Bạch Tình Đình không quay về văn phòng ngay, cô ta đứng ở trước cửa sổ, suy nghĩ về việc này. Bạch Tình Đình có phần lo lắng, nếu Điền Tư nhận ra người phụ nữ hôm đó ăn cơm cùng Diệp Lăng Phi là Lý Khả Hân, cô ta nên lam như thế nào? Bạch Tình Đình quả thật muốn biết chân tướng sự việc, nhưng Bạch Tình Đình cho rằng bản thân cô ta biết càng nhiều thì càng không tốt. Bạch Tình Đình cắn môi nghĩ thầm:
- Lần này nhất định phải hỏi cho rõ ràng. Bạch Tình Định định sẽ ngồi nói chuyện với Lý Khả Hân, chuyện này không thể kéo dài thêm nữa, cho dù Điền Tư nhận ra người phụ nữ hôm đó ăn cơm cùng Diệp Lăng Phi không phải là Lý Khả Hân, Bạch Tình Đình cũng cần nói chuyện với Lý Khả Hân, cần có một sự kết thúc. Bạch Tình Đình cho rằng sự tồn tại của Lý Khả Hân là một sự uy hiếp đối với cô ta. Cô ta không muốn phải rời xa Diệp Lăng Phi, cô ta cần phải bảo vệ cho cuộc hôn nhân của chính mình.
Bạch Tình Đình nghĩ đến đây, bèn quay về phòng làm việc của cô ta, thấy Điền Tư vẫn ngồi trong đó. Bạch Tình Đình nói với Điền Tư:
- Điền Tư, tôi đi thay quần áo rồi đưa cô đi đến một nơi, tôi muốn cô nhận diện một người.
Điền Tư thấy hơi bất ngờ, có thể nói là biểu hiện của Bạch Tình Đình nằm ngoài dự liệu của Điền Tư, Điền Tư sớm đã cho rằng Bạch Tình Đình nghe chuyện này xong nhất định sẽ ghen nhưng không ngờ Bạch Tình Đình lại lập tức đưa Điền Tư đi nhận người. Điền Tư vẫn chưa có tâm lý chuẩn bị cho chuyện nảy nhưng cô ta lập tức đồng ý nói:
- Vâng ạ, tổng giám đốc Bạch, em sẽ đi nhận người với chị.
Trong lúc Bạch Tình Đình đi vào gian phòng xép thay quần áo, thì trong lòng Điền Tư cũng bắt đầu tính toán. Cô ta không biết việc cô ta đi nhận người có phải là một sự lựa chọn đúng đắn hay không, nếu thật sự biết được người phụ nữ hôm đó ăn cơm cùng Diệp Lăng Phi, bản thân cô ta cũng gặp phải phiền phức. Mặc dù như thế quả thực có thể lấy được thiện cảm của Bạch Tình Đình nhưng đồng thời cũng mang đến phiền phức cho bản thân, không biết liệu Diệp Lăng Phi có thẹn quá mà hóa ra giận dự rồi báo thù cô ta hay không. Đương nhiên lúc Điền Tư suy nghĩ về điều đó cũng đã muộn rồi, cô ta chỉ còn cách lựa chọn đi cùng với Bạch Tình Đình.
Bạch Tình Đình thay quần áo xong, tay xách túi đi ra. Khi Bạch Tình Đình rời khỏi văn phòng tỏ ra rất vội vã, thậm chí còn không gọi Minako, khi Minako phát hiện Bạch Tình Đình đã rời khỏi văn phòng và đuổi theo thì Bạch Tình Đình đã đi vào thang máy. Minako cảm thấy chuyện này có phẩn không hay, nhiệm vụ của cô ta là bảo vệ Bạch Tình Đình, theo cách nói của Diệp Lăng Phi, cần phải theo sát bảo vệ, cho dù Bạch Tình Đình đi lại trong công ty Minako cũng cần phải đi theo bảo vệ, nhưng lần này Bạch Tình Đình ra khỏi văn phòng lại không nói gì với Minako, một phản ứng gần như bản năng nghề nghiệp khiến Minako cảm thấy sự việc có gì dó không bình thường, trong lúc cô ta đợi thang máy, Minako bèn gọi điện cho Diệp Lăng Phi.
