng ở cửa phòng đi ra ngoài. Vợ của Chu Hướng Thiên ngồi trên ghế salon, tạm thời bà ta chỉ có thể không đề cập tới chuyện của Chu Hân Mính, dự định chờ Chu Hướng Thiên xong xuôi công việc mới bàn luận về chuyện này. Trước khi Tùy Trường Hồng về tới phòng làm việc của mình, Chu Hướng Thiên đã chuẩn bị tốt bản thông báo đó cho Tùy Trường Hồng rồi. Tùy Trường Hồng xem đi xem lại hồi lâu, sau đó hỏi:
- Hướng Thiên, trên này viết tập đoàn IPA bị nghi ngờ khống chế kinh tế và thực hiện hoạt động gián điệp, đây là chuyện gì vậy?
- Thị trưởng, buổi chiều ngài không ở đây!
Chu Hướng Thiên ngồi đối diện với Tùy Trường Hồng, nói:
- Chuyện này ảnh hưởng rất lớn, ngay cả đài CCTV cũng đưa tin, hơn nữa chiều nay còn có một buổi họp báo...!
Chu Hướng Thiên kể lại một lần những gì ông ta biết cho Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng nghe liền hít vào một luồng hơi lạnh, ông ta tựa người vào lưng ghế, nhíu mày. Tùy Trường Hồng vốn đang hy vọng chuyện này còn có cơ hội để xoay chuyển, bây giờ xem ra, chuyện này không chỉ có không có cơ hội xoay chuyển, thậm chí không chừng mình sẽ bị liên lụy vào trong đó.
- Hướng Thiên, vậy bên ủy ban thành phố gọi điện sang cũng không nói gì thêm, chỉ bảo là sang dự cuộc họp của thường ủy ủy ban thành phố thôi sao?
Tùy Trường Hồng hỏi thêm một câu.
Chu Hướng Thiên gật đầu, nói:
- Thị trưởng, trong điện thoại đúng là chỉ nói chuyện này!
- Vậy thì lạ nhỉ!
Tùy Trường Hồng nói.
- Theo lý thuyết loại chuyện này hẳn phải do tôi bố trí, bí thư Điền mới nhậm chức sao lại quản chuyện này nhỉ?
- Thị trưởng, chuyện này có lẽ liên quan đến nguyên bí thư thị ủy!
Chu Hướng Thiên nói.
- Trước đây bí thư Chu không phải là chuyện gì cũng muốn quản sao. Tôi đoán lần này, tân nhậm bí thư Điền của chúng ta cũng muốn làm như vậy!
- Ừ!
Tùy Trường Hồng gật đầu, ông ta thở dài, nói:
- Lão Chu, tôi ở thành phố Vọng Hải không có người thân tín nào, chỉ có mình anh là thân tín của tôi, tôi nói thật cho anh biết nhé, tôi làm cái chức thị trưởng này cũng không dễ dàng đâu, người ta không chịu nghe lời tôi. Trước đây có bí thư Chu, vốn trông cậy vào việc bí thư Chu rời đi, tôi có thể quản chuyện của chính phủ, kết quả lại có thêm một cái bí thư Điền, từ tình thế này mà xem, tay bí thư Điền này cũng chuẩn bị học theo bí thư Chu rồi, cũng định quản chuyện của chính quyền thành phố rồi!
- Thị trưởng Tùy, tôi thấy ngài cũng không cần sốt ruột, dù sao thì ngài cũng là thị trưởng, chuyện của bên hành chính phải do ngài quản lý!
Chu Hướng Thiên nói.
- Hy vọng là như vậy!
Tùy Trường Hồng lại thở dài, ông ta chỉnh lý lại số tài liệu trên bàn làm việc, sau đó nói với Chu Hướng Thiên:
- Lão Chu, anh trở về đi, tôi đến chỗ ủy ban thành phố!