Bạch Tình Đình và Điền Tư đi ra khỏi tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, Bạch Tình Đình bảo Điền Tư lên xe, cô ta thắt dây an toàn rồi lãi xe đi. Đúng lúc xe của Bạch Tình Đình vừa đi thì một chiếc xe Audi màu đen đỗ ở phía trước tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ cũng nổ máy rồi đi theo xe của Bạch Tình Đình.
Minako không gọi được cho Diệp Lăng Phi, điện thoại của Diệp Lăng Phi lại thông báo ở chế độ tắt máy. Minako bắt đầu lo lắng, khi cô ta vội vàng chạy ta khỏi tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ thì thấy xe của Bạch Tình Đình đã đi rồi. Minako trong lòng rất lo lắng, vội vàng chạy ra đường đón một chiếc xe đuổi theo.
Khi Bạch Tình Đình gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình rằng hắn ta có việc. Diệp Lăng Phi quả thực không hề nói dối, hắn thật sự có việc rất quan trọng cần làm, còn khi Minako gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đang tập trung sự chú ý vào ngôi biệt thự hai tầng ở ngoại ô, điện thoại của hắn tắt từ khi nào hắn cũng không biết, hắn cũng không ý thức được rằng điện thoại của hắn đang ở chế độ tắt máy.
Sean nói với Diệp Lăng Phi những tin tình báo mà ông ta có được xong, Diệp Lăng Phi quyết định dẫn người rat ay, không thể đợi khi đối phương có động tĩnh mới hành động. Căn biệt thự ở ngoại ô là địa điểm trú ngụ của bọn lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm tại Vọng Hải, theo tin tình báo cho thấy, bên trong có khoảng bốn năm tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm. Quỹ đạo hoạt động của những kẻ này là buổi tối thức dậy, ban ngày thì ngủ. Theo kinh nghiệm của bọn chúng, buổi tối là lúc nguy hiểm nhất, ngoài việc thực hiện nhiệm vụ ra, ban ngày bọn chúng đều ngủ, buổi tối phải giữ được trạng thái tỉnh táo, để sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào. Những lính đánh thuế Khoa Nhung Hỏa Diễm cũng là những kẻ không dễ ra tay, mặc dù ở đây chỉ có bốn năm tên nhưng bốn năm tên này đều được trang bị vũ khí rất hiện đại hơn nữa năng lực tham chiến mạnh hơn cảnh sát địa phương gấp nhiều lần.
Để đối phó với những tên lính đánh thuê này, đội cảnh sát đặc công thành phố Vọng Hải đã được điều động, cảnh sát đã phong tỏa hết khu vực này, đội cảnh sát đặc công là lực lượng chủ lực đảm nhận nhiệm vụ tiêu diệt mấy tên lính đánh thuê này. Đầu tiên cần giảm thiểu thương vong, cố gắng bắt sống đối phương. Đương nhiên là những tên lính đánh thuê, về mặt này vốn đã có sự chuẩn bị, tần suất bắt bị bắt sống là rất thấp. Nhưng để phá hủy một cách triệt để âm mưu của của lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm ở Vọng Hải, vẫn hy vọng có thể bắt sống những tên lính đánh thuê này để từ miệng bọn chúng có được tin tức tình báo có liên quan về những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm được phái đến Vọng Hải.