Lúc Tùy Trường Hồng tới ủy ban thành phố thì các thường ủy ủy ban thành phố bao gồm cả Điền Vi Dân đều đã tới rồi, ngay cả Chu Hồng Sâm cũng đã có mặt. Lúc này Chu Hồng Sâm đang nói chuyện với Điền Vi Dân, sau ngày 15, Chu Hồng Sâm sẽ đến tỉnh thành đảm nhiệm chức vị thị trưởng. Cuộc họp thường ủy thành phố lần này rất quan trọng, Điền Vi Dân kiên quyết mời Chu Hồng Sâm ra mặt, mục đích chủ yếu là muốn mượn thế lực của Chu Hồng Sâm đế chèn ép Tùy Trường Hồng, Điền Vi Dân cũng là tay già đời trong chốn quan trường, ông ta và Chu Hồng Sâm đều giống nhau, đều thuộc về loại không có chỗ dựa, nhớ khi xưa ông ta bị điều khỏi thành phố Vọng Hải là bởi vì không có hậu trường nên mới bị điều đi. Mà Chu Hồng Sâm trước kia cũng là như vậy, chỉ là Chu Hồng Sâm có một cô con gái tốt, ông xã Chu Hân Mính lại chính là Diệp Lăng Phi. Có cây đại thụ cuồng phong xô không đổ như Diệp Lăng Phi. Chu Hồng Sâm nếu không quật khởi, vậy thì không thể nói gì được nữa rồi.
Đương nhiên, tới bây giờ. Chu Hồng Sâm cũng không biết được hậu trường của con rể mình cứng đến mức nào, ông ta chỉ là chàng con rể này rất có bối cảnh, chỉ cần biết chuyện ấy, như vậy đủ rồi, Điền Vi Dân và Chu Hồng Sâm bây giờ không giống nhau nữa, khi xưa Điền Vi Dân là thị trưởng. Chu Hồng Sâm chỉ là một phó thị trưởng thôi, bây giờ có thể nói là phong luân thủy chuyển. Chu Hồng Sâm sắp đến tỉnh thành làm thị trưởng, có thêm danh hiệu thường ủy tỉnh ủy, cái này cũng không phải một cái chức suông a! Dù sao thì những lãnh đạo bây giờ của thành phố Vọng Hải đều là người của Chu Hồng Sâm, thường ủy ủy ban ngoại trừ thị trưởng và một chính ủy quân khu không phải là người của Chu Hồng Sâm, những người còn lại có lẽ đều là vây cánh của Chu Hồng Sâm, Điền Vi Dân vì thấy được điểm ấy, mới muốn trước khi đến tỉnh thành mời Chu Hồng Sâm dự cuộc họp thường ủy này, chính là muốn hung hăng chèn ép Tùy Trường Hồng trong cuộc họp này, Điền Vi Dân không chắc lắm, vị chính ủy của quân khu kia cũng có thể là người của Chu Hồng Sâm, bởi vì quan hệ của Diệp Lăng Phi, Chu Hồng Sâm không thể nghi ngờ cũng nhận được sự ủng hộ của bên quân đội.
Chờ Tùy Trường Hồng đến, Điền Vi Dân mới bắt đầu cuộc họp, ông ta đề cập lại một lần về thông báo của cấp trên gửi xuống, hỏi ý kiến của các thường ủy ở đây. Thật ra thì, chuyện này đã sớm được định rồi, có ý kiến gì có thể nói chứ. Khó có người nào ngốc đến độ phản đối tập đoàn IPA rời khỏi thành phố Vọng Hải, đến cả Tùy Trường Hồng cũng không ngốc đến mức đó. Tùy Trường Hồng không nói gì, Điền Vi Dân thấy không có ai biểu phát ý kiến, ông ta quay sang chỗ Tùy Trường Hồng, nói:
- Phó bí thư Tùy, ông phát biểu ý kiến đi!
Tùy Trường Hồng là phó bí thư thị ủy kiêm thị trưởng, Điền Vi Dân gọi Tùy Trường Hồng là phó bí thư thị ủy cũng không có vấn đề gì. Tùy Trường Hồng cũng không muốn phát biểu ý kiến gì, tập đoàn IPA kia là do ông ta tiến cử, hơn nữa lúc Đới Vinh Cẩm vừa tới thành phố Vọng Hải, Tùy Trường Hồng đã gặp mặt Đới Vinh Cẩm, dù sao thì ông ta đã có một buổi diễn thuyết hùng hồn, công khai muốn toàn lực ủng hộ tập đoàn IPA đầu tư vào thành phố Vọng Hải. Bây giờ thì hay rồi, tập đoàn IPA đó bị nghi ngờ muốn khống chế kinh tế cùng với thực hiện hành vi gián điệp. Hiện giờ Tùy Trường Hồng ước gì có thể phủi sạch quan hệ với tập đoàn IPA càng nhanh càng tốt, nhưng nghe Điền Vi Dân yêu cầu mình phát biểu ý kiến, Tùy Trường Hồng cũng không thể cự tuyệt, ông ta hắng giọng, nói:
- Theo ý tôi thì chuyện này, chúng ta hẳn phải mau chóng trục xuất tập đoàn IPA ra khỏi thành phố Vọng Hải, không thể kéo dài được nữa, tốt nhất là có thể giải quyết xong chuyện này trong vòng một tuần!
- Một tuần ư?
Điền Vi Dân nhìn Tùy Trường Hồng, nói:
- Một tuần có phải là quá dài không, trên thông báo cấp trên còn yêu cầu chúng ta phải hoàn thành chuyện này trong vòng bốn ngày đó. Phó bí thư Tùy, có phải là ông cho rằng chuyện này khó khăn với ông không?
- Bí thư Điền, ông nói vậy là có ý gì?
Tùy Trường Hồng nghe Điền Vi Dân hỏi mình như vậy, ông ta nhìn Điền Vi Dân, nói:
- Tôi đây là lo lắng mọi mặt, không thể đơn giản mà nghe theo cấp trên yêu cầu xử lý trong 4 ngày là 4 ngày sẽ xong được, theo ý tôi thì 4 ngày không đủ, chí ít phải một tuần!
Điền Vi Dân nghe Tùy Trường Hồng nói như vậy, sắc mặt ông ta trở nên rất khó coi, vỗ mạnh xuống bàn, nói:
- Phó bí thư Tùy, chuyện đã đến nước này rồi, ông còn muốn kéo thành một tuần, lẽ nào ông muốn để toàn bộ chính quyền thành phố Vọng Hải chúng ta bị mất ghế hết sao, thực sự là hồ đồ. Phó bí thư Tùy, rốt cuộc ông nghĩ thế nào đây, nếu như ông thấy khó khăn, vậy chuyện này để tôi quản!
Điền Vi Dân vừa nói vừa quay sang chỗ các thường ủy khác, hỏi:
- Trong bốn ngày xử lý xong mọi chuyện cần thiết của tập đoàn IPA, có vấn đề gì không?
Uy lực của cái vỗ bàn vừa rồi của Điền Vi Dân cũng không nhỏ, lúc đó trong lòng những người này cũng âm thầm lấy làm kinh hãi, ngoại trừ tay chính ủy quân khu ra, những người khác đều do Điền Vi Dân trực tiếp lãnh đạo, huống hồ những người này vừa thấy Chu Hồng Sâm ngồi ở chỗ này, trong lòng đã rõ ràng chuyện gì xảy ra rồi, Điền Vi Dân thấy không ai nói gì, ông ta sắc mặt âm trầm, nói:
- Nếu tất cả mọi người không có ý kiến gì, vậy thì cứ quyết định vậy đi, trong vòng bốn ngày xử lý triệt để mọi chuyện của tập đoàn IPA, nếu như ban ngành nào làm lỡ chuyện, vậy thì người phụ trách ban ngành đó trực tiếp từ chức, không cần tôi tự yêu cầu từ chức, phải chủ động từ chức!
- Bí thư Điền, như vậy có phải là hơi gượng ép không?