Diệp Lăng Phi và Dã Lang, Dã Thú ba người cũng đến đây, lúc này điều mà Diệp lăng Phi quan tâm là làm sao tiêu diệt những kẻ này. Hắn vốn định muốn tham gia vào hành động lần này, Diệp Lăng Phi không mấy tin tưởng những cảnh sát đặc công đã qua huấn luyện này, hắn lo sẽ thả hổ về rừng, như thế muốn bắt sẽ không dễ dàng gì. Nhưng cuối cùng Diệp Lăng Phi đã từ bỏ suy nghĩ này, bây giờ hắn là kẻ đã có gia đình, không giống với trước kia, Diệp Lăng Phi của trước đây không có quá nhiều vướng bận, cho dù khi hành động có xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hắn cũng không có gì phải lo lắng, nhưng bây giờ thì khác, hắn có gia đình, hơn nữa lại sắp có con, hắn không thể mạo hiểm, do vậy Diệp Lăng Phi đã từ bỏ ý định tham gia hành động, mà chỉ tham gia hành động một cách gián tiếp. Hắn ngồi trong chiếc xe ở gần căn biệt thự nhỏ hai tầng quan sát những cảnh sát và lính đặc công đang bao vây căn biệt thự nhỏ hai tầng kia.
Sean, Hoàng Việt và mọi người khác cũng ngồi trong xe, Sean rất tự tin với lần hành động này, ông ta có được tin tình báo do chính đồng nghiệp của ông ta gửi đến, chỉ rõ nơi ẩn nấp của những tên lính đánh thuê, cách nghĩ của Sean rất đơn giản, cho dù tiêu diệt hết những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm này hắn cũng được coi là hoàn thành nhiệm vụ, bản thân ông ta có thể quay về Pháp để báo cáo, còn sự sống chết của Diệp Lăng Phi vốn không liên quan đến ông ta, Sean nhẫn nhịn sự vô lễ của bọn người Diệp Lăng Phi không phải vì sợ hãi người của tổ chức Lang Nha mà ông ta muốn lấy Diệp Lăng Phi ra làm mồi nhử, dụ người của tổ chức Khoa Nhung Hỏa Diễm đến. Bây giờ xem ra không cần thiết phải dựa vào Diệp Lăng Phi nữa, chỉ cần tiêu diệt những tên lính đánh thuê này coi như đã hoàn thành nhiệm vụ, còn việc tiêu diệt tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, đó không phải là nhiệm vụ của ông ta, lính đặc công của nước Pháp rất đông, tự nhiên sẽ có người khác làm nhiệm vụ này, ông ta có thể đi hưởng thụ kỳ nghỉ, mặt trời, bờ biển cũng những người đẹp tóc vàng mông to…, Sean còn tính cả đến việc sẽ đi đâu trong kỳ nghỉ
Hoàng Việt và Mộ Văn hai người bọn họ cũng giống như Diệp Lăng Phi đều tập trung sự chú ý vào căn biệt thự nhỏ hai tâng kia. Nhiệm vụ lần này của bon họ là giúp Sean tiêu diệt Khoa Nhung Hỏa Diễm, nhằm hạn chế những tổn thất mà tổ chức lính đánh thuê này gây ra ở Vọng Hải, giảm thiểu ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân, và sự hoảng loạn trong xã hội. Đương nhiên, bọn họ không cho rằng tiêu diệt mấy tên lính đánh thuê này là hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ muốn tiêu diệt tất cả những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đã đột nhập vào Vọng Hải, chỉ có như vậy mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ. So với Sean bọn họ mong muốn có thể bắt sống. Mộ Văn vốn định tham gia trong lần hành động này, nhưng Hoàng Việt lại ngăn cản Mộ Văn, Hoàng Việt không muốn có bất kỳ điều gì xảy ra với Mộ Văn, tìm rất nhiều lý do, ngăn cản Mộ Văn tham gia vào lần hành động này, bọn họ chỉ có thể ngồi trong xe nhìn những cảnh sát đặc công kia hành động.
- Có gì đó không ổn.