Tùy Trường Hồng cảm thấy hơi mất mặt, tốt xấu gì ông ta cũng là phó bí thư thị ủy, thị trường thành phố Vọng Hải, sao có thể đề Điền Vi Dân khiển trách như vậy, ngay lúc Tùy Trường Hồng vừa nói ra câu đó, chợt nghe thấy Điền Vi Dân nói:
- Phó bí thư Tùy, thiếu chút nữa tôi quên mất một việc, tôi vừa nhận được thông báo của cấp trên, phải nghiêm túc điều tra những người có liên quan, lần này, chúng ta ở đây cũng bàn bạc về quyết định xử phạt những người có liên quan đến chuyện này!
- Hướng Thiên, bây giờ anh đến phòng làm việc ngay, chỉnh lý lại tài liệu cho tôi!
Tùy Trường Hồng ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, cả chiều ông ta chỉ tính làm thế nào để tên nhà báo Vương Thần kia đi tố cáo Diệp Lăng Phi, không có mặt ở trụ sở ủy ban, máy di dộng cũng tắt cả buổi chiều. Chu Hướng Thiên căn bản là không nghĩ tới Tùy Trường Hồng lại ở nhà, ông ta cho rằng Tùy Trường Hồng đi đâu đó kiểm tra công việc, thế cho nên ông ta một mực gọi vào di động của Tùy Trường Hồng, nhưng không nghĩ là gọi vào máy nhà của Tùy Trường Hồng, đối với Tùy Trường Hồng, tập đoàn IPA là một tập đoàn rất quan trọng, ông ta còn đang trông cậy việc tập đoàn IPA đầu tư quy mô lớn ở thành phố Vọng Hải có thể tăng thêm lợi thế của mình, bây giờ nghe nói cấp trên thông báo xuống là muốn đuổi tập đoàn IPA đi, khiến cho toan tính của Tùy Trường Hồng thất bại, ông ta cần mau chóng tìm hiểu nguyên nhân của sự việc xem còn có cơ hội để tập đoàn IPA lưu lại thành phố Vọng Hải không. Chu Hướng Thiên dập máy, lập tức đứng dậy. Vợ của Chu Hướng Thiên vốn định nói chuyện linh tinh với ông ta, thấy Chu Hướng Thiên nhận điện thoại xong đã đứng dậy, như vậy hẳn là muốn đi ra ngoài.
- Hướng Thiên, ông muốn đi đâu, ông còn chưa ăn cơm tối đó!
- Tôi không ăn đâu!
Chu Hướng Thiên nói.
- Bên chính phủ xảy ra chuyện, tôi muốn lập tức đến đó chuẩn bị tài liệu!
- Hướng Thiên, loại chuyện này sao có thể để một chủ nhiệm văn phòng như ông đi làm chứ!
Vợ của Chu Hướng Thiên nói.
- Ông phái một người đi làm là được, hà tất phải phiền phức như vậy!
- Cái gì mà goi là phiền phức?
Chu Hướng Thiên đã cầm lấy cặp da của mình, đứng ở cửa, mặc áo khoác vào, nói:
- Đây là thị trưởng tín nhiệm tôi, tôi sao có thể phái người làm được, vạn nhất để thị trưởng coi là tôi không coi trọng ông ấy, sau này làm sao mà tôi thăng chức được, một chút nhìn xa cũng không có. À, bà không cần chờ cơm tôi đâu, tôi ăn ở bên ngoài là được rồi!
Chu Hướng Thiên nói xong, vội vàng ở cửa phòng đi ra ngoài. Vợ của Chu Hướng Thiên ngồi trên ghế salon, tạm thời bà ta chỉ có thể không đề cập tới chuyện của Chu Hân Mính, dự định chờ Chu Hướng Thiên xong xuôi công việc mới bàn luận về chuyện này. Trước khi Tùy Trường Hồng về tới phòng làm việc của mình, Chu Hướng Thiên đã chuẩn bị tốt bản thông báo đó cho Tùy Trường Hồng rồi. Tùy Trường Hồng xem đi xem lại hồi lâu, sau đó hỏi:
- Hướng Thiên, trên này viết tập đoàn IPA bị nghi ngờ khống chế kinh tế và thực hiện hoạt động gián điệp, đây là chuyện gì vậy?