Diệp Lăng Phi lúc đó đột nhiên xuống xe, hắn đứng ở trước xe, nhìn về phía căn biệt thự nhỏ hai tầng, miệng lẩm nhẩm:
- Sao tôi cảm thấy ở đâu đó có vấn đề, sự việc không thể đơn giản như vậy, bên trong nhất định có vấn đề.
- Lần này nhất định phải hỏi cho rõ ràng. Bạch Tình Định định sẽ ngồi nói chuyện với Lý Khả Hân, chuyện này không thể kéo dài thêm nữa, cho dù Điền Tư nhận ra người phụ nữ hôm đó ăn cơm cùng Diệp Lăng Phi không phải là Lý Khả Hân, Bạch Tình Đình cũng cần nói chuyện với Lý Khả Hân, cần có một sự kết thúc. Bạch Tình Đình cho rằng sự tồn tại của Lý Khả Hân là một sự uy hiếp đối với cô ta. Cô ta không muốn phải rời xa Diệp Lăng Phi, cô ta cần phải bảo vệ cho cuộc hôn nhân của chính mình.
Bạch Tình Đình nghĩ đến đây, bèn quay về phòng làm việc của cô ta, thấy Điền Tư vẫn ngồi trong đó. Bạch Tình Đình nói với Điền Tư:
- Điền Tư, tôi đi thay quần áo rồi đưa cô đi đến một nơi, tôi muốn cô nhận diện một người.
Điền Tư thấy hơi bất ngờ, có thể nói là biểu hiện của Bạch Tình Đình nằm ngoài dự liệu của Điền Tư, Điền Tư sớm đã cho rằng Bạch Tình Đình nghe chuyện này xong nhất định sẽ ghen nhưng không ngờ Bạch Tình Đình lại lập tức đưa Điền Tư đi nhận người. Điền Tư vẫn chưa có tâm lý chuẩn bị cho chuyện nảy nhưng cô ta lập tức đồng ý nói:
- Vâng ạ, tổng giám đốc Bạch, em sẽ đi nhận người với chị.
Trong lúc Bạch Tình Đình đi vào gian phòng xép thay quần áo, thì trong lòng Điền Tư cũng bắt đầu tính toán. Cô ta không biết việc cô ta đi nhận người có phải là một sự lựa chọn đúng đắn hay không, nếu thật sự biết được người phụ nữ hôm đó ăn cơm cùng Diệp Lăng Phi, bản thân cô ta cũng gặp phải phiền phức. Mặc dù như thế quả thực có thể lấy được thiện cảm của Bạch Tình Đình nhưng đồng thời cũng mang đến phiền phức cho bản thân, không biết liệu Diệp Lăng Phi có thẹn quá mà hóa ra giận dự rồi báo thù cô ta hay không. Đương nhiên lúc Điền Tư suy nghĩ về điều đó cũng đã muộn rồi, cô ta chỉ còn cách lựa chọn đi cùng với Bạch Tình Đình.
Bạch Tình Đình thay quần áo xong, tay xách túi đi ra. Khi Bạch Tình Đình rời khỏi văn phòng tỏ ra rất vội vã, thậm chí còn không gọi Minako, khi Minako phát hiện Bạch Tình Đình đã rời khỏi văn phòng và đuổi theo thì Bạch Tình Đình đã đi vào thang máy. Minako cảm thấy chuyện này có phẩn không hay, nhiệm vụ của cô ta là bảo vệ Bạch Tình Đình, theo cách nói của Diệp Lăng Phi, cần phải theo sát bảo vệ, cho dù Bạch Tình Đình đi lại trong công ty Minako cũng cần phải đi theo bảo vệ, nhưng lần này Bạch Tình Đình ra khỏi văn phòng lại không nói gì với Minako, một phản ứng gần như bản năng nghề nghiệp khiến Minako cảm thấy sự việc có gì dó không bình thường, trong lúc cô ta đợi thang máy, Minako bèn gọi điện cho Diệp Lăng Phi.