- Thị trưởng, buổi chiều ngài không ở đây!
Chu Hướng Thiên ngồi đối diện với Tùy Trường Hồng, nói:
- Chuyện này ảnh hưởng rất lớn, ngay cả đài CCTV cũng đưa tin, hơn nữa chiều nay còn có một buổi họp báo...!
Chu Hướng Thiên kể lại một lần những gì ông ta biết cho Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng nghe liền hít vào một luồng hơi lạnh, ông ta tựa người vào lưng ghế, nhíu mày. Tùy Trường Hồng vốn đang hy vọng chuyện này còn có cơ hội để xoay chuyển, bây giờ xem ra, chuyện này không chỉ có không có cơ hội xoay chuyển, thậm chí không chừng mình sẽ bị liên lụy vào trong đó.
- Hướng Thiên, vậy bên ủy ban thành phố gọi điện sang cũng không nói gì thêm, chỉ bảo là sang dự cuộc họp của thường ủy ủy ban thành phố thôi sao?
Tùy Trường Hồng hỏi thêm một câu.
Chu Hướng Thiên gật đầu, nói:
- Thị trưởng, trong điện thoại đúng là chỉ nói chuyện này!
- Vậy thì lạ nhỉ!
Tùy Trường Hồng nói.
- Theo lý thuyết loại chuyện này hẳn phải do tôi bố trí, bí thư Điền mới nhậm chức sao lại quản chuyện này nhỉ?
- Thị trưởng, chuyện này có lẽ liên quan đến nguyên bí thư thị ủy!
Chu Hướng Thiên nói.
- Trước đây bí thư Chu không phải là chuyện gì cũng muốn quản sao. Tôi đoán lần này, tân nhậm bí thư Điền của chúng ta cũng muốn làm như vậy!
- Ừ!
Tùy Trường Hồng gật đầu, ông ta thở dài, nói:
- Lão Chu, tôi ở thành phố Vọng Hải không có người thân tín nào, chỉ có mình anh là thân tín của tôi, tôi nói thật cho anh biết nhé, tôi làm cái chức thị trưởng này cũng không dễ dàng đâu, người ta không chịu nghe lời tôi. Trước đây có bí thư Chu, vốn trông cậy vào việc bí thư Chu rời đi, tôi có thể quản chuyện của chính phủ, kết quả lại có thêm một cái bí thư Điền, từ tình thế này mà xem, tay bí thư Điền này cũng chuẩn bị học theo bí thư Chu rồi, cũng định quản chuyện của chính quyền thành phố rồi!
- Thị trưởng Tùy, tôi thấy ngài cũng không cần sốt ruột, dù sao thì ngài cũng là thị trưởng, chuyện của bên hành chính phải do ngài quản lý!
Chu Hướng Thiên nói.
- Hy vọng là như vậy!
Tùy Trường Hồng lại thở dài, ông ta chỉnh lý lại số tài liệu trên bàn làm việc, sau đó nói với Chu Hướng Thiên:
- Lão Chu, anh trở về đi, tôi đến chỗ ủy ban thành phố!
Lúc Tùy Trường Hồng tới ủy ban thành phố thì các thường ủy ủy ban thành phố bao gồm cả Điền Vi Dân đều đã tới rồi, ngay cả Chu Hồng Sâm cũng đã có mặt. Lúc này Chu Hồng Sâm đang nói chuyện với Điền Vi Dân, sau ngày 15, Chu Hồng Sâm sẽ đến tỉnh thành đảm nhiệm chức vị thị trưởng. Cuộc họp thường ủy thành phố lần này rất quan trọng, Điền Vi Dân kiên quyết mời Chu Hồng Sâm ra mặt, mục đích chủ yếu là muốn mượn thế lực của Chu Hồng Sâm đế chèn ép Tùy Trường Hồng, Điền Vi Dân cũng là tay già đời trong chốn quan trường, ông ta và Chu Hồng Sâm đều giống nhau, đều thuộc về loại không có chỗ dựa, nhớ khi xưa ông ta bị điều khỏi thành phố Vọng Hải là bởi vì không có hậu trường nên mới bị điều đi. Mà Chu Hồng Sâm trước kia cũng là như vậy, chỉ là Chu Hồng Sâm có một cô con gái tốt, ông xã Chu Hân Mính lại chính là Diệp Lăng Phi. Có cây đại thụ cuồng phong xô không đổ như Diệp Lăng Phi. Chu Hồng Sâm nếu không quật khởi, vậy thì không thể nói gì được nữa rồi.
Đương nhiên, tới bây giờ. Chu Hồng Sâm cũng không biết được hậu trường của con rể mình cứng đến mức nào, ông ta chỉ là chàng con rể này rất có bối cảnh, chỉ cần biết chuyện ấy, như vậy đủ rồi, Điền Vi Dân và Chu Hồng Sâm bây giờ không giống nhau nữa, khi xưa Điền Vi Dân là thị trưởng. Chu Hồng Sâm chỉ là một phó thị trưởng thôi, bây giờ có thể nói là phong luân thủy chuyển. Chu Hồng Sâm sắp đến tỉnh thành làm thị trưởng, có thêm danh hiệu thường ủy tỉnh ủy, cái này cũng không phải một cái chức suông a! Dù sao thì những lãnh đạo bây giờ của thành phố Vọng Hải đều là người của Chu Hồng Sâm, thường ủy ủy ban ngoại trừ thị trưởng và một chính ủy quân khu không phải là người của Chu Hồng Sâm, những người còn lại có lẽ đều là vây cánh của Chu Hồng Sâm, Điền Vi Dân vì thấy được điểm ấy, mới muốn trước khi đến tỉnh thành mời Chu Hồng Sâm dự cuộc họp thường ủy này, chính là muốn hung hăng chèn ép Tùy Trường Hồng trong cuộc họp này, Điền Vi Dân không chắc lắm, vị chính ủy của quân khu kia cũng có thể là người của Chu Hồng Sâm, bởi vì quan hệ của Diệp Lăng Phi, Chu Hồng Sâm không thể nghi ngờ cũng nhận được sự ủng hộ của bên quân đội.
Chờ Tùy Trường Hồng đến, Điền Vi Dân mới bắt đầu cuộc họp, ông ta đề cập lại một lần về thông báo của cấp trên gửi xuống, hỏi ý kiến của các thường ủy ở đây. Thật ra thì, chuyện này đã sớm được định rồi, có ý kiến gì có thể nói chứ. Khó có người nào ngốc đến độ phản đối tập đoàn IPA rời khỏi thành phố Vọng Hải, đến cả Tùy Trường Hồng cũng không ngốc đến mức đó. Tùy Trường Hồng không nói gì, Điền Vi Dân thấy không có ai biểu phát ý kiến, ông ta quay sang chỗ Tùy Trường Hồng, nói:
- Phó bí thư Tùy, ông phát biểu ý kiến đi!
Tùy Trường Hồng là phó bí thư thị ủy kiêm thị trưởng, Điền Vi Dân gọi Tùy Trường Hồng là phó bí thư thị ủy cũng không có vấn đề gì. Tùy Trường Hồng cũng không muốn phát biểu ý kiến gì, tập đoàn IPA kia là do ông ta tiến cử, hơn nữa lúc Đới Vinh Cẩm vừa tới thành phố Vọng Hải, Tùy Trường Hồng đã gặp mặt Đới Vinh Cẩm, dù sao thì ông ta đã có một buổi diễn thuyết hùng hồn, công khai muốn toàn lực ủng hộ tập đoàn IPA đầu tư vào thành phố Vọng Hải. Bây giờ thì hay rồi, tập đoàn IPA đó bị nghi ngờ muốn khống chế kinh tế cùng với thực hiện hành vi gián điệp. Hiện giờ Tùy Trường Hồng ước gì có thể phủi sạch quan hệ với tập đoàn IPA càng nhanh càng tốt, nhưng nghe Điền Vi Dân yêu cầu mình phát biểu ý kiến, Tùy Trường Hồng cũng không thể cự tuyệt, ông ta hắng giọng, nói:
- Theo ý tôi thì chuyện này, chúng ta hẳn phải mau chóng trục xuất tập đoàn IPA ra khỏi thành phố Vọng Hải, không thể kéo dài được nữa, tốt nhất là có thể giải quyết xong chuyện này trong vòng một tuần!