Bạch Tình Đình và Điền Tư đi ra khỏi tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ, Bạch Tình Đình bảo Điền Tư lên xe, cô ta thắt dây an toàn rồi lãi xe đi. Đúng lúc xe của Bạch Tình Đình vừa đi thì một chiếc xe Audi màu đen đỗ ở phía trước tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ cũng nổ máy rồi đi theo xe của Bạch Tình Đình.
Minako không gọi được cho Diệp Lăng Phi, điện thoại của Diệp Lăng Phi lại thông báo ở chế độ tắt máy. Minako bắt đầu lo lắng, khi cô ta vội vàng chạy ta khỏi tòa nhà của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ thì thấy xe của Bạch Tình Đình đã đi rồi. Minako trong lòng rất lo lắng, vội vàng chạy ra đường đón một chiếc xe đuổi theo.
Khi Bạch Tình Đình gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình rằng hắn ta có việc. Diệp Lăng Phi quả thực không hề nói dối, hắn thật sự có việc rất quan trọng cần làm, còn khi Minako gọi điện cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đang tập trung sự chú ý vào ngôi biệt thự hai tầng ở ngoại ô, điện thoại của hắn tắt từ khi nào hắn cũng không biết, hắn cũng không ý thức được rằng điện thoại của hắn đang ở chế độ tắt máy.
Sean nói với Diệp Lăng Phi những tin tình báo mà ông ta có được xong, Diệp Lăng Phi quyết định dẫn người rat ay, không thể đợi khi đối phương có động tĩnh mới hành động. Căn biệt thự ở ngoại ô là địa điểm trú ngụ của bọn lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm tại Vọng Hải, theo tin tình báo cho thấy, bên trong có khoảng bốn năm tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm. Quỹ đạo hoạt động của những kẻ này là buổi tối thức dậy, ban ngày thì ngủ. Theo kinh nghiệm của bọn chúng, buổi tối là lúc nguy hiểm nhất, ngoài việc thực hiện nhiệm vụ ra, ban ngày bọn chúng đều ngủ, buổi tối phải giữ được trạng thái tỉnh táo, để sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào. Những lính đánh thuế Khoa Nhung Hỏa Diễm cũng là những kẻ không dễ ra tay, mặc dù ở đây chỉ có bốn năm tên nhưng bốn năm tên này đều được trang bị vũ khí rất hiện đại hơn nữa năng lực tham chiến mạnh hơn cảnh sát địa phương gấp nhiều lần.
Để đối phó với những tên lính đánh thuê này, đội cảnh sát đặc công thành phố Vọng Hải đã được điều động, cảnh sát đã phong tỏa hết khu vực này, đội cảnh sát đặc công là lực lượng chủ lực đảm nhận nhiệm vụ tiêu diệt mấy tên lính đánh thuê này. Đầu tiên cần giảm thiểu thương vong, cố gắng bắt sống đối phương. Đương nhiên là những tên lính đánh thuê, về mặt này vốn đã có sự chuẩn bị, tần suất bắt bị bắt sống là rất thấp. Nhưng để phá hủy một cách triệt để âm mưu của của lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm ở Vọng Hải, vẫn hy vọng có thể bắt sống những tên lính đánh thuê này để từ miệng bọn chúng có được tin tức tình báo có liên quan về những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm được phái đến Vọng Hải.