- Một tuần ư?
Điền Vi Dân nhìn Tùy Trường Hồng, nói:
- Một tuần có phải là quá dài không, trên thông báo cấp trên còn yêu cầu chúng ta phải hoàn thành chuyện này trong vòng bốn ngày đó. Phó bí thư Tùy, có phải là ông cho rằng chuyện này khó khăn với ông không?
- Bí thư Điền, ông nói vậy là có ý gì?
Tùy Trường Hồng nghe Điền Vi Dân hỏi mình như vậy, ông ta nhìn Điền Vi Dân, nói:
- Tôi đây là lo lắng mọi mặt, không thể đơn giản mà nghe theo cấp trên yêu cầu xử lý trong 4 ngày là 4 ngày sẽ xong được, theo ý tôi thì 4 ngày không đủ, chí ít phải một tuần!
Điền Vi Dân nghe Tùy Trường Hồng nói như vậy, sắc mặt ông ta trở nên rất khó coi, vỗ mạnh xuống bàn, nói:
- Phó bí thư Tùy, chuyện đã đến nước này rồi, ông còn muốn kéo thành một tuần, lẽ nào ông muốn để toàn bộ chính quyền thành phố Vọng Hải chúng ta bị mất ghế hết sao, thực sự là hồ đồ. Phó bí thư Tùy, rốt cuộc ông nghĩ thế nào đây, nếu như ông thấy khó khăn, vậy chuyện này để tôi quản!
Điền Vi Dân vừa nói vừa quay sang chỗ các thường ủy khác, hỏi:
- Trong bốn ngày xử lý xong mọi chuyện cần thiết của tập đoàn IPA, có vấn đề gì không?
Uy lực của cái vỗ bàn vừa rồi của Điền Vi Dân cũng không nhỏ, lúc đó trong lòng những người này cũng âm thầm lấy làm kinh hãi, ngoại trừ tay chính ủy quân khu ra, những người khác đều do Điền Vi Dân trực tiếp lãnh đạo, huống hồ những người này vừa thấy Chu Hồng Sâm ngồi ở chỗ này, trong lòng đã rõ ràng chuyện gì xảy ra rồi, Điền Vi Dân thấy không ai nói gì, ông ta sắc mặt âm trầm, nói:
- Nếu tất cả mọi người không có ý kiến gì, vậy thì cứ quyết định vậy đi, trong vòng bốn ngày xử lý triệt để mọi chuyện của tập đoàn IPA, nếu như ban ngành nào làm lỡ chuyện, vậy thì người phụ trách ban ngành đó trực tiếp từ chức, không cần tôi tự yêu cầu từ chức, phải chủ động từ chức!
- Bí thư Điền, như vậy có phải là hơi gượng ép không?
Tùy Trường Hồng cảm thấy hơi mất mặt, tốt xấu gì ông ta cũng là phó bí thư thị ủy, thị trường thành phố Vọng Hải, sao có thể đề Điền Vi Dân khiển trách như vậy, ngay lúc Tùy Trường Hồng vừa nói ra câu đó, chợt nghe thấy Điền Vi Dân nói:
- Phó bí thư Tùy, thiếu chút nữa tôi quên mất một việc, tôi vừa nhận được thông báo của cấp trên, phải nghiêm túc điều tra những người có liên quan, lần này, chúng ta ở đây cũng bàn bạc về quyết định xử phạt những người có liên quan đến chuyện này!