Diệp Lăng Phi và Dã Lang, Dã Thú ba người cũng đến đây, lúc này điều mà Diệp lăng Phi quan tâm là làm sao tiêu diệt những kẻ này. Hắn vốn định muốn tham gia vào hành động lần này, Diệp Lăng Phi không mấy tin tưởng những cảnh sát đặc công đã qua huấn luyện này, hắn lo sẽ thả hổ về rừng, như thế muốn bắt sẽ không dễ dàng gì. Nhưng cuối cùng Diệp Lăng Phi đã từ bỏ suy nghĩ này, bây giờ hắn là kẻ đã có gia đình, không giống với trước kia, Diệp Lăng Phi của trước đây không có quá nhiều vướng bận, cho dù khi hành động có xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hắn cũng không có gì phải lo lắng, nhưng bây giờ thì khác, hắn có gia đình, hơn nữa lại sắp có con, hắn không thể mạo hiểm, do vậy Diệp Lăng Phi đã từ bỏ ý định tham gia hành động, mà chỉ tham gia hành động một cách gián tiếp. Hắn ngồi trong chiếc xe ở gần căn biệt thự nhỏ hai tầng quan sát những cảnh sát và lính đặc công đang bao vây căn biệt thự nhỏ hai tầng kia.
Sean, Hoàng Việt và mọi người khác cũng ngồi trong xe, Sean rất tự tin với lần hành động này, ông ta có được tin tình báo do chính đồng nghiệp của ông ta gửi đến, chỉ rõ nơi ẩn nấp của những tên lính đánh thuê, cách nghĩ của Sean rất đơn giản, cho dù tiêu diệt hết những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm này hắn cũng được coi là hoàn thành nhiệm vụ, bản thân ông ta có thể quay về Pháp để báo cáo, còn sự sống chết của Diệp Lăng Phi vốn không liên quan đến ông ta, Sean nhẫn nhịn sự vô lễ của bọn người Diệp Lăng Phi không phải vì sợ hãi người của tổ chức Lang Nha mà ông ta muốn lấy Diệp Lăng Phi ra làm mồi nhử, dụ người của tổ chức Khoa Nhung Hỏa Diễm đến. Bây giờ xem ra không cần thiết phải dựa vào Diệp Lăng Phi nữa, chỉ cần tiêu diệt những tên lính đánh thuê này coi như đã hoàn thành nhiệm vụ, còn việc tiêu diệt tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, đó không phải là nhiệm vụ của ông ta, lính đặc công của nước Pháp rất đông, tự nhiên sẽ có người khác làm nhiệm vụ này, ông ta có thể đi hưởng thụ kỳ nghỉ, mặt trời, bờ biển cũng những người đẹp tóc vàng mông to…, Sean còn tính cả đến việc sẽ đi đâu trong kỳ nghỉ
Hoàng Việt và Mộ Văn hai người bọn họ cũng giống như Diệp Lăng Phi đều tập trung sự chú ý vào căn biệt thự nhỏ hai tâng kia. Nhiệm vụ lần này của bon họ là giúp Sean tiêu diệt Khoa Nhung Hỏa Diễm, nhằm hạn chế những tổn thất mà tổ chức lính đánh thuê này gây ra ở Vọng Hải, giảm thiểu ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân, và sự hoảng loạn trong xã hội. Đương nhiên, bọn họ không cho rằng tiêu diệt mấy tên lính đánh thuê này là hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ muốn tiêu diệt tất cả những tên lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm đã đột nhập vào Vọng Hải, chỉ có như vậy mới được coi là hoàn thành nhiệm vụ. So với Sean bọn họ mong muốn có thể bắt sống. Mộ Văn vốn định tham gia trong lần hành động này, nhưng Hoàng Việt lại ngăn cản Mộ Văn, Hoàng Việt không muốn có bất kỳ điều gì xảy ra với Mộ Văn, tìm rất nhiều lý do, ngăn cản Mộ Văn tham gia vào lần hành động này, bọn họ chỉ có thể ngồi trong xe nhìn những cảnh sát đặc công kia hành động.
- Có gì đó không ổn.
Diệp Lăng Phi lúc đó đột nhiên xuống xe, hắn đứng ở trước xe, nhìn về phía căn biệt thự nhỏ hai tầng, miệng lẩm nhẩm:
- Sao tôi cảm thấy ở đâu đó có vấn đề, sự việc không thể đơn giản như vậy, bên trong nhất định có vấn đề.